(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); William nhìn vẻ mặt ngu ngốc của Xavier liền biết hóa ra đại điện hạ không để hắn biết gì cả, tốt lắm, cả đế quốc và liên bang đều bận rộn chuẩn bị cho hôn lễ trọng đại này còn một bên đương sự vẫn đang ngủ vắt cả lưỡi không hề hay biết. Bởi vậy khi Xavier vội vã bay đến lễ đường đã thấy quý tộc và quan lại của cả đế quốc và liên bang đang chờ sẵn hai bên, còn ở cuối thảm đỏ dẫn đến bậc thang cao nhất là Ren đang mặc lễ phục trắng, trên ngực áo cài hoa mỉm cười với hắn. Phía sau Ren là Lục Xuyên đội vương miện của đế hùng, hắn sẽ làm chứng cho hôn lễ này.
Ren thiếu chút nữa thì không nhịn nổi mà phá lên cười, lễ phục của Xavier lúc này đã nhăn nhúm, tóc hắn còn chưa kịp chải mà vểnh lên lung tung, khóe miệng còn một vệt nước đã khô. Xavier bước trên tấm thảm đỏ rực, từng bước tới gần hùng chủ tương lai của hắn, vươn tay nắm lấy bàn tay đã đưa ra chờ sẵn.
"Em... Em vẫn chưa tỉnh ngủ đúng không?" Đôi mắt đỏ như hồng ngọc của Xavier sáng long lanh ánh ngược hình dáng của Ren.
Ren bật cười đáp: "Vậy ta gọi em dậy nhé?"
"Không, không! Nếu đây là một giấc mơ vậy thì em sẽ không bao giờ tỉnh lại!" Ngay lập tức Xavier lắc đầu nguầy nguậy, tay hắn cài chặt vào tay Ren. Đây là lần thứ hai họ đứng trên lễ đường này nhưng lần này tâm trạng của Ren đã không giống như trước, nếu như lần đầu tiên Ren chỉ thực hiện nghĩa vụ của hoàng tử dùng hôn nhân để khống chế quân thư mạnh nhất lịch sử trùng tộc, vậy thì lần này hoàn toàn khác. Ren thấp giọng đọc lời thề của mình, không phải như một nghĩa vụ mà là những lời thật lòng từ tận trong tim hắn:
"Thư quân của ta, xin thề trước trùng thần và đế hùng ngay tại đây, bất kể khó khăn hay hoạn nạn, ta sẽ mãi mãi trân trọng và yêu thương em, cho đến khi cái chết chia lìa hai ta."
Đã mất mà tìm lại được, lần thứ hai cùng nhau đứng trong lễ đường khiến Xavier cảm thấy khoảnh khắc này thiêng liêng hơn bao giờ hết. Xavier quỳ xuống một gối rồi hôn lên tay Ren, hắn trịnh trọng nói:
"Từ giờ phút này, ngài chính là hùng chủ của em. Xavier xin thề sẽ không cho phép bất cứ điều gì làm tổn thương hùng chủ điện hạ, kể cả là chính em! Bất kể khó khăn hay hoạn nạn, em sẽ luôn chung thuỷ, bảo vệ và che chở cho ngài dù có phải đánh đổi bằng cả sinh mạng này." Ánh mắt của Xavier xẹt qua một tia sáng, hắn chậm rãi nói từng từ. "Dù cái chết cũng không thể chia lìa hai ta!"
Câu cuối cùng của Xavier khiến cho Lục Xuyên và những trùng bên dưới, thậm chí là cả Ren cũng có chút bất ngờ. Ánh mắt Ren nhìn Xavier dịu dàng như một hồ nước, hắn mỉm cười nói:
"Đúng vậy, dù cái chết cũng không thể chia lìa hai ta."
