Nuông Chiều - Dưỡng Xuân

Chương 79: Ngoại truyện 5




"Nước như vậy có nóng lắm không?" Hạ Tu Âm ngồi trước người Hạ Du, một tay nắm chân nữ hài chậm rãi đặt vào trong thau.

Ngón tay Hạ Tu Âm thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, bởi vì chân Hạ Du đặt trong lòng bàn tay, nên mu bàn tay cô hơi duỗi ra, dưới da thịt trắng nõn hiện ra những đường gân xanh thẫm.

Như tuyết rơi cành đào.

"Tỷ tỷ, ngứa." Da mu bàn chân vừa mỏng vừa mẫn cảm, ngón cái Hạ Tu Âm cư nhiên lộn xộn trên đó. Vừa nói, lòng bàn tay vừa theo bản năng ma sát, như là đang thưởng thức.

Cảm giác ngưa ngứa xâm nhập vào làn da mỏng, theo dây thần kinh nhỏ trèo lên trên, nhẹ nhàng va vào mạch máu như chiếc lông vũ.

Từng chút, từng chút.

Làm trái tim Hạ Du không chút quy luật đập thình thịch.

Sau lưng cũng lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.

Ngón chân nàng cuộn lại, như có hơi nhịn không được, xương đầu gối bất giác run run, theo phản xạ rụt chân lại.

Muốn rúc vào trong người, không còn tham luyến nữa.

Nhưng Hạ Du kiềm lại.

Nàng ngồi trên mép giường, cúi đầu nhìn tỷ tỷ.

Nàng thích dáng vẻ tỷ tỷ chạm vào nàng một cách thương tiếc như vậy.

Ngón tay mảnh khảnh đặt bên hông, gắt gao nắm chặt tấm chăn, đốt ngón tay đều ửng lên màu trắng xanh.

"Tỷ tỷ, ngứa." Nàng lặp lại lần nữa, giọng run run, vừa hoảng vừa loạn.

Ánh mắt Hạ Tu Âm dừng trên ngón chân hơi sưng.

Trước đó nữ hài đã cẩn thận dán băng keo cá nhân nên chưa bị phồng lên.

Nhưng là dán băng keo cá nhân thời gian dài, da thịt khó tránh khỏi khó coi, xanh xanh đỏ đỏ. So với những bộ phận trắng mịn khác, càng nhìn càng có vẻ rợn người.

"Đau không?" Hạ Tu Âm im lặng nhìn một lúc, giữa lúc nữ hài căng thẳng nói.

Giọng cô rất nhẹ, nghe không ra quá nhiều cảm xúc, đang lúc Hạ Du kịp hiểu ra thì lửa nóng lại bốc đi hết, giải tán sạch sẽ.

Hạ Du lập tức lắc lắc đầu.

Nhận thấy tỷ tỷ còn đang xem chân nàng, hẳn là không biết động tác của mình, nàng lại trộn lẫn vài phần thẹn thùng, nhẹ giọng nói: "Không đau."

Đây là tháng thứ ba Hạ Du học múa ba lê.

Ba tháng này, Hạ Tu Âm ngày nào cũng chú ý cao độ đến chân và đầu gối nữ hài.

Trong bộ phim mới, Hạ Du đóng vai một vũ công ba lê thuần khiết bị sa ngã.

Vì đạt tới trình độ yêu cầu, đạo diễn bảo nàng trong nửa năm phải một mình hoàn thành màn trình diễn ba lê trên ba phút một cách hoàn mỹ.

"Nếu thế thân đủ làm màn ảnh của tôi hoàn hảo, như vậy cho hỏi, sao tôi lại không trả thù lao gấp trăm lần cho cô ấy?" Vị đạo diễn trước sau như một khắc nghiệt như vậy.

Nữ hài bắt đầu tập luyện múa ba lê cường độ cao.

Mỗi ngày hơn tám tiếng tập luyện, mỗi lần Hạ Du đi giày mũi nhọn để đứng thẳng, cũng như đang giẫm lên trái tim Hạ Tu Âm.

Bồn chồn, rục rịch, bất an, thấp thỏm.

Nói vậy thời gian tới, làn da mềm mại kia sẽ bị chấn thương, lở loét, và cả chảy máu nữa.

