Nhật Ký Tìm Vợ Của Thiếu Gia Ma Em Đừng Hòng Trốn

Chương 77




“Tôi đã thu con ma nữ kia vào trong thỏi vàng giấy này rồi.

Người đàn ông vuốt vuốt thỏi vàng giấy rồi nói: “Loại ác quỷ hại người này không thể giữ lại được, tôi đây lập tức đánh cho cô ta hồn phi phách tán.”

Nói xong, trên tay anh ta kết pháp quyết, trong miệng lẩm bẩm đọc.

Lòng tôi giật mình sợ hãi tới, người đàn ông này

vậy mà cũng là người tu đạo!

Mắt thấy ngón trỏ anh ta sắp điểm chỉ vào trên thỏi vàng giấy, một khi đốt cháy thỏi vàng giấy này, ma nữ bị phong ấn ở bên trong sẽ hồn phi phách tán theo.

Mà tôi cũng sẽ bị cần trả.

“Từ từ!” Tôi kêu anh ta dừng lại: “Dừng tay!”

Anh ta dừng động tác một chút, ngẩng đầu lên nhìn tôi, trong mắt anh ta có vài phần đắc ý, vặn hỏi: “Cô dám nuôi quỷ dọa người, chẳng lẽ không sợ bảo ứng hay sao?”

Tôi cười giễu một tiếng: “Báo ứng sao? Nếu như quả thật có báo ứng thì cái tên Hầu Quang Vũ tông chết người kia tại sao lại không có báo ứng chứ Anh là ai? Là người mà nhà họ Hầu mời tới giúp đỡ à? Nếu như anh muốn trả thù thì cứ việc tìm tới tôi đây này.”

Người đàn ông kia khinh thường nói: “Nhà họ Hầu sao? Chẳng lẽ dựa vào nhà họ Hầu bọn họ mà cũng mời được tôi đến à?”

Tôi hơi nhíu mày: “Vậy thì anh đến đây vì cái gì? Đừng nói cho tôi là anh chỉ là gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ đấy nhé!

Anh ta để thỏi vàng giấy qua một bên, mười ngón tay đan xen ở trước ngực: “Tôi tên là Đông Phương Lân, thuộc tổ thứ tư văn phòng điều tra tài liệu X

Trong lòng tôi giật mình kinh ngạc, anh ta lại có thể là văn phòng điều tra tài liệu X.

Đông Phương Lân nói: “Nếu như cô cũng là người tu đạo thì nên biết danh hiệu trong ngành này của chúng tôi.

Cô khống chế quý gây thương tích cho người khác, tôi có quyền bắt cô đấy

Tôi nổi giận, nói: “Gây thương tích cho người khác à? Tôi gây thương tích cho người nào vậy? Là Hầu Quang Vũ bị thương sao? Tôi cho anh biết, người như Hầu Quang Vũ tốt nhất nên trừng trị cho thật tốt.

Tôi trừng trị anh ta, gọi là vì dân trừ hại, thay trời hành đạo, chưa có đánh chết được cái mạng nhỏ của anh ta, đó gọi là trừ ác chưa xong! Lần này nếu như anh ta vẫn còn trốn thoát khỏi sự trừng trị của luật pháp thì tôi vẫn còn muốn diệt cỏ diệt tận gốc nữa đấy.” Đông Phương Lân cười ha ha, vỗ tay nói: “Được, được, nói rất hay, có cá tính, tôi thích.

Tôi từ trên giường xuống dưới, nhìn anh ta nói: “Không phải anh muốn bắt tôi lại sao? Vì sao không đưa tôi vào, ngược lại còn đưa tôi đến bên trong khách sạn này chứ?”

Anh ta ném thỏi vàng giấy cho tôi: “Tối hôm qua tôi chỉ là đi gặp mặt giải trí vui chơi một chút, về phần những chuyện khác, cái gì tôi cũng không biết.” Tôi nhẹ nhàng thở ra: “Nếu đã như vậy thì cảm ơn anh!”

“Đừng cảm ơn!” Anh ta nói: “Trong nhà Hầu Quang Vũ bên kia có chút quan hệ, lần này tối đa chỉ là bồi thường tiền xong việc.

Lần sau nếu như anh ta xảy ra chuyện gì, bị tôi điều tra được là do cô làm thì cũng đừng trách tôi không khách khi đấy!

Trong lòng tôi khẽ động, lời này có nghĩa là, bảo tôi làm cho sạch sẽ một chút hay sao?

Cẩn thận nghĩ lại, lúc trước tôi quả thật rất sơ suất.

Cho dù người của tổ thứ tư văn phòng điều tra tài liệu X không đến tìm tôi gây phiền phức thì nhà họ Hầu có tiền có thể như vậy, nếu như bọn họ ra giá cao mời một người tu đạo có năng lực cao cường đến thì tôi sẽ lập tức gặp phiền phức.