[ Quả nhiên tình yêu không thể giấu diếm qua ánh mắt của những người đang yêu.] Hệ thống ngồi trên vai Lục Xuyên cảm thán. [ Trước đây Shion chưa từng nhìn chú như vậy, trong mắt hắn chỉ toàn là toan tính! Thôi đừng buồn nha, đời còn dài trùng cái còn nhiều! Cố lên! ]
Hệ thống đã ở bên Lục Xuyên lâu như vậy, nó biết Lục Xuyên luôn ngưỡng mộ và theo đuổi tình yêu. Tuy vậy hiện tại Lục Xuyên đã có mục tiêu mới, hắn muốn làm một đế hùng thật tốt để mang lại hạnh phúc cho trùng dân. Nếu hắn đã không có được tình yêu, vậy thì hắn sẽ đứng một bên chứng kiến hạnh phúc của những trùng hắn yêu quý. Lúc này Lục Xuyên bước lên, đọc những lời nguyện cầu chúc phúc cho cả hai.
Trong tiếng vỗ tay của cả khán phòng, Ren kéo Xavier dậy, ôm lấy eo hắn rồi đặt lên môi hắn một nụ hôn thật sâu. Tay của Xavier cũng quấn quanh cổ Ren làm nụ hôn càng trở nên sâu hơn. Một nụ hôn là điều vô cùng hiếm trong hôn lễ của trùng tộc bởi vì hầu hết trùng tộc khi đến tuổi kết hôn đều được chỉ định đối tượng dựa theo độ thích hợp của gene và rất ít cặp đôi thực sự tìm hiểu đối phương trước hôn nhân. Thực ra khi Xavier vừa bước vào lễ đường, tất cả quan viên và quý tộc đều đã phát hiện ra pheromone của Ren trên người Xavier, hắn đã bị đánh dấu trước khi kết hôn. Quân liên bang thì đều đã biết, nhưng quý tộc của đế quốc rất coi trọng danh dự của trùng cái nên việc một trùng cái đã bị đánh dấu trước khi chính thức kết hôn là tối kỵ, tuy vậy một bên là đại hoàng tử, một bên là quân liên bang vẫn còn đang đóng ở biên giới trùng tinh chưa rút về, chưa kể đến sức mạnh khủng bố của Xavier nên tất cả trùng tại đây đều coi như không thấy mà vỗ tay chúc phúc. Đặc biệt là Antoine, nhóc đứng cả lên ghế vỗ đến đỏ cả tay, mãi đến khi Silver nhắc nhóc mới chịu dừng lại.
Chính Ren cũng không ngờ lễ cưới của mình sau này lại trở nên vô cùng nổi tiếng trên mạng. Trùng dân trên khắp đế quốc và cả liên bang đầu tiên là phát sốt với dung mạo đẹp đến siêu thực của đại hoàng tử, sau đó là tan chảy với nụ hôn ngọt ngào trong lễ cưới của họ. Thậm chí việc đại hoàng tử từng ngụy trang đi theo tàu ngoại giao đến gặp Xavier và đi theo hắn về hành tinh XR cũng bị lộ ra, sau đó Xavier mang theo quân đội liên bang tới cứu hùng chủ của mình, trải qua bao nhiêu trắc trở cuối cùng cả hai đã đến bên nhau, trở thành một câu chuyện tình khiến ai đọc cũng phải cảm động. Đương nhiên, điều khiến chuyện tình của Ren và Xavier trở nên nổi tiếng như vậy cũng một phần có bàn tay thúc đẩy của Lục Xuyên.
Lục Xuyên muốn trùng cái được đối xử tốt hơn mà không phải là vật sở hữu của trùng đực như hiện tại, tuy nhiên hắn không thể mạnh mẽ ra đạo luật ép trùng đực phải cư xử ngang hàng với trùng cái hoặc tước bỏ những đặc quyền mà trùng đực đang có, như vậy sẽ khiến trùng đực thấy phản cảm hoặc thậm chí còn gây tâm lý phản kháng muốn làm ngược lại. Bởi vậy Lục Xuyên cần một tấm gương kiểu mẫu, vừa có sức ảnh hưởng lại có thể truyền cảm hứng cho trùng đực mà vừa hay Ren lại vô cùng thích hợp. Ren là đại hoàng tử đồng thời lại là khoa học gia cơ giáp hàng đầu đế quốc, hắn làm việc chăm chỉ, yêu thương và đối xử vô cùng tốt với thư quân của mình. Mà câu chuyện "Vì yêu mà cưới" của Ren và Xavier cũng vừa hay đè xuống chuyện Noah dẫn đầu trùng cái phản kháng trùng đực và đế quốc, khiến cho trùng cái có thêm niềm tin vào hôn nhân và đế chế do hoàng tộc Himmel cai trị.