Nữ hài có thói quen tập yoga, thân thể rất mềm, nhưng cũng chỉ là mấy bài tập nhẹ. Cấp hai cũng từng tập múa dân tộc, nhưng cũng chỉ hai năm cơ bản nên cũng không gọi là chuyên nghiệp gì.

Hạ Tu Âm sợ giày nữ hài đi không hợp chân, sợ nàng bị ngã, sợ nàng bị thương...... Cô sợ nhiều thứ như vậy, tùy ý chọn bừa một chuyện cũng khiến cô khó có thể chịu đựng.

Hạ Tu Âm nghĩ thầm sẽ kêu Trần Vãn Vãn từ chối, nhưng nữ hài lại hứng thú ra mặt với cái trò ba lê này, kịch bản dường như cũng hợp tâm ý nàng.

"Làm theo lời của giáo viên chỉ dẫn nói, vết thương ở chân sẽ không lớn." Đầu ngón tay Hạ Du di chuyển tới lui trên chân mày tỷ tỷ, nàng trấn an nói: "Chỉ là nửa năm, sẽ nhanh qua thôi...... Tỷ tỷ không cần lo lắng cho em đâu."

Hạ Tu Âm không nói tiếng nào, khuấy nước ấm trong thau, vẩy một chút lên chân nữ hài.

Những giọt nước trong suốt hắt lên mắt cá chân mỏng manh hơi gồ lên, xúc cảm lôi cuốn khó tả nào đó nhấn chìm nỗi ưu tư không tên.

Ngón tay Hạ Du run rẩy.

"Tỷ tỷ......" Nàng nhỏ giọng kêu.

Năn nỉ tỷ tỷ buông tha nàng.

Năn nỉ tỷ tỷ...... đừng như vậy, làm nàng khó chống cự.

Nàng sẽ sa vào trong sự cố tình đó.

Hạ Du nghĩ nghĩ, hai tay ôm mặt tỷ tỷ.

Nàng cúi người hôn lên cánh môi ấm áp hơi khô, thấm ướt hết những nơi khô ráo đó.

"Tỷ tỷ, đừng không vui." Hơi thở quấn quanh, hương thơm ngào ngạt, Hạ Du nhỏ giọng nhìn tỷ tỷ nói.

Trong phòng ngủ chỉ có hai người các nàng, nàng lại cố tình nén giọng xuống thật thấp, nũng nịu.

Hạ Tu Âm không thể không ngưng thở, chuyển dời tất cả lực chú ý lên người nàng mới có thể nghe được.

"Em biết tỷ tỷ đau lòng em." Giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào như đường.

Giống như bánh trôi nước từ trong lò mới đem ra, tráng lớp bột đường mỏng, dính răng, làm người không thể mở miệng nói ra một tiếng phản bác.

Nữ hài là cố ý.

Nàng cố ý dùng miệng lưỡi, đôi mắt lấp lánh mà tỷ tỷ không cự tuyệt được, như tiểu động vật vừa trẻ con vừa háo hứng: "Tỷ tỷ đối với em là tốt nhất."

Mặt Hạ Tu Âm bị hơi thở nữ hài nhẹ nhàng phả vào.

Hai phút trước Hạ Du uống một ly sữa bò, bỏ thêm nửa muỗng mật ong.

Kết quả là, hương sữa đậm đà ngọt ngào trượt xuống đầu lưỡi Hạ Tu Âm, làm cô vừa nôn nóng vừa khát khô.

"Giáo viên chỉ dẫn nói chân em rất đẹp." Hạ Du hôn lên môi tỷ tỷ.

Nhìn thấy nó phủ một làn nước mỏng, nàng mới cong mắt nói: "Khi xoay người thì dễ tìm điểm đứng, có thể nhảy thẳng lên, so với học viên khác dễ hơn nhiều "

"Tỷ tỷ, em muốn đổi mũi giày." Nàng hé môi, để tỷ tỷ nếm lưỡi mình.

"Tỷ tỷ đi mua chung với em được không?" Khoang miệng bị tỷ tỷ chiếm cứ, eo Hạ Du mềm xuống, thần chí mơ mơ hồ hồ, vài phần không rõ ràng.

Hạ Tu Âm bị ánh mắt tràn ngập ái dục này nhìn si mê chăm chú.

