Nhật Ký Sống Lại Của Trùng Đực Bản Địa

Chương 50




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Không ít phân thân của trùng thần bị laser của Xavier càn quét rồi tan biến. Trong không trung nổi lên vô số hố đen, rất nhiều quân thư cấp B bị nó hút vào, mà càng hút được nhiều trùng thì hố đen càng lan rộng. Đôi cánh đen của Xavier bao bọc trong ngọn lửa phóng thẳng về phía trùng thần, bị hắn dùng huyền kiếm chặn lại. Trùng thần xé rách không gian áp sát Xavier, nhìn thẳng vào mắt hắn mà nói:

"Hahaha, Xavier, ngươi biết không, kiếp trước Shion là tín đồ trung thành nhất của ta, hắn làm theo mọi thứ mà ta yêu cầu. Khi đó ngươi có xem livestream không nhỉ? Cánh của hùng chủ ngươi cũng đẹp đấy, mỏng, mềm mại và trong suốt, chỉ tiếc là đã bị mấy tên quân thư bẩn thỉu vò nát trước rồi."

"Câm miệng!!!" Xavier bóp cổ trùng thần rồi phóng thẳng laser vào mặt hắn. Sức nóng tỏa ra từ luồng laser thậm chí còn làm tan chảy những cơ giáp đứng gần, chứng tỏ uy lực của nó đã vượt xa trước đây. Đừng nói là áo giáp focallure, hiện tại không tồn tại bất kỳ vật chất gì không bị luồng laser này huỷ diệt, kể cả thân thể của trùng thần quyền năng. Cơ thể trùng thần đã bị Xavier đốt trọi, dưới lớp máu thịt cháy rụi còn sáng lên tàn lửa tựa như than hồng.

Viên Căn nguyên tinh thạch nát vụn lơ lửng trong không trung, nhanh chóng tái tạo lại cơ thể của trùng thần. Tàn lửa bay tán loạn lại trở về với cơ thể, chỉ chưa đầy chục giây, cơ thể của trùng thần lại trở về như trước, hoàn mỹ không chút tì vết.

"Xavier, ta là thần, ta sẽ không bị giết chết." Trùng thần vung kiếm chém đứt cánh tay của Xavier đang bóp chặt cổ hắn, lưỡi kiếm tiếp tục chém đôi phần bụng của Xavier. "Ngươi cũng vậy, chúng ta bất tử. Nhưng hùng chủ của ngươi không như vậy, sinh mệnh của hắn hữu hạn. Bây giờ đúng là hắn xinh đẹp đấy, nhưng vài trăm năm nữa thì sao? Liệu ngươi còn thích một đoá hoa tàn úa nữa không? Xavier, chúng ta khác với lũ trùng dân vô tri đó, ngươi xứng đáng có được thật nhiều trùng đực xinh đẹp và ngoan ngoãn khác. Cuộc chiến giữa hai ta vô nghĩa, cả ta và ngươi không thể tiêu diệt lẫn nhau vì chúng ta đều bất tử. Vậy thì vì sao không giao Himmel cho ta và rời khỏi trùng tinh, chúng ta không ai làm phiền đến ai?"

Từ trong cơ giáp, Lục Xuyên có thể quan sát được cánh tay và phần bụng bị chém lìa của Xavier nhanh chóng nối lại với nhau, lành lặn không chút tì vết. William điều khiển cơ giáp giương cánh bay lên muốn đưa Lục Xuyên rời khỏi chiến trường, nhưng ngay lập tức bị hai phân thân của trùng thần chặn lại. Các phân thân của trùng thần đều từ cấp S trở lên, trong khi tại lăng mộ hiện giờ chỉ có William và Rambo cấp S, chưa kể rất nhiều hố đen đang nổi lên ngày càng nhiều giữa không trung. Quân đế quốc và liên bang dần dần rơi vào tình thế bất lợi. William đang vất vả đối chiến với hai phân thân của trùng thần, khi hắn chú ý tới một phân thân khác đang xé không gian tiếp cận cơ giáp từ sau lưng thì đã muộn. phân thân của trùng thần vung kiếm muốn đâm thủng cơ giáp từ sau lưng thì đột nhiên pháo bắn tỉa trên vai cơ giáp khởi động, nòng súng chĩa thẳng vào đầu phân thân mà nã pháo liên tục khiến nó tan biến.

