Nữ Bộ Thiên Hạ

Quyển 2 - Chương 18




Xảo Nhi cùng Chân Thủy Kiệt rời đi, Đông Phương Ngọc đi vào trong phòng của Quân Vô Nhai

- Đông Phương! Có biện pháp nào lừa Xảo Nhi đến kinh thành không?

Quân Vô Nhai vừa thấy Đông Phương Ngọc liền dò hỏi

Đông Phương Ngọc không hiểu ra sao nói

- Vì sao muốn gạt Xảo Nhi đi kinh thành

- Kinh thành so với địa phương này an toàn hơn, nếu võ lâm cao thủ có đến, tốt xấu gì ở kinh thành cũng có người bảo vệ chúng ta, nơi này lại chỉ có Xảo Nhi , ngươi không sợ mọi người đều gặp nguy hiểm sao?

Sắc mặt Quân Vô Nhai đã tốt hơn rất nhiều

- Xảo Nhi sẽ không rời khỏi Lâm Vô Du

Đông Phương Ngọc khẳng định nói

- Vậy triệu Lâm Vô Du đến kinh thành

Hoa Phiêu Linh đột nhiên nói

- Vương gia, không được, cứ như vậy, Xảo Nhi nhất định hoài nghi

Quân Vô Nhai ngăn cản nói

- Còn nữa chưa chắc Lâm Vô Du sẽ đi

- Vô Nhai, Vương gia, hai người đang nói cái gì? Ta nghe không hiểu

Đông Phương Ngọc bắt đầu kinh hãi

- Võ công Xảo Nhi cao như vậy, Vương gia nghĩ đem nàng giữ bên người, về sau làm việc cũng tốt hơn

Quân Vô Nhai thay Hoa Phiêu Linh trả lời

Đông Phương Ngọc cổ quái nhìn hai người bạn tốt cuối cùng nhăn mày mi nói

- Cho dù Xảo Nhi khẳng định đi theo Vương gia, nàng cũng phải ngoan ngoãn nghe lời người khác , không phải sao?

- Mấu chốt vẫn là Lâm Vô Du

Trong mắt Hoa Phiêu Linh xẹt qua một đạo tinh quang

Đông Phương Ngọc cả kinh nói

- Vương gia, ngươi sẽ không phải muốn lấy Lâm Vô Du để uy hiếp Xảo Nhi đi?

- Muốn nàng nghe theo lời ta, cũng chỉ có biện pháp này, Đông Phương Ngọc có thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn sao?

Hoa Phiêu Linh bình tĩnh nhìn về phía Đông Phương Ngọc

- Ta khuyên Vương gia không nên làm thế, Xảo Nhi ghét bị uy hiếp , như vậy sẽ chỉ làm nàng phẫn nộ , còn nữa tuy rằng nàng đối với Lâm Vô Du không tệ, nhưng cũng không phải yêu, cho nên chỉ sợ tạo thành khoảng cách

Đông Phương Ngọc tương đối hiểu Xảo Nhi, nếu Xảo Nhi thực sự để ý Lâm Vô Du, nàng sẽ không để Lãnh Sương Hàn làm bạn giường của nàng

- Ý của Đông Phương huynh là?

Quân Vô Nhai đối với Đông Phương Ngọc thực thưởng thức

- Đối xử tử tế với Lâm Vô Du, tạo lập mối quan hệ tốt, các ngươi cũng nhìn ra được Xảo Nhi là người trọng tình nghĩa, bằng hữu, huynh đệ với nàng mà nói so với tình yêu nam nữ quan trọng hơn nhiều lắm, không phải sao?

Đông Phương Ngọc chậm rãi nói

- Không sai, quả thật Xảo Nhi là người trọng nghĩa khí, nhưng hiện tại chúng ta ngay cả bằng hữu của nàng cũng không phải, làm sao bây giờ?

Hoa Phiêu Linh gật đầu nói

- Ha ha, cần thời gian, tình cảm thường thường là chậm rãi nảy sinh

Đông Phương Ngọc cười điềm đạm

- Được rồi, nhưng bổn vương chỉ đến đây vài ngày, ta phải trở về kinh , các ngươi có trở về không?

Hoa Phiêu Linh dò hỏi

- Vương gia, đại nhân cho Lâm Vô Du thời gian năm ngày để phá án của cậu lại thêm vết thương của ta, sợ không thể đi được, Vương gia có việc gấp không bằng đi trước

Quân Vô Nhai hết đường xoay sở

- Ân, Đông Phương Ngọc thì sao?

