Nhất Lộ Sinh Hoa

Chương 6: Gây rối




Sau khi nhiệm vụ của viện kiểm sát bàn giao xong trời đã khuya,xe chạy gần đến quán bar quen thuộc Phác Tư Hạ rất cẩn thận dùng điện điện phát tin nhắn

[Sắp đến]

[Chổ cũ ở quầy bar]

Phác Tư Hạ nhanh chóng lái tới nhìn biển số xe quen thuộc bảo vệ liền nhận thức được cuối đầu chào sau đó mở cửa cho nàng "Phác Tổng xin mời " cửa nhanh chống được đẩy ra âm nhạc và tiếng la hét bên trong truyền ra ngoài không ít làm nàng hơi khó chịu nhíu mày đơn giản gật đầu với bảo vệ sau đó nhanh chống đi vào.

Cảnh phục trên người đã sớm thay thế bằng một chiếc váy trắng sẻ tà tóc nàng đơn giảng xoả xuống, tiếng giày cao gót vang lên theo phản xạ đám thanh niên đang nhún nhảy cụng ly thấy Phác Tư Hạ đi vào liền dáng những cặp mắt nóng rực lên người nàng.

Phác Tư Hạ từ từ hiện rõ hơn trong mắt bọn họ một mỹ nhân, da trắng đến phát sáng mắt hoa đào long lanh, son môi đỏ vài sợi tóc vì bước đi của nàng rơi xuống gương mặt xinh đẹp,kiều diễm đến mức khiến người không thể không nhìn.

Thời gian như ngưng động sau đó tiếng hú hét hướng về phía nàng ngày càng nhiều,Phác Tư Hạ không thèm để ý như cũ bước đi đến quầy bar người đàn ông tóc xoăn mặt áo măng tô quen thuộc vãy tay với nàng.

Quán bar diện tích rất lớn còn chia ra thành hai tầng một sàn nhảy lớn nằm chính giữa,trên dưới tầng điều chật kín vũ công đang nhảy múa còn có nhiều người nhún nhảy theo, một số khác đang liều mạng uống rựu.

Phác Tư Hạ không thích những nơi ồn ào như thế này nhưng không biểu lộ gì ra mặt chỉ muốn nhanh chống bàn bạc xong liền trở về, mới ngồi chưa lâu thì người đang ông tóc xoăn đẩy đến trước bàn nàng một ly cocktail

"Ảnh Quân đa tạ "

"Phác đội trưởng tên Lục Du hiện tại vẫn chưa tin tưởng bên ta tuyệt đối " Ảnh Quân sau khi ngồi xuống ghế đối diện chậm rãi nói.

Theo kế hoạch bến cảng giao dịch công thức thuốc lần này là của Đông Phong Bang, Ảnh Quân là người của Đông Phong bang nhưng ban chủ chỉ nghe danh chưa gặp mặt.

Đông Phong nổi danh trong giới hắc đạo của thành phố S lời đồn vô số kể bị gán không biết bao nhiêu tội ác thế nhưng chỉ có người trong bang mới hiểu được Đông Phong không có buôn ma túy.

S thị là thành phố biển từ thời khai thiên lập quốc ở vùng này có vô số cướp biển tàn sát, cướp bốc dân làng chày thế lực bọn chúng lớn tới nổi thời đó mua luôn cả cảnh sát vì chính quyền nơi đó bị mua nhân dân lầm than bọn họ vẫn mặt kệ cho qua.

Lúc bấy giờ lại có một băng nhóm tên Đông Phong nổi lên đứng đầu là Chương Tử Sâm hắn vốn là con nhà võ cùng các đồng môn dẫn dắt người dân làng chày ở S thị đứng lên thành công đảo ngược tình thế.

Thay qua nhiều đời ban chủ những bến cảng, chợ cá và xưởng đóng tàu ở thành phố S đại đa số thuộc quyền sở hữu của Đông Phong.

Bọn họ vốn làm ăn lương thiện không làm ảnh hưởng đến người dân vô tội thế nhưng vẫn bị gọi là hắc đạo vì trong mắt bọn họ không có pháp luật mỗi lần băng đảng khác xâm phạm bọn họ không nhờ cảnh sát giúp đở mà trực tiếp giải quyết bằng những phương thức thế giới ngầm thường sử dụng.

Trong giới hắc đạo của S thị Đông Phong là nổi danh nhất danh tiếng của bọn họ luôn luôn ảnh hưởng lớn nên không gì hoàn hảo hơn là thương lượng thuê bến cảng của họ, nếu thuận lợi được toàn quyền kiểm soát bến cảng nàng tự có cách làm cho người đi lễ không lọt vào.

" Phía bang chủ anh thế nào?"

