“ Tốt lắm, dược của ngươi dùng tốt lắm, chỉ qua một đêm đã khỏi hẳn”.
Nàng còn tưởng xoay nghiêm trọng như vậy, sẽ phải đau đến một trăm ngày.
Hai người cứ như vậy một câu một câu nói chuyện, đã rất nhanh đến Vĩnh Ninh điện.
Vì thế có thật nhiều người bị dọa.
Trên đường có thị vệ tuần tra, giống như gặp được bang chủ xã hội đen, người người nhìn đều choáng váng, trố mặt đứng nhìn bọn họ.
Đám người kia bị làm sao vậy?
Nghi hoặc nửa ngày, Hạ Noãn Ngôn mới kịp phản ứng.
A….. mỹ nam hoàng đế không muốn người khác tiếp cận, lại càng không thích nói chuyện.
Lại cùng vừa đi vừa nói chuyện phiếm?
Chuyện căn bản này mỹ nam hoàng đế sẽ không làm!
Sờ sờ cái mũi, Hạ Noãn Ngôn cảm thấy lời đồn đại không thể tin được, hoặc tất cả mọi người đều hiểu lần mỹ nam hoàng đế rồi.
Cứ như vậy nhìn ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai người trở về Vĩnh Ninh điện.
Cửa chính của Vĩnh Ninh điện, tràn ngập giỏ dâu tây, tựa hồ căn bản không phải ít.
Vẫn chuyển của cổ đại vô cùng nhiều so với hiện đại, dâu tây không phải loại quả phổ biến, cho nên hiện tại vô cùng hiếm lạ.
Đã đề biển” Muốn ăn tùy tiện lấy” nhưng vẫn không người nào dám ăn.
Kỳ thật trước đó nàng đã phân phát cho các cung, nhưng mọi người nói đều vừa ăn no xong, không muốn ăn hoa quả nữa.
Xem ra căn bản không ai dám ăn rồi.
Hạ Noãn Ngôn đầy ưu thương, quay mặt hỏi mỹ nam hoàng đế, “ Ngươi nói xem có phải họ bị dọa là dưa hấu mập bị dâu tây béo hóa thành không?”
“……………….”
“ Cái này thật sự là nói đùa mà”
“…………….”
Hạ Noãn Ngôn nhìn hắn lạnh như băng, buồn bực, “ Nhưng ở quê của tôi mọi người đâu có cười”.
Ai, tư duy của cổ đại so với hiện đại thật khác nhau.
Hạ Noãn Ngôn đột nhiên có thêm chút ưu thương rồi.
Mặt mỹ nam hoàng đế hơi run run một chút, cuối cùng mở miệng, “ Rất buồn cười”
“ A! Ngươi nói là thật sao?”
“……………”
Không đợi câu trả lời của hắn, Hạ Noãn Ngôn theo ánh mắt hắn nhìn theo, mới phát hiện chính mình không biết từ khi nào đang cầm tay hắn.