(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trong phòng họp, nghe được những lời này, William thậm chí quên mất cả phong độ quý tộc của mình mà thất thố đứng phắt dậy, khiến ghế phía sau bị hắn đẩy ngã xuống đất. Rambo cũng che miệng thảng thốt.
Trở thành một quốc gia độc lập?
Điều này họ chưa từng nghĩ tới, quá hoang đường!
Khi rời khỏi đế quốc, điều duy nhất mà họ hướng tới là sự tự do. Tuy nhiên sau khi biết hùng chủ trong mơ của Xavier là hoàng tử, William đã không còn hy vọng xa vời nữa. Sau khi Xavier bị Ren đánh dấu, tuy Ren chủ động theo bọn họ lên tinh thuyền nhưng William vẫn ý thức đây chỉ là tạm thời. Ren vẫn là hoàng tử của đế quốc, không sớm thì muộn hắn cũng sẽ đưa Xavier trở về trùng tinh, chiếm lấy quặng năng lượng, biến Xavier trở thành vũ khí chiến tranh mạnh nhất của mình.
Chính bản thân Xavier cũng đã từng dặn dò hai chiến hữu của mình, sau này khi hắn theo Ren trở về đế quốc, William sẽ thay hắn lãnh đạo quân Ceberus. Dù William đã đồng ý nhưng trong thâm tâm hắn vẫn không cam lòng. Bọn họ đã cố gắng đến như vậy, bao nhiêu máu đã đổ xuống, vậy mà đến cuối cùng Xavier vẫn từ bỏ tất cả để theo trùng đực trở về đế quốc?!
Thế nhưng hiện tại, chính đại hoàng tử của đế quốc lại gợi ý họ tự lập thành một quốc gia, ngang hàng với chính đế quốc của hắn?
Bản năng William ngay lập tức nghi ngờ liệu đây có phải âm mưu của đế quốc hay không?
Ren nhìn thấu suy nghĩ của William, bật cười nói: "Đây chỉ là lời đề nghị của ta mà thôi, còn thực hiện hay không là ở các cậu."
"Nếu chúng tôi lập thành một quốc gia, vậy thì đại điện hạ, ngài sẽ có lợi ích gì?" William nheo mắt nhìn trùng đực trước mặt, tuy rằng thể chất yếu ớt nhưng lại là đối thủ khó lường nhất hắn từng gặp.
Ren nhún vai đáp: "Không có lợi gì cả. Trên thực tế, nếu thượng tướng trở thành trùng đứng đầu quốc gia mới, vậy thì cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ càng trở nên phức tạp hơn."
Xavier vừa nghe vậy đã phản đối như một bản năng: "Vậy để William làm, em đi theo hùng chủ điện hạ."
William cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy. "Tôi không thể. Chiến lực của Ceberus phụ thuộc phần lớn vào Xavier, quốc gia mới chỉ có thể được cả vũ trụ công nhận nếu như có Xavier đứng đầu. Vậy thì nếu cả hai kết hôn, đây sẽ thực sự là một cuộc liên hôn chính trị mà ở đó chúng tôi nắm quyền chủ động! Quân đội của chúng tôi mạnh hơn đế quốc, mà so với Xavier là trùng trực tiếp lãnh đạo một quốc gia, ngài chỉ là một hoàng tử, vị thế của ngài sẽ thấp hơn Xavier một bậc."
Càng nói William càng cảm thấy khó hiểu. "Đại điện hạ, vì sao ngài lại tự đặt mình vào vị thế bất lợi như vậy? Chuyện này thậm chí sẽ ảnh hưởng cả đến quyền thừa kế ngôi vị của ngài. Đế hùng nghi kỵ nhất là trùng cái nắm quyền, chỉ cần nhìn cách hắn đánh dấu hầu hết trùng cái giữ chức vị cao trong đế quốc là biết. Nếu điện hạ cưới Xavier, ngài buộc sẽ phải tới hành tinh XR ở rể, chắc chắn đế hùng sẽ tước quyền thừa kế của ngài."
Bàn tay trắng nõn của Ren ở dưới gầm bàn bị một bàn tay ngăm đen, đầy vết chai sạn nắm lấy, năm ngón giao nhau. Xavier nâng tay của Ren lên rồi hôn lên mu bàn tay của hắn, nhìn thẳng vào mắt Ren nói:
"Hùng chủ điện hạ, em sẽ không để bất kỳ ai có cơ hội gây bất lợi cho ngài, bao gồm chính bản thân em."
