Nhật Ký Lừa Ba Của Bảo Bảo

Chương 153: Có người gây khó dễ cho mợ chủ




Chu Hy Á vừa rồi còn chế nhạo Mộ Minh Nguyệt không tìm được người đại diện, mà hiện giờ Lam Khả Nhi lại từ trên trời rơi xuống. Đây giống như một cái tát nặng nề tát vào mặt cô ta vậy.

Sắc mặt cô ta tái mét: “Lam Khả Nhi, một ngôi sao hàng đầu như cô nhận quảng cáo nhỏ này, không sợ tổn hại đến địa vị sao?”

Loại quảng cáo nhỏ này Chu Hy Á vốn dĩ không để ý tới. Nếu không phải vừa bị phong sát toàn diện, cô ta làm sao có thể đến đây yêu cầu ký hợp đồng đại diện với Mộ Minh Nguyệt?

Cô ta nghe nói mình đã đắc tội với một người gọi là ngài Chiến, cho nên bị phong sát! Sau này cũng không thể làm việc trong làng giải trí nữa!

Cô ta hoàn toàn không quen biết người nào là ngài Chiến, làm sao có thể đắc tội đến người có máu mặt đó được?

Ngài Chiến rốt cuộc là người có máu mặt cỡ nào, lại chỉ với một câu nói đã có thể quyết định được sống chết của cô ta và quản lý!

Lam Khả Nhi không thèm liếc nhìn Chu Hy Á lấy một cái, trực tiếp ký hợp đồng với Mộ Minh Nguyệt.

Mộ Minh Nguyệt đờ người ra, có chút không hiểu rõ tình huống, ngơ ngác nhìn Lam Khả Nhi.

Ngôi sao hàng đầu Lam Khả Nhi, nữ thần được vô số người săn đón, cực kỳ có tiếng nói trong làng giải trí, còn là khách quý của vô số đạo diễn lớn và doanh nghiệp có tiếng. Tài nguyên quảng cáo thời trang nhiều đến nỗi khiến các ngôi sao nữ khác phải ghen tị, Thẩm Tư Viện cũng không ngoại lệ. Hơn nữa Thẩm Tư Viện còn rất thích giành giật tài nguyên với Lam Khả Nhi.

Cô ấy đột nhiên nhận quảng cáo từ một công ty nhỏ như vậy quả thực khiến người ta khó hiểu.

Tuy nhiên đó là đối thủ không đội trời chung của Thẩm Tư Viện, nên cô đã ký hợp đồng với Lam Khả Nhi!

Sau khi Lam Khả Nhi ký hợp đồng đã yêu cầu cô đưa cô ấy đến công ty để nhìn sản phẩm mình làm đại diện một chút.

Sau khi tạm biệt Chu Hy Á, Mộ Minh Nguyệt đưa Lam Khả Nhi rời đi.

Vừa ra khỏi thang máy, Lam Khả Nhi đã nói: “Xin lỗi, tôi đi vệ sinh một chút.”

“Được, cô Lam.” Mộ Minh Nguyệt nói xong lại nhìn theo dáng vẻ uyển chuyển, xinh đẹp và thanh lịch của Lam Khả Nhi. Người này gầy thì có gầy một chút, nhưng đàn ông trông thấy chắc hẳn sẽ yêu thích.

Đây chính là người tình trong mộng của biết bao đàn ông.

Không biết Chiến Vân Khai thích ngôi sao nữ như thế nào.

Mộ Minh Nguyệt vốn dĩ muốn đợi Lam Khả Nhi cùng vào công ty, ai ngờ phó chủ tịch Doãn lại kêu cô lập tức trở về công ty!

Mộ Minh Nguyệt vừa về tới công ty đã nghe thấy có đồng nghiệp xì xào to nhỏ.

“Lần này Mộ Minh Nguyệt thật xui xẻo. Tôi vừa nghe được những thành viên trong hội đồng quản trị nói muốn liên kết để khai trừ Mộ Minh Nguyệt ra khỏi vị trí chủ tịch.”

“Tại sao lại muốn khai trừ Mộ Minh Nguyệt?”

