Nước Mắt Lọ Lem

Chương 12




Chap 12:

1 tháng 12 ngày là khoảng thời gian như xâu xé trái tim nó..

mổi lần bước về nhà..nó lại nge văng vẳng tiếng mẹ đâu đây.

" Tiểu Từ của mẹ rất xjh đẹp..mẹ yêu con gái lắm...

-Mẹ ơi..sao mình phải học may vậy nẹ

-học may để sao này làm người vợ tốt đó con..con k thích may hả?

-k ạ..pùn ngủ lắm mẹ ơi

.....

"

1 vệt nước mắt lăn dài trên má

nó Nhớ mẹ..rất nhớ

thỉnh thoảng..ba nó lại vỗ về

-Tiểu Từ ngoan..vẫn còn có ba mà...ba vẫn yêu con

nó sà vào bờ vai vững chãi..nó rất mệt..

những thàng ngàyn thiếu bóng mẹ

nó rất buồn...và hơn thế nữa

bước vào phòng may

những hiện vật vẩn còn đó

chiếc máy may mà ngày nào mẹ nó cũng gắn bó

Ơm chiếc máy may..hình bóng mẹ lại hiện về

mọi vất hiện hữu..cớ sao mẹ nó k còn?

~

-Tiểu Từ...tớ vừa trở về từ Paris..chia buồn cùng cậu.-Giao Giao ôm nó xót xa

-Mẹ rớ..mẹ k ở bên cạnh tớ nữa Giao Giao à...-Nó rơm rớm nước mắt

-Thôi nào...vẫn còn có tớ mà

-Mổi lầnn nhớ tới mẹ..lòng tớ lại đau lắm

bàn tay ngo ngoe ngón tay..nước mắt lăn dài..

từ khi mẹ nó mất

căn nhà tỉnh lặng hẳn

đêm đêm..nó lại bật dậy gọi mẹ trong tiếng nấc thôn thức..lòng tê dại lại...

-Mẹ ơi...

cứ như thế..nó choàng tỉnh đến sáng

cứ thỉnh thoảng..nó lại nói với ba là

"Con nhớ mẹ

"

chỉ biết ôm nó vào lòng..ba nó vỗ về

Khóc!! Khóc!!!Khóc..và chỉ khóc

sáng hơm sau tại trường học Royal

-Tiểu Từ sao? còn nhớ Tiểu Đan này chứ?5 năm rồi-Tiểu Đan nhìn nó lòng đầy nghi kị

Nó thật sự rất mệt mỏi..nó k muốn phiền phức..làm lơ..nó bỏ đi

-Khinh bọn chị à?-phía sau Tiểu Đan vẫn còn 1 nhóm nữ sjh tóc vàng móng đỏ gì đó đang kênh kiệu nhìn nó

-Rốt cuộc các người muốn gì?-Nó cau mài

-Royal có mày chưa bao giờ đc yên bình cả-Người có vẻ cầm đầu nhìn nó..lớn tiếng quát

-k nói nhiều..cho nó biết tay..

-Đừng nghỉ là con của Hạ Niệm Nam thỳ tụi tao sẽ nể mày

các nữ sjh thi nhau dồn dập...

-Mày dù sao cũng là con của 1 con hầu gái..nghe nói..mẹ mày vừa chết thì phải-Tiểu Đan laị cất

-Các người k có tư cách xỉ nhục mẹ tôi

Nó quắc mắt..bước đến bên Tiểu Đan và tát thật mạnh..cái tát dồn hết nổi căm tức phẫn uất..

bất ngờ.Tiểu Đan ngã nhào xuống...mấy nữ sjh thấy đồng đội bị ăn hiếp kẻ buộc tay..kẻ nắm tóc...

Nó k còn sức phản kháng..

ánh mắt chưa chan bao hận thù căm ghét

Nữ sjh đầu nhóm lên tiếng:

-Con hầu gái chết rồi...hahaha

Đúng là 1 lũ khốn nạn...1 lũ khốn nạn..nó chỉ muốn băm..xé...và ghiền nát những con tội đồ đầy tội lổi..mẹ nó đã mất..

bà có lỗi lầm chi

chẵng lẽ thân phận thấp hẹn cũng là 1 cái tội?

