Tiêu Tiêu như ý nguyện bị khi dễ nhưng kỵ sĩ của nàng lại đang ở nơi nào đâu? Nàng không ngại đạp cửa toilet nhưng …. nếu có người nhìn thấy được thì bại lộ hoàn toàn hình tượng nữ tráng sĩ rồi, không tốt, không tốt!! Chẳng lẽ cần chủ động cầu cứu? Coi như xong, nghĩ tới nghĩ lui, Tiêu Tiêu vẫn cảm thấy nên chờ một chút, nàng không tin không có người đến toilet! Thời tiết này mặc dù chỉ hơi nóng, nhưng nóng vẫn là nóng a.
Ngồi ngẩn ngơ một lúc, Tiêu Tiêu rốt cục nghe được tiếng giày cao gót đi tới, nàng cũng không thể ở trong toilet nữa, đành thỉnh cầu: ” Vị tiểu thư ngoài cửa, ngươi có thể mở cửa giúp ta được không? Cảm ơn!”
Ninh Hoa Trinh vừa bước vào toilet thì nghe thấy tiếng nói quen thuộc, hơi băn khoăn tại sao Tiêu Tiêu lại ở đây? Nàng sợ run một chút, đến trước cửa toilet, xem ra là bị nhốt a, cũng không biết là đắc tội vị nào? Lúc nàng mở cửa ra liền nhìn thấy Ninh Tiêu Tiêu trong bộ dạng khá chật vật, hỏi: ” Chị, tại sao ngươi lại ở đây? Ai bắt nạt ngươi?”
Nếu sớm biết được rằng người tiến vào là Ninh Hoa Trinh thì Ninh Tiêu Tiêu sẽ cầu cứu sao? Sao lại không, những chuyện nàng nợ nàng ta đã sớm thanh toán hết. Tiêu Tiêu trực tiếp không để ý đến câu hỏi của Ninh Hoa Trinh, nói: ” Cảm ơn sự trợ giúp của Trữ tiểu thư, không cần cảm kích ta” Nói xong liền ra khỏi toilet.
” Ninh Tiêu Tiêu.” Tiêu Tiêu vừa ra khỏi toilet liền thấy An Tú Hiền, quả nhiên là nơi có nữ chủ thì chắc chắn sẽ có nam phụ a.
” Ninh Tiêu Tiêu, ngươi tại sao lại ướt vậy?” An Tú Hiền giữ lấy tay của Ninh Tiêu Tiêu mà hỏi.
Ninh Tiêu Tiêu lạnh nhạt nhìn về phía An Tú Hiền, chỉ nói hai chữ: ” Buông tay”.
An Tú Hiền cũng có sự kiên trì của chính hắn, Ninh Tiêu Tiêu như vậy hắn ngay cả tưởng tượng còn không dám. Hắn lại có chút nghi hoặc, chẳng lẽ nàng thật gan lớn đến nỗi có thể xuất hiện trước mặt mọi người trong bộ dạng như vậy sao? Cho dù nàng thực dám, hắn cũng không cho phép, coi như là nể tình nghĩa ngày xưa đi!
Ninh Tiêu Tiêu liên tục hắt xì vài cái, An Tú Hiền chậm chạp kéo Ninh Tiêu Tiêu đến một phòng chờ trống, sau đó nói: ” Chờ ở đây” Nói xong liền đóng cửa lại để nàng một mình. Ninh Tiêu Tiêu đi đến trước cửa sổ, nhìn bóng đêm mà ngây người, ngây người mãi cho đến khi có tiếng mở cửa. Vừa nhìn lại, dĩ nhiên là chị của Dương Lộ Lộ – Dương Dung Na, chỉ thấy trong tay nàng là một bộ lễ phục màu đỏ hồng.
” Ngươi tự mặc hay để ta giúp ngươi?” Dương Dung Na hỏi.
Tiêu Tiêu cười nhạt đáp lại: ” Ta tự mình đi, cảm ơn ngươi.” Nàng không nghĩ mặc lễ phục nhưng lại vẫn phải mặc, thật đúng là ông trời trêu ngươi a.
