(Nữ Nam) Hoan Lạc

Chương 11: Khuynh Bá Thiên Hạ




Nhan Đình vừa cắn mút lấy vành tai của Bạch Thừa Phong vừa xả từng vạt áo hắn ra.

" Ư " Hắn cắn chặt môi để mình không phát ra tiếng gì, khuôn mặt chính trực khẽ nhíu.

Cô nhả ra vành tai hắn, ngón tay di chuyển xuống hai viên đậu đỏ của hắn, thân hình hắn run lên theo từng cử động của cô. Nhan Đình thực thích thú, nhìn hắn nhẫn nhịn như thế này làm cô chỉ muốn làm hắn đến khóc ngất rồi cầu xin cô, cô muốn mạnh mẽ phát nát cái lớp mặt chính trực này của hắn.

Nhan Đình khẽ liếm môi, cô kéo hắn lên giường, 'xoẹt' một tiếng xé nát mảnh y phục còn sót lại. Đôi mắt hắn mở lớn rồi cam chịu nhắm chặt lại, đôi mày hơi nhíu.

Bàn tay cô du tẩu trên người hắn, sờ đến trước ngực hai tiểu đậu đỏ thì Nhan Đình vê vòng quanh đầu vú hơi thiển hồng. Cô đột nhiên véo một cái mạnh rồi kéo lên làn phần đầu ngực nhỏ trồi lên. Bạch Thừa Phong hơi run rẩy nhưng rất nhanh hắn lại ép bản thân bình tĩnh lại.

Nhìn hắn như vậy làm Nhan Đình muốn càng trêu chọc hắn hơn, tay cô bắt đầu thăm dò xuống phía dưới, nắm lấy dương vật hơi cương của hắn. Ngay khi cô nắm lấy thì cơ thể hắn giật bắn lên rồi run rẩy theo từng nhịp tay của cô.

Nhan Đình vân vê phần mã mắt, cô vừa xoa vừa dường như đem ngón út ấn vào lỗ nhỏ, động tác của Nhan Đình làm hắn căng chặt hai bên đùi, tiếng thở dốc rách nát rít qua kẽ răng ngậm chặt.

Nhan Đình liếm môi, cô cũng dùng bàn tay kia để chơi đùa với hai trứng trứng của hắn.

Bạch Thừa Phong luôn thanh cao bây giờ lại lõa lồ dưới thân mình làm Nhan Đình vô cùng thích thú. Cơ thể hắn nhuộm màu đỏ ửng cùng ướt đẫm mồ hôi, tràn đầy hơi thở tình dục.

Khi hắn sắp tới cao trào thì Nhan Đình dùng ngón tay bịt lại lỗ chuông làm hắn cong mình khó chịu.

"Ngươi muốn bắn sao?~" cô khẽ hỏi vào tai hắn.

Gương mắt hắn ửng hồng đoii mắt hơi nhòe lệ nhưng đôi mày anh khí vẫn nhíu chặt, hắn cắn môi nhẫn nhịn.

Nhan Đình cười một cái lại tiếp tục xốc lấy dương vật hắn mà ngón tay vẫn chưa chịu buông lỗ nhỏ ra.

" Ah...." động tác bất ngờ làm hắn rên lên một tiếng.

" Yên tâm, ta sẽ chơi với ngươi đến cùng." Nhan Đình híp mắt.

Cô vòng tay ra sau lưng lấy ra một cây ngọc đũa, Nhan Đình dừng mọi động tác lại lấy ra một cái khắn tay lau lau cây ngọc đũa ấy.

Bạch Thừa Phong gian nan mở ra đôi mắt, hắn khó hiểu nhìn cô. Đến khi thấy Nhan Đình đem ngọc đũa lộng vào lỗ chuông cùng sự đau đớn tê dại truyền khắp cơ thể.

" Đừng......ah..." Bạch Thừa Phong cong mình muốn trốn chạy.

Nhan Đình đè hắn lại, lại kích thích lấy dương vật của hắn lại từ từ đem ngọc đũa nhét vào lỗ chuông.

" Chẳng phải rất cứng đầu sao? Bé hư thì phải trừng phạt nha~". Nhan Đình cười tà lại nắm lấy ngọc đũa xoay vòng. Ngọc đũa không quá cứng ngược lại vô cùng mềm dẻo, từ từ tiến sâu vào lỗ chuông.

