Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 118




“‘Tôi muốn cô yêu tôi.’ Lúc ấy chính là hắn nói như vậy với tôi.” Quách Nhung nhai chân vịt, bộ dáng thực không chịu nổi nói với Thuần Vu Tức: “Trời ơi, lúc ấy tôi cho hắn một biểu tình buồn nôn, hiện giờ nhớ đến còn cảm thấy có chút ghê tởm.”

“Đều là lão bản thổ hào, anh so với hắn ta khá hơn nhiều, nhưng cha ruột của con tôi không phải anh! Nếu không bây giờ bệnh tâm thần kia cũng sẽ không quấn lấy chúng tôi không bỏ.”

Thuần Vu Tức nghe nàng càu nhàu, trấn an nàng: “Tuy rằng Tiền Tiền không phải con ruột tôi, nhưng tôi cũng coi nó như con ruột, hai người yên tâm, tôi khẳng định sẽ đứng ở bên hai người.”

“Cảm tạ người anh em.” Quách Nhung nhấc một vại bia, răng rắc một ngụm cắn mở nắp chai, ùng ục ùng ục rót một nửa vào cốc có chân dài trong tay Thuần Vu Tức, còn lại nàng tự uống.

Thuần Vu Tức là một đại lão nữ trang tinh xảo, uống rượu cần phải dùng ly rượu, cho dù uống bia cũng như thế.

Đêm khuya cuối tuần không cần tăng ca, con đã ngủ, chính là thời gian cho xã súc thả lỏng, Thuần Vu Tức nghĩ trong thời gian này Quách Nhung có áp lực lớn, riêng tới khuyên nàng, làm một chút phụ đạo tâm lý, nghe nàng nói đến hơn nửa đêm.

“Bất quá bây giờ hai người định thế nào? Lúc trước nghe cô tính toán, cũng không bài xích để Quách Tiền trở về.” Thuần Vu Tức hỏi.

Quách Nhung thở ngắn than dài, “Thôi bỏ đi, tiền tuy rằng tốt, nhưng mệnh càng quan trọng, tôi cảm thấy Lệ Dạ đầu óc như có chút vấn đề, ánh mắt hung hăng, bất mãn với tôi sắp rớt ra từ hốc mắt, ai không biết còn tưởng rằng tôi cưỡng gian hắn, bắt hắn sinh đứa con trai cho tôi đó, đâu ra oán khí nặng như vậy.”

“anh cũng không phải không thấy, cái loại người này thật sự táo bạo, lần trước thiếu chút nữa còn muốn ngã giá với tôi, tôi yên tâm đưa con cho hắn đi nơi đó sao? Thôi, nghèo thì nghèo đi, con tôi đồng ý theo tôi thì đi theo tôi, dù sao tôi cũng chưa từng để nó đói.” Quách Nhung uống có vẻ thần trí không rõ, giơ tay muốn ôm vai Thuần Vu Tức.

Thuần Vu Tức nhìn nàng gặm chân vịt làm tay bẩn còn định đập lên người mình, nhanh chóng giữ cổ tay nàng, rút ra khăn giấy ướt lau lau cho nàng, lau khô mới thôi.

Quách Nhung nhìn nhìn móng vuốt của mình, bỗng nhiên hắc hắc hắc nở nụ cười, chỉ vào Thuần Vu Tức: “cô nương ốc đồng! anh xem anh giống cô nương ốc đồng không!”

Thuần Vu Tức lấy di động ra quay chụp, sau đó nhìn Quách Nhung say rượu liền tự do phát huy. Lão bản lòng dạ hiểm độc ác thú vị là tên hiệu nhân viên đặt cho hắn.

Cuối cùng quay xong Quách Nhung uống say phát điên nói mê sảng, Thuần Vu Tức truyền phát tin video một lần, xem được một nửa, bên cạnh vang lên tiếng té ngã, Quách Nhung trực tiếp ngủ đổ xuống.

Thuần Vu Tức ngó nàng một cái, xem xong video, lúc này mới thu hồi di động, bế người lên đi tới phòng ngủ. Bởi vì thời gian không còn sớm, Quách Tiền đã ngủ, động tác của Thuần Vu Tức thật sự nhẹ, rón ra rón rén.

