Chương 21
Đến sân bay, Kiều Tinh Lâm và Khang Hạo xuống xe.
Hai người họ xuất hiện cùng nhau nên không tránh khỏi việc bị truyền thông đồn thổi. Hiện nay bộ phim Theo đuổi ánh sáng đang trong quá trình quay, bất luận là diễn viên, nhà sản xuất hay nhà đầu tư, họ đều cần một cơn sốt nhiệt như vậy, nên họ sẽ không lên tiếng về tin đồn này.
Kiều Tinh Lâm là thảm nhất.
Cô bị fans hâm mộ của Khang Hạo mắng chửi liên tục.
Kiều Tinh Lâm trở về công ty thử đầm, Đồng Tuyết thật sự đã mượn được trang phục Xuân Thu còn chưa ra mắt.
“Tiểu Tuyết, em giỏi thật đó.” Tiểu Giang nhìn chiếc váy trên người người mẫu, tấm tắc khen ngợi. Đó là một chiếc váy được thêu nụ hoa ở một bên vai, màu xanh lá cây cực kỳ tươi mát, nửa tay áo còn lại trong suốt, lưng chữ V, bó sát hông, vạt áo phía dưới rộng xòe ra, tựa như nàng tiên cá bước ra từ cổ tích.
“Em cũng cảm thấy kì lạ. Em chỉ mới liên lạc với người phụ trách bên đó là họ đã rất nhiệt tình cho mượn rồi, còn giới thiệu cho em nhiều mẫu mới, chưa từng ra mắt, nói là rất phù hợp với chị Kiều. Kêu em đem về cho chị thử.” Đồng Tuyết nói.
Kiều Tinh Lâm kéo rèm lên, đi vào thay đầm dự tiệc.
Kích thước rất vừa, không cần phải sửa nhiều.
Tiểu Giang kéo rèm ra, ba mặt kính phản hình ảnh xinh đẹp mỹ lệ của Kiều Tinh Lâm, vóc dáng được chiếc đầm tôn lên không sót một chỗ nào. Hơn nữa, gương mặt không tỳ vết của cô cũng đủ khiến mọi người chú ý.
Những cô gái khác cũng vây quanh Kiều Tinh Lâm, khen ngợi hết lời.
“Nếu đội thêm vương miện thì chẳng khác nào công chúa nàng tiên cá.” Một cô gái nói.
“Không, câu chuyện đó là bi kịch, là ác mộng của tuổi thơ.” Đồng Tuyết phủ nhận: “Chị Kiều chắc chắn sẽ có được trái tim của hoàng tử.”
Ngay cả Đường Giai Dĩnh khi bước vào cũng bị vẻ đẹp đó làm cho ngạc nhiên. Cô ấy biết rõ Kiều Tinh Lâm rất đẹp, tính cách cũng mạnh mẽ, những người đẹp như thế này chính là người đứng đầu trong giới giải trí.
“Mọi người ra ngoài hết đi.” Đường Giai Dĩnh lên tiếng.
Các cô gái nhìn thấy Đường Giai Dĩnh lập tức giải tán.
“Gần đây, hình ảnh của cô đã xấu đi rất nhiều, còn chưa đi lên thảm đó với Khang Hạo mà đã như vậy rồi.” Đường Giai Dĩnh đưa Ipad cho Kiều Tinh Lâm xem. Có rất nhiều bài viết công kích Kiều Tinh Lâm, tác phẩm cũng bị ảnh hưởng lây, và điều này hơn phân nửa là do fans của Khang Hạo làm. Ngay cả trên Weibo cũng có người mắng chửi cô. Công ty cũng đã giúp cô xóa đi rất nhiều bình luận, người hâm mộ cũng đang kiểm soát những bài viết tiêu cực nhưng vẫn không thể khống chế sự đố kỵ của thiên hạ được.
“Khi làm nghề này, đối mặt với những chỉ trích là chuyện sớm muộn, đến lúc đó quá khứ của cô sẽ bị đào lại, giống như cô không mặc quần áo vậy. Cô phải chuẩn bị tâm lý, không được dễ dàng bị ảnh hưởng, cô biết phải làm sao rồi chứ?” Đường Giai Dĩnh nói với giọng điệu của người từng trải.