Hoa Phiêu Linh quay đầu hỏi Đông Phương Ngọc

- Ta tạm thời không đi, ta muốn xem động tĩnh của Hàn Mộc Tà

Đông Phương Ngọc hồi đáp

- Vậy được rồi, bổn vương về trước một chuyến, các ngươi tự mình bảo trọng, thị vệ cao thủ đến đây mười sáu người, ta để bọn họ ở lại bảo vệ các ngươi cùng nha môn, chuyện của bổn vương xong sẽ quay lại đây

Kì thật Hoa Phiêu Linh là vì thị vệ mang đến tin của Hoàng Thượng , cho nên không thể không trở về

Hoa Phiêu Linh rất nhanh hướng Lâm Vô Du cáo từ hồi kinh, mười sáu thị vệ ở lại nha môn, Lâm Vô Du cũng nhẹ nhàng thở ra, nhưng vì an toàn của mọi người, không thể không đem Quân Vô Nhai cùng Lãnh Sương Hàn trở về nha môn, mà giờ phút này , đúng như dự đoán của Xảo Nhi, Hồng huyện không ngừng xuất hiện nhiều gương mặt mới

Hoàng hôn lại tới, Xảo Nhi cùng Tử Nguyệt Nhi đến chỗ Thần y tái khám, tuy rằng ngày hôm qua Nguyệt Nhi đã uống chút dấm chua nên tốt hơn nhiều, nhưng sắc mặt vẫn là thần sắc của người có bệnh

Thần y nhìn thấy Tử Nguyệt Nhi đến, con mắt sáng lên, mỉm cười tiếp đón

- Cám ơn thần y, Nguyệt Nhi tốt hơn nhiều, sợ bệnh cũ lặp lại , cho nên làm phiền Thần y cho thêm chút dược, Nguyệt Nhi phải rời khỏi nơi này, trong nhà không có người trông nom, Nguyệt Nhi cũng cần phải trở về

- Nga, Nguyệt Nhi cô nương chẳng lẽ không phải người Hồng huyện?

- Ân, Nguyệt Nhi là người ở bên ngoài, đến đây thăm họ hàng, không nghĩ tới lại bị bệnh, hiện tại tốt hơn nhiều, Nguyệt Nhi nghĩ sáng mai sẽ trở về

Tử Nguyệt Nhi nói những lời đã thương lượng với Xảo Nhi trước đó, bởi vì Xảo Nhi sợ phiền phức trong giang hồ tìm đến, nàng lại lo lắng cho nha môn, nên hy vọng làm cho Thần y mau chóng lộ ra chút dấu vết

- Nguyệt Nhi cô nương, bệnh của ngươi lão phu chưa nắm rõ, nhưng hẳn là ăn phải thức ăn hư nào đó, ngươi nhanh như vậy rời đi, vạn nhất trên đường.....

Thần y lộ ra bộ dạng lo lắng

- Ha ha , không có việc gì, hôm nay tốt hơn nhiều, đều không có đi nhà xí, lại uống chút thuốc của Thần y, hẳn là sẽ khỏi hẳn, cám ơn Thần y

Nguyệt Nhi đối với hắn cười sáng lạn vô cùng

- Vậy được rồi, lão phu kê thêm chút thuốc cho ngươi, ngươi trở lại quán trọ uống rồi hãy ăn, ăn thật no rồi ngủ một giấc, hẳn là không có việc gì

Thần y lập tức viết phương thuốc cho nàng, Nguyệt Nhi cầm đơn thuốc đi hiệu thuốc lấy dược rồi quay trở về phòng mình

Lúc Tiếu An rời đi, Xảo Nhi liền đi vào phòng Nguyệt Nhi

- Xảo Nhi, ngươi nói đêm nay hắn có đến đây hay không?

Nguyệt Nhi khẩn trương nói

- Nếu hắn thực sự là cầm thú, biết ngày mai ngươi phải đi , đêm nay nhất định sẽ đến, thuốc này có lẽ có vấn đề, ta đi trước tìm con gà thử xem

Xảo Nhi vội vàng đi ra ngoài thử dược

Một lúc lâu sau, sắc trời đã muốn tối, Xảo Nhi cũng thấy được kết quả như nàng muốn, nàng đoán không sai, trong thuốc Cổ Bằng kê có thành phần mê dược, nàng cho một con gà uống, không lâu sau con gà kia liền hôn mê, khóe miệng Xảo Nhi gợi lên nụ cười lạnh, lát nữa sẽ bắt được hắn giấu đầu lòi đuôi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.