Theo đuổi, tìm kiếm tình yêu từ người mình thích.
Hạ Du lấy sách che mặt lại, nàng nép người vào sô pha, nắng chiều len đến những ngón chân trắng mịn của nàng.
Từ khi nàng bắt đầu hiểu chuyện, có thể sớm hơn, nàng đã không ngừng khẩn cầu, khát vọng tình yêu của tỷ tỷ có thể làm nhấn chìm nàng.
Vậy cái này có thể được tính là theo đuổi không?
Tầm nhìn Hạ Du bị sách chặn lại, trong không gian chật chội khiến nàng cảm thấy hơi thiếu Oxy.
【 Có sinh tố trong tủ lạnh, em nhớ nếm thử, nhưng cũng không được ăn nhiều, lạnh không tốt.】
Âm thông báo độc quyền, Hạ Du lập tức bỏ sách xuống, cúi xuống sô pha với lấy điện thoại.
Tóc dài từ vai nàng trượt xuống, bay lung tung quanh chân.
Đầu ngón tay lưu luyến vuốt lên hai dòng chữ ngắn ngủn, tựa hồ mỗi một dấu ngắt câu cũng mang theo tín hiệu tim đập.
Thình thịch
Thình thịch
Tin nhắn của tỷ tỷ.
Tỷ tỷ quan tâm nàng.
【 Em biết rồi. 】
Hạ Du cầm điện thoại, câu đơn đơn giản viết rồi lại xóa.
Bởi vì chỉnh sửa quá lâu, cuối cùng, những kí tự chữ Hán đều trở nên vặn vẹo biến thành những ký tự khó hiểu.
Nàng khó khăn suy nghĩ, nhắm tịt mắt nửa ngày, sau đó mới dần mở ra.
Nàng cẩn thận gõ bốn chữ.
Đầu ngón tay Hạ Du lơ lửng trước màn hình, nàng nên nói gì đây.
Tỷ tỷ nhớ em không?
Em rất nhớ tỷ.
Tỷ mới rời đi chưa đến tám tiếng, em đã bắt đầu nhớ tỷ.
Hạ Du cắn môi.
Như vậy có quá tuỳ tiện rồi không?
Tỷ tỷ có thể sẽ không thích.
Hạ Du nhìn đồng hồ, phát hiện từ lúc suy nghĩ đến giờ đã trôi qua nửa tiếng.
Nàng ảo não tựa cằm vào lưng ghế sô pha.
Tỷ tỷ nhất định còn đang làm việc.
Nàng không thể tiếp tục làm phiền cô.
【 Hạ Du, cậu sắp xếp xong chưa?】
Hạ Du ôm sách ngây người, nàng nhớ lại tỷ tỷ cho nàng cái hôn kia.
Giống như bị chết đuối, cơ bắp toàn thân đều tê mỏi, thở không nổi, môi vừa hé ra liền bị nước tràn vào khoang miệng.
Nàng ôm chặt tỷ tỷ, như là kẻ chết đuối vớ được khúc gỗ, chỉ có tỷ tỷ mới có thể cứu sống nàng, giống như tảo ở dưới đáy biển, cam tâm tình nguyện để nước bùn vùi lấp.
Đây là một cái hôn của người lớn, là cái hôn của...... người yêu.
Hạ Du trì độn mở khung chat khác ra.
Tay nàng chậm hơn nửa nhịp.
【 Sắp xếp cái gì?】
【? 】Ðối phương đánh một dấu chấm hỏi.
【 Cậu xem lời tôi nói như gió thoảng bên tai? Khóc la muốn tỷ tỷ cùng cậu yêu đương cũng không phải là tôi.】
Ây da.
Hạ Du lắc lắc đầu để mình thanh tỉnh.
【 Thật xin lỗi, tôi chỉ là còn không biết nên làm thế nào.】
Nàng đã theo đuổi tỷ tỷ từ lâu, cần phải làm gì nữa.
【??? 】 Bạn cùng phòng có vẻ càng thêm khó hiểu.
【 Bảo bối, người theo đuổi cậu có thể xếp hàng từ cổng phía đông đến cổng phía tây, bây giờ cậu nói tôi cậu không biết thế nào là theo đuổi?】
Làn da Hạ Du trắng nõn, một đôi mắt sáng long lanh, đuôi mắt hợp lại thành móc câu nhỏ.
