Nữ Thần Thú Vị

Chương 44




Tiết Linh Nhất là một kẻ ngốc đang trong tình yêu cuồng nhiệt

Đối với chuyện dọn nhà này, đương nhiên tôi cảm thấy mình phải cúi đầu khom lưng nói vâng ngay và luôn, nhưng mà tôi muốn thể hiện bình tĩnh.

Là con gái phải biết kiềm chế! Cho nên lúc trả lời chị ấy, tôi giả vờ miễn cưỡng một hồi mới nói: "Vậy cũng được."

Nghe xong La Y bảo, chắc em đang cười thầm trong bụng nhỉ.

Các bạn nhìn đi, chị ấy quá hiểu tôi mà.

Đúng là tôi đang cười thật, mà đoán chừng chị ấy cũng giống như tôi, nhớ tới thời đại học, lúc đó chị ấy vừa chuyển ra ngoài, hồi ấy tôi kề cận chị ấy cả ngày, còn tìm đủ các loại cớ để có cơ hội đến chỗ chị ấy ngủ.

Ví dụ như "Ây da, hôm nay lại trễ như thế này rồi, chắc chắn không thể trở về ký túc xá được." "Ây da, em vừa nhìn thấy một món ngon, em muốn mua nó để tới đây ăn cùng chị." "Có một bộ phim kinh dị em không dám xem một mình, chúng ta cùng nhau xem đi." "Chị nhìn cái đám mây trên bầu trời kia kìa, giống bộ ga giường nhà em đấy, em mang qua cùng chị nằm thử luôn nhé."

Đối với những lời giải thích như thế của tôi, chị ấy xưa nay đều không phản bác, thậm chí có một lần tôi bảo "La Y, La Y.

Ngày mai chị phải đi diễn đúng không, buổi tối em đến chỗ chị ngủ nha." Sau khi tung ra một cái mệnh đề nguyên nhân kết quả quá gượng ép này, chị ấy đành nói với tôi là, sau này muốn đến chỗ chị ấy thì cứ trực tiếp mà đến, chị ấy còn nói thêm, bộ dáng của tôi bịa không ra lý do nào mới, đã làm cho chị ấy nhìn không nổi nữa rồi.

Sau khi cúp điện thoại, tôi như xe không kịp thắng mà bắt đầu thu dọn đồ đạc, bởi vì đây là lần thứ hai chuyển nhà, còn lần trước lúc dọn đồ đã vứt đi hết mấy thứ linh tinh, cho nên bây giờ đồ cũng không quá nhiều, chỉ đầy ba cái hành lí lớn mà thôi.

Thu xếp xong, tôi gọi điện thoại cho Hứa Hoa.

Đã lâu rồi chưa có liên lạc với cậu ta, không biết hiện tại cuộc sống tình cảm giữa cậu ta và Tuệ Tuệ như thế nào rồi, tôi cảm thấy với tư cách là người bạn, trong lúc đêm khuya khi tâm trạng đang yếu ớt thì việc quan tâm cậu ta là vô cùng cần thiết, loại chuyện này sẽ giúp tình bạn trở nên kiên cố vững bền hơn.

Sau khi cậu ta nghe một loạt những câu nói dông dài của tôi đã nói rằng: "Cái chính là cậu muốn tôi khiêng đồ giùm chứ gì, nói nhảm nhiều như thế để làm chi."

Tôi cười ha hả, lại nghiêm túc đáp: "Cậu đây là xem thường tình bạn giữa chúng ta đấy!"

Cậu ta xì một tiếng: "Cậu thôi đi, chờ đấy, tôi lập tức tới ngay."

Trong cuộc đời cần phải có người bạn như thế này nha, vào lúc bạn cần thì cậu ta không nói hai lời đã xuất hiện ở bên cạnh bạn rồi.

Không tới vài phút, Hứa Hoa ăn mặc tùy tiện tiến đến, tay cầm một xâu chìa khóa, bước vào cửa đã nhìn thấy ba cái vali lớn của tôi, đưa tay ước lượng một hồi, rồi lấy điếu thuốc ở đằng sau tai ngậm lên miệng, một động tác hết sức quen thuộc, hít một ngụm lớn, hỏi: "Kêu xe taxi chưa?"

Tôi gật đầu.

