Nữ Chủ Hắc Bang Vô Tình

Chương 13: 13: Cũng Chỉ Là Món Đồ Ăn Ngon




Thời Luân rất mạnh bạo, vừa đạo chân tông vào phòng liền quăng mạnh cô ấy lên giường.

Sau đó liền đóng sầm cửa lại.

Anh ta là một con hổ đói, liền tục cởi nút áo của bản thân.

Sau đó là thắt lưng trên người ra.

Tử Yên bị những hành động này của anh ta làm cho sợ hãi.

Cô ấy nhớ đến những ngày tháng bị bạo hành đánh đập trước đây.

Sợi dây nịt trong tay anh ta giống như cây roi ngày trước.

Quá khứ chen lẫn thật tại.

Tử Yên cố mạnh mẽ đến mấy cũng bị làm cho sợ hãi mà la lên

" đừng qua đây "

Nhưng tiếng la hét của cô thật vô vọng, anh ta lại càng kí.ch thích hơn.

Liền nhanh chóng nhảy lên giường, dùng chính thân hình ta lớn đấy đè cơ thể của cô lại.

Sau đó lấy ra hai cái còng tay, là món đồ chơi trên giường quen thuộc của anh ta với biết bao cô gái khác.

Hai tay cô ấy bị còng lại với hai thanh chắn đầu giường.

Nhìn cô ấy có khác gì tội nhân đang bị hành hình đâu chứ.

Tử Yên sợ thật rồi, cô ấy liên tục rơi nước mắt mà van xin anh ta

" xin anh đấy, tha cho tôi đi "

Tên đó lại rất kí.ch thích, rất thích thái độ này liền đáp:" yên tâm đi, cùng lắm thì ngày mai cô không thể đi thôi.

Không sao, ngày mai tôi cho phép cô nghỉ ngơi đấy!"

Anh ta tiến đến chỗ Tử Yên, dùng hai tay chạm vào áo ngoài của cô rồi xé toạt ra.

Để lộ ra một bầu ng.ực trắng trẻo, căng mọng.

Làn da trắng mịn cùng gương mặt xinh đẹp ấy.

Cơ thể lại còn bốc lửa thể này làm sao mà anh ta kiềm lại được.

Anh ta liền tục hôn khắp ngực, tay rồi chân của cô.

Còn không quên để lại trên ngực cô ấy một dấu hôn thật đậm.

Sau đó là cởi q.uần, rồi đến nội y.

Không cần làm bước dạo đầu.

Anh ta liền vội vàng đâm thẳng cậu nhỏ vào trong hang.

" a"

Tử Yên liền nắm chặt đôi tay lại mà chịu đựng, nước mắt vẫn cứ rơi.

Thì ra muốn làm người sạch sẽ ở trong thế giới này thật khó.

Cô ấy cũng chỉ là một món ăn cho bọn chúng.

Kẻ yếu bị kẻ mạnh ăn lấy.

Đây cũng là điều mà cô ấy biết rất rõ.

Chỉ là hận không thể giết anh ta ngay tại đây.

.

||||| Truyện đề cử: Linh Vũ Thiên Hạ |||||

Lần đầu của Tử Yên bị anh ta cướp rồi, anh ta thật sự rất mạnh bạo.

Làm cho cô ấy đau đến mức muốn nổ tung.

Bước dạo đầu đã không có vậy mà anh ta còn rất bạo lực.

Thoải mái chỗ đó rồi lại tiếp tục hành hạ cô ấy theo cách khác.

Nào là dùng roi đánh vào làn da trắng mịn kia, rồi lại tiếp tục nắm tóc cô ấy thục rửa chỗ đó giúp anh ta.

Tử Yên không tình nguyện liền bị anh ta tặng cho một bạt tai đỏ cả mặt.

Miệng cô ấy liên tục van xin anh ta ngừng lại.

Nhưng anh ta không nghe, cô ấy thật sự rất đau, rất khó chịu.

Chơi một mình không đủ vui, anh ta chơi xong rồi liền gọi đám đàn em vào thưởng thức món ăn thượng hạng này.

Bọn chúng cũng chả khác gì anh ta.

Một tên thì ngực, một tên thì miệng, một tên thì mông, một tên hang sâu.

Làm cho cô ấy mệt đến mức muốn ngất đi.

Đúng là theo chủ nên bọn chúng cùng Thời Luân liên tục hành hạ cô ấy đủ trò.

Cưỡi ngựa xe hoa, tư thế gì cũng có đủ.

Làm cho cô ấy kiệt sức rồi gục xuống cả sàn nhà lạnh.

Tử Yên mệt lã người, mặt mũi cũng đỏ lên.

Cô ấy rất muốn cầm dao đâm vào ngực mấy tên này.

Nhất là Thời Luân, nhưng cô không thể.

Xong chuyện, bọn chúng liền đứng dậy kéo quần rời đi.

Thời Luân còn quay lại rồi nhìn cô đang nằm dưới sàn mà nói:" sức nóng từ cơ thể cô, tuyệt thật "

Anh ta quăng một đóng tiền lên giường, rồi quay lưng rời đi.

Tử Yên hận bọn chúng, hận đến mức hét lên không thành tiếng.

Giận đến mức nắm chặt đến nỗi cả đôi tay đều đã thấm đầy máu..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.