Nói Nhỏ Cho Nghe Nè, Tui Thik Cậu Thiệt Đó!

Chương 1




Bầu trời trong xanh,ko khí trong lành,tiếng chim hót véo von nghe thật vui tai.Trong căn phòng lộng lẫy và sang trọng nọ,Linh Chi đang ngủ say sưa ko biết trời đất gì hết.Ánh nắng khẽ luồn qua khe cửa sổ chiếu nhẹ lên gương mặt hòan mĩ của nó.Tư thế nó ngủ mới đáng yêu làm sao!Đẹp quá,xinh quá!Nhưng...hơi lọan.

"Tút tút tút"-Tiếng đồng hồ báo thức vang lên inh ỏi phá hỏng giấc mộng đẹp của nó.Chính vì thế nên chiếc đồng hồ tội nghiệp phải nhận lấy cái kết đắng.

"Bốp"-Nó thẳng tay ném chiếc đồng hồ đáng thương xuống dưới đất.Đây là chiếc thứ n đc nó cho hôn đất miễn phí nên giờ đã chất thành đống.Ôi!Các em mới đáng thương làm sao!

-Đồ quỷ ám!-Nó lẩm bẩm rồi đâm đầu ngủ tiếp.Nhưng chưa đến 10s sau,nó giật mình choàng tỉnh rồi lồm cồm phi xuống đất nhặt đồng hồ lên xem.

-OMG!7h30'rồi ư?-Nó hét tóang lên rồi vội vã đi làm vscn.Chẳng qua là sáng nay nó phải đi nhận lớp ở trường mới,ngày đầu mà đến trễ thì mất mặt quá đi!May mà bác nó là hiệu trưởng nên có thể qua loa đc phần nào nhưng dù sao cũng phải nhanh lên thôi.Trễ 30'oy.Nó vội vã lao ra đường bắt taxi đến lớp,ko thèm ăn sáng.M.ng đều đi làm hết nên ko ai đánh thức nó đc.Còn mấy ng giúp việc thì sợ ko dám bước vào.Trời ơi,hi vọng m.thứ đều ổn.Ko thì nó độn thổ mất!Mới về Việt Nam tối qua thôi mà mới sáng đã gặp xui rồi. Ko biết cả ngày hôm nay sẽ ra sao nữa?Rồi cánh cổng mạ vàng rộng lớn của ngôi trường Royal cũng hiện lên trước mắt.Nó vội vã đưa tiền cho bác tài xế ko thèm lấy lại tiền thừa mà cấp tốc chạy nhanh vào trong trường. May quá, nó kịp giờ rồi! Suýt chút nữa là cánh cổng đc bảo vệ đóng lại. Thở phào nhẹ nhõm, nó lại phải lang thang trong ngôi trường rộng lớn tìm... Phòng hiệu trưởng!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.