Bỗng dưng Hứa Hoa trở nên già dặn như vậy khiến cho tôi có chút khó nhận ra, còn để râu lưa thưa nữa, đối với chuyện để râu của phái nam tôi không hiểu rõ lắm, không biết mấy ngày rồi cậu ta chưa cạo, nhưng mà tóc thì tôi biết, cậu ta đã ít nhất ba ngày chưa gội.

Tôi hỏi: "Sao cậu lại trở nên bể dâu như thế này rồi?"

Cậu ta đáp: "Người yêu muốn tôi dâu bể như vậy đấy, tôi đành phải làm theo thôi, thì sao nào?"

Ơ, còn biết trả lời lại tôi nữa cơ à.

Sau khi nói xong cậu ta lại rít mạnh một hơi.

Chuyện giữa cậu ta và Tuệ Tuệ tôi không dám hỏi nhiều, tôi nghĩ nếu như cậu ta muốn tôi biết, ắt sẽ nói cho tôi thôi, bây giờ Hứa Hoa đã là một bạn học có cố sự, quả thực khiến cho người ta thương tiếc không thôi.

Cậu ta mang hai cái nặng, tôi ôm cái nhẹ, cứ như vậy tại hành lang lờ mờ trong đêm khuya có hai người đi xuống theo thứ tự một trước một sau, lúc đi ngang qua những chỗ có đèn tự động, chúng phát sáng lên như thể đang cỗ vũ bọn tôi đi tiếp vậy.

Xuống dưới lầu rồi nhưng xe taxi vẫn chưa tới, chúng tôi nhìn nhau không nói gì, chỉ đành cảm thán, mới vài tháng ngắn ngủi, hai đứa đều có quá nhiều chuyện xảy ra, chúng tôi mải đắm chìm trong thế giới của mình mà không cách nào tự kiểm soát được.

Nhìn thấy cậu ta chuẩn bị rút cây thứ hai, tôi đưa tay ngăn cản, "Hút ít thôi, cậu nhìn đi, cả người toàn là mùi thuốc lá, bạn gái không chê hả?"

Cậu ta lắc đầu, nhưng vẫn nghe lời cất thuốc lá vào, "Bọn tôi không đăng ký."

Tôi đứng hình.

Đây là muốn kể chuyện xưa nữa à.

Tôi ừ một tiếng.

Kế tiếp cậu ta nói với tôi, cậu ta đã chuẩn bị kỹ càng rồi, cũng đã chuyển hộ khẩu ra rồi, nhưng hôm đó Tuệ Tuệ chợt thay đổi ý định, dù cho khuyên nhủ hay nói gì đi chăng nữa, cũng không chịu đi tới cục dân chính, cậu ta nói bọn họ không có cãi nhau, nhưng vẫn cảm giác có gì đó không đúng, tuy rằng hai người đều nhận thấy, nhưng vẫn muốn tiếp tục duy trì mối quan hệ.

"Có chút lực bất tòng tâm, nhưng tôi không muốn chia tay."

Tôi đã nói tôi không phải kiểu người biết an ủi, nhất là về phương diện tình cảm này, bây giờ tôi thật tình không biết phải làm sao, cũng may Hứa Hoa cũng hiểu tôi, bày ra dáng vẻ tôi không làm khó cậu, nói: "Nhị Tiết, cậu tốt hơn tôi nhiều, cậu hãy cố gắng trân trọng La Y đi."

Tôi cười thoải mái, đáp: "Đó là đương nhiên."

Cậu ta còn bảo: "Tuy rằng tôi đã suy nghĩ nhiều năm rồi, nhưng vẫn không biết vì sao La Y lại thích cậu."

Tôi chen vào: "Không thích tôi chẳng lẽ thích cậu à?"

Cậu ta cười thành tiếng: "Sao cô ấy có thể thích tôi được, cô ấy chỉ là sinh mệnh mà trước đó tôi gửi gắm, linh hồn tôi giờ đây đã có người thương, không thể làm bẩn sự thiêng liêng của người."

Oa, nói thâm ảo như vậy, lão già đây nghe chẳng hiểu gì sất.

Cậu ta thở dài nói thêm: "Nhưng rồi sau này ngẫm lại, cảm thấy tất cả người con trai đều không xứng với cô ấy, nếu là cậu thì còn tạm tiêu được, đôi khi còn cảm thấy hai người rất là xứng đôi đấy."