William kinh ngạc nhìn xuống trùng đực trong lòng hắn đang linh hoạt chuyển từ pháo bắn tỉa sang kiếm gamma để chiến đấu với một phân thân khác. Nước từ khoang chứa của cơ giáp phóng ra đông cứng tay chân của phân thân kia, khiến Lục Xuyên thuận lợi điều khiển kiếm gamma chém lìa đầu hắn. Khi phân thân còn lại tiếp cận, những mũi tên băng từ phía sau lao lên đâm xuyên qua người hắn, cuối cùng bị kết liễu dưới thanh kiếm gamma. Mắt Lục Xuyên sáng như sao, hắn không ngờ cơ giáp của trùng cấp S lại tuyệt đến vậy. Thể lực của trùng đực không đáp ứng đủ để kết nối với cơ giáp chiến đấu, nhưng hiện tại cơ giáp đã được kết nối với William, việc Lục Xuyên cần làm chỉ là điều khiển nó.

Lục Xuyên giương đôi mắt sáng lấp lánh quay lại nhìn về phía William rồi nói: "William, anh biết không? So với rút lui khỏi chiến trường thì em nghĩ mình sẽ giúp đỡ được rất nhiều trùng khi ở lại đấy!"

Hệ thống ôm mặt khóc: "Biết ngay mà, đã bảo đừng có cho Lục Xuyên lên cơ giáp!"

William muốn khuyên Lục Xuyên rút lui, nhưng nhìn trùng đực trong lòng đang hăng hái ngắm bắn kẻ địch thì hắn biết có nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể dùng hết sức bảo vệ Lục Xuyên. Quân đội dưới sự chỉ huy của Rambo và William lập thành đội hình đối chiến với phân thân của trùng thần, những hố đen bị tơ tinh thần lực của Ren chặn lại, không thể mở rộng cũng không thể hút trùng và cơ giáp vào nữa. Mà trên bầu trời, hai vị trùng thần vẫn đang chiến đấu, dù khoảng cách rất xa nhưng dưới mặt đất vẫn bị dư chấn từ những đòn tấn công ảnh hưởng, từ phía dưới nhìn lên chỉ có thể thấy bầu trời đang bị bao phủ bởi những mảng đen đỏ, thi thoảng có những cột sáng laser phóng ra chia cắt những tầng mây.

Mà lúc này, tàu hộ tống các trùng đực rời khỏi chiến trường bỗng nhiên liên lạc lại với Rambo, nói rằng không tìm thấy bác sĩ Shawn trên tàu. Rambo vội vã gọi cho hùng chủ của hắn nhưng Shawn không nghe máy. Ren đang đứng trên vai cơ giáp của Rambo nên có thể nghe được báo cáo của tàu hộ tống. Khi Rambo gọi điện cho Shawn, hắn tinh ý phát hiện ra một chiếc máy truyền tin đang rung lên dưới mặt đất, là máy của Shawn.

Khi nãy Shawn căn bản không hề lên tàu hộ tống. Vậy thì hắn đã đi đâu? Ren tỏa tơ tinh thần đi khắp nơi tìm kiếm Shawn. Tinh thần lực của trùng đực có thể dễ dàng liên lạc với nhau, nhưng Shawn không hề đáp lại Ren, chỉ có thể là do hắn đã chết hoặc đã mất ý thức, hoặc cũng có thể là...

Chiến trường hỗn loạn thế này, Shawn đi một mình nhất định sẽ gặp nguy hiểm. Rambo cực kỳ lo lắng, hắn muốn giao chiến trường cho phó quan để đi tìm hùng chủ thì nghe Ren vỗ lên vai cơ giáp nói:

"Đưa ta xuống hồ vĩnh cửu, có thể Shawn đang ở dưới đó!"

