Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 58




Vốn việc soái ca nhà giàu bày hoa hồng dưới tòa lầu đài truyền hình để tỏ tình, đã đứng đầu tiêu đề trên mạng, đột nhiên bây giờ có người nhảy ra nói, trên thực tế là cách lăng xê của cô nàng dẫn chương trình, nhất thời dẫn tới vô số người chú ý.

Có mấy người tự cho là nhìn thấu thế sự vội vàng nhảy ra bày tỏ, bọn họ đã sớm cảm thấy việc này có mùi lăng xê, trên đời nào có nhiều cao phú suất như vậy, tùy tiện vừa ra tay là ruby, kim cương, không chừng những thứ này, đều là mấy đồ vỉa hè mấy chục đồng.

Còn có mấy vệ sĩ, hóa trang rất giống, phí taxi không ít nhỉ?

Trong mấy giờ ngắn ngủi, người dẫn chương trình <Những câu chuyện quanh ta> mời người giả làm cao phú suất tỏ tình với mình trở thành đề tài trọng tâm, trên weibo đặc biệt náo nhiệt. Vô số dân mạng nhao nhao bày tỏ, nhìn mặt cô này vô tội như vậy, không ngờ lại có tâm cơ đến thế, người nữ dẫn chương trình ở thủ đô nhiều như vậy, ai có bản lĩnh dẫn chương trình hơn cô?

Bạn trên mạng 387: Tôi có bạn làm trong đài này, nghe nói người này thực ra là cô nàng chưa tốt nghiệp đại học, trong nhà cô này có chút tiền, dựa vào cửa sau mà vào đài, dựa vào dáng vẻ bạch liên hoa của mình mà dụ dỗ mấy ông bà già, thực ghê tởm.

Bạn trên mạng 439: Ngay cả người già cũng lừa gạt, thật không phải là người. Dáng vẻ cũng không được tốt lắm, nào có nhiều cao phú suất mắt mù như vậy để ý cô ta?

Bạn trên mạng 455: Bạn bên trên nói dáng vẻ người ta không được tốt lắm, sao không trở về soi gương lại rồi lại nói không tốt hơn sao?

Bạn trên mạng 462: Lầu trên vì Nhan Khê nói chuyện, là cô ta mời ngươi sao? Cô ta cho ngươi mấy đồng, làm ngươi tận sức tẩy trắng cho cô ta. Cách lăng xê thấp kém như vậy, coi mọi người là đồ ngốc mà đùa giỡn hả?

Trên mạng ầm ĩ thật sự lợi hại, những dân mạng này như là điên rồi, giống như rất căm hận Nhan Khê, người không biết còn tưởng Nhan Khê là kẻ lừa đảo ngoài đường, chiếm đoạt sổ tiết kiệm gửi ngân hàng của người già, đoạt con cái người ta.

"Thầy Từ, cậu phải lạnh lùng hơn môt chút, kiêu ngạo hơn nữa. Tốt, là ánh mắt này, đi qua bên trái ba bước, đúng đúng đúng rồi, được rồi, xong rồi."

Cảnh quay đã xong, Từ Kiều Sinh tháo kính mắt xuống, ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, nói nhỏ với trợ lý: "Tổng giám đốc bá đạo này, quả thực là đứa con có vấn đề trong gia đình, đầu óc con gái có vấn đề mới thích loại đàn ông này."

"Khụ." Trợ lý đưa di động cho Từ Kiều Sinh, "Từ thiếu, anh vẫn nên lướt weibo đi thôi."

Lướt weibo ít nhất có thể đóng miệng anh lại.

Thanh niên nghiện lướt điện thoại Từ Kiều Sinh có điện thoại di động, cũng chẳng muốn châm chọc nội dung kịch bản, thành thành thật thật lướt weibo

Ôi, chị dâu nhỏ mời người giả thành cao phú suất tỏ tình với mình là để lăng xê?

