“Anh Lý, tôi là người của tập đoàn Mộ thị, công ty chúng tôi hy vọng có thể hợp tác với Chu Hy Á, muốn mời cô ấy làm đại diện cho sản phẩm của chúng tôi. Còn về chi phí đại diện, tuyệt đối sẽ làm các anh hài lòng.” Mộ Minh Nguyệt tiến lên phía trước, đưa danh thiếp của mình cho quản lý của Chu Hy Á.
Sau khi nhận được danh thiếp, quản lý trực tiếp ném thẳng vào thùng rác, khinh thường nói: “Mau cút đi, Hy Á của chúng tôi không nhận mấy cái quảng cáo nhỏ này, chỉ nhận quảng cáo của công ty lớn. Nếu như các người còn mặt dày bám lấy, tôi sẽ khiến cô không thể ở lại công ty của cô được nữa đâu đấy.”
Khi người quản lý hất tay, đã vô tình xô Mộ Minh Nguyệt suýt ngã.
Chiến Vân Khai trông thấy vậy, lập tức giận dữ!
Ban đầu anh cảm thấy bàn bạc hợp đồng không thành công cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng là ngôi sao, họ có quyền lựa chọn nhận hay không nhận hợp đồng.
Nhưng bây giờ bọn họ suýt nữa thì đẩy Mộ Minh Nguyệt ngã, còn nói năng lỗ mãng.
Anh che chở cho Mộ Minh Nguyệt ở phía sau, ánh mắt nhìn người nào cũng lạnh thấu xương, lưu lại một tia sát ý ảm đạm: “Không hợp tác thì không hợp tác, tại sao phải đẩy người khác!”
Quản lý và Chu Hy Á cũng bị ánh mắt lạnh lẽo u ám của người đàn ông này làm cho sững sờ, thật lâu sau mới hoàn hồn trở lại.
Chu Hy Á đột nhiên thay đổi chủ ý, hai tay khoanh trước ngực, kiêu ngạo nhìn Chiến Vân Khai mà nói: “Anh Lý, bây giờ em đã thay đổi chủ ý rồi, chỉ cần anh ta quỳ xuống gọi em một tiếng bà cô, em sẽ xem xét nhận hợp đồng đại diện này.”
Quản lý khinh thường cười chế nhạo: “Tên hôi hám, anh có nghe thấy lời của cô Chu không, chỉ cần gọi cô ấy một tiếng bà cô thì chuyện gì cũng có thể thương lượng, anh muốn hợp tác đại diện cũng không thành vấn đề.”
Lúc này, Chu Hy Á đã lấy điện thoại di động ra, cười đến run người. Chỉ cần Chiến Vân Khai quỳ xuống cầu xin cô ta, cô ta sẽ quay video lại cho fan hâm mộ xem những người này vì muốn cô ta nhận hợp đồng đại diện nhỏ mà quỳ xuống liếm chân cô ta như thế nào.
“Nếu tôi không quỳ xuống thì sao?” Chiến Vân Khai chỉ cảm thấy nực cười.
Mấy ngôi sao nhỏ hiện giờ, danh tiếng còn chưa tới đâu nhưng tính tình đã rất tệ rồi. Huống chi là Chu Hy Á này quay được một bộ phim mạng bạo hồng, cho nên nghĩ rằng bản thân mình đã là một ngôi sao hàng đầu rồi, thường xuyên hoạnh họe, còn sỉ nhục người khác.
Loại người này làm nhân vật của công chúng, thực sự là vết nhơ của làng giải trí!
Thấy mọi chuyện đã phát triển đến mức này, Mộ Minh Nguyệt chỉ muốn nhân nhượng cho khỏi phiền. Cô đi lên phía trước, nhẹ nhàng kéo áo của Chiến Vân Khai: “Chiến Vân Khai, đừng ồn ào nữa, bọn họ không muốn hợp tác thì chúng ta cũng đừng làm khó bọn họ, chúng ta đi thôi!”
Chiến Vân Khai không thể nhìn người phụ nữ của mình bị người khác ức hiếp như vậy. Nếu như hôm nay anh không đi cùng, cũng không biết Mộ Minh Nguyệt sẽ bị ức hiếp đến như thế nào nữa!
Cô chịu uất ức cũng sẽ không nói cho người khác biết, bản thân sẽ âm thầm chịu đựng!
Làm sao anh có thể để người phụ nữ của mình chịu uất ức!
Chiến Vân Khai bước sang một bên, gọi điện thoại cho quản gia Trình: “Quản gia Trình, ông có cách gặp ông chủ của mấy công ty lớn không? Bây giờ tôi đang gặp vấn đề khó giải quyết.”
“Cậu chủ, có công ty lớn nào làm khó cậu sao? Công ty đó tên gì, tôi lập tức xử lý ngay!” Quản gia Trình nói.
“Công ty giải trí Hoa Thiên.” Chiến Vân Khai nói.
Vài giây sau, quản gia Trình ở đầu dây bên kia nói: “Cậu chủ, công ty giải trí Hoa Thiên là của cậu, nó là sản nghiệp của nhà ta!”1
Chiến Vân Khai ngây người một chút, sau đó nói: “Vậy thì bây giờ tôi lệnh cho ông, lập tức sa thải Chu Hy Á và quản lý của cô ta, tôi không muốn trông thấy bọn họ trong làng giải trí.”
Sau khi Chiến Vân Khai gọi điện xong, quản lý đang đứng phía bên kia cũng nhận được điện thoại, mặt lại lập tức biến sắc.
Thậm chí còn ảo não kéo Chu Hy Á còn đang vênh váo tự đắc vào công ty.
