Nữ Chính Đều Cùng Nam Phụ

Chương 110




Quách Nhung giải quyết xong vấn đề cá nhân đi ra ngoài, phát hiện đại lão nữ trang cũng không vội chạy đi, ngược lại hắn dịu dàng đoan trang đứng ở bên con mình, hình như đang đợi nàng.

Quách Nhung đi qua, lấy ánh mắt hoàn toàn mới một lần nữa đánh giá hắn. Lúc trước nàng còn muốn so ngực lớn với người ta, ai biết người ta so với mình có một chỗ khác lớn hơn. Thuần Vu Tức thoải mái hào phóng để nàng đánh giá, sau đó trả lại cho nàng cái cười điên đảo chúng sinh.

Quách Nhung thấy hắn lấy di động đưa ra, bên trên có một hàng chữ: “Tôi mời hai người ăn cơm, có một việc muốn thương lượng.”

Có người mời ăn cơm thì còn do dự gì nha, đương nhiên nhanh đáp ứng rồi. Quách Nhung dắt con trai: “Được a, bất quá nói trước, tôi không đi chỗ xa hoa.”

Thuần Vu Tức không để bụng, gõ di động cho nàng xem: “một bữa cơm tôi mời được.”

Quách Nhung: “không phải, cái chỗ như thế, bình thường đồ ăn đều ít, ăn không đã ghiền, tôi đang sắp chết đói, tốt nhất tìm chỗ có thể ăn no, tôi và con trai ăn uống đều siêu tốt.”

Thuần Vu Tức nghe lời, quả nhiên đưa các nàng đi một nhà hàng, hoàn cảnh thanh tĩnh, đồ ăn ngon miệng, số lượng cũng không ít. So sánh với Thuần Vu Tức tinh xảo ưu nhã, hai mẹ con Quách Nhung rất giống quỷ chết đói đầu thai, hơn nửa đồ ăn trên mặt bàn đều là hai người giải quyết. Thuần Vu Tức nhìn Quách Nhung gặm đùi gà, trong lòng còn rất hâm mộ —— muốn bảo trì dáng người hoàn mỹ, hắn cầm nghiêm khắc ăn cơm theo yêu cầu của trợ lý dinh dưỡng, cần bổ sung vừa đủ dinh dưỡng, loại ăn uống thả cửa không cố kỵ này thì không cần suy nghĩ.

Kết cục của làm bừa chính là đến trung niên mập ra biến thành một gã đàn ông dầu mỡ, Thuần Vu Tức không chịu nổi như thế.

Chờ ăn xong, Thuần Vu Tức lúc này mới mở miệng nói câu đầu tiên, hắn nói: “Ăn xong rồi, bây giờ chúng ta nói chuyện.”

hắn thanh âm từ tính, là giọng nói thuần nam tính. Khó trách không nói lời nào, chỉ dùng di động đánh chữ giao lưu, hóa trang có giỏi, một khi mở miệng nói chuyện, vậy chính là đàn ông. Quách Nhung tận mắt chứng kiến giới tính, lúc này vẫn thực bình tĩnh mà xỉa răng, nhưng bạn nhỏ Quách Tiền thì không phòng bị, tròn xoe đôi mắt, cứng đờ nhìn Thuần Vu Tức.

Vì sao chị gái ôn nhu nói ra lại là thanh âm con trai. hắn tuổi này, còn chưa từng thấy đại lão nữ trang, hoàn toàn rồi loạn. Quách Nhung thấy hắn phản ứng, mừng rỡ muốn mệnh, nói ở bên tai con mình: “Con xem, đây không phải chị gái xinh đẹp, là anh trai a.”

Quách Tiền: “……”

Nàng cười một trận, nói với Thuần Vu Tức: “anh yên tâm, người chị em…… không đúng, người anh em, chuyện của anh, tôi sẽ không nói ra khắp nơi, giúp anh giữ bí mật, ăn ké nên chột dạ mà.”

Thuần Vu Tức cười, vuốt tóc bên tai, “không, tôi không phải muốn nói với cô cái này.”

Quách Tiền: “Đó là cái gì?”

Thuần Vu Tức: “Tôi hy vọng cô có thể vào công ty tôi, tôi thực thưởng thức ‘ Tiền vô cổ nhân ’, không nói gạt cô, lần này tôi tới tham gia hoạt động Ma kiếm thiên hạ, một phần nguyên nhân rất lớn chính là vì cô.”