Khí chất sạch sẽ ôn nhã, sắc mặt luôn ấm áp, nhưng ít khi cười. Nên lúc cười lên, đôi môi hồng sẽ trở nên rõ ràng.
Các bài đăng nổi bật trên diễn đàn hàng năm của trường, giáo nội theo lệ kiểm tra, ảnh ID của Hạ Du có lượt bình luận nhiều nhất.
# ta đánh cược sáu hào, trong trường này không ai có khả năng hôn lên đôi môi này #yêu thích nhất.
Hoặc là thật sự thích kiểu người như Hạ Du, hoặc là theo xu hướng, người xum xoe xung quanh Hạ Du chưa bao giờ thiếu, thậm chí còn có nhiều người hỏi thăm nàng thời gian rảnh của Hạ Du.
【 Tôi còn không biết tên của bọn họ, sao cái này có thể tính là theo đuổi chứ?】
【Còn chị ấy không giống như vậy.】
【 Chị ấy thích tôi.】Mắt Hạ Du cong lên.
Đây là chính miệng tỷ tỷ nói.
Cô nói rất nhiều lần.
【...... Xùyyyy.】
【 Tôi biết chị ấy thích cậu rồi.】
Bạn cùng phòng biết Hạ Du không thấy, mắt trợn trắng lên.
Một tiểu công chúa không rành thế sự lại thiện lương mềm ấm, bình thường ở chung thì rất thoải mái. Nhưng nói tới tình cảm, quả thực khiến người khác muốn bổ đầu nàng ra, nhìn xem bên trong ngoại trừ mô hình không gian vi phân và tích phân thì còn có cái gì nữa không.
【 Chẳng lẽ không muốn để chị ấy càng thêm thích cậu? 】
【 Muốn.】 Hạ Du trả lời lại.
Hóa ra tỷ tỷ còn có thể càng thêm thích nàng nữa sao?
【 Cậu nói cậu không biết nên theo đuổi như thế nào đúng không?】
【 Bây giờ cậu tưởng tượng rằng chị ấy không phải là chị cậu, chị ấy chỉ là người cậu mới quen biết, thì cậu phải làm gì để chị ấy chú ý tới cậu?】
Hạ Du không thích cái tưởng tượng này.
Nàng không muốn nghĩ đến giả thiết này.
Tỷ tỷ là của nàng, tại sao lại không, không thể không phải.
Nhưng nàng phải nhẫn nại.
【 Chị ấy sẽ không đồng ý cùng người xa lạ nói chuyện.】
【......】
Bạn cùng phòng không hiểu Hạ Du làm sao lại có thể bướng bỉnh nghiêm túc hóa vấn đề này đến vậy.
【 Bảo bối, tình hình cậu là như thế nào?】
【 Cậu nghĩ xem, nếu bản thân vẫn cam tâm tình nguyện đặt mình vào vị trí ''em gái'', thì sao cậu lại có thể khiến chị ấy chấm dứt trách nhiệm của ''chị gái'' được?】
Bạn cùng phòng bắt đầu hoài nghi, có lẽ Hạ Tu Âm thật sự chỉ là đang trấn an Hạ Du. Cô đối với tình yêu của Hạ Du kỳ thật cũng như đối với một đứa trẻ bị cô hết mực nuông chiều, nuông chiều đến mức đồng ý luôn cả thỉnh cầu vớ vẩn của nàng.
【 Nếu cậu muốn chị ấy có hai thân phận, điều cần thiết đầu tiên đó là tự dán nhãn lên người mình, cậu là người muốn theo đuổi chị ấy, là người cùng chị ấy ở bên nhau.】
Hạ Du tuy rằng luôn miệng nói phải làm người yêu tỷ tỷ, nhưng tim nàng vẫn an tĩnh trú ngụ trong một góc nhỏ, chờ đợi tỷ tỷ ôn nhu, quan tâm nàng, chờ đợi tỷ tỷ đến yêu thương.