Mẹ nó muốn làm hầu gái à?

mẹ nó muốn mang kiếp nghèo thế sao?

Ai sjh ra lại muốn như thế chứ?

chỉ có những lũ tồi bại,..những lũ khốn nạn chỉ biết nhục mạ mẹ nó thôi.

Nó hận,..nó ghét..

Bốp!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

1 cái tát hằn học từ Tiểu Đan vừa lồm cồm bò dậy

khá sung sức

máu từ khóe môi rỉ xuống

Bôp!!!!!!!!!!!!

cái tát thứ 2

ai tát thế nhỉ?

k đau..nó k đau..mở mắt ra..

-Tao đã nói ai đụng tới Tiểu Từ của tao là biết tay tao mà-cô bé nam tính Lại Giao Giao điên tiết

Cả nhóm nữ sjh lúc nãy hung hăng cũng giảm bớt sỉ khí...

thế lực bên nào đôngn hơn chắc các bạn cũng đoán đc..

-Mày...Thái Tiểu Đan..đây là lần thứ mấy mày ăn hiếp Tiểu Từ của tao..khuôn mặt này..này có tư cách đánh à?

Bốp!!!!!!!

lại 1 cái tát..Giao Giao ban cho đứa nữ sjh đầu nhóm

-Mày...thật đáng chết..chứ k đáng bị đánh như thế này...lần này thôi nhé

Quay lại đám nữ sjh đang co rúc...cô bé tiếp:

-Đứa nào đụng tới sợi tóc của Tiểu Từ nữa..tao xử!!!

Chỉ thế thôi..đám đông giải tán

Giao Giao chính là bùa hộ thân của nó...

mổi lúc khó khăn...mỗi lúc nó bị ng # ức hiếp..cô bé nam tính này là người bảo vệ nó..che chở nó

Cảm ơn Giao Giao...

nó cần người bạn như thế Chap 12( Tiếp)

-Anh à...khi nào anh mới rước mẹ con em lên đó đây?-Mẫn Mẫn nhìn ý thăm dò

Khá băn khoan...ông đáp:

-Tình hình của Tiểu Từ bây giờ em cũng thấy,nếu đột ngột đưa em về anh sợ nó k chịu nổi...

-Haizzz...anh định để em và Rya Côi cúc ở đây mãi s?Rya nó còn sắp phải đi học-bà ta k hài lòng

-Để anh lựa cơ hội nói với nó..anh đưa em và Rya ra ngoài chơi..

Họ vui vẻ bên nhau...hp như 1 gia đình thực thụ..

~

-Mẹ à..đó k phải ba của Tiểu Từ sao?-Giao Giao thắc mắc

-Đúng là ông ấy..mà..

-Thế 2 người bên cạnh bác ấy là ai?

-Mẹ k biết..

-K lẽ...bác ấy có người tình ở ngoài...thảo nào lạnh nhạt với mẹ Tiểu Từ như vậy...thật quá đáng mà...

-Giao Giao...chuyện đó là chuyện gđ người ta..

-K phải người..xa lạ.Tiểu Từ là bạn thân của con mà mẹ..

-Mẹ nghĩ con nên nói sự thật để con bé giải quyết...

Thở dài..Cô bé hắt hơi..

chỉ tội cho Tiểu Từ..liệu nó có chịu nổi cú sock này k?

Nó ngọe ngoạy ngón tay..mỉm lân la hát bài hát gì đó..

-Giao Giao..nhà cậu có sữa chứ..

-Giao Giao-Nó lay cô bé trở vê hiện tại

-Sao thế?

-Nhà cậu có sữa k?

-Có..trong tủ lạnh..ngăn phải..bỏ ra cốc có thể dùng đc..k cần cho đường

-Cảm ơn nhé...

