Mộ Nhạc Nhạc ngửi thấy mùi khiến người ta ngạt thở chóng mặt, cậu bé vội vàng khéo léo ngã ra đằng sau, rồi trực tiếp ngất đi.
"Cậu đừng có bụm chặt như vậy! Nếu xảy ra chuyện thì chúng ta bị tội mưu sát đấy!"
Mộ Nhạc Nhạc bị ném vào cốp xe.
"Yên tâm đi, chỉ là để nó ngủ một lúc, sẽ không có chuyện gì đâu, nếu như đã nhận tiền rồi thì phải làm việc cho tốt."
Mộ Nhạc Nhạc nghe thấy đoạn đối thoại của họ, chốc lát cậu đã hiểu mình đã bị bắt cóc rồi!
Không lẽ thân phận của cậu đã bị bại lộ?
Nhưng mà không thể như vậy được, cho dù là người của binh đoàn làm thuê, họ chưa hề nhìn thấy cậu bé bao giờ mà, trong mắt của mọi người, cậu là một người đàn ông lực lưỡng ít nhất cũng phải bốn mươi tuổi!
Chứ đừng nói đến kẻ địch biết cậu.
Đây tuyệt đối không phải do thân phận của cậu bị bại lộ, mà là có người mưu đồ bắt cóc!
Trời!
Nếu như để cậu bé biết cái tên to gan nào dám bắt cóc cậu thì cậu nhất định sẽ giết chết hắn ta!
Dần dần, chiếc xe lên đường cao tốc.
Mộ Nhạc Nhạc nghĩ, cậu nhất định phải nghĩ cách để cầu cứu.
Đúng lúc đồng hồ đeo tay của cậu để ở nhà, không có đeo ra ngoài.
Chiếc xe bắt cóc cậu bé là một chiếc xe vận tải, lúc cậu mở cốp xe ra thì một người lái xe quay đầu lại nhìn, nhìn thấy cậu bé tỉnh rồi, vội vàng nói: "Trời! Vậy mà nó đã tỉnh rồi! Mau dừng xe lại, đừng để thằng bé chạy mất!"
Chiếc xe vừa dừng lại, hai người đàn ông vạm vỡ liền nhảy xuống xe.
Và Mộ Nhạc Nhạc cũng đang định nhảy xe thì ai ngờ hai người đàn ông hung ác dữ tợn đã phát hiện ra rồi.
Cậu bé lúc này vội vàng bám vào xe bò lên trên nóc xe!
"Thằng nhóc thối, mày xuống đây mau! Bọn tao cũng không muốn lấy mạng của mày!"
"Tôi không xuống!" Mộ Nhạc Nhạc đứng trên nóc xe, chỉ xuống hai người đàn ông nhe nanh múa vuốt, nói: "Tại sao các người lại bắt tôi!"
"Mau xuống đây! Không xuống bọn tao sẽ đánh mày đấy!"
"Đừng nhiều lời với nó nữa, để tôi lên đó tóm nó xuống!"
Mộ Nhạc Nhạc thấy người đàn ông vạm vỡ đó định trèo lên thật, cậu bé vẫn có chút lo lắng sợ hãi, dù sao thì cậu cũng chỉ là đứa bé mới năm tuổi.
Nhưng mà, cậu bé là một thủ lĩnh kiểm soát đường xa của một binh đoàn, sao có thể rơi vào trong tay kẻ xấu được?
Cùng với lúc này, cậu bé nhìn thấy một chiếc xe mô tô đang chạy đến, cậu tính chuẩn giờ, trong khoảnh khắc người đàn ông vạm vỡ đó trèo lên nóc xe thì cậu bật người nhảy vọt!
Và khi người đàn ông chạy chiếc mô tô, nhìn thấy một đứa bé đứng trên nóc xe vận tải, rồi còn bật người nhảy xuống thì anh ta sửng sốt đến ngây người: “Ôi trời!”
Điều khiến người đàn ông chạy mô tô chấn động hơn là cậu bé nhảy từ trên xuống và ngồi vững vàng vào chỗ ngồi đằng sau anh ta, giống như gấu túi mà ôm chặt lấy eo anh ta vậy!
Người đàn ông mô tô vừa định phanh xe lại từ bé cưng ra lệnh: “Không được phanh xe, tăng tốc! Xông lên!”
Người đàn ông mô tô như cái máy vậy, nhận được lệnh thì liền đập chân gia, chiếc xe lập tức phóng đi!
Bỏ xa hai người đàn ông ở phía sau.
Mộ Nhạc Nhạc quay đầu lại nhìn, làm một động tác ngầu: “Động tác có độ khó cao, không được bắt chước!”
Người đàn ông mô tô nghe thấy mà muốn thổ huyết!
Cái này còn ngầu hơn là giả vờ đấy!
Xe mô tô phóng đi được vài phút thì dừng lại, lúc tháo mũ bảo hiểm ra, Mộ Nhạc Nhạc nhìn thấy khuôn mặt đó: “Ôi trời! Chú thịt bò viên!”
Người đàn ông mô tô cũng kinh ngạc: “Là cháu!”
“Đúng, là cháu!” Mộ Nhạc Nhạc không ngờ trong lúc quan trọng, người cứu cậu bé lại là một chú bán thịt bò viên trong trường!
“Bíp bíp bíp--”
Mộ Nhạc Nhạc quay đầu lại, nhìn thấy chiếc xe vận tải lại đến rồi, cậu vội vàng đập vào lưng của chú thịt bò viên: “Chú ơi, đi mau! Có người sắp đến bắt cháu rồi!”
Người đàn ông mô tô hỏi: “Tại sao bọn họ lại bắt cháu?”
