(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lưỡi Mạnh Triều Nhân nóng hơn y tưởng.
Tả Linh Xuyên nới lỏng bàn tay đang giữ ót Mạnh Triều Nhân, động tác hơi dừng lại, y cau mày cọ quy đầu lên hàm trên của cậu một hồi mới đâm sâu vào cổ họng.
Ngón tay lộ rõ khớp xương của y luồn vào mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cậu, lòng bàn tay bị vành tai đỏ bừng kia làm nóng rực.
Mạnh Triều Nhân nói thì hay nhưng khẩu giao cực kỳ kém cỏi, giờ đang chóng mặt nên chỉ biết dùng đầu lưỡi liếm quanh, cố gắng nuốt chất lỏng trào ra.
Má cậu căng phồng, hít thở cũng khó, khi Tả Linh Xuyên xem miệng cậu như vật phát tiết đâm vào rút ra, cậu còn phải cố gắng hết sức để răng đừng đụng vào đối phương, tiếp nhận quái vật càng lúc càng phình to.
Cái tên "Tả Linh Xuyên" này khiến cậu từ bỏ hết mọi phản kháng, cho dù sự thô bạo của y làm cậu càng thêm hoa mắt chóng mặt, khó chịu đến nỗi khóe mắt ứa nước.
Khi gậy thịt kia rút ra một đoạn, chất lỏng nuốt không trôi hòa lẫn với dịch nhầy trơn trượt trào ra khóe miệng cậu.
Chưa kịp lấy lại hơi thở thì nam sinh đã thô bạo đè đầu cậu xuống. Cậu rên khẽ một tiếng rồi mở mắt ra, giọt nước trên trán lọt vào mắt, bị mồ hôi mặn chát làm cay xè nên không thể nhìn rõ trước mặt, chỉ thấy được một bóng đen méo mó mơ hồ.
Cậu không có quyền cự tuyệt. Dù thần có ban rượu độc thì tín đồ cũng phải ngửa đầu uống một hơi cạn sạch.
Thật lớn, thật ngon...... Thích quá......
Đây là hương vị của Tả Linh Xuyên.
Nhiệt độ cơ thể Tả Linh Xuyên thấp hơn người thường một chút, dù mùa đông hay mùa hè tay cũng vẫn lạnh. Mạnh Triều Nhân nóng bừng cả người thực sự rất muốn dựa sát vào đối phương, thậm chí cảm thấy trong bụng mình nóng chết người, muốn y cắm vào người mình, rót nước thuốc lạnh buốt vào bụng mình......
Cậu muốn chạm vào Tả Linh Xuyên nhưng cả hai cánh tay đều bị Tề Kha Hàn nắm nên chỉ có thể cố gắng dùng miệng ăn quà tặng của thần.
Khi cậu ngẩng đầu muốn ngậm gậy thịt sâu hơn, Tề Kha Hàn nâng mông cậu lên.
Cửa huyệt hơi sưng dưới người đột nhiên bị vạch ra, sự kích thích đáng sợ như sóng thần càn quét khắp toàn thân, đối phương chưa cho cậu thời gian né tránh đã đâm thẳng vào chỗ sâu nhất.
Mạnh Triều Nhân hoàn toàn kêu không ra tiếng, hai mắt nhắm nghiền, trên mặt đầm đìa nước mắt, chân yếu ớt quẫy đạp, eo ưỡn cao như muốn thoát khỏi cây gậy khổng lồ đang ghim chặt mình.
Qua mấy lần luyện tập Tề Kha Hàn đã dần tìm ra bí quyết để cậu lên đỉnh, giờ đang tấn công vào nơi đó, cậu vừa dùng đầu lưỡi liếm gậy thịt trong miệng vừa phải hóp bụng chịu đựng khoái cảm triền miên bên dưới.
"Mạnh Triều Nhân," khi cậu sắp nhịn không được bắn ra, Tả Linh Xuyên đè đầu gối vào dương vật non nớt của cậu rồi lạnh lùng hỏi, "Ai cho phép cậu sướng hả?"
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");