“Nàng không phải lại muốn hơn chứ?”
“......”
”Ta chỉ đồng ý cho nàng hôn mặt của ta một chút, sao nàng lại nói ta háo sắc chứ?”
“....... Gia, Cát, Mộ, Quy!”
”Nàng quả nhiên không hài lòng.”
Gia Cát Mộ Quy thở dài, một bộ hiên ngang lẫm liệt.
”Quên đi, nàng muốn hôn làm sao thì hôn đi, ta tất cả nghe theo nàng“.
“........... Chàng rõ ràng tự mình đem quần áo lột sạch sao có thể nói mặc ta chà đạp được!”
Trong mắt lấp lánh ý cười, vẻ mặt Gia Cát Mộ Quy lại là hết cách nhìn nàng, “Ra là nàng thích như vậy, ta đây đành phải làm theo thôi“.
”không cần phối hợp như vậy!”
”Như vậy sao được, nàng nói gì thích cái gì, ta nhất định sẽ nghe theo, ai bảo ta thích nàng chi“.
“......”
một bụng buồn bực phát điên đều bị câu nói sau cùng của hắn làm tiêu tan, Hạ Noãn Ngôn căm phẫn tức giận nhìn bộ mặt yêu nghiệt trước mắt.
Gia Cát Mộ Quy cười ôm lấy nàng, “Noãn Ngôn, ta nói nghiêm túc đó”
Ừ hừm, “Ta nói cái gì chàng cũng đều nghe theo?”
”Phải”
”Vậy chàng sau này không được tùy tiện hóa thân thành cầm thú nữa!”
”Ngoại trừ cái này“. Gia Cát Mộ Quy vô cùng bình tĩnh từ chối.
“........... Vậy chàng sau này không được lại @#%&!”
Câu nói kế tiếp rất không trong sáng, phải nói nhỏ giọng.
”Ngoại trừ hai cái này“. Tiếp tục vô cùng bình tĩnh từ chối.
“....... Nhưng ta không có yêu cầu khác!”
hắn đã đủ tốt rồi, không cần nàng lại mở miệng yêu cầu cái gì.
”Vậy nàng chỉ có thể tiếp tục bị ta ức hiếp rồi.”
Gia Cát Mộ Quy vô cùng tự nhiên tuyên bố lên chuyện nàng không có cơ hội trở mình này, cúi đầu, hôn nàng một chút.
Hạ Noãn Ngôn nổi giận, “Ta muốn chia tay!”
”không được.”
”Ta đây yêu cầu nói chia tay chàng phải nghe theo”
”Ngoài ba cái này ra”
“......” Hu hu hu.
Phía trên lầu các xa xa, Bạch tôn lặng lẽ nhìn bọn họ thân mật cười đùa, đột nhiên cười một tiếng.
Xem ra, đến lúc hắn nên quyết định rồi.