"Ta đã nói đây chỉ là một lời đề nghị, còn thực hiện nó hay không là quyết định của chính em." Ren quay sang hôn lên khóe mắt Xavier, ghé vào tai hắn nói: "Hơn nữa ta cũng muốn thử xem cảm giác được thư quân nuôi là thế nào?"
Xavier chưa bao giờ nghe Ren chính miệng nói hắn yêu mình, nhưng từng hành động của Ren đều chứng minh rằng Xavier có vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn. Điều này còn ngọt ngào hơn bất kỳ lời đường mật nào.
——
Trên cầu thang bộ, một á thư thấp nhỏ đang cố hết sức bê một chồng tài liệu rất dày, thậm chí còn cao hơn cả tầm mắt hắn. Bởi vì không nhìn thấy gì cho nên khi rẽ vào góc hành lang, hắn vô tình mà va phải một trùng đang đi từ hành lang ra. Tài liệu cứ như vậy mà rơi hết xuống đất, hắn cũng lảo đảo thiếu chút nữa ngã xuống cầu thang, may mắn một bàn tay nhanh chóng đưa ra đỡ lấy hắn. Khi á thư nọ mở mắt ra mới nhìn thấy đang đỡ mình là một trùng đực tóc đen mắt đen, hắn có gương mặt vô cùng tuấn tú, trên người khoác lễ phục của tổng đốc...
"Tổng đốc Lục Xuyên?!" Á thư nọ kinh ngạc mà thốt lên, sau đó vội vàng lùi lại một bước, nhưng hắn quên mất ngay phía sau mình là cầu thang bộ cho nên bước hụt một bước, thiếu chút nữa lại ngã xuống.
Lục Xuyên bước lên một bước kéo hắn lại, sau đó đợi á thư gầy guộc hoàn hồn rồi cười nói:
"Không sao chứ? Cẩn thận một chút."
Nếu như nói nụ cười của Ren quá hoàn mỹ không chọn ra chút sai lầm nào, tựa như một chiếc mặt nạ mà không ai biết dưới lớp mặt nạ đó hắn đang nghĩ gì, vậy thì nụ cười của Lục Xuyên lại quá đỗi chân thành, khiến cho trùng đối diện hắn như được tắm mình trong làn gió xuân ấm áp. Lục Xuyên kéo vạt áo ngồi xuống giúp á thư nhặt những tài liệu bị rơi xuống đầy đất, sau đó nhìn lại những tài liệu trên tay, phát hiện hóa ra á thư này là trợ lý mới được bổ nhiệm của hắn. Á thư đang muốn đưa tài liệu đến cho tổng đốc, Lục Xuyên thấy vậy liền đề nghị giúp á thư cùng mang những tập tài liệu này trở về phòng làm việc của mình, dù sao cũng tiện đường.
Trợ lý á thư vốn nghĩ tổng đốc mới là một hoàng tử trùng đực, vậy thì chắc chắn sẽ là một cấp trên rất khó tính bởi trùng đực hầu như đều rất ngạo mạn và khinh thường trùng cái. Tuy nhị hoàng tử Lục Xuyên có danh tiếng rất tốt trên mạng, hắn cũng nổi tiếng là lễ độ và bảo vệ trùng cái, nhưng nào ai biết được liệu đó có phải một lớp vỏ bọc bên ngoài một linh hồn tàn nhẫn hay không?
Lục Xuyên chủ động bê phần tài liệu dày hơn, khi vào phòng còn giữ cửa giúp á thư, sự lịch thiệp mà không thiếu phần chân thành đối đãi của hắn khiến bất cứ trùng nào cũng bị thuyết phục.
[ Ting! +5 điểm người tốt. ]
Âm thanh máy móc vang lên trong đầu Lục Xuyên. Sau khi á thư giúp hắn sắp xếp lại tài liệu và giải thích về một số thủ tục sau khi mới nhậm chức tổng đốc ở Nam Bán Cầu, trợ lý á thư liền cúi đầu rời khỏi phòng. Thế nhưng Lục Xuyên lại tinh ý mà phát hiện ra bước đi của trợ lý á thư có chút khập khễnh. Hắn giữ á thư lại, cuộn ống quần của á thư lên xem, quả nhiên cổ chân đã sưng đỏ.