Mộ Minh Nguyệt nhìn hai người bọn họ rời đi, có chút bối rối hỏi: “Chiến Vân Khai, anh gọi điện thoại cho ai thế? Chu Hy Á vừa mới nghe điện thoại đã bỏ đi rồi...”
Chiến Vân Khai không ngờ lần này quản gia Trình lại làm việc hiệu quả cao như vậy!
Bên này vừa mới cúp máy, bên kia đã nhận được mưa giông bão táp rồi!
Chiến Vân Khai lái xe đưa Mộ Minh Nguyệt quay lại công ty. Thẩm Tư Viện vừa thấy Mộ Minh Nguyệt mặt mày ủ rũ trở về đã biết chưa mời được Chu Hy Á, bèn chế giễu: “Mộ Minh Nguyệt, cô có thể kiên nhẫn cho tôi nhận quay, còn muốn đi tìm người đại diện? Thế nào rồi? Chu Hy Á không đồng ý làm người đại diện sao? Bao giờ cô ta đến vậy?”
Thẩm Tư Viện nhận được tin đại ngôn của mình bị thay đổi đã vô cùng tức giận.
Nghe nói Mộ Minh Nguyệt đi tìm Chu Hy Á, cô ta đã ở đây đợi Mộ Minh Nguyệt quay lại.
Nên biết rằng Chu Hy Á vẫn phải nể mặt cô ta! Tài nguyên của Chy Hy Á có cái nào không phải là do cô ta chia sẻ chứ?
Mộ Minh Nguyệt còn chưa nói câu nào đã nghe những đồng nghiệp khác tiếp tục nói.
“Có vẻ như công ty giải trí Hoa Thiên từ trước đến nay vẫn luôn coi thường tập đoàn Mộ thị chúng ta, lần nào tập đoàn Mộ thị muốn hợp tác với công ty Hoa Thiên cũng bị từ chối.”
“Giống như người đại diện của công ty chúng ta, Thẩm Tư Viện đã chủ động nhận làm đại diện.”
“Đại diện cho nhà mình mà còn muốn nhận chi phí quảng cáo, hành động này đúng là dữ như hổ.”
Mộ Minh Nguyệt trở lại văn phòng chủ tịch, còn về việc bị Chu Hy Á từ chối, chút chuyện ngoài lề này cô cũng không quá để tâm. Cô hít một hơi thật sâu rồi tiếp tục làm việc.
Một lúc sau, Chu Hy Á đích thân gọi điện cho Mộ Minh Nguyệt, hẹn gặp Mộ Minh Nguyệt ở dưới phòng cà phê tầng dưới của tập đoàn Mộ thị.
Mộ Minh Nguyệt có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn đến nơi hẹn. Vừa gặp mặt, thái độ kiêu ngạo và lạnh lùng của Chu Hy Á trước đó đã đổi thành nhiệt tình: “Cô Mộ, là do quản lý của tôi không cho tôi nhận quảng cáo này, nói cướp mất đại ngôn của Thẩm Tư Viện sẽ dễ gây mâu thuẫn. Thực ra tôi rất mong muốn được hợp tác với công ty của các cô.”
Sự thay đổi của Chu Hy Á khiến Mộ Minh Nguyệt có chút không thể hiểu nổi. Nhưng Mộ Minh Nguyệt vui mừng khôn xiết, Chu Hy Á bằng lòng làm người đại diện, đây là chuyện tốt. Công ty vẫn luôn muốn mời Chu Hy Á làm người đại diện.
Cô không có bắt bẻ mấy ngôi sao hay làm giá như này, chỉ cần có thể quảng cáo tốt là được.
Mộ Minh Nguyệt đang định mở miệng thì nhận được điện thoại của phó chủ tịch Doãn, nói không cần ký hợp đồng với Chu Hy Á nữa.
Cuối cùng cô liếc nhìn Chu Hy Á, ái ngại mà nói: “Cô Chu, thật ngại quá, công ty chúng tôi tạm thời sẽ không ký hợp đồng với cô.”
Cô sẽ nghe theo quyết định của phó giám đốc Doãn.
Nếu phó giám đốc Doãn đã không muốn Chy Hy Á, thì cô sẽ không ký hợp đồng.
Chu Hy Á nghe thấy lời của Mộ Minh Nguyệt đã lập tức tháo kính râm ra rồi chửi rủa: “Tôi vốn đã không ưa gì cái công ty quèn của cô rồi. Ngay cả ngôi sao lớn như tôi đây mà các người còn không ký hợp đồng. Rồi mấy người mới nổi trên mạng cũng xem thường đại ngôn của các người thôi!”
Mộ Minh Nguyệt thấy Chu Hy Á la lối om sòm, nói: “Cô Chu, đó là quyết định của công ty chúng tôi.”
Mộ Minh Nguyệt cũng không hiểu quyết định của phó chủ tịch Doãn. Chu Hy Á đã đồng ý rồi, tại sao đột nhiên lại không ký với cô ta?
Vào lúc Mộ Minh Nguyệt đang bị Chu Hy Á gây khó dễ, một chiếc xe thể thao Porsche màu trắng dừng bên ngoài quán cà phê, bước xuống xe là một cô gái trẻ trung xinh đẹp, cả người như tỏa ra ánh hào quang.
Ngay lập tức đã khiến nơi đó chấn động, có người cũng đã nhanh chóng nhận ra đó là ngôi sao lớn Lam Khả Nhi.
Họ nhao nhao chạy tới muốn chụp ảnh cùng và xin chữ ký.
Lam Khả Nhi bước vào quán cà phê, theo chỉ dẫn của điện thoại mà bước đến bên cạnh Mộ Minh Nguyệt. Cô giơ tay ra, ngọt ngào giới thiệu bản thân: “Chào cô Mộ, tôi là Lam Khả Nhi, đến để ký hợp tác đại diện với cô.”