Ai ngờ hắn mới đi đến cửa phòng ngủ của Quách Nhung, cửa phòng ngủ của Quách Tiền bên cạnh mở ra, nó xoa đôi mắt đi ra, giống như chuẩn bị đi WC, ngẩng đầu nhìn thấy cha nuôi ôm mẹ ruột, nó thực bình tĩnh nói: “Các người lăn lộn đến muộn như vậy mới ngủ a.”

Thuần Vu Tức cảm thấy con nuôi nói có chút kì quái. Quách Tiền lại xua xua tay với hắn, “Các người tiếp tục đi, con đi WC rồi ngủ, con ngủ rất say, cái gì cũng không nghe thấy.”

Cũng chính là mấy ngày trước, bạn nhỏ Quách Tiền vẫn luôn là ngủ cùng Quách Nhung lại nói mình hiện đã lớn, xin ngủ riêng một mình. Còn luôn cố ý vô tình bảo hắn tới bồi mẹ mình tâm sự. Thuần Vu Tức lúc trước còn không phản ứng lại, giờ phút này rốt cuộc hắn tỉnh ngộ, đầu dưa của ranh con này suy nghĩ cái gì.

“Con đang suy nghĩ vớ vẩn cái gì?” Thuần Vu Tức trong lòng ôm mẹ người ta, nói không chút nào chột dạ.

“Con căn cứ vào sự thật mà tiến hành suy đoán hợp lý.” Quách Tiền vừa thè lưỡi, liền chui vào trong WC.

Thuần Vu Tức nghĩ thầm, ranh con này suy nghĩ vớ vẩn như vậy, cũng không sợ mẹ nó đánh cho, đến lúc đó hắn sẽ không can ngăn.

Nhưng lúc hắn lên trên lầu, lại nhịn không được nghĩ, vì sao Quách Tiền và những gia hỏa trong công ty, đều coi hắn và Quách Nhung thành một đôi, chẳng lẽ ngày thường hắn có cái gì quá giới hạn làm người khác hiểu lầm? hắn hồi tưởng một chút ngày thường mình và Quách Nhung, Quách Tiền ở chung, che kín cái trán. Cái gì mà quá giới hạn, cái giới hạn đó cũng không biết đi đâu rồi.

Có lẽ nên bảo trì một chút khoảng cách, hắn nghĩ.

Ngày hôm sau, sáng sớm Quách Tiền và Quách Nhung gõ cửa nhà hắn, Quách Tiền tự mình chạy đến bàn cơm ngồi, Quách Nhung càng không khách khí, trong tay còn cầm bút kẻ mắt, “Cứu mạng, mau cứu tôi, tôi tự kẻ mắt, đôi mắt thiếu chút nữa bị chọc mù, mau hỗ trợ khẩn cấp xử lý một chút!”

Thuần Vu Tức vừa thấy nàng kẻ mắt, vẽ giống như nhập ma, làm ra cái xem thường, đẩy nàng đến trước gương vẽ cho nàng. Xong rồi thấy Quách Nhung nhàn rỗi không có việc đang cậy móng tay, lột sơn móng tay bên trên đến gồ ghề lồi lõm, hắn nhịn không được kéo ngăn kéo, tìm ra hai bình sơn móng tay từ bên trong một ngăn tủ.

“cô không có việc gì cứ cậy móng tay làm gì, lần trước tôi sơn cho cô hình đẹp như vậy, mấy ngày đã bị cô cậy sạch.”

Quách Nhung dẫm lên dép lê, mắt còn có chút mông lung buồn ngủ, duỗi tay ra để hắn giúp sơn móng tay, “không phải còn vài hình hoa chưa thử sao, tôi muốn ngôi sao kia.”

Thuần Vu Tức: “Tay cô đừng lộn xộn, lần này sơn cho cô, ít nhất phải giữ được một tuần cho tôi, nếu không cô xem tôi còn có thể sửa lại cho cô không.”

Cuối tuần, Quách Tiền đều phải cầm bài tập lên lầu để hỏi, bởi vì Quách Nhung không biết, nàng bị đề toán tiểu học làm khó, chỉ có thể dựa vào Thuần Vu Tức là nhân sĩ thành công tốt nghiệp từ trường danh tiếng.

