(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dù Mạnh Triều Nhân có trong sạch cỡ nào thì chỉ cần Tả Linh Xuyên phán cậu có tội, cậu sẽ lập tức thừa nhận mình phạm tội ác tày trời, đáng bị kết án bằng hình phạt tàn khốc nhất.
Vốn dĩ cậu muốn dùng miệng làm trước một lần cho nam sinh như ở phòng tập piano, nhưng vừa cúi đầu xuống thì bị Tả Linh Xuyên cản lại.
Mạnh Triều Nhân bị níu tóc suy nghĩ một lát, sau đó đổi sang dùng tay làm chỗ phía dưới của Tả Linh Xuyên cứng lên. Lòng bàn tay cậu mềm hơn Tả Linh Xuyên rất nhiều, ngón tay vuốt ve lên xuống những đường gân nổi rõ, không điệu nghệ cho lắm nhưng vẫn thành công làm vật kia phình to ra.
Trong nhà Tả Linh Xuyên không "chuẩn bị" như Tề Kha Hàn, không có gel bôi trơn mà cũng chẳng có bao, Mạnh Triều Nhân cúi đầu nỗ lực làm việc, sau khi lòng bàn tay dính đầy chất lỏng trong suốt thì quyết định dùng cái này nới lỏng chỗ phía sau của mình.
Nếu là chuộc tội thì đương nhiên việc này cậu phải tự làm một mình.
Mạnh Triều Nhân hết sức tập trung, đầu lưỡi ấn nhẹ lên hàm, thử nhét ngón trỏ vào nụ hoa khép chặt. Dù sao lúc nãy đi tắm cậu đã rửa sạch mình, hai ngón tay chui vào đường ống ẩm ướt trơn mềm rất dễ dàng nhưng muốn nuốt trọn dương vật cứng rắn của Tả Linh Xuyên vẫn hơi khó.
Cảm nhận lỗ nhỏ của mình bị vạch ra từ từ, trong không gian chỉ có hai người, cậu càng ý thức được người đang ân ái với mình là Tả Linh Xuyên —— Người mà cậu đơn phương xem là chủ nhân mấy tháng nay.
Cậu rũ mắt nhìn một múi cơ bụng của Tả Linh Xuyên lộ ra khi áo ngủ bị vén lên, hầu kết bỗng nhúc nhích, cũng không dám tự tiện đưa tay vuốt ve thân thể y mà chỉ biết nắm góc áo mình.
Khi thử vặn eo, cậu thở rất nhẹ, không thể gây ra động tĩnh quá lớn để tránh cho cuộc xét xử bí mật của họ bị phát hiện.
"Mau lên." Tả Linh Xuyên dựa vào thành giường túm lấy cổ tay cậu, sau khi nóng nảy thúc giục một câu thì nắm chặt lòng bàn tay rịn mồ hôi của cậu.
Mạnh Triều Nhân nhìn lòng bàn tay hai người kề sát nhau, lập tức đè trọng lượng cơ thể xuống, lỗ nhỏ chật hẹp đột nhiên bị côn thịt nóng bỏng căng ra.
Khi chỗ thịt mềm nhạy cảm bị đè ép, cậu cảm thấy bụng dưới co thắt, ngón chân cọ vào ga giường, suýt nữa mất khống chế kêu ra tiếng, nhưng nhớ tới mệnh lệnh của Tả Linh Xuyên lại mím môi nuốt ngược mọi thanh âm xuống cổ.
Bàn tay bị nam sinh nắm chặt, sau khi ngồi xuống Mạnh Triều Nhân khó lòng chống đỡ được mình, dù lúc cử động cảm nhận được kích thích quá mức cũng không cách nào rời đi mà chỉ có thể nuốt tiếp côn thịt chưa vào hết.
Cậu thở hổn hển như chó con một hồi, lúc vặn eo mấy giọt mồ hôi lăn xuống trán, có một giọt đọng trên lông mi cậu, khi chớp mắt lập tức vỡ thành giọt nước li ti làm mắt cậu nhòe đi.
Nhìn Tả Linh Xuyên qua màn lệ tựa như ngắm hoa trong sương, như thể mọi thứ bây giờ đều là ảo tưởng của cậu.
Sau khi thích ứng với sự xâm nhập của vật thô to này, Mạnh Triều Nhân hơi nhấc mông lên để lộ một nửa dương vật Tả Linh Xuyên đã bị dâm dịch của cậu chảy ra làm ướt nhẹp.
Khi cậu nhắm mắt lại định nhún nhanh hơn thì bỗng nhiên bị đè mạnh xuống.
Vừa lấy lại tinh thần từ trong khoái cảm thì môi cậu đã bị Tả Linh Xuyên cắn, hệt như một sợi xích bị lửa thiêu đốt quấn lấy lưỡi cậu rồi kéo cậu xuống địa ngục dục vọng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");