(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lương Chấn Bang gật đầu. Nếu như lần trước bán xe đồ chơi và s.ú.n.g giả, hắn còn có chút băn khoăn, thì bây giờ hắn lại không hề lo lắng.
“Đẩy món đồ chơi mới ra, nhất định sẽ chiếm được rất nhiều thị trường. Cho dù xe đồ chơi và s.ú.n.g giả… có bán chạy đi nữa, cũng sẽ bị lấn ép vài phần. Nếu chúng ta chỉ bán riêng, tất nhiên người buôn sẽ tới Phi Đằng mua xe đồ chơi và xúng giả, chỉ tới chỗ chúng ta mua con quay, s.ú.n.g bong bóng và đàn piano cầm tay rồi. Nhưng một khi chúng ta thực hành chính sách bán kèm, người buôn chỉ có thể chọn một.”
“Bọn họ đều là người thông minh, sẽ không vì giá cả chênh lệch ba mao tiền cỏn con, từ bỏ một miếng bánh kem khác còn lớn hơn. Cũng không đáng làm như vậy, bởi vì lợi nhuận do số đồ chơi mới này mang tới, còn vượt xa lợi nhuận Phi Đằng giảm giá nhường cho bọn họ.”
Lương Chấn Bang giật mình hiểu ra: “Tôi hiểu rồi. Nhưng làm như vậy, bọn họ có mắng chúng ta không?”
“Anh quan tâm bọn họ có mắng hay không làm gì? Chúng ta không trộm cũng không cướp. Là chuyện đôi bên tình nguyện, nếu trong lòng bọn họ không thoải mái, có thể tới Phi Đằng mua, đừng mua đồ chơi mới nhà chúng ta là được. Làm ăn buôn bán không thể quá mềm yếu, khi nên kiên cường cần phải kiên cường.”
Lương Chấn Bang hiểu rõ.
Bảy ngày sau. Món đồ chơi mới lục tục xuất xưởng.
Theo ý của Lương Chấn Bang, lúc này đã có thể bán ra rồi, không cần thiết phải chờ tới khi sản xuất xong tất cả số hàng của lô đầu tiên, vừa làm vừa bán không được hay sao? Bảy ngày qua Phi Đằng vô cùng kiêu ngạo, anh ta đã ngứa mắt lắm rồi.
Nhưng đề nghị của anh ta lại bị Cố Nam Sóc đè xuống, chỉ bọn lại một câu: “Vẫn chưa tới lúc, Phi Đằng không kiêu ngạo được lâu nữa đâu.”
Ngày thứ chín, lại một xưởng đồ chơi nữa sản xuất ra xe đồ chơi và s.ú.n.g giả, giá cả còn thấp hơn Phi Đằng một mao. Lúc này, cục diện một nhà độc đại của Phi Đằng mới dừng lại, rơi vào thế hai nhà giằng co.
Ngày thứ mười ba, xưởng đồ chơi thứ ba tham gia vào cuộc chiến về giá.
Ngày thứ mười sáu, toàn bộ hàng hóa lô sản phẩm mới đầu tiên của Nam Lân xuất xưởng, Lương Chấn Bang xoa tay hầm hè, chuẩn bị làm lớn một phen, xua tan không khí đen đủi mấy ngày nay, nhưng Cố Nam Sóc vẫn lắc đầu như cũ: “Chờ thêm chút nữa!”
Lần chờ này, lại chờ thêm vài ngày. Tới giữa tháng mười, đã có năm xưởng đồ chơi cạnh tranh về giá. Đến đây, thị trường đồ chơi Bằng Thành đã hoàn toàn rối loạn.
Lương Chấn Bang kinh hãi: “Bọn họ đều điên rồi à? Giá cả ngày một thấp, giá cả hiện giờ đâu chỉ không kiếm được, thậm chí còn phải bù thêm.”
“Không phải bọn họ điên, chỉ là tiền vốn đã bỏ ra rồi, càng lún càng sâu thôi.” Cố Nam Sóc lắc đầu cảm thán: “Bước đầu tiên Phi Đằng đã đi nhầm, bọn họ hạ thấp giá cả, Nam Lân không tranh phong, tất nhiên toàn bộ thị trường đồ chơi Bằng Thành sẽ thành thiên hạ của bọn họ. Cũng giống như Nam Lân trước đây, buôn bán rực rỡ, phong cảnh vô hạn.
