(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ban đêm.
Tô Vãn Phù đang kiểm tra lễ vật chuẩn bị cho yến tiệc, định mang đến tặng Sở phụ
Sở mẫu.
Quản gia dẫn một đại nương lớn tuổi bước vào.
Tô Vãn Phù nhìn người phụ nữ, trong lòng đầy nghi hoặc, ngập ngừng hỏi: “Đây
là...?”
Quản gia kính cẩn đáp: “Trước khi đi, đại nhân đặc biệt tìm tú nương của Hồng
Hoa Lâu đến để làm cho phu nhân một bộ yến phục.”
Tô Vãn Phù nghe vậy không khỏi ngạc nhiên: “Yến phục?”
Sau đó, nàng lại nhớ đến những lời Sở Quý Uyên nói vào buổi sáng.
Có lẽ cũng chỉ là để chuẩn bị cho yến tiệc mà thôi.
Đại nương mỉm cười: “Mời phu nhân vào phòng thay áo ngoài, ta sẽ đo người để
may đồ.”
Tô Vãn Phù nghiêng người, mời bà vào trong.
Đại nương lấy thước dây mang theo bên mình, chuẩn bị đo người cho nàng.
Tô Vãn Phù đứng yên, duỗi thẳng hai tay. Khi nhìn chiếc thước dây quấn quanh eo
mình, nàng chợt ngẩn ngơ.
Lúc này, đại nương mỉm cười nói: “Phu nhân thật có phúc, hiếm khi thấy có trượng
phu nào tự mình đặt yến phục cho thê tử tại Hồng Hoa Lâu.”
Tô Vãn Phù nghe vậy, khẽ cười khổ, tự giễu: “Vậy sao?”
Đại nương không nhận ra sự chua xót trong lời nói của nàng, tiếp tục nói: “Phải
đấy, Sở đại nhân chọn vải Ngân Vân. Đây là báu vật trấn tiệm của Hồng Hoa Lâu.
Một cuộn vải có giá trị ngàn vàng, chưa kể đến câu chuyện phía sau nó. Ý nghĩa
của nó nặng tựa ngàn cân.”
“Câu chuyện?”
Đại nương mỉm cười: “Tương truyền, vải Ngân Vân này được dệt từ mảnh lụa cuối
cùng mà Ngưu Lang và Chức Nữ trao nhau trước khi chia ly.”
“Ý nghĩa của nó là “không bao giờ chia cách, trọn đời trọn kiếp chỉ dành tặng cho
một người.” Sở đại nhân thật lòng yêu thương phu nhân.
Nghe vậy, trái tim Tô Vãn Phù khẽ run lên.
“Trọn đời trọn kiếp, chỉ dành tặng cho một người.”
24
Tô Vãn Phù cúi đầu, tâm trí ngổn ngang trăm mối.
Sở Quý Uyên đối với nàng...
Nhưng ngay lập tức, nàng liền phủ nhận mọi suy nghĩ trong lòng mình.
Có lẽ chỉ vì gia yến quan trọng mà thôi.
Chẳng mấy chốc, kích thước đã được đo xong, tú nương thu dọn đồ nghề.
“Phu nhân, số đo đã được ghi lại. Ba ngày sau, mong phu nhân ghé Hồng Hoa Lâu
để thử y phục, xem có vừa vặn không.”
Tô Vãn Phù mỉm cười gật đầu, bảo quản gia tiễn khách ra khỏi phủ.
Khi cả hai rời đi, nàng đứng bên cửa sổ nhìn vào màn đêm, tâm trạng bỗng mơ
màng.
Những lời của đại nương ban nãy vang lên trong đầu, khiến lòng nàng dậy lên một
nỗi xao động nhẹ.
Hơn bốn năm thành thân, đại nhân chưa từng tặng nàng thứ gì. Trong lòng hắn,
công vụ lúc nào cũng quan trọng hơn nàng rất nhiều.
Thế nhưng bây giờ, khi hai người sắp hòa ly, nàng lại nhận được những món quà từ
hắn.
Nghĩ đến đây, khóe môi Tô Vãn Phù không khỏi nở một nụ cười chế giễu.
Đó là vì yêu sâu đậm, hay chỉ vì cuối cùng cũng giải thoát?
…
Ba ngày sau, tại Hồng Hoa Lâu.
Những ngày qua, Sở Quý Uyên luôn đi sớm về khuya, Tô Vãn Phù vẫn chưa có dịp
gặp hắn.
Điều đó cũng tốt, vì giờ nàng hoàn toàn không biết phải đối mặt với hắn như thế
nào.
Hai người cứ như vậy, mỗi người làm công việc của riêng mình, có lẽ là cách tốt
nhất.
Tô Vãn Phù chậm rãi bước vào Hồng Hoa Lâu. Một tiểu nhị nhanh chóng tiến đến
chào đón.
“Tiểu thư, ngài có muốn xem qua những bộ y phục mới trong tiệm không?”
Trước khi nàng kịp trả lời, đại nương đo người cho nàng lần trước đã bước lên
trước.
“Phu nhân, yến phục phu nhân đặt đã hoàn thành. Mời phu nhân vào thử đồ.”
Tô Vãn Phù gật đầu, theo bà đi vào bên trong.
Khi nàng vừa bước vào, cánh cửa lớn của căn phòng lại được đẩy ra một lần nữa.
Trong phòng chỉ có một khoảng không trống trải, ở giữa là bộ yến phục được trưng
bày.
Tô Vãn Phù ngây người một lúc, đứng yên tại chỗ.
Nàng biết rằng bộ yến phục này rất đắt đỏ, vải Ngân Vân đương nhiên không phải
loại tầm thường. Nhưng nàng không ngờ rằng, nó lại đẹp đến vậy.
Chỉ treo lơ lửng trong phòng mà đã rực rỡ đến mức không thể rời mắt.
Đại nương nhìn phản ứng của nàng, khẽ mỉm cười.
Bà giúp nàng mặc yến phục, rồi dẫn nàng đến trước một tấm gương đồng lớn.
Nhìn vào hình ảnh phản chiếu, ngay cả Tô Vãn Phù cũng phải ngạc nhiên trước
chính mình.
Bộ yến phục màu vàng rực rỡ, tà váy dài quét đất, lấp lánh như ánh nắng.
Vải Ngân Vân ánh lên những tia sáng rực rỡ, giống như dòng Ngân Hà trên trời, ẩn
giấu hàng vạn vì sao trong từng sợi chỉ, tỏa sáng theo mỗi bước đi.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");