Quách Nhung, Quách Tiền: “……”

Hai mẹ con đồng thời lâm vào trầm mặc, sau đó Quách Nhung xua tay: “không được, tôi cự tuyệt.”

Thuần Vu Tức đã nghĩ mình sẽ bị cự tuyệt, nhưng không ngời đối phương dứt khoát như vậy, hắn cũng không hoảng hốt, bởi vì hắn cảm thấy mặc dù có băn khoăn nghi vấn gì về hoàn cảnh công tác hay là vấn đề riêng tư khác, bọn họ đều có thể từ từ nói chuyện, chậm rãi giải quyết. Làm một lão bản tốt, hắn tin tưởng thành ý mình đào góc tường có thể đả động đối phương.

hắn khởi động hình thức chị gái tri tâm, hỏi: “không biết cụ thể cô có băn khoăn gì? Là đến từ phía chồng cô, hay là con trai cô hoặc là nguyên nhân tự thân? Hy vọng cô không cần nhanh cự tuyệt như vậy. Đầu tiên tôi phải giới thiệu một chút về công ty với cô, tên công ty chúng tôi tin rằng cô đã từng nghe, gọi là Trò chơi Bí đỏ.”

Quách Tiền phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc. Trò chơi Bí đỏ ở trong ngành trò chơi là một tồn tại kỳ ba, chính bọn họ làm trò chơi, hơn nữa làm hoạt động khác liên quan đến trò chơi, thí dụ như năm trước phòng làm việc của bọn họ tham gia thi đấu trò chơi quốc tế, lấy được tiền thưởng, lúc ấy còn khiến cho vòng trò chơi quốc nội oanh động. Tuy rằng quy mô không thể so với tập đoàn Ngụy thị chế tác Ma kiếm thiên hạ, nhưng nghe nói địa vị bối cảnh cũng không nhỏ.

Lý tưởng của Quách Tiền chính là về sau cũng mở phòng làm việc như vậy, cùng một đám người chơi trò chơi, mang theo một đám đồng đội như thần cùng nhau đại sát tứ phương, chơi cho sảng khoái. Giờ phút này hắn cũng mặc kệ chị gái biến thành anh trai, trực tiếp đứng lên tỏ vẻ: “Ta đi! Ta gia nhập!”

Thuần Vu Tức không hiểu ý tứ này, hắn còn nhìn Quách Nhung cười: “cô xem, con trai cô cũng hy vọng cô có thể gia nhập.”

Quách Nhung ôm ngực, “không phải, ý tứ là nó gia nhập, không phải tôi gia nhập.”

Thuần Vu Tức: “Hử?”

Quách Nhung: “Được rồi, tôi đây cũng ăn ngay nói thật, kỳ thật ‘ Tiền vô cổ nhân ’ cái tài khoản này, là của con trai tôi. Đúng, anh không nghe lầm, chính là nó.”

Thuần Vu Tức: “……???”

“Nó mấy tuổi?” Thuần Vu Tức thu hồi tươi cười, biểu tình không thể miêu tả.

Quách Nhung: “Bảy tuổi.”

Thuần Vu Tức: “Học tiểu học hay đi nhà trẻ thôi, cô nói với tôi nó là người chơi cấp đại thần?”

Quách Nhung: “không, nó không đi học.” trên thực tế đã hai lần nàng có ý đồ ném ranh con này vào nhà trẻ, học phí cũng đã nộp, kết quả ranh con này có một ngàn cách trốn học, khiến cho tâm thần và thể xác nàng đều mệt mỏi, mấu chốt là cuối cùng nó không chịu đi học, học phí còn không trả lại, đau lòng chết nàng.

Thuần Vu Tức phán đoán ra đôi mẹ con này không nói dối, hắn cũng không biết nên phản ứng như thế nào mới được. Nếu đây là thật, như vậy đứa nhỏ này chính là thiên tài siêu cấp, nhưng mà, có quan hệ gì với hắn đâu?

“Quấy rầy.” hắn nói. Cái gì đào góc tường, vẫn thôi đi, thuê lao động trẻ em là phạm pháp, vẫn không cần thử chọc vào pháp luật, nếu bị cáo giác là phải ngồi tù, ngồi tù phải cắt tóc, tóc hắn để dài như vậy cũng không dễ dàng.

Thuần Vu Tức tiếc nuối mà đi rồi, Quách Nhung túm con trai mình khóc chít chít về khách sạn nghỉ ngơi. Đối mặt với con trai uể oải bởi vì vấn đề tuổi tác mà xin việc thất bại, Quách Nhung đúng lúc giáo huấn cho nó tư tưởng ‘ đọc sách rất quan trọng ’.