“Cháu đâu có biết! Cháu với mẹ cháu đang đi mua đồ ở trung tâm thương mại thì cháu bị bắt!” Mộ Nhạc Nhạc thúc giục: “Mau! Chạy xe!”
“Cháu cũng đâu phải là gì của chú, tại sao chú phải chạy xe? Chú cũng đâu phải là vệ sĩ của cháu!”
“Cháu là khách hàng của chú! Khách hàng chính là thượng đế, không lẽ chú không biết sao?” Mộ Nhạc Nhạc nhếch mày hỏi: “Bây giờ cháu lấy tư cách là khách hàng ra lệnh cho chú, chạy xe, xông lên!”
“Được thôi!” Chú thịt bò viên đội mũ bảo hiểm vào, khởi động máy, bắt đầu phóng đi!
May mà đoạn đường cao tốc này không có bao nhiêu xe, rất trống trãi, chỉ có một chiếc mô tô với chiếc xe vận tải đang rượt đuổi nhau!
“Trời! Cái quỷ gì đây! Chú ơi, hắn ta muốn tông vào kìa!” Mộ Nhạc Nhạc ôm người chú thịt bò viên, quay đầu lại nhìn tình hình.
“Chú ơi, phía trước xuống đường cao tốc, đi vào ruộng đồng!” Mộ Nhạc Nhạc chỉ huy.
Trong ruộng đồng trồng trọt toàn là cây cối, xe máy có thể qua được, nhưng mà xe tải thì khó nói rồi.
Chú thịt bò viên cũng lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị truy sát thế này, thuở nhỏ anh ta có ý chí hùng vĩ làm đứa trẻ giang hồ, nhưng phát hiện đó là con đường sai trái, cho nên về nhà kế thừa tổ nghiệp thịt bò viên.
Anh ta lúc này trải nghiệm được một đời người anh dũng!
Thế nhưng, chiếc xe vận tải cũng đi theo vào trong cánh đồng, nghiền nát những lùm cây đó rồi lái thẳng một đường qua!
Mộ Nhạc Nhạc thấy tình hình không ổn, cậu chỉ rừng cây phía đối diện: “Chú, chạy vào rừng cây, xe tải tuyệt đối không vào được!”
“Bé cưng, ngồi vững đấy!”
Lời vừa dứt, chiếc mô tô chạy vào rừng cây.
Khoảng cách giữa các cây trong rừng chỉ có thể miễn cưỡng đủ chỗ cho một chiếc xe máy, xe tải thì hoàn toàn không thể đuổi theo được.
Lái xe ra khỏi rừng cây, rồi lên đường quốc lộ, lái được một khoảng thời gian thì xe mô tô mới dừng lại.
“Ái chà! Cảm giác này, sảng khoái gấp đôi nha!” Chú thịt bò viên tháo mũ bảo hiểm xuống, khỏi phải nói cũng biết sảng khoái cỡ nào!
Mộ Nhạc Nhạc nhìn chú thịt bò viên, khóe môi cong lên cười.
Không ngờ chú thịt bò viên mà bị cậu bé chơi hai lần đã cứu được cậu rồi.
“Sướng nhỉ?” Mộ Nhạc Nhạc nhếch mày.
“Sướng!”
“Sướng xong rồi thì về nhà thôi!” Mộ Nhạc Nhạc ngồi lên mô tô.
“Được thôi!” Chú thịt bò viên rất phối hợp, nhưng mà lúc nhìn xung quanh, chú thịt bò viên nói: “Nhưng mà bé cưng này, hình như chú không nhận ra chỗ này là ở đâu……”
“Thật ngại quá, cháu cũng không biết……”
Cuối cùng hai người bàn bạc, nhất trí đồng ý dựa vào cảm giác mà đi.
Thế nhưng, họ vừa đi được vài phút thì lại thấy một chiếc xe tải đang chạy tới, ở phía xa xa còn nghe thấy tiếng gào thét: “Ở đó! Ở đó! Mau đuổi theo!”
Chú thịt bò viên nhìn thấy chiếc xe tải đang xông đến, anh ta sợ đến xanh mặt!
Đúng vào lúc chú thịt bò viên chuẩn bị quay đầu thì giọng nói mệnh lệnh của Mộ Nhạc Nhạc vang lên sau lưng: “Không được quay đầu, xông lên, tông qua đó!”
Chú thịt bò viên kinh ngạc: “Bé cưng, cái này sẽ gây ra án mạng đó!”
Chiếc mô tô của anh ta sao có thể tông được chiếc xe tải đó?
Điên rồi sao?
“Lên!” Mộ Nhạc Nhạc hét lên.
Chú thịt bò viên cũng nổi giận rồi: “Dám theo ông đây mấy đường quốc lộ! Ông đây xông lên!”
Tốc độ của xe vận tải vô cùng mạnh mẽ, bọn họ đạp chân gà như thể không còn đạp được nữa vậy, còn chú thịt bò viên cũng không chịu thua kém, trực tiếp tăng tốc bay qua!
Mộ Nhạc Nhạc ôm chặt người của chú thịt bò viên, đôi mắt quạ đen phát sáng, trừng mắt rất to.
Đây là muốn tìm cái chết sao?
Đã đến lúc để chú thịt bò viên thể hiện tuyệt kỹ thật sự rồi!
Xe vận tải với xe mô tô rượt đuổi nhau quyết liệt trên đường quốc lộ.
Lúc khoảng cách càng ngày càng gần thì hai tài xế đều không có ý định giảm tốc độ, giống như thề chết cùng nhau vậy, ai cũng không né tránh.
Chú thịt bò viên có lẽ là tốc độ lên đỉnh rồi, hoàn toàn không muốn dừng lại, cứ như thế tông thẳng lên!