Bỗng rầm một tiếng, có thứ gì đó từ trên trời đâm sầm xuống mặt đất. Khi khói bụi tan đi, nhìn kỹ mới thấy là Xavier đang đè chặt trùng thần dưới đất. Cả hai đã trùng hóa toàn phần, giáp trùng của Xavier bốc lên ngọn lửa hừng hực, trên đầu là vương miện lửa đỏ rực. Ngược lại với hắn, giáp trùng và vương miện của trùng thần là một màu đen huyền, cả người hắn tỏa ra làn khói đen đặc. Móng vuốt Xavier chọc xuyên qua ngực trùng thần, mà cả thân dưới của trùng thần đều đã bị đốt trụi. Tuy vậy nhưng Xavier cũng không khá hơn, cả một bên ngực và bả vai trái của hắn đã bị hố đen nuốt chửng, từ phần cổ sang vai trái trống rỗng. Tuy vậy nhưng bả vai của Xavier và cả thân dưới của trùng thần đều đang được tái tạo lại, những vết thương trên người cả hai đều nhanh chóng khép miệng, ngoại trừ lỗ hổng giữa ngực trùng thần vẫn đang bị Xavier dùng móng vuốt chọc thủng.

"Ta đã nói rồi, Xavier, chúng ta không thể chết."

"Mày nói quá nhiều rồi đấy!" Xavier móc tim hắn ra khỏi lồng ngực. Hắn giơ trái tim còn đang nảy lên từng nhịp đập trước mặt trùng thần rồi bóp nát. "Tao sẽ giết mày cho đến khi nào mày không thể hồi sinh được nữa."

Từ kẽ răng nhọn hoắt của trùng thần rít lên những tiếng cười gằn. Đúng lúc này, sau lưng họ, lòng hồ vĩnh cửu bỗng bừng lên ánh sáng xanh lam, mặt hồ không ngừng xao động tựa như có sóng vỗ. Vô số tơ tinh thần từ dưới đáy hồ phóng lên cuốn lấy Xavier và trùng thần, khiến cả hai không thể cử động. Từ mặt nước cuộn sóng, một trùng đực cưỡi tơ tinh thần phóng lên, không ai khác chính là Shawn! Hơn nữa trong tay hắn còn đang cầm một thanh kiếm phỉ thúy trong suốt!

Báo thù!

Trả lại tất cả những gì chúng đã làm với chúng ta!

Giết sạch trùng cái!

"Tiêu diệt trùng thần!" Shawn gào lên, mà lại tựa như tiếng vọng của hàng vạn linh hồn vất vưởng dưới đáy hồ. Xavier cảm nhận được sát khí đâm tới từ phía sau. Thanh kiếm mang theo sự băng lạnh của thi cốt, sát ý và thù hận của nó bao trùm không gian khiến bản năng của Xavier ý thức được nguy hiểm, nhưng hắn không thể cử động, cũng không thể tránh đi. Những trùng văn cổ sau lưng Xavier bùng cháy càng mãnh liệt hơn tạo thành một đôi cánh bằng lửa chuẩn bị lấy mạng kẻ đánh lén. Nhưng ngay lúc này, mùi pheromone như sương đêm quen thuộc lại phảng phất quanh chóp mũi, ngay sau đó là một thân thể ấm áp lao đến, ôm hắn tránh khỏi mũi kiếm của Shawn.

"Hùng chủ điện hạ!" Xavier hoảng hốt kêu lên, ngay từ khi ngửi thấy pheromone của Ren, hắn đã vội vàng thu đôi cánh lửa sau lưng và ngọn lửa trên giáp trùng lại. Cũng may quân phục trên người Ren có khả năng cách lửa cực tốt cho nên Ren không bị bỏng, nếu không hậu quả không đơn giản chỉ là bị thương. Ren dùng tinh thần lực cắt đứt tơ tinh thần đang trói chặt Xavier, đôi mắt tím biếc vẫn kinh ngạc nhìn về phía Shawn.

Tuy rằng không thể đâm trúng Xavier nhưng thanh kiếm không hề dừng lại, tiếp tục lao về phía trùng thần. Khoảnh khắc mũi kiếm đâm xuống viên đá giữa trán trùng thần thì không thể tiến thêm bước nào được nữa, mũi kiếm không thể xuyên qua Căn nguyên tinh thạch dù nó đã vỡ vụn. Mũi kiếm trong suốt không ngừng nứt ra rồi lại được trám lại bởi tơ tinh thần, Shawn vẫn không ngừng lại, đôi mắt vốn mang màu hổ phách của hắn lóe lên ánh lam của phỉ thúy.