Kiều Tinh Lâm nói: “Không phải chỉ tạm thời thôi sao? Khi bộ phim kết thúc, em và thầy Khang cũng không dính dáng đến nhau nữa, những chuyện này cũng sẽ biến mất.”
“Cô là người hiểu rõ nhất.” Đường Giai Dĩnh gật đầu. Cô ấy đã dõi theo Kiều Tinh Lâm mấy năm nay, Kiều Tinh Lâm cũng rất nghe lời, chưa từng nổi loạn. Lần này lớn chuyện như vậy là do khoảng cách của Khang Hạo và cô quá lớn, lượng người hâm mộ cũng quá chênh lệch. Hơn nữa trước giờ Khang Hạo luôn tránh tiếp xúc thân mật với diễn viên nữ, mà lần này lại có thái độ khác thường nên khiến người khác khó hiểu, cũng góp phần tạo nên tin đồn.
“Nghỉ ngơi cho tốt, đừng suy nghĩ lung tung, ngày mai còn phải đi quay.”
Ra khỏi công ty, Kiều Tinh Lâm ngồi trong xe của mình, cảm thấy kiệt sức.
Nói không áp lực là nói dối, nói hoàn toàn không quan tâm cũng là lừa người dối mình. Cô đã dựa vào bản thân để từng bước đi đến ngày hôm nay, đã trải qua bao nhiêu gian khổ, nhưng đến khi gặp chuyện, muốn tìm một người để tâm sự cũng khó.
Cô gọi điện cho Hạ Đan, cô ấy không nghe máy, chắc không có ở nhà.
Còn đối với những người bạn khác trong giới kia, ai không có lúc bị bôi nhọ hoặc chế giễu, đa phần sẽ cười cô xoắn lên làm gì.
Cô nhớ đến Lâm Thâm, không biết anh có biết cô đã về chưa? Cô muốn gọi cho anh, nhưng nhớ đến những gì Tạ Vũ Phi nói, cô lại tức giận không muốn cho anh biết.
Ngày hôm sau là ngày mà buổi tiệc từ thiện diễn ra, các ngôi sao đề tụ họp lại đây. Ban đầu là Kiều Tinh Lâm được sắp xếp để đi thảm đỏ với Khang Hạo, nhưng vì gần đây tin đồn đã trở nên tồi tệ, người hâm mộ của Khang Hạo cũng đứng ở hai bên thảm đỏ nên ban tổ chức mới sắp xếp cho cô đi với một sao nam khác.
Sao nam đó không bằng lòng, bởi vì anh ta cao một mét bảy mươi lăm, theo lý mà nói là không thấp. Nhưng hôm nay Kiều Tinh Lâm đi giày cao gót nên cao hơn anh ta, anh ta cảm thấy bực bội.
Nhưng Kiều Tinh Lâm quá đẹp, trước đây cô không có nhiều cơ hội để tham gia những hoạt động lớn như thế này nên tên tuổi cũng chưa được biết đến. Bây giờ tất cả giới truyền thông đều có mặt ở đây lập tức sẽ chú ý tới. Tất cả máy quay liên tục đuổi theo cô, ngôi sao nam kia cũng được thơm lây.
Giang Kiến Quốc và Lâm Thâm ngồi ở trong phòng vip theo dõi thảm đỏ. Giang Kiến Quốc cười một tiếng: “Tôi biết vì sao cậu không chủ động mời cô ấy đến dự tiệc rồi.”
Lâm Thâm tập trung rót rượu.
“Cô gái nhỏ này, cô ấy đã cố ý làm giảm vẻ đẹp của mình trong buổi casting, hôm nay ở trước mặt công chúng đúng là không giống lần trước chút nào. Cậu biết nếu cô ấy trở nên nổi tiếng quá mức thì sẽ trở thành tâm điểm chú ý của mọi người và cậu không muốn như vậy? Giống như một món bảo bối chỉ muốn cất đi.”
“Chú Giang lại nói đùa rồi.”