Thuần Vu Tức công tác ngày thường cũng không thoải mái, cuối tuần bình thường đều là thời gian thả lỏng, ở nhà vận động tập thể thao, xem sách, thử đồ, hoặc là đi mua mấy cái váy, đôi khi có hứng thú còn tự mình động thủ làm món ăn, nướng một ít bánh kem và bánh quy nhỏ gì đó. Hai mẹ con Quách Nhung không biết từ khi nào bắt đầu, cứ cuối tuần là cố định lên lầu với hắn, ba người bên nhau, ngẫu nhiên còn sẽ lập đội chơi trò chơi. Quách Nhung và Quách Tiền đều là hệ đất đá trôi, thực dễ tự mình chơi tung trời, Thuần Vu Tức bất đắc dĩ chơi vú em, mang theo bọn họ, kết quả là hắn làm vú em cũng không trông được hai con ngựa hoang thoát cương.

Thuần Vu Tức nướng bánh quy nhỏ, bánh kem, hơn nửa đều vào bụng hai mẹ con. Thuần Vu Tức cảm thấy có hứng thú trang điểm thì trực tiếp thử trên mặt Quách Nhung——đại lão nữ trang này còn có áo choàng là chủ một kênh mỹ trang nổi tiếng. Sau đó chậm rãi, hắn không thể hiểu được bắt đầu phụ trách sơn móng tay cho Quách Nhung, sửa lông mày cho nàng, kẻ mắt cho nàng. Mỗi lần ra cửa mua sắm, hai người đều thực tự nhiên mà cùng nhau đi mua nữ trang.

Quách Nhung thường xuyên nhìn trúng quần áo gì, bảo hắn cũng lấy một bộ cùng đi phòng thử đồ. Lúc ấy Thuần Vu Tức liền không thể không mỉm cười nhắc nhở nàng, “cô bạn, cô có ổn không, nhớ rõ tôi là nam hay nữ sao?”

Quách Nhung vỗ đùi: “…… Thiếu chút nữa lại quên.” Thiếu chút nữa lại quên chị gái xinh đẹp này dưới váy có đại điểu.

Trừ những chuyện đó, đại lão Thuần Vu Tức còn thường xuyên giới thiệu cho nàng các loại đồ dùng mỹ dung dưỡng da trắng đẹp vân vân, khiến cho Quách Nhung mỗi lần lại cảm thán: “anh không đi làm bán hàng đa cấp thật sự đáng tiếc.”

Thuần Vu Tức: “Tôi đã từng lẻn vào tổ chức bán hàng đa cấp cứu một bạn học lạc đường, ở trong đó một tháng, học được rất nhiều.”

Còn dùng nữ trang, nhưng không ai phát hiện, nếu không phải bởi vì lúc trước có người trên mạng coi trọng hắn muốn cường ngạnh, bị hắn lôi vào góc tường đánh một trận làm cho sự tình bại lộ, hắn vốn đang muốn ở thêm mấy ngày. thật là đáng tiếc.

“Các người hôm nay tự chơi trò chơi đi, lát nữa tôi muốn ra cửa.” Thuần Vu Tức chọn lựa, lấy ra y phục hôm nay mặc đi ra cửa. hắn có một phòng giữ quần áo rất lớn rất lớn, một trái một phải phân biệt là nam trang và nữ trang, giày túi phối sức cũng một ngăn lại một ngăn.

“Gì? anh đi đâu a.” Quách Nhung thổi móng tay mình, thuận miệng hỏi.

Thuần Vu Tức: “đi làm SPA, gần đến mùa thu, làn da thật khô, tóc cũng có chút chẻ ngọn.”

Quách Nhung trông mong nhìn ra cửa: “Ba ba! Con cũng muốn đi xem một chút, đưa con đi đi!”

Quách Tiền ôm chân mẹ nó, đồng dạng mắt đầy trông mong: “Ba! Con cũng muốn đi!”

Thuần Vu Tức nghĩ nghĩ, đi thì đi thôi, đưa các nàng đi hội sở mình thường đi kia, phân biệt làm một phần cho bọn họ, hắn đưa Quách Tiền đi phía trước, nói với Quách Nhung: “Nếu cô làm xong trước thì ở bên ngoài chờ chúng tôi, đừng một mình một người chạy loạn.”

Quách Nhung ra dấu OK, “không thành vấn đề, ba ba!”

Lúc nàng hưởng thụ phục vụ mát xa, cảm thán đây đại khái chính là cuộc sống của phu nhân tinh xảo a.