"Chắc là nãy xoay chân bị trật khớp rồi." Lục Xuyên nói.
Trong đầu á thư như muốn nổ tung! Một hoàng tử cao quý lại cúi xuống dưới chân hắn xem vết thương cho hắn?! Mặt á thư đỏ bừng vội vã muốn đỡ Lục Xuyên đứng dậy, lắp bắp nói hắn không sao, chỉ là một vết thương nhỏ, không đáng để tổng đốc phải bận tâm.
"Thế nhưng cậu bị thương là do mang tài liệu đến cho ta, cho nên ta cũng có một phần trách nhiệm." Lục Xuyên cười nói, đặt tay lên vết sưng trên cổ chân hắn. "Nguyện trùng thần phù hộ cho vết thương của cậu mau khỏi."
[ Quý khách đang mua thuốc giảm đau và tiêu sưng tại cửa hàng bách hóa "Gi gỉ gì gi cái gì cũng có", xác nhận mua?]
[ Xác nhận. ] Lục Xuyên đưa ra câu trả lời trong đầu.
[ Đã mua thuốc giảm đau tiêu sưng, -6 điểm. Điểm còn lại: 12 điểm.]
Như thực sự được trùng thần ban phước, cổ chân á thư đã đỡ đau ngay lập tức. Để tránh cho mọi chuyện quá bất thường, thuốc sẽ có tác dụng từ từ nên dù á thư cảm thấy kỳ lạ sẽ không nghi ngờ gì Lục Xuyên. Sau khi á thư rời khỏi phòng, một cục bông tròn tròn hiện ra bên cạnh Lục Xuyên. Cơ thể nó trong suốt không trùng nào nhìn thấy, nó nhảy lên vai Lục Xuyên thở dài nói:
[ Ký chủ này, chú kiếm được 5 điểm người tốt, sau đó lại dùng 6 điểm để mua thuốc cho người ta. Chú định cứ làm ăn lỗ vốn như thế thì đến bao giờ mới mua được vé về nhà?]
[ Tôi giúp đỡ người khác không phải để kiếm điểm, không phải anh biết điều này nên mới trói định tôi sao?] Lục Xuyên đáp lại cục bông tròn trong đầu, bên ngoài hắn vẫn tỏ ra bình thường không chút sơ xuất. [ Hơn nữa ở trùng tinh tôi đã có người yêu, lại có việc mà mình muốn làm, có lẽ không trở về Trái Đất cũng không sao, dù sao tôi cũng không còn người thân nữa...]
[ Người yêu? Ở nơi này không có con người, chỉ có trùng. Cẩn thận lời ăn tiếng nói của chú đấy, đừng để bị dân bản địa phát hiện.] Hệ thống nhắc nhở. [ Đúng rồi, ánh mắt nhìn ký chủ của anh đây tốt lắm, thấy chú thích làm việc thiện nên mới trói định chú, chứ người bình thường ai mà thèm làm nhiệm vụ người tốt xong điểm thì không thể tự dùng cho bản thân chứ? Chỉ có ngốc như chú mới chịu làm cái nhiệm vụ dở hơi này!]
Lục Xuyên nghe vậy cũng bật cười. Đúng vậy, hệ thống trói định hắn lại mang một nhiệm vụ rất kỳ lạ: làm người tốt sẽ có điểm thưởng, sau đó có thể dùng điểm đổi phần thưởng trong cửa hàng bách hoá. Thế nhưng có một nghịch lý là, đồ trong cửa hàng không thể dùng cho bản thân ký chủ mà chỉ có thể dùng cho người khác.
Nói cách khác, đây là một hệ thống làm người tốt không oán không hối, không thể lợi dụng làm việc tốt để đổi điểm trục lợi cho bản thân. Thứ duy nhất trong tiệm bách hoá mà ký chủ có thể tự dùng cho chính bản thân mình là tấm vé trở về quê hương.
Hệ thống thở dài: [ Cứ dùng điểm mua đồ bừa bãi như vậy, xem chú ăn nói thế nào với "người yêu" chú. Anh tan làm đây, bye! ]
Cục bông nói xong liền biến mất. Nhắc đến điều này Lục Xuyên đúng là có chút phiền muộn. Quả nhiên vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đã tới, Gray mở cửa bước vào.
"Điện hạ."
