*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 25: Dẫn đạo dương khí
Vừa sáng sớm ngày thứ hai Thiên Nhất liền chạy đến phủ đệ Triệu gia ở Việt thành, Chung Ly Ngạo vội đưa hắn đến nơi Ngôn Âm ở.
"Nhị sư huynh Thiên Nhất, ngươi mau vào cứu A Âm a!!" Y Mặc nhìn thấy Thiên Nhất không khác gì người thường thấy được Bồ Tát cứu mạng, kéo Thiên Nhất tiến vào phòng Ngôn Âm.
"Y sư muội ngươi đừng vội, đợi ta xem tình huống Ngôn sư muội đã." Thiên Nhất cũng hiểu Y Mặc nóng lòng, đối với Y Mặc thất lễ cũng không lưu ý nhiều, hắn tự tay bắt mạch cho Ngôn Âm đang nằm trên giường, chân mày không khỏi nhíu một cái, quay đầu nới với Y Mặc, "Ngôn sư muội cơ thể mang dương khí quá nặng, nếu ít thì vẫn tốt rồi, nhưng hiện tại cho dù dùng Tiêu Dương Đan, để ta điều tức cũng không thể trừ đi được."
"Vậy phải làm sao bây giờ? nếu như trong cơ thể A Âm vẫn còn dương khí chưa trừ sạch thì sẽ không thể khôi phục được..." Y Mặc đau lòng, nếu một kích đó của Hỗn Độn yêu thú bắn trúng mình A Âm cũng không cần chịu tội, nếu như lúc đó mình không chậm chạp thì A Âm cũng sẽ không như vậy, nếu như mình có thể mạnh hơn thì có thể bảo hộ A Âm tốt hơn rồi, nhưng việc đã đến nước này, thì làm gì có nhiều nếu như được chứ!
"Nếu có hỏa hệ linh căn tu tiên thì tốt rồi, có thể đem dương khí trong người Ngôn sư muội dẫn đạo vào cơ thể hắn, như vậy đối với hai bên đều có lợi." Thiên Nhan dùng mặt than suy tính, "ta nhớ Nhị trưởng lão Diễm Viem có một đệ tử chân truyền là hỏa hệ linh căn, nhưng hình như mấy ngày trước hắn được phái đi ra ngoài rèn luyện rồi."
"Nhị sư huynh, lẽ nào không còn cách nào khác sao? nhất định phải là hỏa hệ linh căn sao?" Y Mặc đau lòng nhíu mày.
"Cũng không phải chỉ có hỏa hệ linh căn mới được, kỳ thực lôi hệ linh căn cũng có thể, chỉ là..." Thiên Nhất có chút do dự, hắn biết Y Mặc chính là lôi hệ linh căn.
"Chỉ là cái gì? nhị sư huynh ngươi cứ nói, đừng ngại."
"Chỉ là lôi hệ linh căn mặc dù có thuộc tính dương khí, nhưng cũng không bằng hỏa hệ linh căn thuần khiết, nếu thu dương khí dẫn độ vào cơ thể sẽ bị trùng kích, đương nhiên nếu có thể hóa giải hấp thu thì rất tốt."
"Nhị sư huynh, ta làm a, ta là lôi hệ linh căn." Y Mặc cơ hồ không do dự quyết định.
"Ngươi nên biết là dương khí trùng kích cũng rất thống khổ, ngươi nên suy nghĩ cho kỹ a." Thiêu Nhất nhíu mày.
"Không cần nghĩ, chỗ này ngoại trừ đã không còn ai có thể dẫn đạo dương khí, lại nói tình trạng Ngôn Âm hiện tại cũng không thể chịu nổi trì hoãn." Y Mặc cười cười, nàng không do dự, chỉ cần có thể cứu Ngôn Âm, cho dù chịu thống khổ lớn nàng cũng nguyện ý.
"Ngươi đã kiên quyết như vậy, ta cũng không thể ngăn cản nữa, chuẩn bị một chút chúng ta bắt đầu." Thiên Nhất gật đầu, lấy ra một cái bình nhỏ màu đen trong nhẫn trữ vật, mở bình đổ ra một viên đan dược màu đỏ, dùng linh lực ngưng tụ ra một chút nước làm chất dẫn đút cho Ngôn Âm.