" Không.....ah...." niệu đạo nhỏ hẹp bị tách ra mang đến đau đớn tê dại làm Bạch Thừa Phong vô thức mà khẩn khoản. Hai bắp đùi hắn căng chặt, trên trán rịn mồ hôi.

Hắn cắn chặt răng, nước mắt sinh lý làm nhòe tầm nhìn của hắn.

Nhan Đình liếm môi, cô lại đẩy ngọc đũa một đường cắm thẳng tới tuyến tiền liệt của hắn, Bạch Thừa Phong lên rên một tiếng ủy mị.

Mắt hắn chứa thủy quang, long lanh mà trừng lấy cô, bụng phập phồng thở dốc.

"Ah.... hừ..." Nhan Đình nắm lấy ngọc đũa nhẹ nhấp lên rồi lại đẩy xuống, niệu đạo bị ma sát cubgf tuyến tiền liệt bị kích thích làm hắn bật thốt ra tiếng rên rĩ qua kẽ răng.

" Ngươi biết không, ngươi thực sự làm ta thấy hứng thú nha~" Nhan Đình vừa nói vừa lấy tay xoa quanh huyệt khẩu.

"Không...... dừng lại đi.....ah..." Bạch Thừa Phong ngửa cổ thốt lên.

Nhan Đình không trả lời hắn mà chỉ tiếp tục moi lộng huyệt khẩu hắn, ngón tay cô từ từ thăm dò từng thớ thịt bên trong, đến một chỏ hơi nhô lên cô bèn ấn vào nơi đó.

" Ưm...." Bạch Thừa Phong hơi run rẩy. Hắn cảm thấy như có một luồng điện kích thích đại não hắn, làm hắn sợ hãi.

" Tìm thấy rồi " Nhan Đình híp mắt cười.

Ngón tay cô vẫn tiếp tục ấn vào điểm G của hắn, bàn tay kia thì nắm lấy ngọc đũa nhẹ nhàng ra vào trong lỗ chuông của hắn. Môi cô kề sát tai hắn.

" Ngươi nghĩ xem, cả đêm nay ta sẽ cho ngươi thấy ngươi dâm đãng thế nào~" nói rồi cô khẽ mút lấy vành tai hắn, hai tay cũng mạnh tay mà chơi đùa hắn.

" Không......aaaaa" Bạch Thừa Phong bây giờ bắt đầu nức nở.

Phía trước bị lấp kín bởi ngọc đũa, điểm G bị kích thích từ hai mặt làm hắn như phát điên chìm vào bể dục.

"Aaaaa đừng mà......ta...ta....aaa" Bạch Thừa Phong bắt đầu khóc to, hắn giãy giụa muốn tránh thoát khoái cảm nhưng lại vô lực.

" Sắp...... sắp....... dừng lại đi.... cầu....aaaa" hắn ngửa cổ thở hổn hển, cơ thể run bần bật nhưng lỗ chuông bị lấp kín làm hắn không tài nào bắn ra được.

" Sao? Muốn bắn sao~ " Nhan Đình cắn lấy đầu vú hắn mà chơi đùa.

" ah...ah...ah... đừng" cơ thể hắn bây giờ vô cùng mẫn cảm, hắn run lên khi đầu lưỡi cô liếm lên ngực hắn.

Nhan Đình rút tay ra khỏi huyệt khẩu của hắn, cô lấy ra một cái dương vật giả và đẩy mạnh sâu vào bên trong hắn.

"Ah.."

Huyệt khẩu đột nhiên bị lấp đầy làm hắn có cảm giác như bị xé rách ra, hầu kết hắn lên xuống thở dốc. Nước mắt sinh lý trào ra, thậm chí hắn còn không tưởng tượng nỗi thứ gì đang ở bên trong cơ thể hắn.

" Ký chủ, cô cho tôi biết là cô lấy cái thứ này từ đâu ra có được hay không??? Đây là cổ đại thì lấy đâu ra cái này chứ!!!!!!" Nó phát điên với cô mất, aaaaaaa ai đó hãy cứu lấy hệ thống đáng thương như nó!!!!!

