Nhất Ngộ Ma Vương Nhầm Cả Đời

Chương 21: Q.2 - Chương 13: Lý Do Tu Ma




Edit: tiểu Trần

“A? À, không có gì!”Nhìn Thường Túy đang cười quỷ dị một cách khinh thường, Đường Đường quay đầu sang Mâu Chân cười ranh mãnh nói: “Ta phát hiện ra, có rất nhiều ma nữ thích Tùy Hỉ a!”

“Đúng thế!” Gật đầu nhẹ, Mâu Chân quay đầu nhìn lên đài cao, trên mặt thuần túy là nụ cười ôn nhu, không có ghen ghét, không có miễn cưỡng, ngược lại còn là loại vui sướng phát ra từ đáy lòng.

“Ngươi không ăn giấm chua?” Đường Đường rất muốn hỏi một câu, nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã kịp nuốt lại, không cần thiết!

Nữ nhân nơi này đều rất đẹp, nhưng nếu đứng cùng một chỗ thì kém hơn Mâu Chân. Nàng giống như ánh trăng thanh nhuận sáng tỏ, lại tựa như thủy tinh óng ánh trong suốt, lại có vẻ giống như bông tuyết phiêu dật linh hoạt kì ảo.

Một tuyệt thế mỹ nhân như thế, lại một mực si tình như thế, tính tình dịu dàng khiến ngay cả Đường Đường cũng nhịn không được si mê, nói gì đến Tùy Hỉ?

“Mâu Chân, các ngươi so với trong tưởng tượng của ta hoàn toàn khác nhau a!” Nhìn vào đôi đồng tử ôn nhu thản nhiên của Mâu Chân, Đường Đường sớm đã quên mất sợ hãi cùng đề phòng.

“Vậy ngươi nghĩ chúng ta phải là thế nào?” Gió lạnh ầm ầm nổi lên, Bỉ A Đa La ngồi đối diện Đường Đường nhìn thẳng nàng, vẻ mặt trào phúng nói: “Mặt xanh nanh vàng, thị huyết tàn bạo?”

“Ôi…..” Trán nổi lên một tầng mồ hôi lạnh, Đường Đường lúng túng giật giật khóe miệng lại không thể phản bác lại, quả thực là nàng đã nghĩ như thế.

“Kì thật, ma cũng là một giữa các chúng sinh!” Nhìn qua ngàn vạn ma chúng vai kề vai giữa quảng trường, Mâu Chân khẽ mỉm cười nói: “Có rất nhiều ma chúng là từ người hóa thành, bọn họ tự nguyện tu ma, vì tu ma so với nhập môn tu tiên dễ dàng hơn chút, nhưng về sau nếu muốn đạt đến trình độ cao hơn sẽ khó khăn hơn nhiều.

“Tu ma?” Nhận thức ban đầu hoàn toàn bị phá vỡ, Đường Đường ngạc nhiên hỏi: “Người có thể tu ma sao?”

“Có thể!” Vui vẻ gật đầu, Mâu Chân kiên nhẫn giải thích: “Người có thể tu tiên, mà cũng có thể tu ma, hoặc thuận theo tự nhiên chờ sau khi chết nhập vào Quỷ giới, chọn lựa hoặc là đầu thai làm người hoặc tu hành thành quỷ có uy đức.”

“Tiên? Ma? Quỷ?” Mắt trừng càng lớn, Đường Đường cuối cùng cũng hiểu rõ, nàng có lẽ đã xuyên đến dị giới rồi.

“Nhưng mà, tại sao phải tu tiên hoặc tu ma? Làm người không tốt sao?” Cau mày, nếu như là Đường Đường nàng, vô luận ở chỗ nào cũng có thể tự mình sống thoải mái vui vẻ, xem khát vọng đơn giản phong sinh thủy khởi* của nàng, nàng thật sự không rõ vì sao muốn tự tìm đến phiền não, cố sức thay đổi “chủng loại” trời sinh của mình. (Phong sinh thủy khởi tạm dịch nghĩa là gió đi khắp nơi để mọi vật sinh ra, nước đến đâu thì mọi vật ở đó đâm chồi nảy lộc. Theo tớ tạm hiểu câu này trong hoàn cảnh này chắc là giống kiểu: trời sinh voi trời sinh cỏ chăng?)

“Nguyên nhân có rất nhiều.” Tiếng nói trầm thấp đầy mê hoặc vang lên, Thường Túy miễn cưỡng nhìn lên đỉnh trướng nói: “Có thể là vì cầu trường sinh bất lão, cũng có thể vì mong đạt được sức mạnh chí cao vô thượng, thậm chí cũng có thể chỉ vì – - người nào đó!”

“Người nào đó?” Đường Đường nở nụ cười, vẻ mặt khinh thường mang theo trào phúng nhìn Thường Túy, “Ngươi đừng nói với ta, ngươi tu ma là vì người nào đó!”

“Chúng ta vốn không cần tu ma!” Đầu ngón tay miết nhẹ lên chén rượu trên bàn, Thường Túy cười lười biếng mà tịch mịch, giống như một người đã trải qua hồng trần nằm bên ngoài thế tục, hoàn toàn hiểu rõ thế sự, phóng túng chỉ la vẻ bề ngoài, trống vắng mới thực sự là cảm thụ sâu bên trong nội tâm.

“Lăm vị đại hầu cận đều là Thiên Ma chuyển sinh theo Vương, không cần tu hành. Nhưng ngươi thì khác, nếu ngươi muốn thành ma nhất định phải tu hành!”

“Ta?” Nhíu mày, Đường Đường chỉ ngón tay cái vào người mình nói: “Tại sao ta phải tu ma? Ta vừa không muốn sống cùng nhật nguyệt, lại càng không muốn trở thành nữ ma đầu người gặp người sợ….”

“Khanh khách!” âm thanh kì dị cắt đứt lời trần thuật của Đường Đường, nàng kinh ngạc quay đầu, đối diện với cặt mắt phượng lạnh lẽo của Bỉ A Đa La, mà tiếng vang khanh khách dường như là – - nàng ta vừa nghiến răng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.