Thấy bộ dạng nhịn cười của bọn họ, Linh Đang và Thẩm Tinh Tinh liền nổi giận, "Sao nào, sợ ta nuốt lời sao? Cần ta thề ở đây không? Hay là muốn đặt tiền trước?"
Lưu Hỏa cười nhạo, không nói tiếp.
Tô Mạt cười cười liền mắt nhìn bọn họ, thuận miệng nói: "Thế này đi, ta cũng chưa nghĩ ra, chúng ta liền nhớ lấy, mọi người làm chứng, coi như là Thẩm tiểu thư nợ ta một nhân tình. Khi nào nghĩ ra ta sẽ nói với ngươi."
Thẩm Tinh Tinh vừa định nói cũng được, Linh Đang lại nói trước, "Nhưng nếu đến lúc đó ngươi lại giở công phu sư tử ngoạm, muốn một nửa gia tài của tiểu thư, vậy chẳng phải là quá tiện nghi cho ngươi rồi sao. Tiểu thư chúng ta từ trước đến nay luôn nhất ngôn cửu đỉnh."
Lan Như cười nói: "Dù sao tiểu thư ngươi cũng sẽ không thua, Linh Đang cô nương sợ cái gì."
Linh Đang tức đến đỏ cả mặt lên, Tô Mạt lại nói: "Yên tâm đi, sẽ không đòi tiền, cũng sẽ không bảo đi giết người, chuyện ta muốn sẽ nằm trong phạm vi đạo đức lương tâm, như vậy là được rồi chứ."
Thẩm Tinh Tinh gật đầu, "Thành giao!"
Phỉ Thúy cảm thấy tiểu thư ra giá quá cao, Tô Mạt chẳng qua chỉ làm một bữa cơm, quá lời rồi.
Hơn nữa nhìn dáng điệu đã đoán trước của Tô Mạt, chỉ sợ chuyện sẽ không đơn giản như vậy, xem ra ngược lại là nàng ta đã đào sẵn một cái hố, chờ tiểu thư nhà mình tự nhảy vào trong.
Nếu không sao lại lưu lại một cái điều kiện, trong cuộc cá cược này, chắc chắn có âm mưu.
Thẩm Tinh Tinh rất tự tin, trên đời này làm gì có ai có thể xem được thời tiết trên trời chứ?
Ít nhất là không thể đoán được lúc nào trời sẽ ngừng mưa.
Vì tránh nhàm chán, Doãn Thiếu Đường đề nghị chơi trò chơi, vài người cùng chơi hết cả buổi chiều.
Thẩm Tinh Tinh vô cùng buồn bực, vốn là nàng thắng được, hiện giờ lại không tốt chút nào, ngược lại thua nhiều hơn, thật sự là đáng giận.
Nhưng nhớ đến có thể coi Tô Mạt như nha hoàn để sai bảo, trong lòng nàng ta liền cân bằng lại.
Trời vẫn mưa to như cũ, không có dấu hiệu muốn tạnh, nàng ta và Linh Đang vô cùng đắc ý.
Phỉ Thúy lại có chút lo lắng, thỉnh thoảng lại đi ra nhìn sắc trời, tuy rằng trời vẫn đang mưa, nhưng bầu trời đã không còn đen nữa hình như đã sáng lên một chút.
Nếu như vậy, có phải là báo trước mây tan mưa tạnh không?
Khi trời sáng ại, có phải là sẽ hoàn toàn tạnh mua không?
Nhìn tiểu thư ở chỗ này chơi đến không biết trời đất, nàng ta có chút sốt ruột.
Kết quả đến gần bữa tối, mưa cũng không ngừng, chỉ là mưa nhỏ đi một lúc, hại nàng khẩn trương nhiều lần, sau đó lại mua to, thậm chí còn lớn hơn, nàng lại vui vẻ .
Xem ra tiểu thư chắc chắn thắng rồi.