Nuông Chiều Con Dâu – Niệm Niệm Bất Vong

Chương 12




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ở trong toilet, Giang Tuyết Nịnh đã ngâm trong bồn tắm nửa giờ, cô một lần lại một lần cẩn thận rửa sạch, thẳng đến khi chính mình vừa lòng mới từ bồn tắm bước ra, sau đó ở trước gương bắt đầu trang điểm. Hai má xuân sắc phiếm hồng, làn da trắng nõn, ánh mắt sáng ngời, Giang Tuyết Nịnh lúc này giống như một bông hoa nở rộ làm người kinh diễm, nhịn không được muốn đưa tay ra hái.

Cố Thần Quang bên kia lại khác, mười phút liền đem chính mình tắm rửa sạch sẽ, sau đó nằm trên giường chờ cô bé của hắn. Chỉ là đã qua nửa giờ mà người còn không có tới, hắn có chút nôn nóng một lần lại một lần nhìn đồng hồ trên đầu giường, nghĩ thầm chắc là cô bé sẽ không đổi ý đi.

Giang Tuyết Nịnh hiện tại đang rối rắm, trên giường bày ra rất nhiều bộ áo ngủ đến váy ngủ tương đối bảo thủ. Đột nhiên cô nhớ tới cái gì đó, xoay người từ tủ quần áo lấy ra một cái hộp, bên trong là một bộ nội y tình thú. Đó là quà tặng khi cô đi mua nội y vào Lễ tình nhân năm ngoái, chỉ là vẫn chưa có cơ hội mặc.

Ở trên là một cái yếm đỏ thẫm, phía dưới là quần lót ren chữ đinh (丁) màu hồng, mặt khác còn có một chiếc áo khoác mỏng tanh. Giang Tuyết Nịnh từng cái từng cái mặc vào, sau khi mặc xong không tránh khỏi đỏ bừng mặt. Cái yếm phía trước có một lỗ khoét sâu, hai bầu ngực lộ ra phân nửa, chiếc quần lọt khe phía dưới chỉ có mấy sợi dây đáng thương, bên ngoài là áo khoác trong suốt, như ẩn như hiện càng thêm dụ hoặc.

Sau khi chuẩn bị tốt, thời gian cũng muộn rồi, chắc ai đó lúc này đang sốt ruột chờ đợi, cô ọc khăn tắm ở bên ngoài, sau đó không hề do dự mà đi ra cửa, hướng về phía cửa phòng của người đàn ông đi đến.

Cố Thần Quang vẫn luôn chờ cô, cửa cũng luôn để mở, Giang Tuyết Nịnh dưới ánh mắt cực nóng của hắn mà chậm rãi đi vào. Người đàn ông liền ném máy tính lên trên giường bước xuống, hai người đối diện nhau, Giang Tuyết Nịnh mới vừa vào cửa đã bị kéo vào trong lòng, cửa phịch một cái đóng lại, khoá trái, khăn tắm rơi xuống, lộ ra thân thể vô hạn phong tình.

Trong tiếng kinh hô của Giang Tuyết Nịnh, Cố Thần Quang đem người ấn lên trên cửa: “Em đây là tới câu hồn người đi.” Tiếng hít thở nặng nề vang lên, hắn hôn lên cái miệng phấn nộn của cô, kéo lấy tay cô đặt vào nơi giữa háng.

Thẳng đến khi Giang Tuyết Nịnh chạm đến nam căn to lớn, cô có thể cảm nhận được rõ ràng độ cứng của vật đó, phía trên đầy rẫy những gân xanh, nóng bỏng làm cô muốn buông tay. Nhưng tay của người đàn ông đã bắt lấy tay cô nắm lấy loát động.

Sau lưng là cửa lạnh lẽo cứng rắn, phía trước là hắn nhiệt tình như lửa, Giang Tuyết Nịnh bị hôn người có chút nhũn ra, người đàn ông một chút cũng không rảnh rỗi. Một tay với vào trong yếm vuốt ve hai luồng đầy đặn, từ mặt bên cầm ra ngậm lấy một viên đậu đỏ, lặp lại mút vào.