Nhan Đình lười trả lời, cô chọn cách mặc kệ nó. Cô kéo lấy dương vật giả ra rồi lại đẩy mạnh vào trong, tay kia lại nhấp ngọc đũa lên xuống nhịp nhàng với dương vật giả bên trong hậu huyệt hắn.

" Đừng mà....ah.... dừng..... " tầng phòng vệ của Bạch Thừa Phong như nứt vỡ. Nước mắt hắn ồ ạt tuôn ra.

Nhan Đình rút dương cụ ra, cô mang lên một cái dương cụ khác có phần thô hơn cái lúc nãy. Nhan Đình bế xốc hắn lên, Bạch Thừa Phong vô lực ngồi lên dương cụ. Hắn ngửa cổ thở dốc.

"Ah....." dương cụ thô to mạnh mẽ càn quét qua từng thớ thịt trong nhục huyệt. Bạch Thừa Phong yếu ớt rên lên 1 tiếng rồi gục vào hõm vai cô.

Hơi thở hắn nóng rực phả vào cổ cô có chút ngứa, làm Nhan Đình lại mạnh mẽ thúc thật sâu vào bên trong hắn.

" Đừng mà....... sâu......ah" từng đợt kích thích xông thẳng lên đại não hắn, Bạch Thừa Phong vô lực cam chịu, đầu óc hắn bây giờ mù tịt, tất cả những gì hắn nhận biết được là sự tê dại truyền đến từ bên dưới.

" Nếu có một chiếc gương ở đây thật tốt, ta có thể cho ngươi xem cái miệng nhỏ này đang đói khát như thế nào " Nhan Đình cắn lên cổ hắn làm hắn run run.

Bạch Thừa Phong không biết mình đã bị làm bao nhiêu lần, toàn thân hắn tê dại nhưng vẫn chưa được bắn ra lần nào.

Nhan Đình chầm chậm rút ngọc đũa ra, bụng hắn co lên. Từng đợt tinh dịch trào ra, cô vẫy vẫy chiếc ngọc đũa.

" Ngươi nên nhớ kỹ ngày hôm nay, Bạch Thừa Phong à " Nhan Đình vỗ vỗ mặt hắn.

Bạch Thừa Phong mệt lả ngất đi, Nhan Đình mỉm cười nhảy qua cửa sổ.

Phía châm trời bình minh sắp lên, đỏ rực một mảng. Nhan Đình vỗ vỗ bả vai rồi tự véo mình.

Trong lòng cô mắng nhỏ, cho ngươi ham mê sắc đẹp mà không đi ngủ này!!!

" Ký chủ, cô nên giải thích cho tôi nghe những vật dụng đó từ đâu ra?" Ảo Ảnh gấp gáp hỏi, đây là cổ đại thì ký chủ lấy những thứ đó ở đâu?

" Ngươi đoán xem " Nhan Đình cười cười leo lên giường trùm chăn lại, cô thực mệt !!!

" Nếu ký chủ không nói thì tôi sẽ quét thông tin của cô lại "

" Ngươi làm gì thì làm đi, ngươi cmn cút " Cô trùm chăn qua đầu.

Ảo Ảnh hơi hồi hộp, nó quét lại hồ sơ của cô thì không nhận thấy gì bất thường. Ảo Ảnh buồn bực bật kinh phật cho Nhan Đình nghe.

Nhan Đình:" !!! " cmn ngươi được lắm hệ thống chó chết.

Nhan Đình cố gắng ngủ dưới tràng dài kinh phật đang chạy trong lòng.

Cô cmn không ngủ được!!!!!

Chẳng mấy chốc trời lên, Vân Nhi cung kính gõ cửa gọi cô. Nhan Đình vò tóc bực bội, cô hít hít mũi rồi nhẹ rời giường.

Vẫn là tỳ nữ kia chải tóc cho cô, Nhan Đình nhàm chán trò chuyện đôi câu với cô ta. Cô ta tên Khả Sương năm nay vừa tròn 15 nhập cung vì quê nhà cô ta bị hạn, gương mặt thanh tú nên được thu nhận.

Gương mặt của cô ta thực sự dễ nhìn, Nhan Đình lười biếng để các tỳ nữ chuẩn bị cho mình. Hôm nay là ngày đại thọ của Thái hậu, nên đồ hôm nay cô sử dụng cũng đặc biệt tinh xảo.

