Nữ Phụ: Lang Thang Muốn Về

Chương 34: Chap 36




" Reng reng ! " Tiếng chuông điện thoại vang lên trong căn phòng phá lệ rõ ràng .

" Có chuyện gì không anh trai ? "

Gọi làm cái dell gì không biết !

Bực mình vãi .

" Bạch Trà tối nay mày về nhà đi ! Sớm sớm một chút có việc rất quan trọng đấy ! Tút ... tút ... "

Cô chưa kịp trả lời thì đầu giây bên kia đã lâm vào khoảnh khắc im lặng .

Mẹ kiếp ! Chị đây không đấy về thì thế nào !

Liệu mày có đánh thắng được chị không mà đòi ra lệnh cho chị .

Hừ ! Làm anh thì ngon lắm à !

Nhưng cuối cùng cô vẫn phải vác cái mặt về để ... đi ăn cơm .

Ha ha ! Đang đùa bố mày đấy à !

Phải về chờ rõ lâu để được một bữa ăn ở ngoài ?

Đáng không ? Đáng cái em gái nhà nó !

Xong cô hỏi là vì sao ?

Là vì Bạch phu nhân không muốn ăn ở nhà mà muốn ăn ở ngoài .

Mẹ ! Quá tùy cmn hứng !

Như thế này thì phiền chết cô rồi !

Tại một nhà hàng sang trọng trong một không khí vô cùng hài hoà nhưng trong một căn phòng nào đó có người đang cực kì khó chịu .

Mẹ kiếp ! Lão già chết tiệt kia muốn có cháu đến phát điên rồi à ?

Ngay khi hắn tỉnh dạy thì hắn phát hiện ra đây không phải là phòng của hắn nữa mà đây là cái nơi quái quỷ gì .

Cũng may là hắn tỉnh dậy sớm không thì cái thân này hắn giữ suốt mấy năm coi như xuống sông xuống biển hết mẹ rồi !

Hắn đã bảo là hắn đã có người trong rồi mà còn dell thèm tin .

Lão già chết tiệt ! Lần này đã là lần thứ mấy rồi hả ?

Hắn chỉ có mới mười mấy tuổi thôi mà lại bắt hắn đi làm chuyện đó với đám phụ nữ mà hắn không hề quen biết ?

Quại trừ cô hắn đã không còn hứng thú với ai nữa rồi .

Bây giờ có lẽ hắn lên chuồn khỏi đây càng sớm càng tốt mới được .

Hắn mở cửa phòng bước ra ngoài hành lang vẫn duy trì sự băng lãnh bình tĩnh đúng với bản chất con người của hắn , hoàn toàn không phát hiện rằng đây là lúc hắn đang bị trúng thuốc .

Bước chân hắn càng lúc càng nhanh nhưng sức chịu đựng của hắn không kém đến mức vậy hắn chỉ muốn về nhà thật nhanh mà thôi.

Suy cho cùng lần này hắn bị lão già chết tiệt kia bỏ thuốc cũng không phải lần đầu tiên nên hắn rất có kinh nghiệm để xử lí những chuyện máu chó như thế này .

" Ma ! Con xin phép đi vệ sinh một chút ! "

Đúng là thật muốn người ta phát điên mà !

Khi sắp đến phòng vệ sinh thì thật trùng hợp cô lại nhìn thấy bóng lưng rất quen .

" Anh cũng ở đây à ? "

Cô đứng từ đằng sau nói và dường như hắn cũng nghe thấy được nên bước chân bắt đầu chậm lại và cuối cùng là dừng hẳn .

Bùm !!

Cơn dụng vọng mà vừa nãy hắn có thể khắc chế được nhưng mà khi nghe thấy tiếng cô nó bắt đầu bùng nổ .

Trong người hắn như đang dần dần xuất hiện nhiều ngọn lửa đang bốc cháy như muốn triệt để thiêu đốt hắn .

Nếu cô ở đây hắn cũng không muốn phải khắc chế nữa nhưng hắn chỉ muốn tiếp xúc một chút thôi chứ hắn không thể bộc phát ngay được . Chưa phải bây giờ .

Hắn quay phắt lại chân bắt đầu đi chuyển nhanh kém hơn tí nữa là chạy đến chỗ cô , cầm , lấy tay cô kéo thẳng vào phòng vệ sinh nữ khoá cửa lại .

Cả thân ảnh của cô bị hắn dồn vào tường khoảng cách giữa cô và hắn dần hình thành con số âm .

Trên môi cô đột nhiên xuất hiện một vật ấm nóng bao chùm lấy đôi môi hoa anh đào đỏ mọng .

Ban đầu là nhẹ nhàng nhưng dần dần nó như trở thành một cơn vũ bão càn quét hết thảy .

Càng lúc càng làm càn chiếc lưỡi dần vươn ra khuấy đảo trong khoang miệng cô .

Bàn tay bắt đầu không yên phận sờ vào trong áo cô ôm chắt lấy khiến cho giữa cô và hắn vốn đã ám muội nay lại càng mập mờ hơn .

" Tránh ra ! " Giọng nói ẩn ẩn khó chịu kèm theo những tiếng thở dốc cất lên từ trong miệng cô .

Mẹ ! Sức thằng chó này sao mạnh vậy !

Một người học võ như cô mà còn không tránh nổi đúng là không còn gì nhục nhã bằng .

Theo tình hình này có lẽ là cái tên điên này bị bỏ thuốc rồi .

Hắn ... đã động vào ai trước cô ?

Trong đầu cô hiện lên rất nhiều câu khẩu nghiệp nhưng đều bị lấn át bởi câu hỏi này .

" Xin lỗi ! "

Hắn xin lỗi ! Hắn không nhịn được !

Cô ... liệu có ghê tởm hắn không ? Hắn sợ !

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/897449/markdown/11083061/1596543747947.jpg-original600webp?sign=e6a055909d1cd371493ce19b5aeac84c&t=5fff8980)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.