“A ~… Ngứa” Giang Tuyết Nịnh khó nhịn vặn vẹo thân mình, cảm giác phía dưới đã ướt đẫm, hai đùi ngọc kẹp chặt, còn đôi tay lúc này đang vuốt ve côn th*t của ba chồng.

Tay to của Cố Thần Quang xâm nhập vào quần chữ đinh của cô, vải dệt mỏng manh đều đã bị d*m thủy tẩm ướt, chặn ngang đem người bế lên, sau đó đè cô lên giường, áo tắm dài vứt lung tung trên mặt đất, mà yếm đỏ trên người cô cũng đã lỏng lẻo, quần lót bị kéo xuống dưới, trên người chỉ có tấm áo khoác mỏng cũng chẳng che được cái gì.

côn th*t của Cố Thần Quang thiếu nước muốn bùng nổ, để ở tiểu huyệt phấn nộn d*m thủy tràn lan dùng sức đâm vào, rốt cuộc cũng đâm vào nơi ấm áp kia.

“Đúng là tiểu yêu tinh.” Cùng người không có cảm tình lên giường gọi là giao dịch, cùng người mình yêu làm mới gọi là yêu. Đây là hắn trước kia nghe người khác nói qua. Lúc đó trong lòng hắn chỉ nghĩ yêu là dư thừa, muốn thì tùy tiện tìm phụ nữ là được, không thích thì lại đổi. Hiện tại mới hiểu được, thật là không giống nhau.

Hắn thật thoải mái, thật thỏa mãn tận sâu trong linh hồn, hơn nữa hắn cũng muốn cô gái dưới thân cũng thoải mái. Đôi mắt động tình của cô ầng ậng nước thẳng tắp nhìn hắn, một đôi chân dài câu trên hông người đàn ông, bắt lấy một tay hắn ấn lên bộ ngực tuyết trắng của chính mình xoa xoa.

Cố Thần Quang bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, côn th*t thô dài thông qua lũng đạo ẩm ướt, mỗi một lần đều đỉnh vào hoa tâm.

Theo từng động tác của hắn, miệng nhỏ phấn nộn của cô cũng không ngừng tràn ra tiếng rên rỉ: “Ưm…ba, nhanh lên a~…” Giang Tuyết Nịnh so với ôn nhu trừu động thì càng thích hắn mãnh liệt thô bạo.

“Tiểu yêu tinh, lát nữa đừng có mà xin tha.” Cố Thần Quang dần dần thọc vào rút ra nhanh hơn, Giang Tuyết Nịnh bị hắn đâm vào kịch liệt mà lùi về phía sau, đôi tay trắng nõn gắt gao mà bám lấy cổ hắn, móng tay hơi nhọn ở trên cổ hắn để lại từng vết cào nhỏ rướm máu.

“Ư…” Cố Thần Quang cảm nhận được trên cổ truyền đến cảm giác đau rát, kích thích hắn càng thêm hung mãnh mà tiến công, côn th*t giống như máy đóng cọc, mỗi một lần đều cắm vào sâu bên trong khiến đầu óc Giang Tuyết Nịnh choáng váng, đèn chùm trên trần nhà như đang lắc lư sắp rơi xuống.

“Ô ô ô … Thật thoải mái~…” Giang Tuyết Nịnh từ rên rỉ biến thành khóc thút thít, tử cung bắt đầu kịch liệt co rút “A…~”

Tay Giang Tuyết Nịnh hoàn toàn buông lỏng, nằm xoài trên giường, cặp vú đầy đặn theo quán tính mà không ngừng phập phồng.