“Nếu muốn cảm ơn thì ngươi đi cảm ơn Tú Hiền đi!” Dương Dung Na và An Tú Hiền là bạn cùng học, An Tú Hiền coi nàng là bạn tốt nàng đều biết, nàng thậm chí còn tưởng rằng hắn muốn nàng giúp cô thiên kim nhà ai đâu. Ai ngờ lại là “Đại Tiểu Thư” nhà họ Trữ. Chắc chắn bọn họ cũng có quen biết sâu không thì bằng vào việc An Tú Hiền có tình cảm với Ninh Hoa Trinh làm sao sẽ đi giúp Ninh Tiêu Tiêu.
Dương Dung Na vốn xinh đẹp, hào phóng, công bằng lại rất có chừng mực, người bình thường nhìn đến Ninh Tiêu Tiêu đều lẩn đi xa hoặc bỏ đá xuống giếng, cho dù không làm gì đi nữa, ánh mắt cũng khá thù địch. Vì việc này mà Tiêu Tiêu đánh giá rất cao về Dương Dung Na ” An Tiên Sinh thì nhất định phải cảm ơn nhưng cũng cần phải cảm ơn cả Dương Tiểu Thư nữa, chờ có cơ hội nhất định ta sẽ trả lại phần ân tình này.”
Đồn đại là Trữ gia đại tiểu thư kiêu ngạo, ương ngạnh, không ai bì nổi, lại không coi ai ra gì, hôm nay Dung Na gặp nàng thấy lại không giống, nàng là một cô gái khá ôn nhu. Chuyện ngày trước của nàng Dương Dung Na cũng không nghĩ đánh giá, trong đời người thì ai mà chả mắc sai lầm, cho dù có sai đi nữa, chỉ cần sửa lại thì luôn luôn là kịp mà không phải muộn. Có lẽ chính bởi vì mối tình giữa Trịnh Mẫn Cơ và Ninh Hoa Trinh nên mới có Ninh Tiêu Tiêu ngày hôm nay. ” Ta lớn hơn ngươi, bảo ta Nana hoặc chị Dung là được.”
“Chị Dung, chị có thể gọi ta là Tiêu Tiêu, rất vui được làm quen với chị.”
Đối với việc Dung Na đưa tay thiện ý thì Ninh Tiêu Tiêu cũng sẽ không từ chối. Trên thế giới này thì nhiều bạn vẫn tốt hơn nhiều kẻ địch. Huống hồ nàng có ấn tượng rất tốt về Dương Dung Na, nếu thật sự có duyên, có thể trở thành bạn bè với nàng là một điều khá tuyệt vời.
Dương Dung Na thấy vậy cũng kính trọng Ninh Tiêu Tiêu hơn, nàng thực sự càng ngày càng thích cô gái này.
” Ngươi thực thích hợp với màu hồng đỏ, Tiêu Tiêu, bộ này giống như là đặt may riêng cho ngươi vậy, thật sự rất đẹp.” Dương Dung Na có thói quen khi dự tiệc mang thêm một bộ lễ phục, bộ lễ phục này là nàng đặt làm riêng, không nghĩ tới Ninh Tiêu Tiêu mặc vào lại càng thích hợp, càng phiêu dật.
Tiêu Tiêu cười đáp: ” Là ánh mắt của chị Dung tốt, chắc chắn chị mặc vào lại càng thích hợp hơn, có khi còn đoạt hết sự chú ý của mọi người đâu
” Tốt rồi, chúng ta đừng thổi phồng nhau nữa, ta giúp ngươi sấy tóc.” Dương Dung Na vừa nói vừa kéo Tiêu Tiêu đến trước gương, bắt đầu kéo kéo tóc Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu thật tình nói: ” Chị Dung, cảm ơn ngươi, thật sự.”
Dương Dung Na liếc nhìn Tiêu Tiêu một cái, nói: ” Về sau không chừng còn có rất nhiều điều ngươi cần cảm ơn ta, vậy nên bây giờ hãy giữ lại lời cảm ơn trước đã! Nhưng mà ta cũng cảm thấy hơi kỳ quái, Ninh Tiêu Tiêu ngươi cũng không phải là người nhẫn nhục chịu đựng nga!”
