Nữ Cường Nhân Của Tổng Tài

Chương 36: Đau lòng




Hai lão gia gia cùng mọi người trò chuyện một hồi thì lấy cớ mệt mỏi chuồn đi.

Dù sao tiếc mục chính ngày hôm nay khoảng vài tiếng nữa mới đến.

Mạc Hy đưa tay tiếp lấy ly cocktail Tư Mặc đưa cho mình.

Ánh mắt cô hướng ra xa nhìn một nhà ba người kia đang hòa hợp bên nhau.Có một thứ gì đó sâu trong lòng cô nhói lên ,cảm giác này cô luôn muốn chối bỏ.

Cô cũng đã t....không_không được nghĩ đến nó nữa.Cô không được phép yếu đuối dù chỉ là một giây.

Phía sau không có người chống lưng nên tuyệt đối không được ngã xuống.

Kiêu ngạo ,tàn nhẫn mới là bản chất của cô.Rồi đột nhiên tầm mắt của cô bị một bờ vai vững chãi che khuất.

Tư Mặc gần 1m9 còn Mạc Hy chỉ 1m72 nên khi hắn đứng trước mặt Mạc Hy căn bản không nhìn thấy được thứ gì phía sau.

"Không nhìn." Tư Mặc muốn an ủi cô nhưng không biết phải làm sao.

Hắn mất ba mẹ khi chỉ mới 1tuổi nên chẳng có ký ức gì về ba mẹ cả.Đã không có thì làm sao hiểu được cảm giác bị cướp mất mà an ủi.Nên khi ra khỏi miệng chỉ có hai chữ này.

"Ừm." Mạc Hy không phản bác hạ tầm mắt nhìn ly cocktail trong tay mình. Trong đôi mắt lướt qua những cảm xúc phức tạp ngay cả Tư Mặc cũng không biết cô đang nghĩ gì.

Trong một vài phút ngắn ngủi ấy ,bao ký ức lại một lần nữa lướt qua đầu cô.

Từ khi gia đình cô hạnh phúc vui vẻ nhưng lập tức bị chôn vùi bằng hình ảnh mẹ cô mất.

Sau đó chính là ánh mắt yêu thương của ba cô dành cho con gái riêng.Rồi hình ảnh chuyển thành ánh mắt tuyệt tình khi ông quăng cô vào khu huấn luyện Tử Thần.

Ánh mắt đó có bao nhiêu cay nghiệt cùng tàn nhẫn. Rõ ràng ông ta chỉ muốn cô bị giết chết ở bên trong.

Đến tận bây giờ, đôi mắt ấy của ông vẫn còn ám ảnh cô.Lâu lâu nó lại xuất hiện trong cơn ác mộng của cô.

" Đừng nghĩ nữa . " Đôi tay to lớn ấm áp bao lại bàn tay có chút lạnh của Mạc Hy.

Mạc Hy ngước mặt lên nhìn thẳng vào mắt hắn.Cô thật không hiểu tại sao con người lạnh lẽo này lại có bàn tay ấm áp như vậy.

Ánh mắt xanh biếc như đại dương của Mạc Hy như chiếu rọi vào sâu trong đôi mắt đen láy kia.Cô thấy rất rõ sự đau lòng.....

Đau lòng sao?!!

"Tại sao lại tốt với tôi như vậy??! " Những việc hắn làm không phải cô không biết mà chỉ cố tình lờ đi.

"Vì tôi yêu em." Tư Mặc bình tĩnh trả lời.

*rắc* Tiếng thủy tinh nức nho nhỏ vang lên.Lý Nhan đứng cách đó chỉ vài bước chân nên vô ý nghe thấy. Cô suýt chút nữa là bóp nát ly nước trong tay.

Cô đang nghe cái gì vậy???!

Mạc Hy quay người nhìn thấy vẻ không thể tin của Lý Nhan thì đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng. Đưa mắt lườm tên kia một cái.

"Anh nói thật." Tưởng Mạc Hy không tin mình Tư Mặc khẳng định nói.

"..."

"Tin anh."

"..."

"Anh yêu_"

"Được, được rồi. Tôi nghe rồi." Bàn tay Tư Mặc đang nắm tay cô bị cô lật lại nhéo nhẹ vài cái.

Ánh mắt Tư Mặc sáng lên ,khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.Cô ấy như thế này ....

*****

Cuối cùng tiết mục chính của buổi tiệc đã được bắt đầu.Đó là buổi đấu giá từ thiện năm nào cũng được Tô gia gia tổ chức trong sinh nhật của mình.

Ông nói đây là làm việc thiện tích chút đức vơi bớt tội nghiệt của mình lúc trẻ.

Các khách đến, Tô gia gia ,...sẽ đưa ra món đồ mình muốn quyên góp sau đó mọi người sẽ đấu giá.Toàn bộ số tiền đấu giá đều quyên góp vào các khu trại mồ côi.

Tất cả các khách mời đều di chuyển đến hoa viên phái sau nơi đó đã được chuẩn bị kỹ càng. Ghế ngồi được sắp xếp theo gia vế cùng địa vị.

Mạc Hy cùng Tư Mặc đương nhiên là ngồi ở hàng đầu tiên vì thuộc loại 'đặc biệt' . Vì khí chất của Tư Mặc 'khá ôn hòa' nên ai cũng vô ý ngồi cách xa hai người một chút.

Còn các nguyên lão Tô gia hình như có chút khó chịu vì phải ngồi ngang hàng với hai mẹ con Chu Hiểu Hoa. Trong mắt họ hai người không có chút quyền lực nào mà chỉ là nhân tình cùng con riêng.

"Như các vị đã biết.......Buổi đấu giá bắt đầu."Tô gia gia đứng phía trên dõng dạc tiên bố buổi đấu giá bắt đầu.

Khởi đầu chính là một cặp bình cổ ngọc phỉ thúy của chính Tô gia gia.Các khách mời hai cặp mắt lập tức tỏa sáng.

Đây...đây là thượng phẩm.

"Khởi đầu 50 vạn." Người dẫn chương trình buổi đấu giá lớn tiếng nói.

"100 vạn"

"200 vạn"

"300 vạn"

Giá tăng liên tục không ngừng. Vì đây quả thật là hàng hiếm.

Nếu họ biết năm nào Mạc Hy cũng biếu quà như vậy còn bị Tô gia gia chê thì sẽ tức ói máu mà chết.Tô gia gia chỉ thích tranh cổ cùng thư pháp thôi.

Gia cuối cùng ngừng lại ờ mức 800 vạn do một công tước người Châu Âu ra giá.

Quan hệ của gia tộc họ Tô này quả thật quá rộng.Không biết đã vương ra đến đâu rồi.

Tô gia gia chân quý chính tay mình trao bình ngọc lại cho vị công tước đó.

Đấu giá bình ngọc qua đi.

Môt người đàn ông cầm theo một hộp nhung đi lên sân khấu.Chắc là người muốn đưa ra đồ đấu giá.

Mà người đàn ông này cũng không quá xa lạ với những quý nữ thích 'hột' ở đây trong đó có Mạc Hy.

___________________Hết__________________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.