Nó lộc cộc pha cốc sữa rồi uống 1 cách ngon lành...

-Giao Giao uống k..?-Nó nâng cốc thủy tinh,nháy mắt bảo Giao Giao

-Tiểu Từ này...tớ có chuyện này muốn nói với cậu!

-Gì thế Giao Giao? sao cậu lại có vẻ khó khăn thế?

Xoàng xấp ảnh mà Giao Giao chụp ở Nha Trang trước mặt nó..cô bé nói

-Tớ biết cậu sẽ đau lòng..nhưng k thể trơ mắt nhìn cậu bị ba ruột mình dối trá..

Xoảng....

chiếc cốc thủy tinh vỡ vụn..

Từng mảnh vỡ găm vào bàn chân trần đang rỉ máu

Đau..nhưng liệu có đau bằng tim nó bây giờ??

Ba nó...đang có 1 gia đình khác sao>?

-K thể nào..Giao Giao à..k phải vậy đâu

-Cậu nên về nhà hỏi rõ ba cậu đi..Tiểu Từ à..

-Giao Giao..nói với tớ đi..họ chỉ là bạn bè bình thường..nói với tớ như vậy đi...

-Bình tĩnh nào..cậu đang chảy máu đấy..

-Ok..ba nhất định k làm vậy đâu..

Nước mắt lăn 1 vệt dài....

Máu đang rỉ.

và nước mắt đang rơi

~~

Nhìn thấy nó khuôn mặt bơ phờ..ba nó lo lắng

-con sao thế Tiểu Từ?

-Ba ơi...ba thương con k?

-Dĩ nhiên rồi...con quan trọng nhất với ba mà-ngạc nhiên.ba nó xoa đầu nó bảo

-Ba công tác sao lúc nào cũng ở NHa Trang vậy ba?

-Công việc mà con..

-Ba có gì cần nói với con hông ba?

-Con làm sao thế Tiểu Từ?

k còn chịu nổi..nó quăng xấp ảnh trước mặt ba nó..nước mắt lăn dài trên gò má

-Cái này mà ba nói là k có gì dể nói với con sao..

Bất ngờ..xấu hổ..và thẹn với đứa con gái mà bấy lâu nay ông yêu thương

-Tiểu Từ..ba xin lổi con...

-Đừng nói xin lổi với con..ba hãy nói với mẹ..mẹ vì ba làm biết bao nhiêu chuyện..đổi lại ba đối xử với mẹ như thế sao?

-Con nghe ba nói...

-ba còn gì để nói? Ba nói với con là k phải vậy đi ba...ba nói với con là chuyện này chưa hề ảy ra..nói vs Tiểu Từ như vậy đi...

Nó rơm rớm nước mắt...

-Ba với dì Mẫn thật lòng yêu nhau..ba mong là con sẽ chấp nhận dì ấy...

-Chấp nhận?? Ba bảo con làm sao?

-Coi như là ba cậu xin con...

Ông nắm tay đứa con gái..van xin trong hàng lệ...

Đau lòng...nó đau lòng lắm

Ba nó vì ng đàn bà đó mà trở thành như vậy sao

-đã bao lâu r? ba đã lừa dối gia đình này bao lâu rồi?

-ba và dì đến với nhau đã 5 năm..và có 1 đứa con gái đã gần 5 tuổi...

-Đã sjh con rồi?? ba quá đáng lắm...

-Con gái à...chuyện đã lỡ lầm..ba k thể bỏ mẹ con cô ấy..mong con sẽ chấp nhận cho cô ấy về đây..chúng ta sẽ là 1 gđ..

-Ba còn muốn đưa bà ấy..đưa gđ của ba về nhà này sao??

-BA cầu xin con..đó cũng là em của con mà...

Nước mắt tuôn đẫm bờ áo..nó lao vệt nước mắt..

-Nhà này là nhà của ba..con k có quyền..

quay mặt bỏ đi..

lòng nó đau lắm

sự thật...đó là sự thật...

k sự thật quá phũ phàng....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.