"Hùng chủ!" Rambo bước xuống khỏi cơ giáp, muốn tiến về phía Shawn nhưng bị uy áp từ thanh kiếm bức cho lùi lại, mà dường như Shawn cũng không nghe thấy giọng nói của Rambo. Ánh mắt hắn lúc này đong đầy thù hận, gương mặt nhỏ nhắn và tinh xảo giờ đây dữ tợn tựa như một đao phủ. Shawn dồn hết truyền tinh thần lực truyền vào thanh kiếm, mũi kiếm bắt đầu nghiến vào trong viên đá trên trán trùng thần.

"Một con trùng đực?" Trùng thần phẫn nộ phát hiện ra đang điều khiển kiếm phỉ thúy tấn công mình là một con trùng đực yếu đuối mà hắn vốn không để vào mắt. Đôi mắt thấu thị tựa như tia X quét qua người Shawn, xác nhận Shawn chỉ là một trùng đực cấp A bình thường, thậm chí còn chẳng mang dòng máu của tộc Himmel. Điều khiến trùng thần vừa giận dữ vừa kinh ngạc chính là sau lưng Shawn thậm chí còn không có cánh!

"Một món đồ chơi đã bị xé cánh mà lại dám tấn công ta sao?!" Căn nguyên tinh thạch sáng lên khiến mũi kiếm bắt đầu xuất hiện những mảnh vỡ.

"Câm miệng!" Shawn hét lên. "Trùng đực không phải món đồ chơi cho các ngươi! Tất cả trùng cái các ngươi đều sẽ phải xuống địa ngục!"

Thanh kiếm phỉ thúy từ chối Ren, nhưng lại chấp nhận để Shawn điều khiển nó. Tuy kiếp trước Ren từng rơi vào tay Shion nhưng hắn chưa từng để thù hận che mờ lý trí, hắn có thư phụ quan tâm, có Xavier vì yêu mà trả giá mọi thứ vì hắn. Ren chưa bao giờ căm ghét tất cả trùng cái, nhưng Shawn thì không như vậy.

Phải căm hờn và ghê tởm đến mức nào mới có thể chỉ vì nhớ lại những lời khen của lũ trùng cái mà nhẫn tâm cắt vụn đôi cánh của chính mình? Shawn chưa từng buông bỏ thù hận, hắn chỉ đè nén nó xuống tận đáy lòng để Rambo và những trùng xung quanh hắn không lo lắng, cố tỏ ra rằng mình đã vượt qua quá khứ, để rồi tìm thấy sự đồng điệu với nỗi đau đớn và hận thù của những linh hồn dưới đáy hồ. Shawn đã được thanh kiếm lựa chọn.

Nó không chọn trùng đực có cấp bậc cao nhất, chỉ trùng đực có thù hận sâu đậm nhất mới có thể sử dụng thanh kiếm để báo thù.

Căn nguyên tinh thạch rung lên, truyền tín hiệu nguy hiểm đến trùng thần khiến hắn giận đến run người. Hắn đã bị tơ tinh thần từ dưới hồ trói chặt không thể cử động, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không thể giết Shawn. Thế nhưng so với việc giết một con trùng đực yếu ớt đang bị thao túng, trùng thần càng muốn huỷ diệt thanh kiếm chết tiệt này hơn cả!

Căn nguyên tinh thạch trên trán hắn rực sáng, năng lượng cuồn cuộn toả ra khiến lưỡi kiếm răng rắc nứt vỡ. Tinh thần lực từ đáy hồ và cả của Shawn đã không còn đủ để trám lại những mảnh vỡ trên kiếm. Dưới ánh sáng đỏ sậm của Căn nguyên tinh thạch, thanh kiếm phỉ thuý bắt đầu tan vỡ...

"Ta là vị thần của trùng tộc, trùng thần bất khả chiến bại!"

Một bàn tay thon dài, trắng nõn từ bên trái đỡ lấy cánh tay Shawn, tinh thần lực dồi dào truyền vào trong người hắn, dần dần trám lại những mảnh vỡ trên thân kiếm.

"Trùng tộc chỉ cần một vị thần là đủ rồi." Ren híp mắt, mỉm cười nói. "Chính ngươi đã vứt bỏ trùng tộc, trùng tộc không cần một vị thần chỉ biết tàn sát. Hãy cút khỏi đây!"

