Nữ Cường Nhân Của Tổng Tài

Chương 21: Lãnh gia trở lại




_Dinh thự Lãnh gia_

Tại cửa vào dinh thự ,từng chiếc siêu xe nối đuôi nhau lần lượt tiến vào.

Nhìn cứ như đang triển lãm những dòng siêu xe đắt giá vậy.

Đến cửa thì các vị khách đêm nay sẽ xuống xe và đi vào trong.Bên trong chính là đại sảnh nơi tổ chức tiệc tối ngày hôm nay.

Nhà báo, phóng viên đứng chen chúc với nhau đông nghẹt.Đèn flash của máy ảnh chớp nháy liên tục ,họ muốn có được những hình ảnh đẹp nhất cho tờ báo ngày mai.

Phải biết những nhân vật xuất hiện ở đây_tối nay đều dễ dàng thu hút sự  chú ý cho tờ báo của họ.

Từ đằng xa một chiếc xe BMW màu đen sang trọng đang chậm rãi lăn bánh đến cửa sảnh.

Máy ảnh của các nhà báo lập tức được giơ lên sẵn sàng.

Chiếc xe dừng lại , bước xuống là một bị mỹ nhân xinh đẹp diện trên người một chiếc đầm trắng lộng lẫy.

Nếu bạn quan tâm đến giới giải trí hiện nay thì chắc chắn bạn sẽ nhận ra đây là nữ minh tinh đang nổi tiếng nhất_Lưu Hạ Băng.Cô cũng là tiểu thư của Lưu gia trước đây cô ta có chút mờ ám với Tư Mặc. ( lời đồn thôi)

Thấy cô bước xuống các phóng viên liền sáng mắt lên cố đưa Micro ra để phỏng vấn cô ta.

"Nghe nói cô là người đầu tiên Lãnh gia liên lạc sau vài năm tĩnh dưỡng.  Xin hỏi có phải vậy không ?!!?" Một phóng viên cố vương người ra hỏi.

"À....Chuyện này thật khó nói nha...Tôi sợ nói ra sẽ tạp nên những tin đồn không tốt. " Hạ Băng mỉm cười nhẹ nhàng nói.

Rõ ràng là nói không muốn gây tin đồn nhưng câu nói lấp lửng của cô ta đã thành chủ đề cho các nhà báo "múa bút thành văn".

Thấy các nhà báo ghi chép liên tục cô ta hài lòng quay mặt vào máy quay cười nhẹ sau đó tiến vào đại sảnh.

Tg : Các nàng đã nghe mùi hồ ly tinh chưa???!! (°∆°)

*****

_Tại đại sảnh_

Tư Mặc đang đứng cùng các người quen trước đây của mình trò chuyện.

Trên người anh mặc một bộ vest đen lịch thiệp ,phía dưới là một đôi giày da cao cấp.Trên tay trái đeo đồng hồ vàng Chanel phiên bản giới hạn.

Từ trên xuống dưới đều hiện lên hai chữ 'mắc tiền'.

Mái tóc hắn chải ngược ra sau lộ ra vầng trán cao nghiêm nghị.Ánh mắt đen hun hút sâu thẳm mang theo tia rét lạnh khiến người khác không dám nhìn vào. Gương mặt tuấn tú luôn lộ sự lạnh nhạt vậy mà khiến bao cô gái siêu lòng.

Người đàn ông này thật sự rất mê người.

Siêu lòng thì siêu lòng nhưng không một cô gái nào dám tùy tiện tiến lại gần. Hỏi vì sao?!!? Câu trả lời là bọn họ chưa bị điên.

Ai cũng biết Lãnh gia là người mắc bệnh phiến phích không thích người khác đến gần.Nếu phạm phải quy định này thì hắn sẽ tức giận .

Ông trùm hắc đạo mỗi khi tức giận lên sẽ đáng sợ như thế nào chắc ở thế giới ngầm này ai cũng biết.....

*****

Tô Vĩnh Quân nắm tay Chu Hiểu Hoa phía sau là Tô Liên Kiều cả nhà ba người cùng nhau tiến vào.