Xem ra, đề cao năng lực bản thân mới chính là đạo lý cứng rắn nhỉ.

Tôi gật đầu với anh ta, sau khi cảm ơn xong lập tức tạm biệt rồi rời đi.

Tôi cũng không biết là sau khi tôi đi rồi, Đông Phương Lân mới lấy điện thoại di động ra, hình dạng cái điện thoại di động này không giống với những mẫu mã điện thoại khác trong thành phố, chính là loại điện thoại chuyên dùng để giữ bí mật trong truyền thuyết.

“Anh Dịch, tôi đã thấy cô ấy rồi.” Đông Phương Lân đứng ở cửa sổ sát mặt đất, nhìn ra thành phố bên ngoài: “Người phụ nữ này rất thú vị, tôi sẽ trông chừng cô ấy.

Anh yên tâm, tôi không có ý gì với cô ấy cả.

Được, nể mặt anh Dịch, việc gì có thể giúp thì tôi sẽ giúp.

Tôi vừa mới nhận được tin tức, bên phía tôi có một án tử lớn, tôi không hàn huyện nhiều với anh nữa, án tử xong xuôi rồi tôi sẽ đi tìm anh uống rượu.

Rất nhanh, tôi đã từ chỗ Tư Hoàng Lăng nằm được tin tức, cảnh sát đã tìm được chiếc xe gây chuyện kia bên trong gara của nhà họ Hầu, nhưng nhà họ Hầu đã tìm được người nhà của ma nữ, bồi thường cho bọn họ một số tiền lớn, người nhà của cô ấy quyết định không truy cứu nữa.

Nhà họ Hầu ở trong vùng vốn là một thế lực lớn liền mạch, rốt cuộc Hầu Quang Vũ chỉ bị tạm giam vài ngày.

Nhà họ Hầu lại mời chuyên gia y học tới, nói Hầu Quang Vũ có bệnh, ngay cả mấy ngày tạm giam đều không có đi, hắn ta trực tiếp nằm ở bệnh viện vài ngày là xong chuyện.

Trong lòng tôi thực sự rất tức giận, người nhà của ma nữ lại có thể vì khoản tiền lớn này mà ngay của thù của con gái cũng không báo.

Tôi nói với ma nữ: “Em còn muốn báo thù nữa không? Nếu như muốn thì chúng ta sẽ nghĩ cách tiếp.

Ma nữ im lặng một hồi, nói: “Hay là thôi đi, dù sao bố mẹ em cũng đã nhận tiền của anh ta.

Tôi kỳ quái hỏi: “Chẳng lẽ em không tức giận hay sao?”

Ma nữ cười khổ một tiếng: “Trong nhà của em thực sự rất nghèo, mẹ vẫn luôn bị bệnh, em trai còn nhỏ, cả nhà chúng em đều phải dựa vào một mình bố em đi kiếm tiền.

Lúc em còn sống, thường xuyên mười ngày nửa tháng mới được ăn thịt một lần.

Em chết đi rồi, người sống còn phải sống cho tốt, có số tiền gần chục tỷ này, đủ để cho người nhà của em trôi qua một thời gian dài thư thái rồi.”

Tôi không phản bác được, hoàn toàn chính xác, có lẽ đối với người nhà của cô ấy mà nói, đây chính là kết quả tốt nhất.

Có điều, gần chục tỷ mà bán đứt một cái mạng, trong lòng tôi vẫn cảm thấy rất khó chịu.

Thế giới này chính là như thế, những người nghèo không quyền không thể như chúng tôi, cuối cùng cũng chỉ có thể khuất phục trước tiền tài.

Tôi thở dài, nói với cô ấy: “Ngày mai chị sẽ đưa em đến chùa miếu, mời cao tăng đến siêu độ cho em nhé.”

“Em không muốn đi.” Ma nữ đột nhiên nói: “Em muốn ở lại bên cạnh chị cơ.

Tôi lập tức từ chối.

“Chị thật sự không phải người nuôi quỷ, em đi theo chị để làm gì?”

Ma nữ phịch một tiếng lập tức quỳ xuống: “Van xin chị đó, em không muốn đi, dù sao giữa chúng ta lúc đó có khế chủ mà.

Chị chỉ là một cô gái độc thân, trên đời này phụ nữ độc thân gặp phải rất nhiều nguy hiểm, có em ở lại còn có thể giúp đỡ cho chị, bảo vệ chị.”

Tôi kiên định phất tay áo, nói: “Không được, chuyện của chị thì tự chị sẽ giải quyết, không để em phải lo lắng, ngày mai chị sẽ đưa em đi tới chùa Hồng Quang.

Nói đùa, tôi còn đang bị một con ma đàn ông Chu Nguyên Hạo cuốn lấy, bây giờ lại tới thêm một con ma nữ, thời gian này còn phải trôi qua như thế nào đây?