Không đến mức đó chứ, nếu chị dâu nhỏ muốn lăng xê, tìm anh phối hợp là được, còn cần mời người diễn thành cao phú suất đến tỏ tình chứ? Anh tò mò nhấn vào video clip, nhất thời cười ra tiếng.

Thần mẹ nó giả cao phú suất, này rõ ràng là anh Dịch và Tống Triều mà, hai người này nếu là giả cao phú suất, anh sẽ xin cơm với quỷ rồi.

Nhưng mà khi nào thì anh Dịch theo đuổi được Đại Hà rồi vậy, không lẽ mấy ngày hôm trước lén xem một trăm lẻ tám chiêu theo đuổi phụ nữ sao? Khó mà xem được truyện cười của Nguyên Dịch, Từ Kiều Sinh khẩn cấp rời khỏi weibo, bắt đầu truyền bá tin tức.

Chuyện vui như vậy, không chia sẻ với bọn Vọng Tử, sao mà còn ý nghĩa được chứ?

"Cô ở thành phố biển lâu như vậy, về thủ đô cũng chưa tới nửa năm, làm sao mà biết được ở đâu có đồ ăn ngon?" Nguyên Dịch ăn thức ăn trên bàn, hương vị phi thường ngon, nguyên liệu nấu ăn cũng được, nhưng hơi nhiều.

"Đừng coi khinh con gái chúng tôi ở phương diện ăn uống này." Nhan Khê buông đũa xuống, uống một ngụm nước ép hoa quả, "Chỉ cần chúng tôi nguyện ý, chúng tôi có thể trở thành thám tử xuất sắc nhất."

"Các cô là thích..." Nguyên Dịch muốn nói con gái các cô thích đặt tâm tư vào mấy phương diện này, nhưng nhìn dáng vẻ cười tít mắt của Nhan Khê, anh không có cốt khí sửa lại miệng, "Phương diện này con gái các cô rất lợi hại, không cẩu thả giống đàn ông chúng tôi."

Nghiễm nhiên tự tôn của đàn ông bị vứt qua một bên, cũng không sao hết. Huống chi ở phương diện này quả thật Nhan Tiểu Khê rất lợi hại, thừa nhận tài nghệ của mình không bằng người, mới là chí khí mà đàn ông nên có.

Hai người nói nói cười cười một hồi, giống như đồng thời quên chuyện xảy ra vào chiều nay, chỉ là lời nói và hành động đã gần gũi hơn rồi.

Cơm nước xong, Nguyên Dịch nhận được điện thoại của Từ Kiều Sinh, anh thế mới biết, trên mạng xảy ra chuyện gì. Dieenddanleequuydonn

"Làm sao vậy?" Nhan Khê cầm túi xách, đang chuẩn bị đi ra cửa, thấy sắc mặt Nguyên Dịch hơi thay đổi, "Có phải xảy ra chuyện gì không?"

Chẳng lẽ là Nguyên gia nghe được chuyện này, muốn Nguyên Dịch và cô chia tay? Hình như đây đều là đoạn cần có trong phim truyền hình, cha mẹ không những đứng ra ngăn cản tình yêu của con trai, cũng không xấu hổ nói mình là gia đình hào môn.

Nguyên Dịch cúp điện thoại, quay đầu dở khóc dở cười nói với Nhan Khê: "Trên mạng có người nói, cô dùng tiền mướn người làm cao phú suất tỏ tình để lăng xê tên tuổi."

"Hả?" Nhan Khê sửng sốt, sau một lúc lâu mới cảm khái nói, "Xem ra tôi còn có người hận mình." Loại thủ đoạn bôi xấu này, giống trong làng giải trí kia. Cô là người dẫn chương trình không tên không tuổi, cũng đáng cho người ta bỏ tiền giở trò bôi xấu cô sao?

Hai người đi ra quán ăn, Nguyên Dịch mở cửa xe cho Nhan Khê: "Tôi giúp cô trút giận."

Nhan Khê ngẩng đầu nhìn hắn, "Làm thế nào?"

