Nữ Phụ Báo Thù

Chương 1: Bị bắt




Editor: trang bubble ^^

Chim sẻ vĩnh viễn cũng không biến thành Phượng Hoàng, đây chính là khắc họa chân thật cuộc sống của Lý Mạn Dao.

Lý Mạn Dao, một con cưng của thượng đế trong mắt mọi người, xuất thân nhà họ Lý nhà giàu nhất thành phố S, là cháu gái mà Lý Vạn Sơn, người đang nắm quyền nhà họ Lý, cưng chiều nhất, ở Nhà họ Lý nói một không hai, càng thêm đạt được ước muốn tiến hành hôn lễ thế kỷ với người thừa kế tập đoàn Trương thị thành phố S, người đàn ông độc thân gạch đá (người ta thì kim cương, ở đây lại gạch đá @@) xếp hạng thứ nhất.

Cho dù hôm nay đã qua thật nhiều năm, hôn lễ năm đó vẫn được vô số người bàn tán say sưa. Trời cao chính là không công bằng như vậy, giống như lấy tất cả đồ tốt nhất trên đời đều cho Lý Mạn Dao. Dung mạo xinh đẹp, dáng người ma quỷ, gia thế hiển hách, hơn nữa là một người chồng khiến người ta thèm thuồng......

“Ly miêu hoán thái tử, đã từng thiên chi kiều nữ lại là đồ giả mạo.”

“Chủ tịch tập đoàn Trương thị và cô gái thần bí thân mật đi dạo phố, cô gái rất giống tinh linh âm nhạc, Lý Như Tuyết.”

“Nhà họ Lý phát biểu tuyên bố, phủ nhận thân phận Lý Mạn Dao.”

Nhìn một phần tờ báo, Lý Mạn Dao không biết cô vẫn còn có khuynh hướng tự làm khổ, lần này thì Lý Như Tuyết đạt được ước muốn, không chỉ thành người thừa kế của nhà họ Lý, còn thay thế vị trí của cô, ở chung một chỗ với Trương Hạo Đình. Nhìn cử chỉ thân mật của hai người trên báo chí, Lý Mạn Dao cảm thấy rất hận thật hận. Nếu không phải là Lý Như Tuyết, cô sẽ không lưu lạc tới mức bị ép ra khỏi nước, sẽ không mất đi tất cả......

Nghĩ đến cô đã từng quang vinh chói lọi, nhìn lại một chút người phụ nữ trong gương, Lý Mạn Dao cảm giác tất cả đều giống như là một trò cười, nếu như sớm biết trả giá những thứ này để đổi lấy là cái này, lúc trước liệu mình sẽ làm ra lựa chọn như vậy hay không.

Quán bar nơi đất khách quê người, đương nhiên không có ai nhận ra người phụ nữ trước mắt chính là người phụ nữ đã từng giàu sang quyền thế bị chồng ruồng bỏ, đối với người đẹp phương đông yên lặng uống rượu này, người Mỹ nhiệt tình chuẩn bị tiến lên đến gần, lại bị chủ quán rượu bên cạnh ngăn cản. Người phụ nữ phương đông này là khách quen của nơi này, mỗi ngày đều một mình ở chỗ này, không để ý tới bất kỳ người nào đến gần.

Chủ quán rượu suy đoán người phụ nữ này cũng có chuyện xưa đặc biệt gì đó, người ở trước mắt này có chút quen thuộc với chủ quán rượu, chủ quán rượu không hy vọng anh cũng đi bị chửi mắng té tát. Quà tặng hai ly rượu, Lý Mạn Dao đi ra ngoài từ trong quán rượu, những năm nay ở nhà họ Lý đã luyện ra được tửu lượng tốt, gần xem như là “Ngàn chén không say”, loại địa phương như quán bar này vàng thau lẫn lộn, thân là phụ nữ một mình ở chỗ này rất dễ gặp chuyện không may. Cho dù trước đó Lý Mạn Dao mất đi tất cả, cô vẫn sẽ không buông thả mình mua say ở cái chỗ này.

Ra khỏi quán bar, không khí bên ngoài rét lạnh, thổi tan một chút men say mới vừa rồi. Đưa tay nâng cổ áo lên, chuẩn bị duỗi tay mở cửa xe, lại nghe được điện thoại di động trên tay reo. Cúi đầu liếc nhìn tên trên điện thoại di động một cái, Lý Mạn Dao có chút kinh ngạc, ngày ly hôn đó tất cả đều đã kết thúc, người kia cũng thấy rõ ràng bộ mặt thật của cô, đã mập mờ đi cùng với bản chính Lý Như Tuyết, sao hôm nay đột nhiên nghĩ tới người đã từng là vợ trước như cô.

Đối với người đàn ông đã từng thân mật nhất này, Lý Mạn Dao không biết lúc được nghe lại lời chất vấn nổi giận trách mắng của anh ta ngày đó, bản thân là tâm tình gì, có điều tất cả mọi chuyện đều đi qua. Bên này Lý Mạn Dao do dự có muốn nhận cú điện thoại này hay không, bên kia điện thoại cũng là kiên nhẫn một lần tiếp một lần gọi tới.

“Em khỏe không?” Lúc bên đầu điện thoại kia lại nối thông, lặng im thật lâu, mới nói ra 99% lời kịch cũ nhất trong điện thoại.

“Anh cứ nói đi?” “Ai, a!”

Lúc Lý Mạn Dao tỉnh lại lần nữa thì hai tay hai chân đều bị trói lại, vừa nãy xảy ra cái gì. Cô đang gọi điện thoại, tiếp theo giống như có người nào sau lưng nặng nề đánh cô một phát, tiếp đó thì cô không còn biết được gì nữa. Nơi này là ở đâu, những người này bắt cô là vì cái gì.