【 Cậu phải đứng ở trước mặt chị ấy, dùng hành động nói cho chị ấy biết cậu là người theo đuổi chị ấy, hơn nữa còn là một người theo đuổi có thể đánh bại tất cả những kẻ theo đuổi khác, là một người theo đuổi có thể cùng chị ấy yêu nhau.】
【 Mà không phải là đứa trẻ luôn bị chị ấy dỗ dành.】
【 Tình yêu hai người không nên duy trì chỉ từ sự nuông chiều và thỏa hiệp của chị ấy.】
【 Hạ Du, cậu nên chủ động một chút.】
【 Hiểu chưa? 】
【 Cảm ơn cậu, tôi hiểu rồi. 】
Màn hình điện thoại sau một hồi cũng sáng lên, nữ hài dường như đã hạ quyết tâm.
Bạn cùng phòng lo lắng sốt ruột nhìn chằm chằm câu trả lời đơn giản.
Vị tiểu công chúa này, thật sự đã hiểu chưa?
Nàng thở dài lười nhác vươn vai, duỗi tay xuống chân tóm lấy, ôm vào trong lòng một con mèo mướp.
Bạn cùng phòng đặt cho con mèo này một cái tên mà tất cả mèo trên thế giới đều có.
"Meo Meo, con không được béo thêm nữa, mẹ không thể ôm con được."
Nàng vui vẻ vuốt đuôi con mèo, nó di chuyển vuốt sau, oán giận định đem cái mông ục ịch đặt lên mặt nàng.
"Không được, không được." Bạn cùng phòng né tránh thuần thục, khép nép xin tha một hồi lâu.
"Đầu năm nay, thật nhiều tổ tông." Nàng vuốt phẳng thảm bông mềm cho mèo, "Con là đứa khó tính nhất."
Bạn cùng phòng lướt diễn đàn của trường, ấn vào mấy bài viết hot, dựa vào lưng ghế phía sau.
"Làm người thật quá khó khăn, cẩu độc thân bây giờ còn kiêm luôn chức quân sư quạt mo, làm cố vấn tình cảm."
Nàng lắc đầu, xem mọi người suy đoán đủ loại đối tượng của Hạ Du.
Nghe nói, Hạ Du có đối tượng.
Nghe nói, Hạ Du và đối tượng của cô ấy quen không ít năm.
Nghe nói, Hạ Du là con dâu nuôi từ bé.
Nghe nói, sau khi Hạ Du tốt nghiệp thì phải kết hôn sinh con, gia đình đối tượng là hào môn, nóng lòng muốn bế cháu trai.
Trong sách viết: ''Bạn phải trang bị đủ điều, bạn phải đủ dũng cảm, mới có thể đợi tình yêu đến.''
Trong sách viết: ''Là trong lúc người ta không có bố trí phòng vệ thì mình nhanh chóng xông vào trái tim người đó.''
Không có giải pháp duy nhất.
Thật là khó khăn mệt mỏi.
Hạ Du đã vô số lần đắm chìm trong triết học, toán học, những con số hoán vị tổ hợp kỳ diệu đó, tuy có phức tạp hay thay đổi, suy luận, chứng minh các kiểu...... Nhưng ít ra vẫn có kết quả xác định.
Đơn giản làm nàng cảm thấy thoải mái.
Vậy rốt cuộc nàng nên làm thế nào mới có thể hấp dẫn đến tỷ tỷ?
Nàng biết, tầm mắt tỷ tỷ rất ít lưu lại trên người người khác.
Tỷ tỷ chỉ quan tâm nàng.
Giống như nàng khát nước cũng sẽ trở thành chuyện cực kỳ quan trọng.
Ha...... Thật vui vẻ.
Nhưng nếu nàng không phải em gái của tỷ tỷ?
Nếu tỷ tỷ nhặt được chính là một đứa trẻ khác?
Nàng còn có thể làm tỷ tỷ thích nàng không?
Hạ Du bị vướng vào những suy nghĩ rườm rà như vậy trong đầu, liên lụy đến cả người đau đớn.
"Không nghĩ nữa, không được nghĩ như vậy nữa." Hạ Du véo má mình, cho đến khi phát hiện một tia đau đớn mới hoãn lực đạo.
Nàng đứng trước gương, cô gái trong mắt có chút bối rối cùng nàng đối diện.
"Hạ Du, mày phải chủ động hơn một chút."
"Không phải sợ."