Xe taxi đến, cắt đứt trạng thái lúc này lúc kia của cậu ta, chúng tôi dẹp bỏ hơi thở phiền muộn mà bắt đầu hóa thân thành công nhân chuyển vali lên xe.

Về đêm sẽ không bị tắc đường, cho nên rất nhanh đã đến nơi, sau khi mở cửa nhà La Y, chúng tôi đẩy vali vào, đang định mời cậu ta uống chút gì đó, mới phát hiện có một người con trai khác đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.

Hứa Hoa đã cảm thán trước, "Oa, Kim ốc tàng Kiều [1] nha, người này không phải là Đổng Hạo sao?"

[1]: nhà vàng cất người đẹp

Đổng Hạo ở đằng kia bước tới, nhìn tôi, rồi lại nhìn Hứa Hoa một lần, sau đó lấy điện thoại từ trong túi ra, dưới ánh nhìn của mọi người bẻ khớp ngón tay mấy lần, tôi vội vàng nhìn qua giao diện Wechat, thấy anh ta đè thấp giọng ghi âm, nói "Quả nhiên Tiểu Linh nhà chị nửa đêm đã đến rồi, nhưng đồng thời, còn dẫn theo một người đàn ông."

Tôi:...

"Đây là Hứa Hoa, bạn tôi, còn đây là Đổng Hạo, em họ của La Y." Tôi giới thiệu vài câu đơn giản, rồi trực tiếp kéo vali vào, về phần hai người đó đứng ở cửa muốn nghĩ như thế nào thì nghĩ, sống chết mặc bây, tốt hơn hết là vừa gặp đã yêu, thiên lôi địa hỏa, hành hạ đến rồi lại hành hạ đi, vĩnh kết đồng tâm, bớt việc.

Tới khi tôi vứt vali qua một bên, bọn họ đã ngoan ngoãn ngồi xuống ghế sofa, tôi lấy tư thái của chủ nhà rót cho hai người họ ly cà phê, dù cho Đổng Hạo đã bày tỏ là trước đó mình uống rồi, nhưng tôi vẫn ép anh ta phải uống thêm một ly nữa để thể hiện thành kính với chủ nhà là tôi đây!

Chúng tôi kiên cường nói đông tám tây một hồi, mấy phút sau, mọi người bắt đầu nhận ra chủ đề không thể tiến triển được, bởi vì khi tôi và Đổng Hạo nói thì Hứa Hoa không hiểu được nhiều, mà những chuyện giữa tôi và Hứa Hoa thì Đổng Hạo lại hoàn toàn không hiểu, cho nên tôi đành nhận làm vai ác mà ra lệnh đuổi khách, sau khi nghe thế thì hai người họ nhìn tôi bằng ánh mắt cảm kích, và rồi lần lượt rời khỏi.

Trước khi đi, Đổng Hạo giúp tôi sửa mật khẩu lại, nói là làm theo lời căn dặn của La Y.

Nếu mới nãy Đổng Hạo đã báo cáo với La Y rồi thì giờ tôi không biết nên nói gì đây.

Tôi mới không phải là bởi vì chị ấy biết được tâm trạng nôn nóng muốn chuyển nhà của tôi mà không dám nói chuyện với chị ấy đâu nhé, tôi lo lắng La Y đã ngủ, tri kỷ như tôi đây, sao có thể đi ầm ĩ chị ấy được.

Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên ngủ ở nhà chị ấy, nhưng là lần đầu chuyển đến, cho nên về mặt ý nghĩa đương nhiên sẽ khác biệt.

Vì tôi tự cho rằng đây là đêm đặc biệt, dẫn đến tôi kích động đến nỗi không ngủ được, lăn vài vòng ở trên giường, chăn gối đều mang mùi hương của chị ấy, thật thoải mái, thật thoải mái mà.

Mùi của chị ấy là gì ư, thật ra La Y không có mùi, có lẽ do chị ấy dùng nước hoa nhạt mùi, pha lẫn với hương thơm của sữa tắm, nhưng mà những thứ này sẽ khiến cho tôi nhớ đến chị ấy, cảm thấy chị ấy đang ở bên cạnh tôi.

Từ khi làm hòa với La Y rồi, cả người tôi đều ngọt ngào đến không thể tưởng tượng nổi.