Cô bất động thanh sắc hôn lên khóe môi nữ hài, sau đó cúi đầu dùng khăn mềm lau bàn chân đỏ ửng.

Da Hạ Du rất mỏng, ở trong nhiệt độ như vậy, hơi nóng cũng đủ khiến chân nàng đỏ ửng lên.

Da thịt khắp toàn thân nàng đều như thế.

Không cần làm thêm điều gì đã ửng hồng, nhũn hết cả grap giường, phải hơn nửa ngày mới nâng tay đáp lại tỷ tỷ.

Hạ Tu Âm đỡ chân nữ hài, hôn lên mu bàn chân nhỏ xinh.

Hạ Du như bị nụ hôn này làm nóng, nhỏ giọng lên tiếng.

"Tỷ tỷ......"

"Đừng lộn xộn." Hạ Tu Âm nhẹ mắng, rũ xuống ánh mắt bớt phóng túng, giống như vừa bị quấy rầy.

"A Du......" Cô chậm rãi nói, "Đưa kem massage kế bên em cho tôi. Như vậy chân em sẽ thoải mái hơn."

Nữ hài ngoan ngoãn gật đầu.

Lúc nàng nghiêng người, áo ngủ mỏng manh lộ ra một phần eo nhỏ.

Hạ Tu Âm híp híp mắt.

Hạ Du vươn tay lấy cái bình nhỏ.

"Đây tỷ tỷ." Thứ vật nhỏ như vậy, nàng lại như là bất động, giọng nói yếu ớt đến nghe không rõ.

Hạ Tu Âm ngước mắt, lập tức vọng lại một đôi mắt mèo khao khát.

===

《 Vũ Công 》 vẫn chưa công chiếu ở trong nước, giành được giải thưởng dẫn tới không ít chú ý.

Nhật trình Hạ Du cuối cùng cũng trống đi một chút.

Hoặc có lẽ càng dày đặc hơn.

Mặt trên toàn là tỷ tỷ, chằng chịt, không một kẻ hở.

Ngón tay Hạ Tu Âm dừng trên trang sách, một lúc lâu sau vẫn chưa động đậy một chút.

Nữ hài ở trước mắt cô duỗi thẳng chân, mũi chân luân phiên nhẹ nhàng chuyển động trên mặt đất. Ánh nắng trong suốt xuyên qua cửa sổ sát đất, ôn nhu hôn lên làn da trắng sáng của nữ hài.

Đẹp đến làm người thở dài.

Trên trang sách của Hạ Tu Âm để lại hình bóng mảnh mai ai đó đang nhảy lên.

Tay cô nhẹ nhàng xoa xoa.

Trên mắt cá chân tinh xảo của nữ hài có thắt một sợi dây, do Hạ Du tự khâu.

Cô từng giúp nữ hài thắt nó.

Dải lụa giao nhau trên mu bàn chân, quấn quanh làn da trên mắt cá chân, thắt nút cuối, lại thỏa đáng kẹp quanh vòng dải lụa.

Hạ Tu Âm nhớ lại xúc cảm nõn nà trơn mịn, cùng với...... cơ thể quá mức mẫn cảm bất giác run lên.

Cô đóng sách lại, bắt chéo tay trước đầu gối.

"Lộc" "cộc"

Mũi chân lên xuống.

"Tỷ tỷ, em muốn nhảy cho tỷ xem." Một phút trước, nữ hài đặt một nụ hôn ướt át ngọt ngào lên gáy cô.

"Chỉ cho tỷ tỷ xem thôi."

Hạ Du ngậm lấy vành tai cô, trẻ con cắn cắn, cuối cùng hôn lại như bồi thường.

Nữ hài vươn ra vai cổ xinh đẹp, đường cong cánh tay chuyển chuyển tuyệt đẹp. Niềm vui cùng sự tò mò, tỉ mỉ lồng vào vũ đạo nhẹ nhàng.

Là tiểu thiên nga đang cúi đầu rỉa lông bên hồ.

Đi cùng với sự tao nhã cùng ngây thơ.

Nhạc dần lên cao.

Siết chặt tim, làm bạn thở không nổi.

Lồng ngực nữ hài truyền đến một lời giục giã không biết tên.