"Tôi đã nhờ thúc thúc chuyển lời, vẫn đang chờ hồi đáp"

Phác Tư Hạ ngồi một bên thở dài cầm muỗn khoáy nước sau đó nặng nề nói thêm "Anh cứ tận lực lo chuyện đó nếu họ có thêm yêu cầu gì cứ nói cho tôi, nếu nhờ người không được kế hoạch thành bại khó nói lần này để sảy lần sau hắn lặn càng sâu"

Phác Tư Hạ và Ảnh Quân còn đang bàn chuyện thì đột nhiên tiếng lật bàn cự cãi truyền đến từ phía gần sân khấu.

Một nhóm người đang xô đẩy nhau người tóc vàng mặc áo khoác da đang đá liên tiếp vào người nam nhân dưới sàn miệng không ngừng chửi rủa.

"Xúc sinh mày dám nói lại lời lúc nảy không, mày nói lại thử xem"

Người tóc vàng như bị mất khống chế mặc kệ nữ nhân kế bên cang ra vẫn điên cuồng động chân

Tên nam nhân dưới đất tay ôm đầu mặt mũi rỉ máu nằm trên đất nhưng vẫn hướng về phía người tóc vàng vừa cười vừa khích

"Mày mới là xúc sinh

Mày giàu thì ngon lắm sao?

Cô gái của mày vẫn chọn tao

Dù sao thì lần đầu tiên của cô ấy vẫn dành cho tao

Tao làm tốt hơn mày "

Nói xong hắn cười ngày càng lớn

Những lời này từ miệng hắn thốt ra làm cho người tóc vàng duờng như phát điên gầm lên

" Nói dối! mày câm miệng lại "

Tay liền cầm lên chai rựu trên bàn gần đó hướng vào tên nam nhân dưới sàn đánh xuống bảo vệ lúc này đã ngăn kịp thời, gở chai rựu từ trên tay người tóc vàng xuống.

Nơi này căng bản ai cũng không dám ngăn họ nhận thức được người tóc vàng này chính là đương kim tiểu thư của Mạc thị gia thế hiễn hách như vậy chỉ có não tàn mới dám đến đắc tội với nàng.

Mọi người điều biết vị tiểu thư này đặc biệt yêu thích nữ nhân hoa đào khắp nơi tình nhân bên cạnh thay đổi liên tục.

Đại tiểu thư Mạc thị đánh nhau tuyệt đối không lạ nhưng hôm nay chứng kiến nàng vì một nữ nhân mà điên cuồng như vậy thì chính xác là chuyện lạ Mạc Hi Văn bị bảo vệ cang ra liền động tay luôn với bảo vệ miệng la hét

"Tên chết tiệt này các ngươi biết lão nương là ai không?"

"Còn không mau buông"

"Cảng chuyện tốt của ta các ngươi sẽ chết rất khó coi"

"Mau gọi chủ của các ngươi đến đây nếu không ta đống cửa cái quán này"

Bị ngăn cảng lửa giận liền chuyển qua hai người bảo vệ, với tính cách của một đại tiểu thư vốn quen được nuông chiều vừa nói Mạc Hi Văn vừa điên cuồng đập phá.

Mạc Hi Văn có lẽ đã uống rất nhiều rựu lúc này thân thể loạng choạng Phác Tư Hạ dần dần bước đến người ở hai bên liền nhận thức được lùi ra nhường chổ cho nàng đi.

"Chào Mạc thiểu thư"

Mạc Hi Văn đứng trước Phác Tư Hạ vẫn không nhận thức rõ được người trước mặt thái độ vẫn như cũ chỉ hừ lạnh không thèm đáp lại

"Nghe nói hôm nay Mạc tiểu thư cao hứng muốn đống cửa quán tôi, xin hỏi đã xảy ra chuyện gì?"

Phác Tư Hạ đứng kế bên giọng nói nhẹ nhàng thiện ý nói chuyện với người trước mặt

Mạc Hi Văn lúc này lửa giận lại bùng lên thêm, tay tiếp tục cầm ly ném đến chổ của tên nam nhân nằm dưới đất tiếp tục làm loạn

"Ngươi còn dám hỏi ta chuyện gì? Ta đây là đang đánh chó nhưng người của các người làm ảnh hưởng đến chuyện tốt của ta, nói cho ngươi biết nếu không giải quyết thoải đáng đêm nay ta phá nát chổ này"

Ảnh Quân đứng kế bên nghe những lời Mạc Hi Văn nói khó nghe như vậy liền nhíu mày bước tới nhưng Phác Tư Hạ nhanh chống cản lại tiếp tục kiên nhẫn nói chuyện với Mạc Hi Văn

"Mạc tiểu thư thật ngại quá hôm nay chúng tôi đắc tội rồi " càng nói nàng cuối người càng thấp

" Tôi lấy danh nghĩa chủ quán thành thật xin lỗi cô, chuyện này tuyệt đối sẽ không có lần sau"

Mạc Hi Văn lúc đã ngấm rựu ngã ngồi ra nghế từ đó giờ dù hành động của bản thân có lỗ mãng tới đâu bằng thân thế của nàng tất cả điều phải hạ mình xin lỗi chuyện như vậy Mạc Hi Văn vốn đoán được, phá ra như vậy cũng một phần khiến chủ quán phải xin lỗi mình cho hả giận.