"Ngươi đỡ Ngôn sư muội ngồi dậy xếp bằng đi, ngươi ngồi đối diện với nàng bàn tay áp vào nhau, ta sẽ ở phía sau Ngôn sư muội dùng linh lực dẫn đạo dương khí trong người nàng phóng xuất ngươi dùng linh lực hấp thu là được." Thiên Nhất nhìn thoáng qua Y Mặc, "nếu như không chịu nổi thì ngươi nói ngay, ta sẽ dừng lại vận công."
"Không cần, nhị sư huynh chỉ cần tụ dương khí trong cơ thể A Âm rồi dẫn đạo vào cơ thể ta là được rồi, chút thống khổ này ta vẫn chịu được." Y Mặc dựa theo lời Thiên Nhất nói đỡ Ngôn Âm dậy, cùng Ngôn Âm ngồi đối diện nhau, tay áp vào nhau, con ngươi hắc lam tràn đầy kiên định, cùng A Âm thừa nhận thống khổ, so với ta chịu đau một chút có tính là gì.
"Ta bắt đầu đây." Thiên Nhất vẫn mặt than, trong lòng đối với Y Mặc kính nể vài phần.
Thiên Nhất giơ tay lên để sau lưng Ngôn Âm, vận khởi linh lực chậm rãi đưa vào cơ thể Ngôn Âm, phối cùng Tiêu Dương đan dược hiệu bắt đầu tu dương khí trong cơ thể Ngôn Âm lại từng chút từng chút trừ ra ngoài, trong lúc đó sẽ phải bị dương khí phản công, nhưng đều bị hắn đè xuống, bản thân hắn là băng hệ linh căn, tương khắc với dương khí, hơn nữa tu vi Động Khư kỳ cùng Tiêu Dương đan hiệu dụng, muốn áp chế là cực kỳ đơn giản.
Y Mặc nhìn Thiên Nhất bắt đầu hành động, cũng không dám thờ ơ, nhanh vận khởi linh lực ở một đầu khác dẫn đạo dương khí đi vào thân thể mình.
"Ah..." trong cơ thể chịu đến ba cổ khí tức chống lại nhau, Ngôn Âm còn đang hôn mê toàn thân cũng phải run lên, thống khổ giằng co.
"Y sư muội, nhanh đè Ngôn sư muội lại." Thiên Nhất đang chuyên tâm trừ đi dương khí, căn bản không thể phân tâm.
Nghe vậy, Y Mặc dùng tay trống kéo Ngôn Âm quan, ôm Ngôn Âm vào ngực, tay còn lại vẫn giữ nguyên tư thế tiếp tục dẫn đạo dương khí.
"Uhm..." Ngôn Âm đau đến rên một tiếng, sắc mặt tái nhợt.
"A Âm ngoan, ráng chịu một chút, A Âm ngoan." Y Mặc ôn thanh dỗ dành, nàng tất nhiên không nỡ thấy Ngôn Âm như vậy, nhưng vì cứu Ngôn Âm nàng cũng không còn cách nào.
Cùng lúc dương khí cũng đã được dẫn vào cơ thể Y Mặc, đột nhiên dương khí xông vào khiến cả người nàng bị chấn động mà run lên, ngực đau đớn, trong cổ họng liền có vị nị, thiếu chút là phun ra một ngụm máu, may mà nàng đúng lúc phản ứng kịp, dùng linh lực bản thân chế trụ dương khí, cố gắng đem máu trong miệng nuốt xuống.
Nếu phun ngụm máu này ra, Thiên Nhất chắc chắn sẽ dừng vận công lại, nàng không muốn vì mình mà khiến cho cơ hội cứu được Ngôn Âm bị mất.
"Y sư muội, ngươi không nên miễn cưỡng.'' Thiên Nhất tất nhiên cảm thấy được thân thể Y Mặc run lên, bất quá hắn cũng không nhìn thấy Y Mặc nuốt máu xuống.
"Nhị sư huynh ngươi chỉ cần vận công là được, ta không sao." Y Mặc sắc mặt như thường nói.
Thấy Y Mặc không có gì Thiên Nhất liền gật đầu tiếp tực chuyên tâm vận công thay Ngôn Âm trừ dương khí.