Mang theo tử khí dày đặc, sắc bén cắt cưa xương sườn non nớt, nghiền nát trái tim ngây thơ, siết chặt cành lá khô khốc trên mạch máu mỏng manh.

Hấp thu hết chất dinh dưỡng.

Khỏe mạnh.

Dưới làn da mỏng sâu đến xương có vết cào nhìn thấy rợn người, một thứ gì đó đang ngoe nguẩy định xé nát lớp thịt mỏng manh, muốn leo ra khỏi cơ thể nữ hài.

Sức hút chết người theo bản năng điên cuồng tàn phá bừa bãi.

Muốn bị hủy diệt, bị xâm chiếm, muốn được tái sinh, muốn tạo ra một sự tồn tại thật hoàn hảo.

Ngay cả máu đang đau đớn cũng vì khát vọng mà trở nên vui sướng.

Thần kinh bị lôi kéo, sốt ruột tìm kiếm sự hủy diệt, vui vẻ nghênh đón linh hồn mới. Mùi hương ngào ngạt điểm tô vết thương rỉ máu, cám dỗ người gục ngã.

Dị hình đáng sợ, nó ngấp nghé cái xác xinh đẹp, muốn chạy đến chiếm cứ.

Nó thấp giọng dụ dỗ.

Hàn khí sền sệt đang liếm láp trong cốt tủy.

"Mày sẽ có thể trở nên mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ đến có thể vây khóa chị ấy trong lòng bàn tay. Sẽ không một ai đến nhìn được, sẽ không một ai đến yêu chị ấy. Chị ấy là một kẻ đáng thương, chị ấy sẽ luôn là vậy."

"Chị ấy sẽ giống mày lúc trước, cầu xin mày yêu, vì một cái chạm nhẹ của mày mà run rẩy không chút tiền đồ. Chị ấy sẽ ghen ghét mỗi một người bên cạnh mày, sẽ cuồng loạn vì bọn họ bá chiếm ánh mắt của mày."

"Chị ấy sẽ muốn mày. Muốn mày chỉ nhìn chị ấy, muốn mày ôm, muốn mày hôn môi. Chị ấy sẽ hưng phấn mà khóc thút thít vì sự chiếm hữu của mày, đối với sự ôn nhu của mày mà lo được lo mất, đứng ngồi không yên."

"Chị ấy sẽ ở trong tình yêu của mày mà hạnh phúc đến choáng váng, lại cũng vì nó mà sa vào sợ hãi cùng tuyệt vọng sâu thẳm. Chị ấy sẽ bị mục nát trong vũng bùn, mày là cứu rỗi duy nhất của chị ấy."

"Nào, đừng giả vờ nữa, mày vẫn luôn chờ đợi một ngày như vậy. "

Đầu ngón tay nữ hài tìm vào da thịt, bóp nát cái lưỡi ồn ào.

Những thanh âm khàn khàn kia đột nhiên im bặt.

Nàng kéo một vật dị dạng từ trong miệng vết thương ra, tách xúc tua của nó khỏi mạch máu của mình.

Cơn đau dữ dội biến thành khoái cảm tột cùng.

Da và niêm mạc day vào bị xé toạc, các đầu dây thần kinh la hét khi bị cắt từng chút một. Những mảnh vụn dơ bẩn rơi xuống như tro bụi, cuối cùng bị cọ xát thành máu.

Nàng vẫn là tiểu thiên nga ngây thơ non nớt lúc ban đầu, có tâm hồn trong sáng thuần khiết nhất.

Là dáng vẻ tỷ tỷ thích nhất.

Hạ Du chào kết thúc Hạ Tu Âm.

Xương bả vai gầy mà tinh xảo, được bao bọc bởi làn da trắng mềm, sống lưng sau như cánh vỗ sắp bay. Vừa giống như cánh chim bị gãy, hằn dấu vết còn sót lại.

Hạ Tu Âm hướng nữ hài đưa tay ra.

Đầu ngón tay còn đang run rẩy đặt lên lòng bàn tay ấm áp.

Nàng là tiểu thiên nga.

Nàng đặt tự do vào trong tay cô.

Hạ Tu Âm ôm cô gái của mình.

===

Editor lảm nhảm: Hạ Du cũng dần bị ''bệnh yêu'' giống Hạ Tu Âm rồi:33


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.