“Chu Hy Á bị phong sát, vậy mà Mộ Minh Nguyệt còn muốn ký hợp đồng với cô ta. Cô nói xem, đó không phải đang tìm đường chết sao? Điều này mang đến bao nhiêu ảnh hưởng tiêu cực cho công ty?”

Mộ Minh Nguyệt bước vào văn phòng làm việc của lãnh đạo, Thẩm Tư Viện khoanh hai tay trước ngực, dáng vẻ trông vô cùng vênh váo tự đặc, sầm mặt mà nói: “Mộ Minh Nguyệt, suýt chút nữa thì cô hại chết công ty Mộ Thị rồi! Bây giờ cô đến phòng nhân sự làm thủ tục từ chức đi.”

Mộ Minh Nguyệt còn chưa làm gì đã nhận thông báo bị khai trừ, hơn nữa còn là Thẩm Tư Viện khai trừ cô? Thẩm Tư Viện có quyền gì?

Tập đoàn Mộ Thị là của mẹ cô, mấy người ngoài này còn muốn đuổi cô sao?

“Thẩm Tư Viện, tại sao cô dám làm ầm ĩ lên với tôi? Lẽ nào cô quên rồi sao, tôi mới thay thế thay đổi vị trí người đại diện của cô.” Mộ Minh Nguyệt nói với vẻ cười trên nỗi đau của người khác.

Loại phụ nữ giống như Thẩm Tư Viện, vốn dĩ cô không cần giữ thể diện cho cô ta.

Thẩm Tư Viện vô cùng tức giận, cô ta chỉ vào Mộ Minh Nguyệt và giận dữ nói: “Mộ Minh Nguyệt, cô thật quá đáng! Đầu tiên là đuổi cùng giết tận người thân của chúng tôi, sau đó lại sa thải bố tôi, bây giờ còn thay thế hợp đồng làm người đại diện của tôi? Rốt cuộc cô có dụng ý gì!”

Mộ Minh Nguyệt này dường như đã biến thành một người khác, làm việc gì cũng rất tàn nhẫn, hoàn toàn không chừa đường thương lượng.

“Cô biết thay đổi đại ngôn của tôi, Mộ thị sẽ tổn thất bao nhiêu không!”

Mộ Minh Nguyệt chế nhạo: “Thẩm Tư Viện, mặt của cô tại sao lại dày đến thế? Cô cảm thấy nếu không có cô thì tập đoàn Mộ thị sẽ không ổn sao? Tôi thấy chính vì cô làm đại diện nên công ty mới thành ra như vậy. Nếu không phải vì quả cầu lửa kia của cô, công ty có chướng khí mịt mù như thế này không? Tôi chỉ thay thế cô, không giao cô đến nhà tù là nhân từ lắm rồi, cô nên biết điều mà sống đi!”

Đúng lúc này, thư ký gõ cửa đi vào: “Chủ tịch, Lam Khả Nhi đến rồi!”

Thẩm Tư Viện nghe thấy cái tên Lam Khả Nhi, nhất thời chưa hoàn hồn lại.

Là Lam Khả Nhi giành giật, cướp tài nguyên của mình sao?

“Mời cô Lam vào đi.” Mộ Minh Nguyệt nói.

Vừa dứt lời thì Lam Khả Nhi bước vào nói với Mộ Minh Nguyệt: “Cô Mộ, tại sao không dẫn tôi đi? Suýt nữa thì tôi đã lạc đường rồi.”

Thẩm Tư Viện đẩy Mộ Minh Nguyệt ra, thấy ánh mắt của Lam Khả Nhi đều nhìn thẳng, kẻ thù lớn như vậy đang đứng trước mặt mình, thực sự muốn đi lên tát cho một phát.

“Lan Khả Nhi, ngọn gió nào đưa cô tới đây vậy?” Thẩm Tư Viện trông thấy Lam Khả Nhi đã biết là Mộ Minh Nguyệt cố ý chọc tức cô ta.

Tìm ai không tìm, lại cứ phải tìm Lam Khả Nhi!

Nói Mộ Minh Nguyệt không cố ý chọc giận cô ta, cô ta nhất định không tin.