Giang Kiến Quốc nâng ly rượu lên, tự tin nói: “Tôi là người từng trải, cũng lớn tuổi rồi. Trong giới này có rất nhiều chuyện chỉ vì quan hệ lợi ích với nhau mà thôi, tôi cũng hy vọng có thể nhìn thấy một cái gì đó trong sạch và thuần khiết hơn. Chỉ là nếu cậu ở cùng cô ấy, ba cậu chắc chắn không để yên.”
Lâm Thâm không nói gì, nhấp một ngụm rượu.
Bước vào hội trường, Kiều Tinh Lâm và ngôi sao kia tách ra, nhân viên chỉ dẫn cô ngồi vào bàn. Một bàn có tám người, cô vô tình gặp lại người quen, Trình Toa Toa.
Trong hội trường có một màn ảnh lớn, có thể nhìn thấy toàn cảnh bên ngoài thảm đỏ. Điểm xuất phát của Trình Toa Toa và Kiều Tinh Lâm là như nhau, căn bản không cách biệt quá lớn. Nhưng lúc bắt đầu quay bộ phim Theo đuổi ánh sáng, Kiều Tinh Lâm như vớ được mồi ngon, cô đã hoàn toàn tạo ra khoảng cách với Trình Toa Toa, tiến thẳng lên hàng ngũ của những ngôi sao hạng A.
Điều đáng ghen tỵ nhất là cô còn có thể dính tin đồn hẹn hò với Khang Hạo.
Hôm nay, toàn bộ cảnh tượng của các sao nữ trên thảm đỏ đều được chiếu trên màn hình lớn.
Sau khi người cuối cùng đã đi qua thảm đỏ, MC bắt đầu lên sân khấu phát biểu, nêu hoạt động mục đích của buổi tiệc từ thiện đêm nay, kêu gọi các nhà hảo tâm quyên tiền và vật để giúp đỡ những hoàn cảnh nghèo khó.
Sau khi phát biểu khai mạc xong là bắt đầu những tiết mục biểu diễn.
Hai người đi vào toilet, Kiều Tinh Lâm biết rõ Trình Toa Toa chỉ giả vờ thân thiết nên cũng không chú ý đến cô ta, mở túi ra lấy khăn giấy, dặm lại tí phấn và son môi.
“Chị Kiều, hôm nay chị đẹp thật đó. Đây là lễ phục chưa được ra mắt đúng không?” Trình Toa Toa cũng đứng trước gương, quan sát cô từ trong gương.
“Ừm.” Kiều Tinh Lâm thờ ơ.
“Em nghe nói mấy lần trước, Tiểu Lâm luôn dẫn theo một số trợ lý của chủ tịch đến giúp đỡ chị. Hình như anh trợ lý nhỏ này đang theo đuổi chị à?”
Kiều Tinh Lâm nhìn cô ta một cái: “Cô đúng là mắt nhìn sáu phương, tai nghe tám hướng mà.”
“Nhưng chị lại rất thân mật với thầy Khang, đây có gọi là bắt cá hai tay không? Chị không nên làm tổn thương trái tim người ta chỉ vì người ta chỉ là một trợ lý, không sánh bằng Khang ảnh đế.”
Kiều Tinh Lâm rất muốn nói không liên quan đến cô ta, nhưng nói vậy rất bất lịch sự.
“Tôi và Khang Hạo không có quan hệ gì hết, chỉ là đóng chung một bộ phim thôi.”
Kiều Tinh Lâm nói xong, dường như Trình Toa Toa đã thở phào nhẹ nhõm.
“Chị chỉ phủ nhận chuyện của Khang Hạo, không phủ nhận chuyện của trợ lý nhỏ kia, vậy chứng tỏ điều đó là thật?”
Đúng là Kiều Tinh Lâm không thể phủ nhận. Nhưng Trình Toa Toa cứ luôn miệng trợ lý nhỏ này trợ lý nhỏ nọ khiến cô rất không thoải mái.
“Cô rảnh rỗi lắm đúng không, hay do đóng phim với Tiết Thần cảm thấy không vui nên muốn tìm người cãi nhau?”
Trình Toa Toa bị cô làm cho nghẹn họng, đúng là nồi nào úp vung nấy. Ngoài những lúc đóng phim ra thì cô ta và Tiết Thần đều tránh gặp mặt nhau, vì cứ gặp nhau là cãi lộn.