Ren cũng phát hiện ra Lục Xuyên đã lợi dụng hình ảnh của hắn để bước đầu thay đổi giá trị quan của xã hội trùng tộc, là một thành viên của hoàng tộc, hắn nên cảm thấy tự hào với sự trưởng thành của đế hùng. Nhưng với tư cách là một người anh trai, hắn muốn lôi Lục Xuyên ra cho một trận nhừ tử. Ren không thích bị chú ý nên chưa bao giờ muốn xuất hiện công khai, nhưng giờ thì hay rồi, cả đế quốc đều coi hắn là trùng đực kiểu mẫu, tình trùng trong mộng.
Viện trưởng Claude cũng được mời tới dự lễ cưới của Ren, thậm chí hắn còn thay mặt các nghiên cứu viên khác trong viện gửi rất nhiều tiền mừng cưới, hy vọng rằng sau khi đế quốc đã ổn định trở lại thì đại điện hạ sẽ tiếp tục trở về viện nghiên cứu công tác, cống hiến cho nền văn minh của trùng tộc.
"Cái gì thế này?!" Claude quên cả phép tắc, tức giận đập một bức thư lên bàn Ren. Trên bức thư có ghi ba chữ "Thư từ chức".
Ren nhấp một ngụm cà phê thản nhiên đáp: "Ý trên mặt chữ thôi, từ chức."
"Ý tôi là vì sao?!" Mắt kính dày cộm của Claude như muốn nứt ra, hắn hét toáng lên. "Lương của ngài còn cao hơn cả viện trưởng, đãi ngộ tốt có thể làm việc tại nhà, nghỉ phép vô thời hạn, ngài còn điều gì không hài lòng nữa?"
"Ta lại cần một chút tiền lương của viện nghiên cứu sao?" Chưa nói đến tiền tiêu hàng tháng của đại hoàng tử, chỉ riêng phí bản quyền cho những phát minh của Ren đã có thể tiêu mấy đời không hết, hắn thực sự chưa bao giờ để một chút tiền lương vặt vãnh đó vào mắt.
"Ta sẽ không ở lại đế quốc nữa, tuần sau ta sẽ theo tổng tư lệnh tới liên bang."
"Hả???" Claude kinh ngạc kêu lớn. "Điện hạ sẽ đi ở rể á? Điện hạ đang đùa..." Thấy Ren nhướn mày nhìn mình, Claude liền biết Ren sẽ không nói đùa. Mà ngay lúc này, ngay tại phòng bên cạnh, trên bàn của Xavier cũng có một lá thư.
"Cái gì thế này?" Xavier nhíu mày nhìn William.
William khoanh tay trước ngực, thản nhiên trả lời: "Cậu bị tình yêu làm cho mù chữ rồi hả? Đơn xin thôi việc đó."
"Không đồng ý." Xavier đáp gọn lỏn, lá đơn trên bàn còn chưa kịp mở ra đã bị laser đốt thành tro.
"Tùy cậu, tôi chỉ thông báo vậy thôi." William nhún vai nói. "Tuần sau cậu cứ mang quân về liên bang đi, tôi sẽ ở lại đế quốc."
"Vì sao?!" Xavier đập bàn đứng dậy, chiếc bàn gỗ trầm quý giá cứ như vậy mà bị hắn làm cho gãy đôi, đổ rầm xuống đất. "Vậy còn tình bạn suốt gần hai mươi năm nay của chúng ta thì sao? Chúng ta kề vai sát cánh từ khi còn ở trong học viện quân sự cho đến khi lên chiến trường, cậu nói bỏ là bỏ được sao? Nói! Chẳng lẽ còn có chỗ trả lương cho cậu cao hơn cả tôi sao?!"