"Không còn cách nào có thể làm rõ hơn bằng việc đương sự là tôi đứng ra nói rõ hơn được." Nguyên Dịch đi qua bên kia xe, mở weibo, nói với Nhan Khê, "Ai nói là tôi giả làm cao phú suất?"

Tin tức này đã sớm đứng đầu trên weibo, muốn tìm cũng không khó, Nguyên Dịch tìm đến tin có nhiều bình luận nhất, cũng bình luận lên đó.

Nguyên Dịch: Nhan Khê là bạn gái của tôi, cô ấy không cần phải tìm cách để nổi tiếng, tôi cũng không phải giả làm cao phú suất. đừng đảo lộn phải trái, mọi người cứ chờ nhận thư mời của luật sư đi. (San: Anh Dịch vẫn dùng cách cũ, đụng tới pháp luật là sẽ sợ thôi không cần nói nhiều.)

Bình luận này của Nguyên Dịch vừa đăng lên, mọi người còn tưởng là một ai đó trên mạng muốn trừng trị cái ác, nhưng càng về sau, thiếu chút nữa phù phù một tiếng quỳ xuống. Bọn họ không khỏi nhớ tới vụ việc bạn gái thần bí trước đó cách đây không lâu, lúc ấy ồn ào bao nhiêu, kết quả mấy trang tin tức trên weibo nhao nhao xóa bỏ và đăng tin giải thích, ngay cả diễn viên Triệu Phi Phi cũng công khai giải thích, một cho vị họ Nguyên, một cho bạn gái thần bí của anh.

Thì ra người dẫn chương trình tuyến mười tám mà bọn họ trào phúng, là vị “Bạn gái thần bí” làm cho mấy trang báo phải khom lưng?

Nhớ tới từng có người mắng "Bạn gái thần bí" này đã nhận được thư mời của luật sư, thậm chí còn bị mời lên toà án, trong lòng nhóm người này bắt đầu bỡ ngỡ, bắt đầu lén lút gỡ bình luận của mình xuống.

Mấy trang đưa tin lớn lại càng há hốc mồm, bất quá là bọn họ muốn kiếm chút đỉnh tiền, sao mà lại trêu chọc phải vị này rồi chứ? Lần này so với lần trước lại vẫn thảm, vậy mà lại còn trực tiếp mắng chửi bạn gái người ta bỏ tiền lăng xê hình ảnh bản thân, tiêu rồi.

Nguyên Dịch vừa đăng lên weibo, người xem náo nhiệt trên mạng thiếu chút nữa không còn vui vẻ như điên nữa, cái này mới chân chính là trò hay. Người mắng Nhan Khê lúc trước, bị dân mạng trào phúng đến mặt xám mày tro.

Bạn trên mạng 1: Nếu mấy người có khả năng như vậy, đi tìm hai người cao phú suất đến lăng xê cho mình đi!

Bạn trên mạng 2: Có thể để cho kiểu đại nhân vật này giúp đỡ lăng xê, Nhan Khê còn làm người dẫn chương trình nhỏ sao, vì để có tư liệu sống phải dãi nắng dầm mưa, rõ ràng trực tiếp có thể vào được đài quốc gia.

Bạn trên mạng 3: Vừa mới vào xem weibo của Nhan Khê, cô ấy thật sự là trong sạch trong giới dẫn chương trình, ngoại trừ thông báo trước chương trình, còn hay đăng mấy chậu thực vật cô ấy mới mua rất đẹp, nhưng tôi phát hiện mỗi tấm ảnh đều chụp trên bàn làm việc, là loại thực vật mọng nước.

Bạn trên mạng 4: Cây mọng nước cũng không nuôi được cô ấy, bị bạn trên mạng trào phúng cũng không thể nói được câu nào, rõ ràng có bạn trai nhà giàu, nhưng không bao giờ khoe ra. Hôm nay đều bị dân mạng mắng thành như vậy, cũng không thấy cô ấy nói một câu nào, ngược lại là bạn trai cô nhìn không được, chạy đến chủ trì công đạo vì cô, bỗng nhiên cảm thấy cô ấy thật đáng yêu, tôi thấy cuộc đời có màu hồng rồi.