Khi dương khí được dẫn ra ngoài Ngôn Âm vùng vẫy dữ dội hơn, dương khí xâm nhập vào cơ thể cũng đâu thể đơn giản mà trừ đi, quá trình này sẽ gặp phải sự phản kháng của dương khí, tất nhiên là vô cùng thống khổ.
Bên này Ngôn Âm thống khổ, Y Mặc nhìn thấy cũng rất đau lòng, nàng chỉ có thể ôm chặt Ngôn Âm cũng không còn cách nào khác, chính nàng vì bị dương khí dẫn vào cơ thể bị trùng kích cũng thống khổ lây, nàng vừa phải ôm lấy Ngôn Âm dẫn dương khí vài cơ thể mình vừa phải hấp thu và thuần hóa dương khí táo bạo này.
"A Âm kiên trì một hồi nữa là tốt rồi, rất nhanh sẽ ổn thôi..." Y Mặc ôm chặt Ngôn Âm, dựa trán Ngôn Âm, chỉ cần A Âm ở bên cạnh ta là tốt rồi.
Hai người ôm nhau trán tựa trắn, khí tức hô hấp của đối phương, khiến người nhìn vô cùng hài hòa.
Đại khái dùng hai canh giờ cuối cùng mới đem hết toàn bộ dương khí trong cơ thể Ngôn Âm chuyển sang cơ thể Y Mặc, Thiên Nhất thu hồi linh lực sau đó thở nhẹ một cái, nên biết là cuộc sống này cũng không dễ dàng.
"Y sư muội, ngươi vẫn ổn chứ?" Thiên Nhất cũng không quên quan tâm Y Mặc.
"Ta vẫn ổn, không cần lo lắng." Y Mặc gật đầu, ý bảo chính mình không có việc gì, hiện tại trong cơ thể Ngôn Âm toàn bộ dương khí đều đã chuyển sang cơ thể nàng, nàng chỉ cần thuần hóa nó, cho mình sử dựng, còn Ngôn Âm cũng chỉ cần đem âm khí trong cơ thể thuần hóa là được.
"Ta ra ngoài trước, ngươi ở đây đem dương khí trong cơ thể thuần hóa đi, nếu không ổn thì cứ kêu lên đừng cố chống đỡ." Thiên Nhất mặt than quan tâm nói, nếu không phải nghe lời hắn bên trong có quan tâm mười phần, nhìn cái mặt quang năm không lộ vẻ mặt nhăn nhó gì, còn tưởng là hắn thực sự không quan tâm ai.
"Đa tạ nhị sư huynh." Y Mặc thực sự cảm tạ Thiên Nhất, nếu không có Thiên Nhất đến đúng lúc, sợ là Ngôn Âm đã sớm không còn.
Thiên Nhất không trả lời, chỉ hơi nhìn thoáng qua Ngôn Âm và Y Mặc hai người rồi quay đầu đi ra, thuận tiện đóng cửa phòng lại.
Đợi Thiên Nhất rời khỏi, Y Mặc lúc này còn ôm Ngôn Âm, cũng thận trọng để Ngôn Âm nằm xuống giường, mình cũng khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu vận công thuần hóa dương khí trong cơ thể, tuy nói nàng là lôi hệ linh căn, có liên kết với dương khí, nhưng dù sao cũng không phải thuần khiết, muốn thuần hóa hoàn toàn thì nhất định phải đè ép thật nhiều mới được.
So với Y Mặc gian nan bên này, Ngôn Âm nằm trên gường hôn mê cũng đã đỡ hơn rất nhiều, bản thân nàng là băng hệ linh căn, hợp với âm khí có hòa độ cao, chỉ cần không có dương khí trong người quấy phá thì cơ bản không còn vấn đề, hơn nữa trước đó Thiên Nhất đã dùng linh lực ôn dưỡng gân mạch của nàng, âm khí ở trong cơ thể đã có thể tự hóa thành một phần linh lực của nàng, nàng không cần dùng nhiều sức cùng đã có thể thuần hóa.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tui sẽ không nói, tui vừa xem Vùng Đất Qủy Dữ vừa đánh chữ đâu (///ω///) mong chờ Vùng Đất Qủy Dữ 6 a, Alice thật soái a, che mặt xấu hổ.
Nữ diễn viên chính trong hình tên là: Milla jovovich, ed chỉ biết thế thôi, phim này nhiều phần lắm nghe hay mà ed chưa coi lần nào hết ~