Thích mềm không thích cứng lời xin lỗi nhận xong Mạc Hi Văn cũng không tiếp tục làm khó đứng dậy lớn giọng chỉ vào Phác Tư Hạ

"Bỏ qua cho các người một lần, nếu còn lần sau thì đừng trách"

Nói xong liền bỏ đi.

Nhưng chưa được hai bước lại bị Phác Tư Hạ nắm lại thân tủ nhanh nhẹn cầm còng số tám móc vào cổ tay của Mạc Hi Văn cố định ra phía sau.

Nhìn hai tay bị còng ngơ ngác Phác Tư Hạ đứng kế bên nghiêm giọng

"Với tư cách chủ quán tôi đã xin lỗi cô xong, tiếp theo với bổn phận của một kiểm sát trưởng tôi xin phép bắt giữ cô vì tội cố ý gây rối và phá hoại tài sản "

Vẻ mặt nàng càng nói càng nghiêm túc đưa tay về phía hai người mặt cảnh phục đứng ngay cửa

" Mạc tiểu thư bên phải, xin mời"

- ---------------------------

Ở đồn cảnh sát Mạc Hi Văn và cả tên nam nhân khi nảy đang ở trong phòng tạm giam tĩnh rựu không ít, Phác Tư Hạ đang ngồi viết báo cáo vụ việc,Mạc Hi Văn lúc này như nhận thức được những chuyện vừa nảy làm với nàng trong lòng không khỏi cảm thấy xấu hổ, thật muốn tìm chổ chui.

Bao nhiêu chổ không gây rối lại chui đầu đến ngay chổ của vợ bạn để gây rối bây giờ đến hối hận còn không kịp

Tên nam nhân nhìn thấy vẻ mặt phức tạp của Mạc Hi Văn, nhớ lại trận bị đòn vừa nảy hoãn sợ nằm bất động không dám lên tiếng.

Phác Tư Hạ là Kiểm sát trưởng nàng công tác ở viện kiểm sát nên việc lập án ở đồn cảnh sát cho cán bộ ở đây xử lý, nàng cẩn thận trích lại đoạn camera lúc đó,xem lại những món đồ bị Mạc Hi Văn đập bể sau đó liệt kê cụ thể trên giấy đến một cái gạt tàn thuốc cũng không bỏ sót cuối cùng điền con số cần bồi thường.

Năm mươi ngàn tệ.

Tạm hài lòng.

Đặc bút ký xuống.

Cảnh sát mở cửa ý bảo hai người trong phòng tạm giam ra ngoài sau đó mới nghiêm giọng kết tội Mạc Hi Văn đánh người do mâu thuẩn phải chịu trách nhiệm thuốc men cho người bị đánh.

Tên kia tội xúc phạm danh dự và nhân phẩm người khác cả hai điều trong cơn say rựu nên tình tiết giảm nhẹ phạt xin lỗi công khai với Mạc Hi Văn.

"Ngoài ra cô Mạc còn phải chịu trách nhiệm bồi thường và gửi lời xin lỗi đến cô Phác,nếu cô đồng ý bồi thường người bảo lãnh đến cô có thể về"

Năm mươi ngàn tệ đối với Mạc Hi Văn dễ như trở bàn tay đương nhiên cô chắp nhận chịu phạt, nhưng người bảo lãnh mới là thứ làm cô đau đầu đương nhiên là không dám gọi về nhà, mẹ nàng còn là Viện trưởng viện kiểm sát xuất hiện ở đây để bảo lãnh thì đúng là chuyện làm cho thiên hạ chê cười.

Tên Kim Lộ Khiết chết tiệt kia đã ra nước B công tác, ngày thường nhiều bạn cùng nhau quậy quá thế nhưng những lúc thế này bằng hữu có thể dựa vào lại chỉ có hai người Lộ Khiết không ở đây thì chỉ còn lại Sa Hàn.

Vừa nhớ tới tên Sa Hàn thôi Mạc Hi Văn trán đã đổ mồ hôi lạnh mái tóc xoăn vàng ngông cuồn thường ngày của cô sắp bị mồ hôi làm ướt đẫm nhưng không còn cách nào khác vẫn nhấn số Sa Hàn gọi đi

- ---------

Trên tần cao nhất của Sa Thị thư ký Lâm mở cửa bước vào văn phòng

"Sa tổng, Mạc tiểu thư gọi đến"

Sa Hàn nhìn đồng hồ treo trên tường sau đó mới tiếp điện thoại vừa nghe điện thoại mày vừa nhíu càng chặc.