Bạn trên mạng 5: Rốt cuộc lòng người bẩn đến mức nào, thấy con gái người ta được hai người đàn ông xuất sắc theo đuổi, thì nói người ta PR tên tuổi. Là người xem trung thành của <Những câu chuyện quanh ta>, tôi cảm thấy cô ấy rất đáng yêu, được người khác phái ưu tú theo đuổi cũng rất bình thường. Mà còn là người có lập trường cực kỳ kiên định, khi cự tuyệt người theo đuổi rất dứt khoát, người dẫn chương trình tốt như vậy cũng bị bôi xấu, chỉ có thể nói sau lưng khẳng định có âm mưu.

Bạn trên mạng 6: Chỉ có tôi cảm thấy, người theo đuổi bị cự tuyệt... Hình như là người thừa kế trẻ tuổi xuất sắc nhất của Tống gia Tống Triều sao?

Nhan Khê lướt bình luận trên mạng một hồi, nâng bụng cười lên ha hả.

"Cười cái gì?"

"Trên mạng nói, muốn nổi tiếng phải làm một số việc, tỷ như để cho hai quý công tử nhà giàu tỏ tình trước mặt mọi người." Nhan Khê đưa di động tới trước mặt Nguyên Dịch, "Những người này thật tài tình."

"Trước đó bọn họ còn mắng cô, cô vậy mà lại còn khen bọn họ có tài." Nguyên Dịch nhìn đến những đồn đoán trên mạng này, đã sớm tức điên rồi, không ngờ đương sự là Nhan Khê này, ngược lại không xem là gì hết.

Trên thực tế Nhan Khê không chỉ có không tức giận, ngược lại trong lòng thì ngây ngất, nếu không phải những người này, thì làm sao Nguyên Dịch có thể công khai trên weibo cô là bạn gái anh, bị người ta mắng hai câu hời hợt thì sao, cỏ gần hang đã nhảy vào trong miệng mới là đại sự đã thành.

"Phần lớn dân mạng đều là quần chúng a dua, bọn họ làm sao thật sự bôi xấu tôi, cái này rõ ràng có người bỏ tiền thuê người làm." Nhan Khê hờ hững nói, "Dùng loại thủ đoạn thấp kém này đến đả kích đối thủ, là ngu xuẩn nhất cũng là thủ đoạn bỉ ổi nhất."

Tỷ như, trước khi cho người nói xấu cô, ít nhất cũng phải điều tra thân phận của Tống Triều và Nguyên Dịch một chút. Chưa điều tra đã làm, cũng không sợ đắc tội đến người không nên trêu chọc.

"Nhưng mà." bỗng nhiên Nhan Khê ngẩng đầu nhìn Nguyên Dịch, cười khanh khách trong ánh mắt long lanh, giống như ánh sáng ngôi sao xanh, thấy Nguyên Dịch thiếu chút nữa đã quên chính mình là ai, đang ở nơi nào, "May mắn có anh ở đây, giúp tôi giành lại mặt mũi."

Thấy Nguyên Dịch hai gò má ửng đỏ, chỉ biết ngây ngốc nhìn mình, Nhan Khê đã biết, cỏ gần hang này không phải không có cảm giác với cô, cô lại tiến sát vào chút, nụ cười càng thêm đẹp, ngọt ngào và vô tội, "Nguyên Tiểu Nhị, cám ơn anh, quen được anh và được... làm bạn với anh thật tốt."

"Không, không có gì." Nhìn người con gái đang gần trong gang tấc, sắc mặt như lửa đốt, "Cô đừng tựa vào gần như vậy." Dieenddanleequuydonn

Tiếng tim đập như trống đánh làm anh sợ hãi, sợ Nhan Khê phát hiện. Rất không dễ gì, để cho người ngoài nghĩ bọn họ là một đôi, chặt đứt khả năng có người đàn ông khác đến gần cô, anh không dám để Nhan Khê phát hiện mưu kế của mình.