Ma nữ quỹ cả đêm ở bên trong phòng khách sạn, nhưng tôi vẫn không đồng ý.

Sáng sớm hôm sau, tôi cầm người giấy có ghi ngày sinh tháng đẻ của cô ấy xuất phát.

Bước vào Chùa Hồng Quang, tôi lại trông thấy vị thầy Tín Thiện kia, ông ấy vẫn còn đang quét rác bên ngoài Bảo điện Đại Hưng, quét một cách cực kỳ chăm chú.

Đột nhiên, ông ấy nhìn thấy trên mặt đất có một con nhện, lập tức dừng động tác trong tay lại, cẩn thận nâng con nhện kia lên, đặt ở một nhánh cây bên cạnh, rồi lại tiếp tục quét.

Tôi bước nhanh đi qua, chấp tay trước ngực, thi lễ với ông ấy: “Chào thầy Tín Thiện”

Tín Thiện ngẩng đầu, cười nói: “Thì ra là nữ thí chủ, tôi chờ cô lâu lắm rồi.”

Tôi thực sự ngạc nhiên: “Thầy biết tôi sẽ tới sao?”

“Gần đây nữ thí chủ có một kiếp nạn, nếu như cô không tới thì tôi vẫn sẽ đi tìm cô.

Thầy Tín Thiện cười ha ha nói.

Tôi giật nảy người: “Tôi có kiếp nạn sao? Thầy Tín Thiện, kính xin thầy nói rõ cho tôi biết, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Nữ thí chủ không cần hoảng hốt, đã là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh cũng không khỏi.

Thầy Tín Thiện bình thản nói: “Chỗ này của tôi có một món đồ muốn tặng cho cô, cô nên giữ gìn cần thận, đến lúc đó sẽ có việc cần trọng dụng.

Nói xong, ông ấy lập tức đưa một cục đá cho tôi.

Đây thật sự là một cục đá, dựa theo ngoại hình mà nhìn, so với đá cuội bình thường cũng không có gì khác nhau.

Tôi nhìn hết nửa buổi cũng không nhìn thấy bí mật nằm ở đâu.

Thầy Tín Thiện niệm câu phật hiệu, nói: “Nữ thí thủ, giao linh hồn trên người cô lại cho tôi đi.

Trong lòng tôi âm thầm giật mình, thầy Tín Thiện này quả nhiên lợi hại.

Tôi lấy người giấy kia ra, cung kính giao lại cho ông ấy: “Thưa thầy, đây là một cô gái rất đáng thương, nhờ thầy siêu độ cho cô ấy, để cho cô ấy kiếp sau có thể đầu thai làm người ở một gia đình tốt.

Tín Thiện nói: “Mọi người đều có pháp duyên, nếu như cô ấy là một người lương thiện thì đương nhiên sẽ được đầu thai tốt.

Nếu như cô ấy làm nhiều việc ác, đương nhiên cũng phải đi đến chỗ cô ấy nên đi, nữ thí chủ không cần quá mức lo lắng.

Tôi gật đầu: “Dạ thầy, làm phiền thầy quá, thầy xem, tôi quyền cho thầy ba mươi triệu tiên dầu vừng, có đủ hay không?”

Tín Thiện lắc đầu: “Bản tăng không cầm tiền tài, nếu như cô muốn cảm ơn tôi thì cứ làm nhiều thêm vài việc thiện là được.”

Tôi có chút xấu hổ, đây mới đúng là cao tăng, tôi cho ông ấy tiền, ngược lại còn có vẻ tục tăng.

Bỗng nhiên, ma nữ từ trong người giấy chui ra, cũng không có hiện hình, nhưng tôi và thấy Tín Thiện đều có thể nhìn thấy cô ấy.

“Chị Khương, chị còn chưa nói cho em biết tên của chị.” Cô ấy nhìn tôi nói.

Lúc này tôi mới nhớ tới, giữa chúng tôi trong lúc đó cũng không có trao đổi danh tính, phía trên người giấy cũng chỉ ghi ngày sinh tháng đẻ của cô ấy mà không có tên gọi.

“Chị tên là Khương Lăng.

Tôi nói.

Cô ấy nhìn tôi cười cười, khuôn mặt rõ ràng khủng khiếp như vậy, nhưng tôi lại cảm thấy nụ cười này rất đẹp: “Em tên là Ngải Thanh An, Khương Lăng, em nhất định nhớ rõ tên của chị, cho dù em có đầu thai đến chỗ nào đi nữa thì em cũng sẽ nhớ rõ ân tình của chị.

Nói xong, cô ấy bái tôi một cái thật sâu, tôi thấy mũi mình có chút cay cay.

Cáo từ, từ trong chùa miếu đi ra, tôi lập tức cúng vào quỹ tài khoản công ích mười lăm triệu, xem như là vì tôi, cũng là vì Ngải Thanh An mà tích đức.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.