Tư Hà Quân nói: “Người kia rất có thế lực, chúng tôi báo án ngay cả cảnh sát cũng không dám quản, em họ à, coi như em có bản lãnh đi nữa, cũng không có cách nào so với tên đó.
Em vẫn nên đi đi, chúng tôi thật vất vả mới tìm được em, không muốn em bị chúng tôi liên luỵ.
”
Vừa nghe nói người kia rất có quyền thế, tôi liền lại đau đầu, nếu Tư Không Uy Vũ không quan tâm mà cứ trực tiếp xé nát những người kia thì mùa xuân này thủ đô có chuyện vui rồi.
Tư Không Uy Vũ đè bờ vai của ông lại, nhìn ánh mắt, gằn từng chữ hỏi: “Người kia đến tột cùng là ai?”
Tư Hà Quân nhìn qua ánh mắt của hắn ta, phảng phất như bị khống chế, nói: “Gã tên là Tề Nam, là cậu ba của nhà họ Tề.
”
Lần này đến phiên Chu Nguyên Hạo nhíu mày, tôi thấp giọng hỏi: “Nhà họ Tề là nhà nào vậy?”
“Ông ấy nói không sai, nhà họ Tề có thế lực rất lớn ở thủ đô.
” Chu Nguyên Hạo liếc nhìn cô gái kia một chút, “Tam thiếu gia của nhà họ Tề này tôi cũng có nghe qua, nghe nói là con ông cháu cha vô pháp vô thiên, chuyện gì cũng dám làm, hai người anh của gã kiểu gì cũng sẽ thu thập tàn cuộc cho.
”
Anh dừng một chút, nói: “Những cô gái bị gã hại khó mà đếm xuể, người bị gã gây khó dễ lại càng nhiều.
”
Tư Không Uy Vũ bỗng nhiên đi qua, bắt lấy cổ áo của cô gái rồi dùng sức xé ra, lộ ra lồng ngực như tuyết trắng.
Hai vợ chồng Tư Hà Quân và Phạm Dung không chịu được nhất chính là chuyện này, nhào lên cắn xé Tư Không Uy Vũ: “Tên khốn nạn! Thả con gái chúng tôi ra!”
Tư Không Uy Vũ đưa tay đè lại bờ vai của họ, hai người lập tức không thể động đậy.
Tôi và Chu Nguyên Hạo đều kinh ngạc đến ngây người.
Trên ngực của cô gái có một vết sẹo thập tự giá ngược, xem ra là dùng bàn ủi nung đỏ in dấu lên.
Vừa nhìn thấy vết sẹo, Phạm Dung liền sụp đổ, hô một tiếng: “Thuần Nhi!” Sau đó liền ngã ngất đi.
Nhưng chúng tôi đều không có có tâm tư lo chuyện này, thập tự giá ngược là ký hiệu của Satan giáo, tôi biết nước ngoài có rất nhiều tín đồ Satan giáo, không nghĩ tới ngay cả trong nước cũng có.
Tư Không Uy Vũ nói: “Cô bé này đã từng bị đồ vật bám thân nào đó, linh hồn bị thương tổn mới trở nên như vậy.
”
Chẳng trách khi tôi vào nhà đã cảm thấy cô bé này có chút không đúng, thì ra là linh hồn bị hao tổn!
Tôi nhớ rõ trong sách mà bà nội để lại có viết, Tây Dương có yêu ma, những yêu ma này giỏi về việc bám vào thân thể con người.
Nếu như yêu ma có thực lực mạnh mẽ thì sau khi bám thân sẽ sinh ra tổn hại cho linh hồn của người bị bám vào, cho dù sau khi trừ khử yêu ma thì người bị hại cũng rất khó phục hồi như cũ.
Nhục thân chịu tổn thương, muốn phục hồi như cũ rất dễ dàng, nhưng nếu linh hồn chịu tổn thương, muốn trị tốt rất khó, cần dược liệu quý giá hoặc là bảo vật dưỡng hồn.
Yêu ma mà trong sách nói tới đoán chừng chính là ma quỷ bên trong truyền thuyết phương Tây.
Cô gái này bị ác ma cao cường bám thân qua sao?
Nếu như cậu ba nhà họ Tề là tín đồ của Satan giáo, tình huống này sẽ rất phức tạp.
Trước đó Satan giáo của nước Pháp tập kích tu sĩ Hoa Hạ, mưu toan đoạt thất khẩu quỷ quan của Quỷ Cốc tử, nhưng âm mưu của bọn họ bị các tu sĩ Hoa Hạ phá bỏ, người cũng bị giết chết hết, các tu sĩ Hoa Hạ sẽ không nhân từ nương tay với người Satan giáo.
Trong lòng tôi đột nhiên sáng ra, nói với Chu Nguyên Hạo: “Nguyên Hạo, nếu như Tam thiếu gia nhà họ Tề triệu hoán ác ma cao cường thì thành phố này coi như mười phần nguy hiểm, nơi đây lại là thủ đô Hoa Hạ, một khi ác ma bắt đầu hành hung, hậu quả sẽ không lường được.
”
Chu Nguyên Hạo đương nhiên hiểu được ý tứ của tôi, phát hiện vết tích của ác ma trên thân cô gái này, chúng tôi có thể trực tiếp có lý do hợp lý để ra tay với Tam thiếu gia nhà họ Tề.
Triệu hoán ác ma của Satan giáo là ý đồ bất chính, đây chính là một tội lớn, có thể xem như phản quốc, dù cho gia chủ Nhà họ Tề ra mặt cũng không bảo vệ được gã.
“Mọi, mọi người đến cùng đang nói cái gì?” Tư Hà Quân mờ mịt nhìn chúng tôi, “Cái gì mà quỷ thần gì chứ, các người rốt cuộc là ai?”
Tôi bước lên nhìn ánh mắt của ông ta, nghiêm túc nói: “Ông Tư, ông có muốn báo thù cho con gái hay không, khiến những tên khốn nạn tổn thương cô ấy phải trả giá đắt?”
“Muốn! Đương nhiên muốn!” Nói đến người kia, Tư Hà Quân hận không thể uống máu, ăn thịt, lột da gã.
“Rất tốt.
” Tôi gật đầu nói, “Nếu ông muốn báo thù thì nhất định phải tin tưởng chúng tôi, hiện tại, chúng tôi là hi vọng duy nhất của ông.
”
Tư Hà Quân nuốt nước miếng một cái, nói: “Các người muốn thế nào?”
“Mọi người không thể ở lại nơi này.
” Chu Nguyên Hạo nói, “Thu dọn đồ đạc, bây giờ đi theo chúng tôi.
”
“Đi chỗ nào?” Tư Hà Quân hỏi.
“Chuyện này ông không cần quan tâm.
” Tôi nói, “Con gái của ông hiện tại là nhân chứng quan trọng, nếu như không bảo vệ cô ấy, người một nhà các người chỉ sợ đều nguy hiểm đến tính mạng.
”