‘Phu nhân tinh xảo’ ba ba Thuần Vu mang theo con nuôi ngâm mình ở trong hồ, Quách Tiền ghé vào bên cạnh xem các loại tinh dầu hương lộ, quay đầu hỏi: “Ba, chúng ta có thể cho hương lộ này vào sao?”

Thuần Vu Tức thuận miệng đáp: “Tùy tiện …… không cần đổ quá nhiều……”

một câu nói sau đã quá muộn, Quách Tiền đầy mặt vô tội giơ lên một cái bình thủy tinh trống không, nhìn hắn.

Hưởng thụ toàn bộ quá trình xong, Quách Nhung chờ được hai nam nhân tản ra mùi hương nhức mũi, tuy rằng mùi rất dễ ngửi hương, nhưng hương vị quá nồng chính là đầu độc.

Quách Nhung: “Emma, các người quá thơm, cách xa tôi một chút, cái mũi sắp không ngửi thấy gì nữa.”

Quách Tiền và Thuần Vu Tức liếc nhau, Thuần Vu Tức tiến lên đè nàng lại, Quách Tiền nhảy sang ôm cổ nàng cười ha ha: “Cho mẹ nhiễm mùi một chút! Hì hì!”

thật là trường hợp một nhà ba người hoà thuận vui vẻ. Vừa lúc cũng ở hội sở này, Lệ Dạ thấy một màn như vậy, thần sắc âm trầm, hắn dường như đã thấy được kết cục thất bại của mình.

Quách Tiền vẫn luôn không có tin tức, cũng không liên hệ với hắn, xem ra là bị Thuần Vu Tức mê hoặc, cần phải nhanh một chút trừ bỏ hắn ta.

Mỗi thế giới đều có quy tắc và pháp luật bất đồng, nhưng Lệ Dạ xem ra, đó chỉ là bên ngoài, rất nhiều việc vẫn ngầm dựa vào với quyền lợi và tiền tài. Mà dù ở thế giới nào, muốn giết một người đều là chuyện đơn giản, ở thế giới này càng đặc biệt đơn giản, đơn giản đến mức chỉ cần chế tạo một sự cố ngoài ý muốn.

hắn thuê người ngày đêm giám thị ba người Thuần Vu Tức, biết rõ quy luật làm việc và nghỉ ngơi cùng thói quen đi ra ngoài của bọn họ, chuẩn bị chọn một thời cơ thích hợp, lúc Thuần Vu Tức một mình ra cửa thì sai người lái xe đâm chết hắn ta. đã không có Thuần Vu Tức cản trở, thế giới này tất nhiên sẽ bị hắn khống chế lại lần nữa!

Mỗi ngày bị người ta đi theo, Thuần Vu Tức cũng không phải đồ ngốc, đương nhiên là có cảm giác, hắn còn rất có ý thức nguy cơ, gọi hai mẹ con Quách Nhung lên lầu, hỏi họ có cảm giác bị theo dõi giám thị hay không.

Quách Nhung: “không có a.”

Quách Tiền: “Có!”

Hai mẹ con đưa ra trả lời hoàn toàn bất đồng.

Quách Nhung kỳ quái, “Có sao? Sao mẹ không có cảm giác.”

Quách Tiền, “Mẹ thật là rộng tâm a, thực rõ ràng có được không, ngày hôm qua mẹ đi trường học đón con về nhà, trên đường có người theo chúng ta, chụp ảnh cũng không đóng đèn flash a!”

Thuần Vu Tức: “Tôi cảm thấy rất có khả năng có quan hệ tới Lệ Dạ, lúc trước hắn kiêu ngạo như vậy, gần đây lại không có phản ứng gì, quá khác thường.”

Quách Nhung: “anh nói hắn đang nghẹn đại chiêu gì? không thể nào, xã hội pháp trị, chẳng lẽ hắn còn dám giết người?”

Thuần Vu Tức tự hỏi, “Mặc kệ là nguyên nhân gì, vừa vặn kỳ nghỉ quốc khánh tới rồi, dứt khoát đưa hai người đi ra cửa chơi mấy ngày, tránh một chút, cũng thả lỏng tâm tình.”

Quách Nhung tức khắc ánh mắt sáng lên: “Du lịch dùng chi phí chung sao lão bản! Chúng ta đi đâu đây ba ba! Muốn hóa trang không a, như vậy càng có thể dấu tai mắt người khác a tỷ tỷ!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.