(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Các cậu đi vào giải quyết tốt hậu quả không cần tôi phải nhiều lời.” Cố Thần Quang bế người lên, đi đến căn phòng vip cao nhất, hắn biết Giang Tuyết Nịnh là bị bỏ thuốc, tình trạng hiện tại không thích hợp về nhà.
Trong thang máy vip, thuốc trong người Giang Tuyết Nịnh phát tác, cả người dán trên người Cố Thần Quang không an phận mà vặn vẹo, hai tay còn lôi kéo đi vào trong quần áo của hắn.
“Nóng quá ~ a…” Sắc mặt cô đỏ lên giống như uống say, tuy thần trí vẫn tỉnh táo nhưng lại không thể khống chế được chính mình.
“Tiểu Nịnh đừng nghịch” Cố Thần Quang chỉ có thể bất đắc dĩ bắt lấy hai cái tay đang làm loạn, thật nhanh đem người trong lòng đi vào phòng.
Quen cửa quen nẻo đem người ném vào phòng tắm, sau đó mở vòi nước. Nước lạnh tưới trên người Giang Tuyết Nịnh khiến khô nóng trong người cô được giảm bớt nhưng là không đủ. Cô ở bồn tắm cực lực nhẫn nại, mà Cố Thần Quang lúc này đang ở bên ngoài gọi điện để cấp dưới giải quyết tốt hậu quả.
“Ông chủ, tên ngoại quốc này nói là cho thiếu phu nhân uống loại thuốc kích dục vô cùng mạnh, hắn không hề có thuốc giải.” A Cam ngữ khí có chút tức giận, phía bên kia điện thoại truyền tới tiếng kêu thảm thiết.
“Đã biết. Tên kia các cậu tự giải quyết.” Cố Thần Quang tắt điện thoại quay sang nhìn phòng tắm.
Nhìn đến là một hình ảnh vô cùng mê người, Giang Tuyết Nịnh cả người trần trụi trong bồn tắm, tóc ướt đẫm dán trên người, một bàn tay xoa ngực đầy đặn, bàn tay khác ở giữa háng tự an ủi.
“A…~ Nóng quá…” Cho dù toàn bộ cơ thể ngâm trong nước lạnh, cô vẫn cảm thấy nóng. Cố Thần Quang xấu hổ đứng ở kia, muốn chạy lại nhấc không được bước chân. Giang Tuyết Nịnh thấy hắn, từ bồn tắm cố sức bò dậy, sau đó bước ra khỏi bồn tắm. Nhưng mà cũng không xong, thiếu chút nữa là ngã quỵ. Cố Thần Quang bước nhanh tới đỡ lấy cô.
“Thật là khó chịu… Cho tôi~…” Giang Tuyết Nịnh thân thể trần trụi không ngừng vặn vẹo, cái miệng nhỏ còn dán lên môi hắn.
Cố Thần Quang cảm giác trong đầu hắn một tiếng, giống như thứ gì đó bị chặt đứt, kẻ gây hoạ đã với tay vào đũng quần hắn, phía dưới côn th*t đã căng cứng, hắn kéo người cô ra: “Giang Tuyết Nịnh, con có biết ta là ai không, con có biết bản thân mình đang làm cái gì không?”
“A~ con biết~ người là Cố Thần Quang, ha…ha, mau cho con!” Lời nói của Giang Tuyết Nịnh như là uống say, nói xong liền ôm lấy cổ người đàn ông, dán lên môi hắn, đầu lưỡi nhỏ với vào quấy động.
“Đây chính là con tự tìm, con cũng đừng hối hận.” Cố Thần Quang vốn dĩ không phải là chính nhân quân tử, huống chi hắn đối với Giang Tuyết Nịnh luôn có tâm tư khác.
Nước trên người cô đã dính đầy trên bộ quần áo được đặt may của hắn, Cố Thần Quang đem người bế lên ném ở trên giường, sau đó nhanh chóng cởi bỏ bộ quần áo ướt nhẹp. hắn sợ nếu hôm nay không làm về sau sẽ hối hận, đến nỗi làm xong chuyện hắn luôn tin tưởng sẽ có cách giải quyết.
Nhìn qua thì Cố Thần Quang giống như một văn sỹ nho nhã, bề ngoài điển trai, tuy rằng đã hơn 40, nhưng chăm sóc thật không tồi, sau khi cởi quần áo thì dáng người kia cùng người trẻ 20 tuổi không khác biệt lắm, hoàn toàn không có bụng bia của đàn ông trung niên, làn da mỏng tuy rằng không có tuyến nhân ngư nhưng vừa thấy cũng rõ ràng là người thường xuyên tập luyện.
Mà Giang Tuyết Nịnh trên giường da thịt trắng nõn thơm mềm, ngũ quan tinh xảo, mắt to lúc này có chút mê man nhìn Cố Thần Quang, hai tay không khống chế được tự vuốt ve chính mình. Bộ ngực cao ngất, quầng vú phấn nộn, ở giữa là hai đóa hồng mai cực kì đáng yêu.
Nơi riêng tư lông tóc thưa thớt, tiểu hoa huy*t phấn nộn bị ngón tay xoa ấn, dịch nhầy trong suốt dính ở trên tay. Hầu kết Cố Thần Quang lăn lộn, nhảy lên giường đem đôi tay của cô lấy ra chính mình thay thế vào.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");