"Vấn đề không phải tiền." Thật ra đột ngột xin nghỉ khi liên bang mới đang ở những bước đầu xây dựng khiến William cũng cảm thấy hơi có lỗi với Xavier và Rambo, cho nên hắn thành thật nói. "Đế hùng mới hỏi tôi có đồng ý làm hiệp sĩ của ngài ấy không? Đế hùng nói tôi đã cứu ngài ấy nhiều lần, ngài ấy cảm thấy rất an tâm khi có tôi bên cạnh."
Xavier nghe vậy mới đầu thì kinh ngạc, sau đó càng không đồng ý.
"Hiệp sĩ thì có khác nào cận vệ trưởng đâu? Còn chẳng có thực quyền bằng quân hàm cũ của cậu trước khi rời khỏi đế quốc! Hơn nữa cậu đã nói với đế hùng chuyện cậu là phó chỉ huy quân liên bang chưa?"
"Chưa." William xoa mũi đáp. "Tôi sẽ nói với ngài ấy sau. Nếu ngài ấy không đồng ý vì tôi là quan chỉ huy của quân liên bang thì cũng không sao, tôi cũng định sẽ trở về thủ đô."
"Nếu đế hùng không đồng ý thì cậu về liên bang với tôi!" Xavier cương quyết nói, sau đó nhếch mép cười vô cùng khả nghi. "Tuy rằng đế hùng trước không có hiệp sĩ, nhưng mà lịch sử đế quốc có hiệp sĩ nào mà không trở thành thư hầu của đế hùng đâu, xem ra công việc mới của cậu rất có tương lai thăng tiến đó."
William bị hắn nói vậy thì đỏ bừng cả mặt, trùng hoá lao lên tấn công Xavier. "Cậu cút đi!"
"Không cần cậu nhắc, ngày mốt tôi cút liền, cho cậu ở lại đây làm hiệp sĩ!"
Vài ngày sau, quân liên bang rút khỏi trùng tinh, mang theo đại hoàng tử của đế quốc, thần tượng của biết bao trùng đực cũng như tình trùng trong mộng của hàng vạn trùng cái. Vị trí thư hầu của đại điện hạ vẫn bỏ trống khiến cho không ít trùng cái mơ ước, ấy vậy mà Xavier lại dám mang hắn đi khỏi đế quốc?! Một hoàng tử sau khi kết hôn lại đi ở rể?! Chẳng lẽ quân liên bang uy hiếp đế hùng phải để chúng đưa đại điện hạ đi sao? Cả trùng dân và quý tộc đều phản đối mạnh mẽ, quân thư cũng sục sôi tinh thần chiến đấu muốn bảo vệ đại điện hạ khiến cho Ren không thể không lên tiếng.
Ren không nói gì nhiều, trên tài khoản cá nhân chưa từng đăng bất cứ thứ gì của hắn giờ được đăng tải bức ảnh hai bàn tay một trắng một ngăm đen lồng vào nhau, kèm theo lời bình luận "Nơi nào có em, nơi đó là nhà của ta."
Mãi đến lúc này trùng dân trên đế quốc mới cam nguyện để đại điện hạ đi, cũng nhắn lại mong điện hạ thường xuyên cập nhật về cuộc sống của mình trên tài khoản cá nhân, nếu có bất kỳ ấm ức nào thì họ liều chết cũng sẽ đến đón điện hạ trở về đế quốc!
Trên chiến thuyền trở về hành tinh XR, sau hai ngày hành trình Ren mới phát hiện ra không thấy phó tướng William đâu. Xavier lúc này mới nói: "Cậu ấy bỏ chúng em đi theo tiếng gọi của trái tim rồi ạ."
Ren: "?"