Tô Vĩnh Quân đưa thiệp mời cho người soát thiệp sau đó cho hắn một ánh mắt. Miệng nói nhỏ gì đó....

Người kia liền hiểu.

"Ông Tô cùng phu nhân ,Tô tiểu thư mời nhập tiệc. " Như bao người hắn cao giọng xướng tên người đến.

Nghe đến Tô tiểu thư mọi người có mặt trong buổi tiệc đều ngước mặt đưa mắt nhìn đến .

Ngay cả Tư Mặc cũng chăm chú nhìn về hướng cửa .Sau trong đôi mắt lạnh lẽo của hắn chính là sự yêu thương cùng nhớ nhung sâu đậm.

Nhưng lại khiến mọi người thất vọng rồi..!!.

Người đến không phải Tô tiểu thư mà họ muốn nhìn thấy.!!.

Thấy người đến không phải là cô Tư Mặc liền chiếu ánh mắt lạnh lẽo về phía người vừa xướng tên họ.

'Tô tiểu thư'....danh xưng này không ai cũng có thể nhận.

Thật ra cũng rất oan uổng cho người soát thiệp . Nếu bây giờ hắn không gọi Tô Liên Kiều là tô Tiểu Thư chẳng lẽ gọi là con gái riêng nhà họ Tô??!!

Thấy mọi người đều đưa mắt nhìn mình Tô Kiều liền cảm thấy vô cùng hãnh diện.Đây chính là cảm giác mà cô ta mong muốn có được_trọng tâm của mọi ánh nhìn.

Nhưng cô ta lại không biết những ánh nhìn kìa không phải là hâm mộ hay yêu thích mà chỉ có khinh bỉ cùng thương hại .

Tô Liên Kiều cố gắng bày ra vẻ ngoan ngoãn xinh đẹp nhất của mình nhìn lướt qua mọi người trong đại sảnh.

Khi ánh mắt giao nhau với đôi mắt lạnh lẽo của Tư Mặc lồng ngực cô ta liền đập dồn dập.

*thình thịch*

Trái tim cô ta đập lên loạn nhịp cả khuôn mặt đều ửng hồng lên.Cô ta biết được mình muốn gì rồi....

Chu Hiểu Hoa đi phía trước ngoái đầu nhìn lại con gái mình .Thấy người mà con gái mình e thẹn nhìn trong lòng bà ta vừa mừng vừa sợ.

Nếu có thể trở thành người bên cạnh của Lãnh gia thì chắc chắn con gái bà có thể một bước trở thành phượng hoàng. Nhưng người kia lại không phải là một người dễ dàng bị quyến rũ nếu vô ý chọc hắn tức giận thì hậu quả sẽ rất tồi tệ.Còn chưa nói đến ả kia.......

*****

Tư Mặc cùng người trước mặt bàn việc lâu lâu lại đưa mắt nhìn về phía cửa vào.

Sao cô ấy vẫn còn chưa tới ?!! Rõ ràng  cô ấy đã hứa là sẽ đến đây ?!!

Tuy chỉ vài ngày không gặp cô thôi hắn đã cảm thấy nhớ....!!!

Vẻ mặt của Tư Mặc khi nghĩ đến việc cô ấy sẽ không nhớ đến mình liền trầm xuống.

Người đang khúm núm bàn việc cùng Tư Mặc thấy vẻ mặt anh đột nhiên trầm xuống thì trong lòng liền run lên bần bật.

Đâu có thấp đến không thể thấp hơn  trong lòng không ngừng tự hỏi 'không biết mình đã làm gì đắc tội với đại Phật gia này.'

Với áp suất thấp mà Tư Mặc tỏa ra khiến  người kia như muốn chạy thật nhanh ra khỏi đây ,phóng lên xe trở về nhà thật nhanh.

Khí tràn của người này thật sự quá đáng sợ không phải ai cũng có thể chịu đựng được.

Nhưng đối với một người nó lại hoàn toàn vô hại....không phải nói là không chút tồn tại.

___________________Hết__________________


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.