“Con xem, lão bản người ta vì sao không cần con? Còn không phải bởi vì con không có bằng cấp, người ta ít nhất đều phải tốt nghiệp đại học, con xem con đến tiểu học cũng không chịu đi, người ta muốn con mới là lạ đó.”

“Nếu con không chịu đi học, về sau cũng không tìm được việc, hiểu không?”

Bạn nhỏ Quách Tiền ủ rũ cụp đuôi xong, không biết nghĩ tới cái gì, đầy mặt suy tư.

Quách Nhung: “Con có nghe rõ không?”

Quách Tiền: “Con hiểu rồi, nếu không có bằng cấp, lão bản công ty nào cũng không muốn con.”

Quách Nhung: “Đúng! Cho nên là, có phải con nên ngoan ngoãn đi học không a?”

Quách Tiền: “không, con hiểu ra con phải kiếm tiền tự mình mở công ty làm lão bản.”

Quách Nhung làm ra xem thường: “Suy nghĩ nhiều quá rồi, con còn mở công ty, chúng ta nghèo như vậy, con lấy tiền đâu ra, thật cho rằng cha con là đại phú ông có di sản cho con kế thừa đấy.”

nói như vậy Quách Nhung không biết, thế giới này là một truyện ngôn tình bá đạo tổng tài《Bảo bối thiên tài, mommy mang bầu chạy 》. Khối thân thể của nàng luôn nằm liệt trước máy tính chơi trò chơi, ăn các loại thực phẩm chiên dầu mỡ cũng chưa biến dạng, chính là thuộc về nữ chính, con trai yêu nghiệt của nàng ấy ba tuổi có thể chơi trò chơi, sáu tuổi thành đại thần, đúng là của nam chính Lệ Dạ.

Nhiều năm trước, Quách Quỳnh làm nữ phục vụ ở câu lạc bộ đêm, trong lúc vô ý gặp được tổng tài bá đạo Lệ Dạ bị hạ dược, cùng hắn phong lưu một lần, cứ như vậy châu thai ám kết, vì kinh hoảng mà từ chức rời đi, một mình sinh hạ con trai.

Đương nhiên, đây là nguyên bản nữ chính Quách Quỳnh trải qua, không có nửa xu tiền quan hệ với Quách Nhung. Nàng cũng không biết, bá tổng Lệ Dạ thức tỉnh nhân cách, đang khắp nơi tìm kiếm hai mẹ con các nàng.

……

Lúc Lệ Dạ thức tỉnh nhân cách, đúng là đang trên giường, trong tay còn vuốt ve người mẫu dáng người nóng bỏng, đang làm được một nửa. Có lẽ là bởi vì lúc rời khỏi thế giới trước, trường hợp cắt gà đó để lại ấn tượng quá khắc sâu, bộ vị nào đó trên thân thể hắn theo bản năng cảm thấy đau đớn, sau đó vào thời khắc vi diệu nửa vời liền mềm.

Nữ người mẫu đang kêu đến kinh thiên động địa, bỗng giọng nói tắt ngấm, hai mặt nhìn nhau với Lệ Dạ.

Lệ Dạ mặt tối sầm, bò dậy từ trên người nàng, cầm lấy áo ngủ bên cạnh mặc vào, nhấc chân đạp nàng xuống, “Cút!”

Nữ người mẫu tuy rằng khó chịu trong lòng, nhưng cũng không dám cáu kỉnh với kim chủ, quần áo trên mặt đất cũng không dám nhặt đã vội chạy mất.

Lệ Dạ kéo áo ngủ ngồi ở trên giường hỗn độn, nhắm mắt hồi tưởng hết thảy về thế giới này. Sau một lúc lâu, trên mặt hắn, biểu tình sắc bén âm trầm đáng sợ dần dần buông lỏng.

Thế giới này tình huống rất có lợi cho hắn, biểu nhân cách của hắn là tổng tài tuấn mỹ phi phàm, lại phong lưu nhiều tiền, tuổi còn trẻ đã tiếp nhận sản nghiệp gia tộc, là nhà giàu số một quốc nội. Còn nữ chính bất quá là người bình phàm, còn sau khi xuân phong nhất độ sinh đứa con trai cho hắn, tính toán thời gian, đứa con trai đó hiện tại ít nhất cũng sáu bảy tuổi.

Lệ Dạ thả lỏng dựa ra sau. Nữ nhân mà, chỉ cần có con, cái gì cũng nguyện ý hy sinh, đến lúc đó để cho người trở lại bên hắn còn không phải nhẹ nhàng.