Cô ta chế giễu lại: “Tôi đang nói chị đó chị Kiều, điều kiện của chị tốt như vậy, tùy tiện cũng có thể chọn một đại gia, sao lại dây dưa với một trợ lý không tên không tuổi như vậy? Chị nói xem loại người như anh ta, một là không thể chu cấp cho chị, hay là không thể giúp chị trong sự nghiệp, chị mà chọn anh ta không phải lãng phí tuổi xuân sao? Nói không chừng anh ta chỉ muốn gạt tình gạt tiền của chị thôi. Dù sao tuổi của chị cũng không còn nhỏ.”
Nếu như lúc này Kiều Tinh Lâm còn là thiếu nữ, cô nhất định sẽ bóp chết Trình Toa Toa.
Kiều Tinh Lâm cất đồ trang điểm vào túi, lấy tay thoa lên môi để làm đều màu son: “Xin lỗi nhé, tôi muốn ở cùng ai thì cũng không đến việc của cô xen vào. Dù anh ấy không có tiền, nhưng chỉ cần một lòng một dạ yêu thương tôi thì tôi rất sẵn lòng. Vẫn tốt hơn là sống với một đám ruồi nhặng, chỉ biết kiếm chuyện mua vui. Cô thì biết cái gì gọi là thật lòng? Cũng đúng, ba mươi tuổi rồi mà không có ai theo đuổi thì cũng nên kiếm tiền để tìm chồng đi.”
“Chị!” Trình Toa Toa tức giận đến chỉ tay vào mặt Kiều Tinh Lâm, nói không ra lời.
Kiều Tinh Lâm bắt ngón tay của cô ta: “Tôi ghét nhất bị người khác chỉ tay vào mặt.” Cô híp mắt: “Cô nên vui mừng vì tôi cũng lớn tuổi rồi, nếu không tôi đã đánh cho cô răng rơi đầy đất cô có tin không?”
Trình Toa Toa run rẩy, cô ta chỉ nghĩ dáng vẻ không bất cần đời của Kiều Tinh Lâm là của một con mèo lười biếng, ai ngờ cô chính là cọp cái.
Kiều Tinh Lâm hất tay cô ta ra, ưỡn ngực đi ra khỏi toilet.
Sau một lát Trình Toa Toa mới bước ra.
Sau khi hai người rời khỏi, một cô gái bước từ phòng vệ sinh ra, đi ra ngoài gọi điện cho bạn mình: “Tin sốc, hai nữ minh tinh đánh nhau trong nhà vệ sinh, tôi có ghi âm…”
Cô ta còn chưa nói xong thì bị ngăn lại.
Một người đàn ông mặc đồ đen, mang kính râm nói: “Xin lỗi, thưa cô. Hội trường có chế độ bảo mật nghiêm khắc, phiền cô giao ra bản ghi âm.”
Kiều Tinh Lâm và Trình Toa Toa trở lại chỗ ngồi, nhưng không để ý đến nhau nữa.
Sắp đến lúc các ngôi sao lên sân khấu, không biết người chủ trì có cố ý hay không mà lại gọi tên Kiều Tinh Lâm và Khang Hạo cùng bước lên sân khấu.
Xung quanh lập tức vang lên những âm thanh xì xào.
Bị gọi tên, Kiều Tinh Lâm không còn cách nào khác, chỉ có thể đứng lên. Khang Hạo ngồi ở bàn khác cũng lịch sự đợi cô đi tới rồi dìu cô lên.
“Đúng là một cặp trai xinh gái đẹp, rất xứng đôi.” Giọng nói của MC vang khắp hội trường. Mọi người cũng không xem đây là chuyện lớn, huống chi đây là trai chưa vợ, gái chưa chồng, đóng phim chung nảy sinh tình cảm cũng là chuyện bình thường, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Ánh đèn trên sân khấu rất sáng, sáng đến mức khiến mắt bị nhòe, dưới khán đài cũng trở nên đen kịt, không nhìn thấy mặt người.
Kiều Tinh Lâm đứng bên cạnh Khang Hạo, cô hơi lơ đễnh, không chú ý Khang Hạo và người chủ trì nói gì, chỉ máy móc lặp lại những gì đã học thuộc.