Lục Xuyên thấy Gray tỏ ra mỏi mệt, bèn đỡ hắn ngồi xuống ghế của mình. Gray lập tức từ chối:
"Điện hạ, làm như vậy không hợp quy tắc..."
"Không sao cả, ở đây chỉ có hai chúng ta." Lục Xuyên rót cho Gray một ly nước ấm. "Thực ra tôi càng muốn nghe em gọi tôi là Lục Xuyên."
"Vâng." Gray ngoan ngoãn gật đầu. "Lục Xuyên."
Lục Xuyên nghe vậy thì vui vẻ hôn lên khoé môi hắn, bỗng nhiên hắn phát hiện bên trong cổ áo Gray đều là vết bầm tím.
"Em bị thương sao, Gray? Là ai khiến em bị thương?"
Lục Xuyên lo lắng mở cúc áo của Gray ra xem, bị hắn đỏ mặt che lại.
"Em không sao, chỉ là huấn luyện không cẩn thận bị thương thôi."
"Không cẩn thận?" Lục Xuyên càng xem vết thương của hắn càng cảm thấy tức giận. Trên mặt và những nơi lộ ra ngoài khác thì không sao, còn trong áo thì bị đánh đến bầm tím, là âm thầm bắt nạt Gray của hắn nhưng không muốn bị quan chỉ huy phát hiện ra? Đây rõ ràng không phải huấn luyện bình thường!
"Em nói rõ cho tôi, là trùng nào cố ý nhằm vào em, tôi sẽ đi tìm hắn." Lục Xuyên giận dữ nói.
Gray an ủi Lục Xuyên: "Không sao đâu, là do em chưa đủ mạnh. Có lẽ em cần phải luyện tập nhiều hơn, nếu em đủ mạnh, quân thư trong đội cận vệ sẽ không cảm thấy khó chịu vì em được ngài ưu ái."
"Gray, em đã rất tốt rồi..."
Gray tựa vào vai Lục Xuyên, hắn thấp giọng nói: "Lục Xuyên, may mắn nhất trong cuộc đời em là được gặp ngài. Ngài dịu dàng và tôn trọng trùng cái, là trùng đực đặc biệt nhất mà em từng biết." Đôi mắt xanh như nước biển của Gray tràn ngập hình dáng phản chiếu của trùng đực trước mặt. "Nhờ có ngài mà em được thăng cấp từ cấp B lên cấp A."
Một vị thuốc thần kỳ có thể thoát thai hoán cốt, không chỉ đã cứu hắn một mạng lại còn giúp hắn tăng cấp từ B lên A. Đúng vậy, vốn Gray chỉ là trùng cấp B, nhờ có Lục Xuyên mà hắn mới biến thành cấp A! Gray không biết vì sao Lục Xuyên lại có thứ thuốc thần diệu đó, nhưng hắn nhất định phải ép Lục Xuyên tiếp tục đưa nó cho hắn!
"Phải chi em không vô dụng như vậy, nếu như em là trùng cấp S, em có thể trở thành cận vệ trưởng của điện hạ." Gray nắm tay Lục Xuyên, tiếp tục nói.
Lục Xuyên thở dài: "Gray, chúng ta như thế này cũng rất tốt... Đợi một chút, ta sẽ làm cho vết thương của em tốt lên."
"Điện hạ!" Gray gằn giọng ngắt lời hắn, trong một thoáng ánh mắt hắn tràn ngập sự táo bạo và không kiên nhẫn. Tất cả thuộc hạ của Gray ẩn giấu ở hành tinh XR đã bị bắt! Quân đội orc bỗng nhiên dừng chu cấp tinh tệ và vũ khí, bỗng nhiên vây cánh của hắn đều bị chặt đứt bởi quân Ceberus! Vì sao Ceberus lại đột nhiên nhắm tới hắn?! Trong lòng Gray nóng như lửa đốt, hắn đang ở trong tình thế nước sôi lửa bỏng, điều duy nhất hắn có thể bám víu vào được chính là vị nhị điện hạ có năng lực bí ẩn này. Vậy mà vị điện hạ ngu ngốc lại định vì chút vết thương nhỏ trên người hắn mà phung phí?