"À...." Nhan Khê cười tít mắt ngửa ra sau, "Anh nói với người ngoài tôi là bạn gái anh, bác trai bác gái có trách anh không?"

Nguyên Dịch sửng sốt một chút mới nhớ tới "Bác trai bác gái" trong miệng Nhan Khê là ai, chính là cha mẹ anh, anh bình tĩnh nói: "Tôi muốn làm gì, không cần người khác tới thay tôi quyết định."

"Như vậy sao." Nhan Khê lấy một chai nước trong tủ lạnh nhỏ, "Này, mở giúp tôi."

Sau khi Nguyên Dịch vặn mở nắp bình, mới phản ứng kịp hành động lần này của Nhan Khê là có ý gì, anh yên lặng không nói gì nhìn cô, cô nàng này dính rắc rối với mình, trong lòng thấy khó chịu sao?

"Cảm ơn." Nhan Khê cười đến thần tình vô tội, "Sự thật nói cho chúng ta biết một đạo lý, nói chuyện nên chừa đường lui, có lợi cho mặt mũi của mình."

Nguyên Dịch:...

Xe chạy vào tiểu khu Nhan Khê ở, lúc Nhan Khê xuống xe, nguyên dịch gọi cô lại nói: "Chuyện trên mạng không cần lo lắng, tôi sẽ giúp cô điều tra rõ là ai tại cố ý bôi xấu cô."

"Cảm ơn đùi vàng." Nhan Khê đứng ngoài cửa xe, khom lưng nhìn Nguyên Dịch ngồi trong xe, "Anh tốt như vậy, đời này của tôi sẽ gắn với anh."

Nguyên Dịch nhìn cô vài giây, gật đầu nói: "Được."

"Thật sao?" Nhan Khê nghiêng đầu nhìn anh, vươn ngón tay vào trong, "Ngoéo tay đóng dấu!"

"Nhan Tiểu Khê, cô còn ngây thơ vậy hả, đã hơn hai mươi tuổi rồi, lại còn chơi trò trẻ con." Nguyên Dịch ngoài miệng thì ghét bỏ, nhưng tay lại vươn ra ngoài, vẻ mặt "Hết cách với cô, đành phải miễn cưỡng phối hợp với cô" biểu tình, "Ngoéo đi."

"Ngoéo tay thắt cổ, một trăm năm không được đổi, nói chuyện phải cân nhắc, người nào đổi ý thì là heo."

Lòng ngón tay ấn cùng một chỗ, mềm mại ấm áp, Nguyên Dịch nhìn cô gái mỉm cười đứng bên ngoài xe, giống như toàn bộ thế giới đều đã yên tĩnh trở lại.

Chưa bao giờ anh lại ngờ được, cả đời này của anh lại thua trong tay cô gái này, mặc cô trong ngoài bất nhất, mặc cô không đủ gợi cảm xinh đẹp, mặc cho việc miệng của cô có đôi khi sắc bén như giống dao găm, nhưng người này làm cho ánh mắt, đầu óc, trái tim, toàn thân trên dưới của anh cũng không nghe theo anh nữa, chính là chỉ thích cô thôi.

Chỉ có thể nhận mệnh rồi.

"Được, một trăm năm cũng không đổi."

Gió đêm nổi lên, Nhan Khê không nỡ thu tay lại, "Tôi vào đây, anh đi đường cẩn thận, cho tài xế chạy chậm một chút."

"À, thiếu chút nữa đã quên." Cô đưa tay tháo dây chuyền kim cương xuống, "Cái này trả lại cho anh."

Nguyên Dịch không đưa tay nhận, ngược lại nhìn Nhan Khê nói: "Cô trả lại cho tôi làm gì, tôi là một người đàn ông, chẳng lẽ còn có thể mang cái này? Bên cạnh tôi lại không có người phụ nữ nào khác, nếu cô không mang, nó cũng chỉ có thể nằm lại trong hộp."