” Coi như là báo ứng đi! Làm nhiều chuyện xấu như vậy, ông trời cũng không xem được nữa!” Tiêu Tiêu miễn cưỡng cười nói với Dung Na.
Dương Dung Na thấy vậy liền sửa lại: ” Không thể nói như vậy nha Tiêu Tiêu, mọi người đều sẽ phạm sai lầm, cả ta và ngươi đều không ngoại lệ.”
” Không phải ai cũng có thể nghĩ như chị Dung đây, ngươi yên tâm, lần sau ta sẽ không để chuyện này sẽ phát sinh lần nữa. Ta Ninh Tiêu Tiêu chẳng cần sự bảo hộ của nhà họ Trữ cũng sẽ không tuỳ ý để người khác bắt nạt.” Nàng để người ta bắt nạt lần này cũng là vì làm cho An Tú Hiền chú ý.
” Đây mới là Ninh Tiêu Tiêu mà ta biết.” Dương Dung Na khen
Tiêu Tiêu đứng lên, chủ động bắt lấy tay Dung Na, nói: ” Chị Dung, ngươi cũng không nên nghĩ quá tốt về ta, ở trong mắt người khác thì ta là mụ đàn bà rắn rết a.
” Danh môn chúng ta đâu có đơn thuần như vậy!” Không nói đến cô em gaiskia của nàng, suốt ngày tranh chấp với nàng, thật không có tiền đồ.
Hai người nhìn nhau rồi đồng thời đi ra cửa, nghe được tiếng vang, An Tú Hiền lập tức chỉnh chu lại quần áo, quay lại nhìn. Lúc thấy Ninh Tiêu Tiêu trong bộ lễ phục mới thì ánh mắt hắn không khỏi sáng ngời. Cô gái này vẫn luôn rất xinh đẹp, chính là chẳng thể biết được vẻ xinh đẹp này sẽ dành cho người đàn ông nào trong tương lai. Dương Dung Na giao trả Tiêu Tiêu cho An Tú Hiền rồi nói: ” Tiêu Tiêu ta giao cho ngươi, đừng để người khác bắt nạt nàng bằng không ta sẽ tìm ngươi tính toán sổ sách.”
” Cảm ơn ngươi Nana” Tại cái hội thương nghị này thì An Tú Hiền cảm thấy chỉ nàng có thể giúp hắn.
Dương Dung Na nhìn thoáng qua An Tú Hiền, nói: ” Nếu muốn cảm ơn ta thì mời ta ăn cơm đi! Được rồi, không nói nữa ta đi trước nhé, các ngươi chậm rãi nói chuyện nhé!”
” Cảm ơn ngươi.” Sau khi Dương Dung Na rời khỏi, cách nửa ngày, Tiêu Tiêu mới nói một câu.
” Ngươi cũng từng giúp ta, không phải sao?” An Tú Hiền cười nói.
Bỗng nhiên tiếng di động của nàng vang lên, là Smith gọi. Nàng đành xin lỗi: ” Ngượng ngùng, ta phải đi trước, An Tú Hiền tiên sinh, tóm lại hôm nay thực cảm ơn ngươi, thật sự.”
An Tú Hiền nhìn bóng lưng phiêu dật của nàng, người hơi run lên. Ninh Tiêu Tiêu như vậy, thật khiến người ta khó mà thích ứng! Bất quá nàng đáng yêu hơn trước kia nhiều lắm. Nhưng mà lại nghĩ đến nàng vì vậy mà bị bắt nạt thì An Tú Hiền không khỏi âm trầm lại.
” Lộ Lộ, ngươi nhìn kìa.” Triệu thiến Nhu nghiến răng nghiến lợi nhìn đến Tiêu Tiêu.
” Là nàng.” Lễ phục của Ninh Tiêu Tiêu khiến Dương Lộ Lộ khó chịu, chị gái “thân ái” kia của nàng, tại sao lại ở cùng Ninh Tiêu Tiêu? Phải biết rằng khi bộ lễ phục này đưa đến nhờ, nàng từng muốn Dương Dung Na chuyển nó cho mình nhưng không được. Bây giờ nhìn thấy nó xuất hiện trên người đàn bà chán ghét kia, Dương Lộ Lộ thật muốn dùng kéo cắt nó.