"Điện hạ Lục Xuyên, em biết ngài có khả năng giúp em. Nếu ngài có thể giúp em, em sẽ hoàn toàn thuộc về ngài..." Gray nói rồi cởi áo khoác quân phục ra, ngón tay trắng nõn tiếp tục vờn lên cúc áo sơ mi mỏng manh, mở chiếc cúc đầu tiên để lộ xương quai xanh mảnh khảnh và tinh tế. Thân hình của Gray rất cân đối, hắn không quá cường tráng như trùng cái bình thường mà tỷ lệ cơ thể vô cùng hoàn mỹ, vai rộng eo nhỏ, đặc biệt là đôi chân rất thon và dài. Những vết thương lộ ra sau cổ áo khi huấn luyện bỗng nhiên lại mang đến cảm giác kỳ lạ trong mắt Lục Xuyên, khiến xương quai xanh mảnh khảnh lại càng trở nên kiều diễm...
"Không!" Lục Xuyên vội vàng kéo cổ áo Gray lên. "Chúng ta còn chưa kết hôn! Ta đã hứa sẽ cho em một lễ cưới tuyệt vời nhất, từ giờ đến lúc đó ta sẽ giữ gìn cho em!"
"Lục Xuyên, ngài là hoàng tử cấp A+, đế hùng và thư phụ của ngài sẽ không cho phép một trùng cái cấp A bình thường như em trở thành thư quân của ngài."
"Nhưng..." Lục Xuyên thất vọng nhìn thuốc nâng cấp trong tiệm bách hoá. Nó được đặt ở tầng cao nhất, lần đầu tiên khi hắn mua cho Gray, thuốc đã tốn đến 5.000 điểm người tốt. Lục Xuyên nào có nhiều điểm như vậy, khi đó có thể mua được đều là nhờ có điểm quà tặng dành cho người mới.
Hiện tại, nếu muốn mua lần hai để tăng từ cấp A lên cấp S, phải bỏ ra 50.000 điểm người tốt. Nếu mua lần ba để lên SS, có lẽ phải mất đến 500.000 điểm.
Mà điểm người tốt của Lục Xuyên hiện tại chỉ có 12 điểm.
Gray là người, à không, là trùng mà Lục Xuyên nhận định, cho nên Lục Xuyên vốn không muốn giữ bí mật với hắn. Thế nhưng bởi vì hệ thống không cho phép, cho nên Lục Xuyên không thể nói thẳng cho Gray mình là người xuyên không, nhưng việc đổi điểm lấy những thứ thần kỳ hắn không thể giấu được Gray. Gray không kìm nén nổi sự tức giận:
"Khi nãy á thư vừa rồi bị bong gân, ngài lại đổi thuốc cho hắn, có phải không?! Hơn nữa ngài còn tiếp tục muốn dùng số điểm ít ỏi của mình để mua thuốc trị thương cho em nữa, có phải không Lục Xuyên?"
Lục Xuyên không biết phải nói gì, bởi vì hắn đúng là đang định mua thuốc trị vết thương cho Gray thật.
"Nói cho em biết, điều kiện để đổi lấy điểm là gì?"
Hơi thở nóng hầm hập của Gray phả vào bên tai, khiến đầu Lục Xuyên nóng lên. Nếu không phải bị hệ thống hạn chế, hắn đã chia sẻ tất cả cho Gray biết rồi. Lẽ ra Lục Xuyên cũng không được phép nói về nhiệm vụ của mình nhưng hệ thống đã tan làm, hẳn là nó đang rong chơi ở đâu đó không để ý đến Lục Xuyên, cho nên hắn bèn thành thật trả lời:
"Là làm người tốt, làm càng nhiều việc thiện sẽ đổi được càng nhiều điểm, sau đó có thể đổi điểm để mua được những thứ trong cửa hàng..."
Người tốt? Gray không biết chữ "người" có nghĩa là gì, nhưng hắn rất dễ dàng hiểu được nhiệm vụ của Lục Xuyên. Nếu chỉ như những gì Lục Xuyên từng làm là giúp đỡ trùng qua đường, điểm chỉ có thể nhảy lên số lẻ. Làm từ thiện có thể sẽ được nhiều hơn nhưng sẽ phải tích lũy khá lâu, tuy nhiên Gray không có nhiều thời gian, hơn nữa Lục Xuyên khá phung phí, sẵn sàng mua đạo cụ để giúp những trùng hắn không quen.
Gray phải nghĩ cách, làm sao để tạo ra một tình huống mà Lục Xuyên giúp được thật nhiều trùng một lúc, chỉ như vậy hắn mới có điểm để thăng cấp.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");