Mà Lam Khả Nhi chỉ lịch sự cười một cái, không thèm để ý tới Thẩm Tư Viện: “Hôm nay tôi tới bàn bạc công việc. Tôi nghe nói cô Mộ muốn ký hợp đồng người đại diện, vừa hay tôi có thời gian đến tìm cô Mộ.”

Sắc mặt của Thẩm Tư Viện vô cùng khó coi, cô ta hung tợn liếc nhìn Mộ Minh Nguyệt. Không ngờ Mộ Minh Nguyệt này lại mời được Lam Khả Nhi.

Lam Khả Nhi thường chỉ nhận đại ngôn quảng cáo từ các thương hiệu quốc tế lớn thôi.

“Vừa rồi tôi muốn nói với mọi người một tiếng, chúng ta đã ký hợp đồng làm người đại diện với Lam Khả Nhi.” Mộ Minh Nguyệt quay lại công ty cũng vì muốn nói chuyện này.

Ai ngờ vừa tới công ty đã bị người phụ nữ khó ở Thẩm Tư Viện này làm ầm ĩ, bắt lỗi cô.

“Đi in lại một bản hợp đồng thỏa thuận đi!” Mộ Minh Nguyệt thấy Lam Khả Nhi chủ động ký hợp đồng, cô cũng rất kinh ngạc. Nhưng mà cũng đã ký hợp đồng xong rồi, chi phí cũng phải tương xứng với giá trị thương mại của người đó mới được.

Giá trị của Lam Khả Nhi, không thể dừng lại ở một chút đó được!

“Không cần, cũng chỉ là đại ngôn hữu nghị thôi, cứ giống chi phí trong thỏa thuận là được, thủ tục tiếp theo của đại ngôn quảng cáo làm phiền cô Mộ theo sát cho.” Lam Khả Nhi nói một tiếng rồi rời đi.

Lam Khả Nhi từ trên trời rơi xuống tập đoàn Mộ thị, khiến toàn dân sôi sục.

Việc Lam Khả Nhi làm người đại diện cũng khiến cả công ty Mộ thị chấn động.

Có phải điên rồi không?

Ngoại trừ Thẩm Tư Viện đại ngôn ra, bọn họ cũng chỉ dám tìm mấy ngôi sao nhỏ tuyến bảy, tám. Lần này muốn thử tìm ngôi sao tuyến ba, bốn làm đại ngôn, ai ngờ công ty giải trí Hoa Thiên lại cử một ngôi sao lớn thuộc dạng on top ở tuyến một đến làm người đại diện. .

Còn là đại ngôn hữu nghị.

Chủ tịch của bọn họ thật lợi hại, lại có thể mời được Lam Khả Nhi.

Người không vui nhất chính là Thẩm Tư Viện, cô ta vốn dĩ muốn xem kịch hay, ai ngờ cuối cùng lại để Mộ Minh Nguyệt mời được ngôi sao lớn làm người đại diện.

Sau này, Mộ Minh Nguyệt e rằng sẽ còn bay cao hơn nữa ở công ty rồi.

Lam Khả Nhi ra khỏi tập đoàn Mộ thị, lên xe xong đã gọi một cuộc điện thoại, giọng điệu kính cẩn: “Quản gia Trình, khi nào tôi có thể gặp ngài Chiến? Ngài ấy hiện giờ đang ở đâu? Có thể giúp tôi hẹn gặp một chút được không?”

Quản gia Trình ở đầu bên kia điện thoại đáp: “Cô Lam, tôi sẽ giúp cô chuyển lời đến cậu chủ.”

Ở bên kia, quản gia Trình gọi điện cho Chiến Vân Khai nói: “Cậu chủ, Lam Khả Nhi muốn mời cậu dùng bữa.”

“Hoãn lại đi.” Chiến Vân Khai trả lời, sau đó cúp máy.

Chỉ cần chuyện người đại diện của công ty vợ anh xử lý tốt là được.

Ngay khi Chiến Vân Khai vừa cúp máy lại nhận được cuộc gọi từ người mà anh sắp xếp ở bên cạnh Mộ Minh Nguyệt, nói rằng Thẩm Tư Viện ở công ty Mộ thị gây khó dễ cho Mộ Minh Nguyệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.