“Lão đại, người phụ nữ kia tỉnh, cô gái thật là đẹp, lần này chúng ta lại tìm được một đứa còn sống khỏe mạnh, không bằng trước hết lão đại tiện nghi thằng em một lần, thằng em còn chưa từng nếm người phụ nữ xinh đẹp như vậy. Hai □ phía trước kia xem chừng 36D.” Một người đàn ông mắt nhìn chằm chằm trước ngực Lý Mạn Dao, hận không thể dùng cặp mắt trực tiếp cưỡng hiếp Lý Mạn Dao.

“Mày đàng hoàng một chút cho tao, đây chính là buôn bán lớn. Nhưng mà lần này cũng tiện nghi thằng nhóc mày, đợi khi bố mày hưởng thụ rồi, sẽ để cho mày nếm thử một chút mùi vị người người phụ nữ này.” Gã vạm vỡ đầu trọc cầm đầu đạp người đàn ông lên tiếng mới vừa rồi một phát, cũng dùng ánh mắt thèm thuồng nhìn Lý Mạn Dao. Người phụ nữ xinh đẹp như vậy, nếu có thể mà nói, hắn ta thật hy vọng có thể giam lỏng cô cả đời, dạy dỗ cô trở thành nô lệ tình dục của hắn.

Có điều bên kia nói lại muốn thi thể người phụ nữ này, cũng chỉ có thể uất ức anh em, sau khi hưởng thụ mùi vị người người phụ nữ này, sẽ phải hung hăng rạch một dao ở trên cổ thon dài này, cũng không biết tại sao người phụ nữ bên kia độc ác! Người đàn ông nhấc đầu Lý Mạn Dao, liền hôn lên về phía miệng Lý Mạn Dao. Cho dù hai tay hai chân bị cản trở, Lý Mạn Dao cũng không thể cứ như vậy bị người trước mắt nhục nhã, cô phải biết rõ rốt cuộc xảy ra chuyện gì, tại sao những người này bắt cô.

“Buông tôi ra, van cầu ông buông tôi ra trước!” Đầu Lý Mạn Dao liều mạng giãy giụa, chọc giận gã đàn ông to lớn, bốp bốp gã đàn ông chính là đánh hai bạt tai về phía mặt của cô. Máu tươi chảy ra từ khóe miệng Mạn Dao, dieenddafnleequysddoon trên mặt đau rát cũng cho Mạn Dao cơ hội nói chuyện. Cô không dám chọc giận những người đàn ông này, kinh nghiệm nhiều năm đã để cô có kế hoạch cuối cùng ở trong lòng, chỉ cần biết chân tướng sau đó cô sẽ tự mình kết thúc, sẽ không bị những người này chà đạp vô ích.

“Nói!” Người đàn ông đã có thể đoán được Lý Mạn Dao muốn hỏi chính là cái gì, người phụ nữ này nhất định phải chết, hắn ta cũng tốt bụng không để cho cô trở thành một quỷ hồ đồ.

“Vì sao các người bắt tôi, nếu như là vì tiền, chỗ của tôi còn có mấy cái thẻ, chỉ cần các người dẫn tôi trở về, tôi sẽ nói mật mã cho các người biết.” Hít sâu một lần, mạnh mẽ để cho giọng nói của mình không quá run rẩy hỏi lên nghi ngờ lớn nhất trong lòng.

“Quả nhiên bố mày không đoán sai, mày hỏi chính là việc này, có điều mày bình tĩnh hơn nhiều so với trong tưởng tượng của bố mày, bố mày làm nghề này lâu như vậy, mày là người đầu tiên không có khóc lóc sướt mướt. Hôm nay bố mày vui vẻ, sẽ thành toàn cho mày một lần, nhớ một lát bồi thường ân tình của bố mày thật tốt.” Người đàn ông nói đưa tay ôm Lý Mạn Dao vào trong ngực, bàn tay dạo khắp nơi ở trên người của cô, một phát xé ra áo khoác, trong nháy mắt da thịt trắng noãn □ ở trong mắt của người đàn ông.

“Ngực thật là trắng, lần này đại ca thật là diễm phúc!” Hung ác nhìn Lý Mạn Dao, một người đàn ông không ngừng nuốt nước miếng. Mạn Dao khống chế mình không cho phép giãy giụa, cho dù tay của đàn ông nắm bộ ngực sữa của cô, tay của đàn ông không chút thương tiếc, bầu ngực kia ở trên tay của đàn ông biến ảo ra hình dáng khác nhau, người đàn ông rất hài lòng bộ dáng dịu ngoan của Mạn Dao.

“Người phụ nữ kia cho rằng làm ngụy trang thì tao không nhận ra thân phận của cô ta, nhưng lại không biết bố mày cũng đã từng thích nhạc cổ điển chó má đó. Tinh linh âm nhạc, lúc trước bố mày đúng là tuốc súng bao nhiêu lần đối với trình diễn của cô ta. Ngày đó người đàn ông kia vừa tiến đến bố mày đã nhận ra là cô ta, nhưng không biết là làm sao mày đắc tội người phụ nữ kia. Độc ác nhất là lòng dạ đàn bà, lần này bố mày xem như biết rồi.”

Chịu đựng người đàn ông nhục nhã rốt cuộc biết bàn tay đen sau màn, Mạn Dao đương nhiên sẽ không nhẫn nhịn thêm loại khuất nhục này nữa, dục - vọng của người đàn ông càng ngày càng mãnh liệt, đã cởi quần ra, Mạn Dao nhắm mắt lại, sử dụng hơi sức toàn thân cắn răng về phía đầu lưỡi của mình......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.