Hơn nữa hắn không phải biểu nhân cách này, hấp thụ nhiều lần giáo huấn như vậy, hắn quyết định lúc này sẽ lung lạc nữ chính, chỉ cần nhìn thấy nàng, hắn bảo đảm có thể làm người đó mê luyến hắn.

Chải đầu tóc mình xong, hắn thở ra một hơi, lấy điện thoại ra gọi cho bí thư.

“Đúng vậy, đi khách sạn Kim phố ở thành phố H tìm một phụ nữ tên là Quách Quỳnh, cô ấy hiện tại hẳn là làm phục vụ ở chỗ đó, còn có con trai mấy tuổi, tên là Quách Vọng Tây.”

hắn biết cốt truyện, biết nữ chính hiện ở nơi nào, tìm nàng rất đơn giản.

Nhưng hắn đâu biết rằng, nữ chính đã từ tiểu bạch thỏ trong nguyên tác biến thành lưu manh xăm cánh tay, không ở thành phố H quy quy củ củ làm phục vụ nuôi con, mà chạy tới thành phố C mang theo con trai trầm mê lên mạnh chơi trò chơi. Thậm chí nàng còn bỏ cả tên cũ.

Nữ chính nguyên danh là Quách Quỳnh, nhưng Quách Nhung tỉnh lại ở trong thân thể của nàng, cảm thấy người khác gọi mình là Quách Quỳnh thật kỳ quái, hơn nữa chữ ‘ quỳnh ’ cùng âm với ‘ cùng ’ [cùng trong bần cùng = nghèo], nàng cảm thấy không tốt lắm, cho nên dứt khoát đổi thành tên nguyên bản của mình. Thuận tiện nàng đặt tên cho con trai được tặng lúc xuyên qua cũng thực trực tiếp, là Quách Tiền, căn bản không có tâm tư tinh tế như nữ chủ nguyên tác.

Tên không đúng, địa phương cũng không đúng, đương nhiên là không tìm hấy. Bí thư đến hồi báo, Lệ Dạ còn không tin, “không có? Sao lại không có? Lại đi tra, khẳng định là ở nơi đó.”

Bí thư có khổ mà không nói nên lời, nghĩ tới tiền lương cao của mình, vẫn phải đi. Nhưng một lần, hai lần, ba lần vẫn không tìm thấy, Lệ Dạ mới xác định, nữ chính cốt truyện đã bị thay đổi ở chỗ này.

“Dù không ở nơi này, chỉ cần biết tên cô ta, nhất định có thể tìm ra!”

Tổng tài Lệ Dạ tàn nhẫn buông lời nói, kết quả nửa tháng còn chưa tìm được người, thật xấu hổ. Trong quá trình này, hắn còn phát hiện một việc rất là bực bội.

Ở trong cốt truyện nguyên bản, hắn hẳn là hoàn toàn xứng đáng vai chính thế giới này, hắn ưu tú không ai có thể so sánh, công ty hắn lớn nhất trong nước, hắn cũng là nhà giàu số một trong nước. Nhưng hiện tại ở chỗ này lại không phải như vậy, hắn từ mọi thứ đệ nhất biến thành đệ nhị, nhà giàu số một trở thành Ngụy thị.

Ngụy thị? Đây là công ty từ nơi nào toát ra? hắn tìm tòi tư liệu đối thủ, phát hiện tập đoàn Ngụy thị có người đứng đầu trẻ tuổi nhất tên là Ngụy Tiêu, ngoài ý muốn quen mắt, hình như từng gặp ở nơi nào.

hắn trải qua quá nhiều thế giới, gặp quá nhiều người, suy nghĩ trong chốc lát mới nhớ ra, đây không phải là hôn quân Tư Mã Tiêu sao, ở trong thế giới thứ nhất thoát ly khỏi tay hắn, cướp đi nữ chính của hắn? trên cơ bản mặt mũi là giống nhau.

Lệ Dạ nhìn ảnh chụp cười lạnh, được a, mối thù lúc trước hắn còn nhớ rõ, tuy rằng Ngụy Tiêu này không phải Tư Mã Tiêu kia, nhưng hắn cũng không ngại phát hỏa khí ở trên người hắn ta, chỉ trách hắn ta lớn lên có cái gương mặt này.

hắn quyết định ăn được nữ chính thế giới này, đồng thời còn hung hăng đả kích Ngụy thị đó.

“Trời giá rét, nên làm Ngụy thị phá sản.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.