Căn bản là không rõ vị Triệu tiểu thư này nói gì, Hạ Noãn Ngôn cũng không muốn hỏi, tính hành lễ rồi cáo lui.
Nhưng Triệu tiểu thư lại chính mình đứng lên, “Ta cũng muốn đi ngang qua Vĩnh Ninh điện, chúng ta cùng đi đi”.
“……… Vâng”.
Nàng cảm giác vị Triệu cô nương này đang cố ý tiếp cận nàng, có chút cổ quái.
Dọc đường đi Hạ Noãn Ngôn cố tỏ ra là một người lớn lên từ nơi đây, luôn luôn trả lời, trả lời lúc nào cũng đi theo một tiếng nô tỳ, hai tiếng nô tỳ, làm như một cung nữ thật sự.
Nhưng mà như vậy thực sự là rất mệt.
Vị Triệu tiểu thư bên người nàng còn không ngừng cố tình cùng nàng bắt chuyện,” Hôm nay ta vốn đến chỗ hoàng thượng là để đưa người đồ ăn khuya”.
“……………”
“ Nhưng hình như hoàng thượng hiểu nhầm ta thì phải”.
“……….”
“ Tại sao ngươi không nói vậy?”
“ Chủ tử đang nói, nô tỳ không dám xen vào”. Mệt mỏi quá, muốn trở về ngủ.
Triệu tiểu thư dừng bước, nhìn chăm chăm nàng một lúc lâu, thở dài nói,” Ngươi có vẻ rất sợ ta”.
“ Nô tỳ ít ra ngoài Vĩnh Ninh điện, ngoài chủ tử ra thì mọi thứ đều cảm thấy sợ hãi”.
“ Ta không có ý này”.
“ Nô tỳ không hiểu”.
Lúc này nàng không nói bậy bạ, nàng thật sự không hiểu…..
Ai có thể cho nàng biết vị Triệu tiểu thư nói như vậy là có dụng ý gì?
“ Không phải là ngươi nghe tin đồn nhiều, nên không muốn nói cho ta sự thật?”
“……………”
Nói như thế nào mà nàng cùng các nàng ấy bộ dáng giống nhau sao?
Nếu như không rõ mình rơi xuống cổ đại, trước kia trong cung căn bản không có người như nàng, nàng quả thật muốn cùng Triệu tiểu thư này làm người thân rồi.
“ Ta đối với hoàng thượng chính là, chính là………”
Ngừng lại một chút, Triệu tiểu thư đột nhiên nắm lấy tay nàng,” Nếu hoàng thượng thực sự chọn người, ta vui mừng còn không kịp đâu”.
“ Ta?”
Hạ Noãn Ngôn kinh ngạc chỉ mình.
Đây là nói cái gì vậy?
Cái gì mà hoàng thượng chọn nàng? Là phi tần sao?
Hiểu lầm cũng hơi thái quá rồi đó!
Thấy nàng đang rất kinh ngạc, không một chút giả bộ, Triệu tiểu thư nhìn thấy, thở dài
“ Hóa ra là ta hiểu lầm rồi”.
Lại là giọng điệu thất vọng.
“………….”
Vị Triệu tiểu thư này đang suy nghĩ gì vậy?