Bỗng nhiên có một người chạy tới bên sân khấu, hét lên: “Kiều Tinh Lâm, cô đúng là loại đàn bà không biết xấu hổ. Rời khỏi Khang Hạo đi!”
Vừa dứt lời, một vật gì đó bay tới, đập trúng trán của Kiều Tinh Lâm, mùi thối của trứng thối tỏa ra, lòng trắng trứng thì trượt xuống gò má cô.
Hội trường đều hoảng hốt, mọi người đều phản ứng không kịp.
Người phụ nữ đó nổi điên ném thêm hai cái, một cái thì bị Khang Hạo giơ tay lên cản, một cái thì ném trượt. May mắn là bảo vệ chạy vào bắt cô ta lôi đi.
Kiều Tinh Lâm được người chủ trì và Khang Hạo che lại để đi xuống sân khấu.
Tiểu Giang và Đường Giai Dĩnh chạy tới, đưa cô về phòng nghỉ.
Cô vô cùng hỗn loạn, tóc tai và lớp trang điểm cũng bị hỏng. Đẹp đẽ bao nhiêu trước mặt khán giả thì bây giờ lại nhếch nhác bấy nhiêu trên thảm đỏ.
Tiểu Giang vội đi lấy nước, Đường Giai Dĩnh nghiêm túc nói với MC: “Buổi hoạt động của các người lớn thế mà an ninh lại kém như vậy sao? Cậu có biết việc này ảnh hưởng rất lớn đến nghệ sĩ của tôi không?”
MC vội vàng xin lỗi. Nhưng người hâm mộ không thể vào đây được, những người có mặt ở đây đều là những người có thân phận, ai mà biết được sẽ xảy ra chuyện như thế này.
Bên phía bảo vệ chạy đến báo tin, người phụ nữ đó là người nhà của một ông chủ nào đó đến đây dự tiệc, cô ta đã lẻn vào trong thùng rác nhặt mấy quả trứng gà. Cô ta là người hâm mộ cuồng nhiệt của Khang Hạo, bất ngờ lao lên sân khấu để chọi trứng Kiều Tinh Lâm, mọi chuyện quá bất ngờ.
Khang Hạo nhìn Kiều Tinh Lâm không nói lời nào, tự trách mình: “Xin lỗi, tôi không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.”
Tiểu Giang và đồng nghiệp trong công ty giúp Kiều Tinh Lâm rửa tóc và mặt, Kiều Tinh Lâm rất bình tĩnh: “Không sao, mọi người ra ngoài đi, tôi muốn ở một mình.”
Đường Giai Dĩnh biết rõ Kiều Tinh Lâm đang rất sốc, những chuyện này cần thời gian để tiêu hóa, lập tức cùng Tiểu Giang và Đồng Tuyết gật đầu.
Mọi người đều rời khỏi phòng nghỉ.
Kiều Tinh Lâm lấy khăn dùng sức lau đi vệt trứng trên mặt mình, lau đến đỏ cả mặt, đôi mắt cũng bất giác đỏ lên.
Quá tủi thân, rõ ràng cô không làm gì cả nhưng lại bị mất mặt trước nhiều người như vậy.
Giống như cô đang bám lấy Khang Hạo vậy.
Cô nằm trên bàn, cảm lấy sức lực của bản thân như bị rút cạn.
Lúc này, phía sau có tiếng bước chân rất nhẹ.
“Ra ngoài!” Cô không muốn người khác nhìn thấy mình.
Tiếng bước chân dừng lại bên cạnh cô.
“Tôi nói ra…” Kiều Tinh Lâm ngẩng đầu lên thì thấy Lâm Thâm đang ở trước mặt mình, ánh mắt anh rất vội vã.
Anh ngồi xổm xuống, lấy tay xoa lên trán cô, giọng nói nhỏ nhẹ: “Đau không?”
Cô mím môi, nước mắt không tự chủ rơi xuống.
Người này có thể dễ dàng đánh đổi sự kiên cường của cô.
Cô cũng không hỏi tại sao anh lại ở đây, chỉ cúi người nhào vào lòng anh.