Nhiên Nhiên Ngốc, Tôi Thương Em

Chương 8




Tắm xong như trút hết mệt mỏi trong ngày, một người con gái yếu đuối với đôi chân trắng hồng bước ra từ trong phòng tắm dáng đi trong thả ngã người nằm xuống tấm đệm mềm ấm thoải mái bất tận.

Thẩm Mặc một người con trai lạnh lùng hung mãnh, cao trên 1m8 đang ngồi dưới ánh đèn điện trong căn tròng của mình.

Thẩm gia là ngôi nhà rất giàu có thể nói là giàu nhất nhì trong giới truyền thông, anh cầm cây bút máy dựa vào chiếc ghế bất chợt nhìn thấy quyển sổ tay đã nhặt được của một cô gái ngày hôm nay đụng phải.

Vốn để đến mai đi học đem trả lại cho cô nhưng khi nhìn vào nó khiến ai cũng phải tò mò mở ra xem cái gì, anh biết xem sổ tay của người khác là một việc rất xấu nhưng sao nhìn vào lại có một thế lực nào đó kêu gọi anh mở nó ra.

Nhất quyết là không mở nhưng sao không khỏi tò mò tâm trí cứ thôi thúc anh nhưng bàn tay không thể điều khiển được lại tự tiện cầm lấy quyển sổ * coi một xíu thôi chắc không sao đâu *

Đôi mắt anh như bông lung * mình đang đọc gì thế này sao? sao lại có tên mình ở đây? * đọc những dòng chữ trên sổ tay:

_________________________________________

ngày.....tháng...năm

hôm nay lớp tôi có một bạn nam sinh mới chuyển đến cậu ấy thật đẹp trai đẹp trai đến mê hồn, giây phút tôi nhìn vào cậu ấy thật sợ tim đã lỡ nhịp.

ngày......tháng.....năm

lại một ngày mới bắt đầu từ khi biết tương tư một người, tôi luôn kiên trì bỏ những hộp sữa bò vào ngăn gầm bàn cho cậu ấy dù cho cậu ấy luôn vứt nó.

ngày.....tháng.....năm

hôm nay tôi rất vui lòng tôi trào dâng nhộn nhịp Thẩm Mặc đã uống sữa mà tôi đã lén bỏ

ngày....tháng....năm

vào một ngày trời mưa tầm tã thật có duyên tôi cùng cậu ấy trú mưa ở một chỗ lần đầu tiên tôi ở gần cậu đến thế, cậu ấy đã cho tôi mượn áo trong khi cậu ấy mặc một chiếc áo mỏng manh chạy trong mưa.

_______________________________________

" Cái cái gì thế này? là cô ta viết sao, cô ta thích mình lâu vậy sao, mình không biết? " nội tâm anh như trống rỗng đầu không ngừng nghĩ đến người con gái kia khóe miệng cười nhàn nhạt * để xem tôi trừng phạt em thế nào đây!*

" Nó, nó đâu mất rồi quyển nhật kí của mình, nó đâu rồi " lục lọi tất cả ngóc ngách trong căn phòng rồi đến balo tủ quần áo vẫn không thấy, Nhiên Nhiên lo lắng không nguôi. Cô cuống cuồng đi tìm nó khắp nơi tìm từ nhà không thấy rồi lại lên trường học.

Cô đi tìm ở chỗ sân thể dục mà ngày hôm qua cô va vào anh.

Đang mải mê tìm tìm kiếm kiếm thì đường sau bỗng có giọng quen thuộc cất lên " cậu đang tìm cái này có phải không " anh cầm cuốn sổ trên tay.

Theo phản ứng tự nhiên " sao sao cậu biết?"

" Tớ cũng vừa thấy nó ở lối kia thôi nên tớ nghĩ là cậu đang tìm nó đúng chứ "

" A..à đúng rồi, cám ơn cậu nha may quá, vậy tớ đi vào lớp trước nhé " chạy thật nhanh ra chỗ khác thở phào nhẹ nhõm " phù..may mà cậu ta chưa đọc! không thì chết chắc ".

Trên sân thể dục các chàng trai đang đánh bóng rổ mọi người mồ hôi ướt đẫm, nữ sinh xung quanh đứng xem hoan hô cổ vũ không ngừng.

Đột nhiên Thẩm Mặc kéo vạt áo lên lau mồ hôi trên mặt, tám múi cơ bụng như ẩn như hiện lộ ra các cô gái kích động " ôi nhìn kìa cơ bụng, a..nhìn thấy rồi " Nhiên Nhiên đỏ mặt nhìn.

Các nữ sinh xung quanh ồn ào cả sân bóng trông cậu vẫn là người nổi bật nhất, thế này có phải là sức hấp dẫn quá lớn rồi hay không, kết thúc trận đấu kết quả 6-4 bên thắng nghiêng về phía đội Thẩm Mặc lấy khăn lau mồ hôi trên mặt cả đám con gái có ý định đưa nước cho cậu.

Uyển chuyển từ chối ý tốt của mọi người hướng mắt nhìn liếc ngang liếc dọc khắp nơi cuối cùng Thẩm Mặc cũng nhìn thấy phía Nhiên Nhiên đang ngồi dưới gốc cây đại thụ nhìn về phía cậu.

Thấy vậy cậu bất mãn mím chặt môi ' yêu thầm thế này sao có thể gọi là đúng cách được ' đến một chai nước cũng không thèm đưa cho cậu, xoay người đi về phía bồn nước nhắn tin cho một người nào đó, trong túi Nhiên Nhiên đột nhiên có một tin nhắn lạ

" Là là Thẩm mặc, sao cậu ta lại biết facebook của mình được "

[ cậu đi đến bồn rửa mặt tôi nói cái này ]

[ tớ đang đến ] Cô nhắn lại.

Cô đến nơi nhìn từ phía xa đúng là bóng dáng cậu, cô rụt dè nhàn nhạt mở miệng nói.

" Cậu gọi ra có gì không tớ nộp bài tập rồi mà "

" Sao cậu không đi mua nước cho tôi "

" Hả...hả cái gì cơ " giọng lắp ba lắp bắp có chút bất ngờ " sao tớ lại phải đi mua nước cho cậu?, lúc nãy có rất nhiều nữ sinh mua cho cậu lắm cơ mà!"

" Cậu đi mua đi tôi khát quá!"

" Ờ ờ..vậy đợi tớ một lát " người con gái chạy thật nhanh ra ngoài căn tin, chàng trai nhìn về phía lưng cô không chớp mắt chỉ biết cười thầm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.