Sau khi lăn lộn rất lâu, tới lúc nhìn đồng hồ đã là ba giờ, vừa rồi bởi vì quá mệt mỏi nên chẳng muốn thu xếp đồ đạc, nhưng bây giờ lại bắt đầu hăng hái, vì vậy lập tức bò tới chỗ vali trước đó đã bị lạnh nhạt, mở nó ra, đầu tiên sắp xếp những đồ dùng trong sinh hoạt, sau đấy tiến vào phòng La Y.

Căn phòng không lớn không nhỏ, tuy rằng thoạt nhìn đồ đạc đã đầy đủ rồi, nhưng tôi vẫn có thể để dồn được đấy.

Trước khi làm vậy, tôi gửi tin nhắn cho chị ấy, ngỏ lời bức ép muốn dùng tủ quần áo của chị.

Ban đầu thấy trễ như vậy rồi nên không nghĩ chị ấy sẽ trả lời, nhưng mới vài giây, điện thoại bỗng nhiên vang lên, tôi để quần áo xuống nhận cuộc gọi, nghe thấy chị ấy hỏi ở đầu dây bên kia: "Sao còn chưa ngủ nữa?"

Cùng lúc đó tôi cũng hỏi: "Tại sao chị chưa ngủ?"

Chị ấy đáp: "Chị vừa mới hoàn thành một tiết mục."

Tôi ầy một tiếng thật dài: "Khổ dữ vậy! Tổ tiết mục điên rồi sao! Vậy bây giờ chị ở đâu? Mau trở lại khách sạn ngủ đi."

Chị ấy ừ một tiếng, dường như trong lời nói mang theo ý cười: "Đang trên0 đường trở về.

À mà, trong phòng...!em có ở trong đó không?"

Tôi: "Đang ở."

Chị ấy nói: "Bên trái, ngăn tủ treo áo khoác ngoài cùng bên trái có một cái cầm tay, sờ thấy không?"

Tôi dựa theo lời của chị ấy mày mò một hồi, quả nhiên có một tay cầm màu trắng nằm bên dưới chiếc áo khoác.

Chị ấy nói: "Ấn vào cái nút ở trên, sau đó kéo ra."

Tôi làm theo, dùng sức kéo một phát, ngăn tủ cứ như vậy mà bị tôi kéo ra, xuyên thấu qua ánh đèn trong phòng, có thể nhìn thấy từng ngăn của phòng treo quần áo ở bên trong.

Tôi wow lên: "Chị chơi lớn đến thế luôn cơ à."

Chị ấy nói: "Chuẩn bị cho em đấy, chưa dùng qua, có hơi bụi bặm, nhớ lau chùi một chút."

Tôi vui vẻ ôi một tiếng, dặn dò chị ấy nghỉ ngơi sớm sau đó cúp điện thoại.

Tôi rất thích từ "chúng ta", đồng thời tôi cũng thích từ "nhà tôi", ví dụ như lúc có người ở bên cạnh tôi và La Y, tôi có thể nói, đây là tủ quần áo của chúng tôi, mà khi giới thiệu chị ấy với người khác, tôi cũng có thể nói, đây là La Y nhà tôi.

Thế nên vào lúc này, tôi đang cầm khăn lau của La Y nhà tôi để lau tủ quần áo La Y nhà tôi chuẩn bị cho chúng tôi, lát nữa sau khi làm xong, tôi muốn đem đồ của tôi, đặt trong phòng treo quần áo mà La Y nhà tôi chuẩn bị cho chúng tôi tại nhà La Y nhà tôi, từng cái từng cái, từ nay về sau trong phòng treo quần áo đều là đồ của riêng chúng tôi.

Giờ phút này chỉ đành cảm thán, Tiết Linh Nhất là một kẻ ngốc đang trong tình yêu cuồng nhiệt, các bạn hãy thông cảm cho em ấy đi nhé.

Sau khi sửa sang lại toàn bộ, cuối cùng tôi cũng cảm thấy buồn ngủ, con người phải làm một ít hoạt động mới có thể ngủ được, việc chân tay không phân nặng nhẹ, chỉ cần tốn sức là được, ví dụ như quét dọn vệ sinh, ví dụ như vận động trên giường.

Éc, hơn nửa đêm nửa hôm, nghĩ bậy gì thế này..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.