Trùng thần phẫn nộ gầm lên khiến đất trời khuynh đảo, Căn nguyên tinh thạch vận chuyển hết năng lượng đẩy lùi mũi kiếm đang dần đâm sâu vào nó. Kiếm phỉ thuý điên cuồng hút lấy tinh thần lực của Ren và Shawn để đấu lại Căn nguyên tinh thạch. Đôi tay cầm kiếm của Shawn toé máu nhưng hắn dường như không ý thức được điều này. Ren bắt đầu cảm thấy không ổn, nếu để Shawn bị rút cạn tinh thần lực thì hắn nhất định sẽ chết. Ren bắt đầu thả lỏng lãnh hải tinh thần để thanh kiếm cần thì cứ lấy, giảm bớt áp lực cho Shawn. Trên trán Ren đã lấm tấm mồ hôi, tinh thần lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, nhưng vẫn còn thiếu một chút...

Đúng lúc này, một bàn tay đặt lên trên tay Ren, cùng truyền tinh thần lực vào người Shawn. Ren kinh ngạc nhìn sang bên phải Shawn, không biết Lục Xuyên đã rời khỏi cơ giáp từ lúc nào, Ren còn đinh ninh rằng đế hùng bệ hạ lẽ ra phải rút lui khỏi chiến trường từ lâu rồi cơ mà?!

Mà lúc này, Lục Xuyên vô tình đọc được một mảnh ký ức từ việc cộng hưởng tinh thần lực với Ren. Mặt hắn nghệt ra, bàng hoàng quay sang nhìn hoàng huynh của mình.

Tinh thần lực của cấp SS và cấp A+ mãnh liệt như sóng cả, Shawn hét lớn, dùng hết sức đâm sâu thanh kiếm vào đầu trùng thần. Căn nguyên tinh thạch bị thanh kiếm xuyên thủng, mũi kiếm không dừng lại mà ghim thẳng xuống đầu của trùng thần.

Ánh sáng phát ra từ Căn nguyên tinh thạch cũng yếu dần rồi tàn lụi, trở lại là một viên ngọc với vô số vết rách, bị một thanh kiếm trong suốt đầy vết rạn nứt đâm xuyên qua.

Căn nguyên tinh thạch đã từng bị Xavier dùng phân nửa năng lượng để đảo ngược dòng thời gian, cũng bị chính tay Xavier đâm vỡ. Nếu như Căn nguyên tinh thạch vẫn còn nguyên vẹn như trước đây, chỉ sợ kết cục ngày hôm nay đã khác.

"A!!! Lũ trùng đực khốn kiếp!!!" Theo tiếng gào thét của trùng thần, sóng âm từ miệng hắn phát ra thổi bay ba gã trùng đực đáng chết. Cùng lúc đó, những mũi lao bằng đá phi đến muốn kết liễu ba trùng, tuy nhiên những thư quân của họ sao có thể trơ mắt đứng nhìn. Xavier, William và Rambo bay lên đỡ lấy hùng chủ của mình. Chỉ một luồng laser quét qua, những mũi lao đá đã tan thành tro bụi.

Lục Xuyên rất muốn hỏi Ren về mảnh ký ức mà hắn đã vô tình nhìn thấy khi nãy, nhưng giờ chưa phải lúc. Hắn lo lắng quay sang Ren hỏi: "Hoàng huynh, phải làm thế nào tiếp theo ạ? Làm sao để phong ấn trùng thần lại dưới đáy hồ ạ?"

Ren nhíu mày nhìn về phía trùng thần đang lảo đảo đứng dậy. Hắn là vị thần khởi nguyên của trùng tộc, dù không có Căn nguyên tinh thạch thì việc đánh bại và phong ấn hắn cũng không hề dễ dàng. Những hố đen được trùng thần tạo ra dần dần hoà vào nhau, cả những phân thân của hắn cũng tự động nhảy vào hố đen. Hố đen cắn nuốt năng lượng từ những phân thân của trùng thần rồi mở rộng, bao trùm thủ đô. Trùng phần phẫn nộ gầm lên, những sợi tơ tinh thần từ đáy hồ trói chặt hắn đã bị phá vỡ. Hắn điên cuồng muốn đưa tay lên rút thanh kiếm ra khỏi trán mình nhưng không thể, tay hắn thậm chí còn không thể nắm được vào chuôi kiếm đã bị uy áp từ kiếm đẩy bật ra.

"Khốn kiếp!!! Tất cả các ngươi phải chết!!!"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.