“Tiền tài động lòng người, ai lại không muốn lợi nhuận lớn như vậy? Mấy món đồ chơi kia còn chế tác không khó, Nam Lân làm được, Phi Đằng làm được, tất nhiên những người khác cũng làm được. Phi Đằng giảm giá ba mao, bọn họ liền giảm bốn mao, chắc chắn có thể cướp lại thị trường. Nhưng cướp được thị trường rồi thì sao? Bọn họ không quyết đoán như chúng ta tình nguyện lãng phí hơn hai mươi ngày. Cũng không có lòng tin như chúng ta, cũng không có biện pháp dự phòng. Như vậy, ngoài việc lại lần nữa giảm giá ra, bọn họ còn có thể làm được gì? Để tất cả số đồ chơi bọn họ bỏ nhiều vốn ra đầu tư nát trong tay bọn họ sao?”
“Chẳng trách cậu lại kiên quyết không giảm giá. Chiến lược giá cả này…” Lương Chấn Bang hít sâu một hơi: “Chính là cái động không đáy, không thể chơi.”
Cố Nam Sóc gật đầu: “Đến lúc rồi! Dựa theo phương án trước đây của chúng ta, đưa số đồ chơi mới ra thị trường đi.”
Lương Chấn Bang có chút do dự: “Trước đây Phi Đằng chỉ bán thấp hơn ba mao, chúng ta còn có thể bán kèm để câu kéo nhà buôn, nhưng bây giờ…”
“Tôi hiểu ý anh, anh sợ lợi nhuận của món đồ chơi mới không bù được chênh lệch về giá, nhà buôn sẽ không chịu đúng không?”
“Đúng là giá cả bây giờ quá thấp thật.”
“Chính vì giá cả thấp, tôi mới làm như vậy. Chúng ta phải kéo thị trường hỗn loạn hiện giờ quay lại đúng hướng phát triển của nó. Anh cảm thấy với cái giá trước mắt, mấy xưởng kia có thể kiên trì bao lâu?”
Bán tiếp một ngày lỗ vốn thêm một ngày, sớm muộn gì cũng sụp đổ.
Cố Nam Sóc xua tay: “Đi làm đi!”
Vừa bắt đầu thực hiện phương án mới, hiệu quả cũng không tốt lắm, nhà buôn tới mua hàng chỉ có vài người ít ỏi.
Nhưng chưa tới vài ngày, xưởng đồ chơi Mộc Tử dứt khoát lên bờ, rời khỏi cuộc chiến giá cả, mức giá mới đưa ra chỉ thấp hơn so với Nam Lân hai mao tiền.
Cố Nam Sóc nheo mắt lại: “Mộc Tử?”
Lương Chấn Bang nói: “Là nhà xưởng mới của Lý Thủ Nghĩa. Không phải ông ta bán xưởng cho chúng ta lấy được mười hai vạn sao? Cứu con trai chỉ cần năm vạn, vẫn còn thừa bảy vạn. Mấy năm nay ông ta cũng có chút quan hệ ở Bằng Thành, nên đổi sang nơi mới, thuê nhà xưởng nhỏ hơn, dựa vào mạng lưới quan hệ mua được một đống máy móc cũ, thành lập nhà xưởng nho nhỏ.”
Cố Nam Sóc hơi giật mình, chỉ trong giây lát đã mỉm cười.
Cuối tháng mười, xưởng đồ chơi thứ hai lên bờ.
Ba ngày sau đó, tất cả xưởng đồ chơi đều ngoi lên theo. Cuộc chiến về giá chấm dứt hoàn toàn.
Doanh số của Nam Lân cũng tăng theo chóng mặt, lại lần nữa trở thành tiêu điểm của mọi người.
Màn kịch vui này diễn ra náo nhiệt hơn một tháng, điều khiến Cố Nam Sóc không ngờ chính là, Phi Đằng là xưởng đầu tiên đưa ra chiến lược giá cả, lại là xưởng cuối cùng lên bờ. Hắn cảm thấy mình phải thu lại đánh giá về ông chủ mới của Phi Đằng trước đây. Ông ta không phải khôn khéo, mà là bị lợi ích che mắt, tự cho là thông minh.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");