Cùng lúc đó Cố Thần Quang ôm lấy cặp mông đầy đặn của cô, côn th*t hoàn toàn tiến vào trong tử cung của cô, theo đó là một luồng âm tinh phun ra, tưới trên quy đầu, thoải mái đến mức mỗi tế bào trên người hắn đều mở ra. Đây là kiệt tác của hắn, làm hắn cảm thấy thật vừa lòng. Tiểu yêu tinh thân thể thật mẫn cảm, thật là muốn mệnh của hắn mà.

Chưa nghỉ ngơi đủ Cố Thần Quang đã đem cô để thành tư thế nằm bò, mông vểnh hướng lên trên, tư thế này càng làm cô cảm thấy thẹn. Hai mảnh cánh hoa sung huyết, lầy lội đối diện với Cố Thần Quang, hơi hơi hé mở như khiêu khích ai đó.

Cố Thần Quang như hổ đói mà vồ lên thân thể mềm mại của cô, cặp mông của Giang Tuyết Nịnh bị đè ép xuống, côn th*t nhanh chóng xỏ xuyên qua, khoái cảm trí mạng khiến đại não trống rỗng “A… Thật lớn…”

Cơn thủy triều đầu tiên còn chưa qua đi, eo Giang Tuyết Nịnh liền bị đôi tay rắn chắc giữ lấy, hai chân thon dài bị tách ra làm thành tư thế lão hán đẩy xe bò. Giang Tuyết Nịnh cảm thấy thật xấu hổ.

“Ba, không cần mạnh như vậy… Ô… Nhẹ chút …a..a..a…” côn th*t ở trong cơ thể cô không ngừng va chạm, Giang Tuyết Nịnh quả thật như điên tới nơi rồi.

Đôi tay cô rốt cuộc không chống đỡ nổi mà gục xuống, mặt chôn vào trên gối. Sức mạnh từ người đàn ông mãnh liệt tới nỗi giường cũng rung lên.

“Bảo bối, gọi ông xã.”

“A..a..a..~ ông xã… Ô.. nhẹ chút…muốn chết…”

Giang Tuyết Nịnh chịu không nổi mà khóc lên, trong tiếng thét lớn, một luồng âm tinh theo côn th*t tràn ra. Nhưng động tác của Cố Thần Quang càng ngày càng mãnh liệt, hạ thể của cô lại nhanh chóng bị đưa đến cao trào: “Lại đến…..”

“A… Nịnh Nịnh…” Hung hăng mà cắm đến tận sâu bên trong, côn th*t bành trướng, tinh dịch nóng bỏng phun ra, cha con hai người đồng thời phát ra tiếng thở dài thoả mãn.

“Ân…” Theo đôi tay của Cố Thần Quang rời đi, Giang Tuyết Nịnh nằm bò trên giường, mái tóc ướt sũng mồ hồi dán vào khuôn mặt tinh xảo, trong mắt là một mảnh thần sắc mê ly thoả mãn. Trong căn phòng rộng rãi, một đôi nam nữ trần truồng dây dưa bên nhau. Cố Thần Quang đem cô vợ nhỏ** ôm vào lòng vuốt ve như đang vuốt ve một con thỏ trắng.

** Này là nguyên văn của tác giả nha.

“Nịnh Nịnh, cảm giác thế nào?” Cố Thần Quang dán lên mặt cô, muốn biết cảm giác của cô bé.

“Thật sướng.” Đáp lại hai chữ, Giang Tuyết Nịnh chôn mặt vào gối, không muốn quay ra.

“Ha ha…bé ngốc, mau ra đây.” Cố Thần Quang rõ ràng là bị lấy lòng, cảm xúc bày ra hết trên mặt, ai cũng nhìn ra được giờ phút này hắn thật vui vẻ.

Trên gối đầu là hương vị của hắn, cô ở phòng hắn, trên giường của hắn, bị hắn đè dưới thân, trong cơ thể là tinh dịch của hắn. Giang Tuyết Nịnh thật  thích loại cảm giác này, cảm giác được hắn vây quanh.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.