"Tỷ tỷ chính là tỷ tỷ, chỉ có mày quá ngu ngốc, không làm tốt, tỷ tỷ cũng sẽ thích mày."
"Tỷ tỷ đã hứa rồi."
Hạ Du nói cho nữ hài trong gương.
Nàng có con át chủ bài lớn nhất.
Khi Hạ Tu Âm về đến nhà, Hạ Du đang cùng dì Trần ở trong phòng bếp lẩm nhẩm lầm nhầm, thỉnh thoảng truyền đến hai tiếng cười khẽ.
"Tỷ tỷ về rồi!" Nữ hài nheo mắt lại, lại có lẽ do nàng mãi để ý đến động tĩnh ngoài hiên.
Nàng tung tăng vòng qua vách ngăn, đi đến trước mặt Hạ Tu Âm.
"Tiểu thư, con về rồi." Dì Trần đứng trong bếp kêu lên một tiếng.
"Vâng." Hạ Tu Âm giơ tay xoa đầu nữ hài, Hạ Du ngoan ngoãn để cô làm, đôi mắt long lanh muốn nói lại thôi nhìn cô.
"Em và dì Trần đang nói gì vậy......? Hạ Tu Âm cười cười, định cùng nữ hài vào phòng bếp nhìn thử, nhưng động tác chợt khựng lại....
Đuôi ngón tay cô bị những ngón tay của nữ hài câu lấy, đầu ngón tay mịn màng sạch sẽ từ lòng bàn tay chậm rãi dịch đến khớp ngón tay, mềm nhẹ mà làm người khó lòng kiềm chế cạ vào.
Tựa như lông chim, tựa như tuyết đầu mùa, làm người từ đáy lòng trống rỗng cũng cuồn cuộn khởi ngứa ý.
Rồi sau đó, ngón tay mảnh khảnh cứ vân vê quanh đuôi ngón tay cô như một chiếc nhẫn.
Hạ Tu Âm nghiêng người rũ mắt, mắt thoáng nhìn qua vành tai đỏ ửng của nữ hài.
"Tỷ tỷ, tạp dề của em giống như không được buộc chặt, tỷ tỷ giúp em đi." Giọng Hạ Du run lên một cách khó hiểu, âm lượng cũng không nhỏ, trong phòng bếp dì Trần cũng có thể nghe được rõ ràng.
Hạ Tu Âm không dấu vết quan sát nàng.
Nữ hài nắm đuôi ngón tay cô chậm rãi kéo sát vào người mình, sau đó quang minh chính đại kéo hai tay từ khe hở giữa eo và tay nàng, ở sau lưng giao lại.
Hạ Du vùi mặt vào hõm vai cô, môi áp vào cổ cô, cánh môi gần như là bao phủ chỗ da thịt kia, hơi thở nóng bỏng phả vào Hạ Tu Âm.
"Tỷ tỷ, mau giúp em đi."
Mắt Hạ Tu Âm tối dần.
Nữ hài đang giả bộ.
Trước mặt dì Trần - người đã theo dõi nàng lớn lên, nàng đang sử dụng kỹ thuật diễn được mài giũa trên điện ảnh của mình.
Nàng còn muốn kéo cô cùng chơi chung.
Hạ Du mời cô gia nhập cái trò nói dối này.
Nàng muốn trở thành một đứa trẻ hư, lại không cam nguyện làm một mình.
Cánh tay Hạ Tu Âm vẫn duy trì tư thế thả lỏng tự nhiên.
Cô vẫn chưa đáp lại.
"Tỷ tỷ, em hôn tỷ......"
Hạ Du nhẹ giọng nói, nàng ngước mặt lên, áp lên môi cô.
Tính trẻ con nhanh nhẹn.
Một cái hôn nhẹ.
Dùng để giao dịch.
"Em hôn tỷ tỷ, tỷ tỷ giúp em." Nàng lại ''chụt~'' một cái.
Hai cái hôn như vậy dường như đã là cực hạn.
Hạ Du chôn đầu trước ngực Hạ Tu Âm, sau gáy cũng đỏ ửng lên.
Hạ Tu Âm đánh giá hiện trạng, tình hình thật sự không tốt để cò kè mặc cả.
Bằng không, sẽ không tới lượt nữ hài chiếm tiện nghi như vậy.