Lục Xuyên đang ngồi trong thư phòng xử lý công việc thì được cảnh vệ thông báo William muốn cầu kiến. Sau khi William tiến vào muốn quỳ xuống hành lễ với đế hùng thì bị Lục Xuyên cản lại, hắn hơi ngại ngùng nói:
"Anh không cần phải làm vậy đâu, chúng ta đều là bạn bè mà."
"Nhưng bây giờ ngài đã là đế hùng rồi, ngài phải làm quen với điều này thôi." William vẫn lùi lại một bước rồi quỳ xuống, lần này Lục Xuyên không ngăn cản hắn nữa mà đợi William hành lễ xong xuôi rồi nâng hắn dậy.
"Có một chuyện tôi muốn thú thật với ngài." William nói. "Thực ra tôi là phó tổng chỉ huy của quân liên bang, nhưng tôi mới từ chức hôm trước rồi. Tuy vậy nhưng lệnh truy nã của đế quốc vẫn còn, ngài có thể chấp nhận một hiệp sĩ như vậy không?"
Lục Xuyên cũng mới nhận được báo cáo về thân phận của William, bất kỳ trùng nào tiếp xúc gần với đế hùng đều bị tra rõ gốc gác nên thực ra Lục Xuyên đã biết điều này. Hắn không ngại việc William bị truy nã vì thực ra William chỉ đào ngũ chứ không phạm phải tội gì khác, trong quân ngũ cũng từng biểu hiện vô cùng xuất sắc. Điều duy nhất khiến cho Lục Xuyên băn khoăn chính là hắn đã vô tình đào góc tường của "chị dâu". Hắn nghe nói phó tướng William chính là cánh tay phải của Xavier, hôm nọ hắn đã đắc tội với Ren rồi, lần này còn gây tội với chị dâu nữa chắc là Ren sẽ xử lý hắn mất.
"Tôi không ngại." Lục Xuyên đáp. "Nhưng chuyện này có ổn với anh và quân liên bang không? Khi đó tôi không biết anh là phó tổng chỉ huy quân liên bang, nếu vì lời đề nghị của mà gây phiền phức cho anh thì anh hãy coi như chưa từng nghe thấy."
William lập tức trả lời: "Nhưng mà tôi đã xin từ chức rồi, nếu ngài không chấp nhận tôi cũng không sao, tôi lại đi tìm việc khác."
"Ý tôi không phải vậy!" Lục Xuyên lập tức giải thích. "Nếu... nếu vậy thì mong rằng William sẽ trở thành hiệp sĩ của tôi, sự an toàn của tôi giao cả cho anh."
"Là vinh dự của tôi thưa bệ hạ." William quỳ một gối hôn lên tay Lục Xuyên. Nửa tháng sau, lễ sắc phong hiệp sĩ của đế hùng được diễn ra công khai, cho phép phóng viên và nhà báo ghi hình. Không ít quân thư đã phát hiện ra trùng cái với mái tóc xanh băng mặc áo giáp bạc, đang quỳ dưới chân đế hùng Lục Xuyên chính là phó tướng của Xavier, phó chỉ huy của quân đội liên bang. Chỉ ít ngày trước thì để đại hoàng tử tới liên bang ở rể, giờ thì sắc phong phó chỉ huy quân liên bang thành hiệp sĩ, điều này khiến cho không ít trùng bắt đầu đoán già đoán non về những suy tính sâu xa của vị tân đế.
Còn vị tân đế của chúng ta có suy tính gì sâu xa không? Tuyệt đối không có, nên nhớ hiện tại đế hùng của chúng ta là Lục Xuyên chứ không phải Ren. Lục Xuyên đặt mũi kiếm lên vai William sau đó giữ kiếm trước ngực, lắng nghe lời thề của hắn:
"Không có bất cứ kẻ thù nào có thể chạm đến ngón tay của bệ hạ trước khi tôi ngã xuống. Tôi, William Kristensen, thề sẽ trung thành với đế hùng bệ hạ cho đến hơi thở cuối cùng."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");