Nhan Đình hôm nay mặc một thân vàng kim lộng lẫy, màu vàng kim vốn chỉ dành riên cho Hoàng thượng và Hoàng hậu nhưng lúc nhỏ nguyên chủ rất thích màu này nên Phụ hoàng đặc biệt cho nàng sử dụng.

Trên đầu cô búi một kiểu tóc hoa lệ, cài trâm vàng có vài sợi nhỏ được đính ngọc trai rũ xuống hai bên. Nhìn qua Nhan Đình xinh đẹp nhu thuận như một bức tranh thủy mặc.

Nhan Đình cũng rất cảm thán, gương mặt này quá đỗi hiền lành.

Trong yến tiệc lần này chính là lần ban hôn cho nguyên chủ. Nhan Đình cảm thấy hôm nay sẽ có nhiều việc hay ho.

" Tham kiến Trưởng công chúa "

Người hành lễ với cô là một người đàn ông trung niên vạm vỡ, trên người quanh quẩn sát khí nơi sa trường. Nhan Đình mỉm cười miễn lễ, đây là phụ thân của Bạch Thừa Phong , Bạch tướng quân - Bạch Thành Vũ.

Ông ta hơi đánh giá cô rồi lặng lẽ thu lại tầm mắt.

" Bạch công tử không đến sao Bạch tướng quân " Nhan Đình hơi kéo khóe miệng hỏi ông.

" Nhi tử không khỏe nên không đến được, tạ ơn Công chúa quan tâm " Bạch Thành Vũ đạm mạc hữu lễ trả lời.

Cô hơi híp mắt nhìn ông ta một thoáng rồi đi vào chánh điện. Các quan viên cùng hoàng thất đã đến cũng gần đông đủ, Hoàng thượng và Hoàng hậu cùng Thái hậu vẫn chưa đến.

" Tham kiến Trưởng hoàng tỷ " Lãnh Thiệu Tường hành lễ với cô.

" Tam đệ miễn lễ " Nhan Đình ý vị cười với hắn.

Cô liếc nhìn xem chỗ cô ngồi, đó là chổ gần với Hoàng Hậu nhất. Nhan Đình ung dung yên vị ngồi, cô liếc nhìn xung quanh.

Phía bên trái cô là chổ của Nhị hoàng tử Lãnh Thiệu Phi, hắn ta quanh từ nhỏ thân thể suy nhược cùng mẫu phi địa vị nhạt nhòa nên rất ít lộ diện.

Tiếp nữa là chổ của Lãnh Thiệu Tường, sau đó là Lãnh Lan Lan. Đối diện với cô là chổ của các Vương gia, An Vương gia ngồi ở chổ gần Hoàng thượng nhất, hắn nhìn qua còn khá trẻ chừng 30 tuổi nhưng gương mặt toát lên vẻ thông tuệ hiểu biết.

Tiếp theo là Khánh thân vương, ông ta nhìn qua là một ông chú mập mạp cười haha. Trên thực tế trong kịch bản thì ông ta đã ngấm ngầm dự định soán vị.

Nhan Đình trong lòng hơi hứng thú, cung đấu có rất nhiều điều phải dự tính nhưng lại rất thú vị.

" Hoàng thượng, Hoàng hậu, Thái hậu vạn vạn tuế "

Thái hậu là một bà lão trung niên sắc xảo, bà ấy đã không quản Hậu cung từ rất lâu. Con người hòa dịu, cũng coi như là yêu thương nguyên chủ.

Mở màn là tiết mục ca múa, Nhan Đình nhàm chán xem hết tiết mục, lại tới những phần lễ vật. Lúc này cô mới để ý tới Mộ Dung Vĩ Ca đang ngồi cùng  Mộ Dung thừa tướng, Nhan Đình và cô ta ánh mắt giao nhau, cô bèn cười một cái với cô ta.

---------------'-----

Về việc viết truyện thì ta năm nay cũng là năm quan trọng nên việc ra chương mới cũng sẽ giống như hiện tại, có thể là lâu nhưng sẽ không hố các nàng.

Cám ơn vì đã đồng hành với ta trên con đường này :3.

-----------------

Ném phiếu ném phiếu ném phiếu đi các Bé ngoan.

Việc quan trọng phải nói 3 lầnnnnn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.