"Tớ đến ngay đây, được "

Rất nhanh sau đó Sa Hàn đã đến cục cảnh sát, trời đã khuya bên ngoài rất tối không có nhiều người ở đó cô vừa bước vào liền thấy được Mạc Hi Văn.

Sa hàn vốn định mở miệng hỏi xem rốt cục xảy ra chuyện gì nhưng lại giật mình khi thấy Phác Tư Hạ ngồi ở đó.

Ánh mắt cô khó hiểu nhìn tên họ Mạc kia nhưng bây giờ hắn càng ngày càng cuối thấp đầu,Sa Hàn không nhịn được trước tiên đi tới chổ Phác Tư hạ.

"Tư Hạ xảy ra chuyện gì?"

Phác Tư Hạ đang ngồi trên ghế thuận tay đưa tờ đơn cho Sa Hàn vừa nhún vai mĩm cười

"Cũng không có gì, chỉ là đồi lại chúc công đạo cho bản thân thôi"

Cô nghe nàng nói nhưng vẫn chưa hiểu rõ, cho đến khi xem được hết đoạn video trong màng hình mặt cô ngày càng đen lại trừng mắt nhìn về phía Mạc Hi Văn.

Người bị nhìn liền nhanh chóng xoay đầu đi nơi khác.

Thủ tục bảo lãnh hoàn thành xong vấn đề bồi thường được sử lý ổn thoả Sa Hàn liền đưa tay nắm mái tóc vàng của tên họ Mạc kéo lên.

"Ngươi tự mình xem đã làm ra chuyện tày trời gì?, ngươi đánh người lại còn đập phá quán người ta?"

Mạc Hi Văn bị nắm tóc không nhịn được la lên

"Ta gây chuyện một chút thì có sao, ta là bị vợ ngươi bắt đến ngươi còn lớn tiếng trách ta"

Càng nghe nói tay Sa Hàn càng kéo mạnh hơn

" Đúng là không thể nói đạo lý với ngươi mà, còn mạnh miệng ta bẻ cổ ngươi"

Đang nói chuyện thì phía trước nhìn thấy một nam một nữa đang ngồi trên ghế đá phía trước, tên kia chính xác là người Mạc Hi Văn đánh lúc nảy nhìn đến người con gái ngồi kế bên Mạc Hi Văn không nhịn được đi đến gọi

" Đào Đào"

Sa Hàn nhận thức được nơi này nên rời đi thì tốt hơn liền xoay người ra ngoài chờ.

Trời khuya ở S thị rất lạnh Sa Hàn một mình đứng bên lề đường gió liên tục thổi vào người cô, đang ngắm sao trời thì chiếc porsche 4s quen thuộc dừng kế bên cửa kính cũng mở ra

"Không đi xe đến?"

"Chị gọi xe"

"Không cần, về cùng đi"

Phác Tư Hạ nói như vậy Sa Hàn cũng không sách sáo mở cửa ngồi vào.

Nhạc bên trong xe hơi lớn Phác Tư Hạ đưa tay chỉnh nhỏ lại vừa lúc Sa Hàn cũng đưa tay chỉnh lại điều hòa, hai nàng vô tình chạm vào nhau.

Cả hai như bị chững lại một nhịp Phác Tư Hạ là người nhận thức được đầu tiên ngượng ngùng rụt tay lại

Sa Hàn cũng định thần nhìn nàng

"Chuyện hôm nay thật xin lỗi Văn Văn trước giờ cứ thích gây rối, nhưng bản chất không phải người xấu "

Phác Tư Hạ vẫn tập trung lái xe một hướng nhìn thẳng

"Chuyện giải quyết xong tôi cũng không để bụng, cô khuyên bảo lại liền tốt"

"ừm "

Hai người nói vài câu xong cũng không nói nữa nhưng Sa Hàn trực nhớ ra còn chuyện phải sử lý lập tức cầm điện thoại phát tin nhắn đến thư ký Lâm

[Cho người đến cục cảnh sát lái xe tôi về]

[À còn nữa tìm đón luôn Mạc Tiểu Thư]

Thư ký Lâm: [đã rõ]

- ----------

J4F

Sa Hàn: hê hê xin lũi văn văn ta đây muốn về cùng xe với vợ

Mạc Hi Văn: ngươi đúng là tòi tệ mà,đồ trọng sắc khinh bạn

Phác Tư Hạ: Xin chào Mạc tiểu thư tiền chị cần bồi thường là năm mươi ngàn tệ

Sa Hàn: "..."

Mạc Hi Văn:"..."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.