Như vậy...... Một cái hôn qua loa lấy lệ.
"Nợ trước." Hạ Tu Âm ôm chặt Hạ Du, hai tay cô ôm thắt lưng thon gầy của nữ hài.
Một tay cũng có thể ôm hết eo nhỏ, phải dùng chút sức lực mới có thể ôm chặt lại.
Tay Hạ Tu Âm sờ đến gút thắt đang buộc chặt của cuối cùng của tạp dề, cô dùng lực, tháo từng vòng từng vòng một.
Hạ Du đột nhiên ôm chặt lấy tay cô.
Ngón tay Hạ Tu Âm quấn lại thành vòng, từng vòng, từng vòng.
Một nút thắt hoàn mỹ.
"Để ta nhìn xem, một cái nút thắt sao lại lâu như vậy?" Dì Trần cười nói.
Hạ Du xoay người cho bà nhìn.
"Đẹp đó." Dì Trần gật đầu.
Một lúc sau, bà ngạc nhiên nói: "Bảo bảo ngoan, sao mặt con đỏ quá vậy nè. Qua đây, dì Trần coi có nóng không."
Mắt Hạ Du rung động.
Hạ Tu Âm nở một nụ cười trong trẻo.
Cô giải vây giúp nữ hài.
"Dì Trần, dì còn chưa trả lời con, ban nãy hai người đang nói cái gì?"
Lực chú ý Dì Trần bị dời đi: "À...... Bảo bảo ngoan hỏi ta có thể đưa khóa hộp thư cho con bé hay không. Cái này thì có là gì không đưa được? Nhưng ta hỏi con bé có phải đang đợi thư người khác không, mà nó không nói. Hỏi nó có phải đang yêu đương không, nó cũng không lên tiếng, chỉ là cười một cái."
Dì Trần oán trách: "Con gái lớn rồi, bí mật cũng nhiều."
Hạ Tu Âm nhướn mày.
===
"Nói, muốn lấy chìa khóa làm cái gì?" Hạ Tu Âm kéo Hạ Du vào trong lòng, cô cúi đầu nhìn nữ hài.
Tay Hạ Du để trên bả vai Hạ Tu Âm nắm chặt lại, không biết là nên đẩy ra, hay là nên ôm chặt lại.
Các nàng vào phòng ngủ Hạ Tu Âm, một nơi kín đáo riêng tư, ban nãy Hạ Du ở phòng khách hùng tâm báo đảm* đã từng bước chiếm tiệm nghi cô, nàng e lệ mím môi, nhẹ nhàng nhìn Hạ Tu Âm, ánh mắt ôn nhu đến như muốn ch ảy nước ra.
*hùng tâm báo đảm: thành ngữ TQ, chỉ những hành động bạo gan, liều lĩnh.
"Nói mau." Hạ Tu Âm cắn cắn chóp mũi nàng.
Nghĩ thấy sản phẩm điện tử và internet phát triển hoàn thiện, các hòm thư hầu như bị vứt đi. Chỉ là thỉnh thoảng mới có thể nhận được thư của Hạ Tùng Đức từ Nam Thành gửi vào.
Người già vẫn một mực cho rằng, khoa học kỹ thuật đều không thay thế được chữ viết.
"Em muốn...... Sau này thư từ đều để em kiểm tra và nhận." Hạ Du bị một cái cắn này làm không dám ngước mắt.
"Tại sao?" Hạ Tu Âm nói.
"Bởi vì, bắt đầu từ ngày mai, mỗi ngày đều sẽ có một phong thư gửi cho tỷ tỷ." Nàng thẹn thùng nói.
"Hả?"
"Là thư tình."
Hạ Du nheo mắt.
"Đưa cho tỷ tỷ thư tình."
"Gì chứ?" Hạ Tu Âm mang theo ý cười, "Để tôi đoán xem người gửi thư là ai...."
"Không cần đoán......"
Hạ Du vô cùng đáng thương ôm bả vai Hạ Tu Âm.
"Là...... Em." Hơi thở nàng phả vào gương mặt Hạ Tu Âm.
"Tỷ tỷ, em đang theo đuổi tỷ."
Nàng ngoan ngoãn đưa miệng mình lên, áp nó vào môi tỷ tỷ.