"Cái này quá quý rồi..."

"Cô thiếu tiền sao?" Nguyên Dịch cắt ngang lời Nhan Khê nói.

Nhan Khê lắc đầu.

"Tôi thiếu tiền sao?"

Nhan Khê tiếp tục lắc đầu.

"Vậy được rồi." Nguyên Dịch đẩy tay Nhan Khê về, "Nếu tiền bạc đối với chúng ta mà nói chỉ là những con số, thứ này cũng được xem là quý là quan trọng rồi hả? Cô cũng đã nói tôi là đùi vàng rồi, còn sợ quà đùi vàng cho cô hả?"

Nhan Khê: Cái này nói đến thập phần phong phú và tinh tế, cô không cách nào phản bác.

"Cô mang đẹp thì được rồi." Nguyên Dịch thấy tóc Nhan Khê trong gió đêm nhẹ nhàng lay động, "Bên ngoài lạnh, mau vào trong đi."

"Được." Nhan Khê không cố trả dây chuyền lại cho Nguyên Dịch, "Ngủ ngon."

"Ngủ ngon." Nguyên Dịch nhìn đến khi Nhan Khê vào cửa xong, mới chậm rãi nâng kính xe lên.

Sáng ngày thứ hai, lúc Nhan Khê vào đài, phát hiện các đồng nghiệp đối với cô càng thêm nhiệt tình, trong thang máy gặp được nhân viên bộ phận quảng cáo, đối phương vậy mà chủ động chào hỏi với cô.

Các đồng nghiệp trong đài không tồi, nói vài câu vui đùa, không khí cũng coi như tốt, không có người nào cố ý dùng lời nói tới trêu chọc cô. Giữa trưa mới vừa cơm nước xong không lâu, Kim đài trưởng tới đây tìm cô, đưa cô lên lầu gặp tổng đài trưởng.

Vào văn phòng, Kim đài trưởng giới thiệu với cô, nói đây là chủ nhiệm Dương của ngành.

Vào làm trong đài được mấy tháng, cô ngoại trừ lúc hợp có gặp mặt tổng đài trưởng một chút, lúc khác thì không cơ hội nói chuyện với những người này. Nhan Khê khách khách khí khí chào hỏi với chủ nhiệm Dương, chủ nhiệm Dương đã thân thiết nói cô ngồi xuống, bắt đầu hỏi cô trên công việc có khó khăn gì không, bình thường trong đài có gặp trở ngại gì không.

Nhan Khê cũng nói một vài chuyện trong công việc, nụ cười trên mặt chủ nhiệm Dương càng thêm ôn hòa, "Lần này gọi cô tới, là vì trong đài chuẩn bị bồi dưỡng người mới. Thông qua bàn bạc với cô Trầm Tinh Nhan xong, cô Trầm cảm thấy tính cách và năng lực làm việc của cô đều phù hợp với yêu cầu của cô ấy, cho nên chúng tôi tính cho cô đi theo cô Trầm học hỏi kinh nghiệm. Chắc cô đã biết mấy chương trình cô Trầm đang làm trong đài rồi, xem trước tài liệu chương trình một chút có thích hợp với phong cách của cô không. Nếu không có vấn đề gì, thì chọn một chương trình theo dẫn cùng cô Trầm."

Tựa hồ sợ Nhan Khê hiểu lầm, chủ nhiệm Dương lại giải thích một câu: "Việc này đã quyết định vào hai ngày trước, vốn xế chiều hôm qua chuẩn bị thông báo cho cô, nhưng lại gặp phải chút chuyện, cũng chỉ có thể kéo cho tới hôm nay thôi."

Nhan Khê lại vẫn chưa kịp nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, cô nhìn chủ nhiệm Dương, nuốt lời sắp nói ra miệng vào trong.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.