Nhật Ký Dưỡng Thành Thiếu Niên Phản Nghịch

Chương 60




Chương 60

“Lát nữa tôi phải bay đến Ma Đô.” Quý Lan chủ động đề cập đến lịch trình của mình.

Nhâm Xử An lườm anh một cái, không trả lời.

Tên khốn kiếp này diễn với cô từ nhỏ tới lớn, cô vẫn còn đang giận dữ đây.

Làm sao có thể có cái nhìn tốt về anh được.

“Nhớ hôm em quay xong “Ám Dũng”, tôi còn mua hoa tặng em nữa.” Quý Lan lại nói thêm một câu, ánh mắt có chút chờ mong nhìn về phía Nhâm Xử An.

Nhưng anh vẫn trưng ra bộ mặt cứng nhắc, giọng điệu không hề thay đổi.

Hứ, còn mộng tưởng rằng cô sẽ mua hoa tiễn anh nữa cơ. Không đi tiễn bằng một cái bạt tai là may lắm rồi, anh còn mơ đẹp thế nhỉ.

Nhậm Xử An không ngừng chửi thầm trong lòng. Sau đó lại liếc nhìn Quý Lan, cất giọng thờ ơ: “Hôm nay anh nói hơi nhiều rồi đấy.”

Quý Lan xị mặt ra, trên khuôn mặt anh tuấn có chút uỷ khuất. Anh lấy ra chiếc hộp nhỏ từ một bên túi, đi đến bên cạnh Nhâm Xử An.

“Biết ngay là em không chuẩn bị quà.” Giọng nói của anh có chút nặng trĩu, anh mở chiếc hộp kia ra, đưa tới trước mặt Nhâm Xử An.

“Vậy nên tôi đã chuẩn bị quà tặng cho em.”

Trái tim Nhâm Xử An rạo rực đập bình bịch. Món quà trong hộp toả ra những tia sáng, lấp lánh dưới ánh mặt trời. Lấp lánh đến mức cô phải nheo mắt lại.

Cô nhìn chằm chằm vào đôi bông tai xinh đẹp kia, nuốt nước bọt trong cổ họng xuống.

Đẹp quá đi mất.

Quý Lan đã hoàn thành xong vai diễn khách mời của mình, sau đó lại còn tặng quà cho cô.

Lời nói còn khiêu khích như vậy…

Đôi bông tai mà anh chuẩn bị này rõ ràng đã đánh trúng trái tim cô khiến cô không thể cưỡng lại được!

Nhìn thấy Nhâm Xử An không thể rời mắt khỏi đôi bông tai, cổ họng còn nuốt nước bọt, trong mắt Quý Lan hiện lên ý cười. Anh nhàn nhạt hỏi: “Không nhận nó sao?”

Anh thực sự có chút lo sợ rằng Nhâm Xử An sẽ không nhận lấy, hoặc tệ hơn, cô sẽ đáp lễ lại bằng một món quà có giá trị tương đương, giống như Hoắc Khưu Dung vậy.

Thế là anh lại bổ sung thêm một câu: “Không cần phải đáp lại tôi đâu, cứ coi như là… báo đáp cho năm xưa đi.”

Cả người Nhâm Xử An bỗng nhiên sững lại.

Năm xưa… báo đáp sao.

Khóe miệng cô giật giật, có chút chua chát, đương nhiên là cô sẽ không đáp lại. Còn làm ra bộ dáng không chút kiêng dè nhận lấy chiếc hộp từ trong tay Quý Lan.

Cô bĩu môi: “Còn lâu tôi mới đáp lại anh!”

Sau khi ngắm nghía đôi bông tai xinh đẹp này thêm vài lần, tâm tình khó chịu trong phút chốc liền được giải toả.

“Vậy thì tôi sẽ miễn cưỡng bỏ qua chuyện trưa nay anh đã chọc tức tôi.”

Mặc dù Nhâm Xử An chỉ là tuỳ tiện nói một câu “bỏ qua” thôi, nhưng không biết vì sao…

Trong lòng Quý Lan lại cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

Cũng không thể vui nổi.

Bởi vì phải lên máy bay nên Quý Lan cùng Đoạn Tranh Vanh rất nhanh sau đó đã rời khỏi đoàn làm phim “Tam Nhật”.

Tiêu rồi…

Sao anh ta lại chủ động nhắc lại chuyện năm xưa chứ?

Còn nói cái gì mà “báo đáp” nữa?

Đây chẳng phải là đang nhấn mạnh thân phận giữa anh và thần tiên tỷ tỷ sao?

Anh hiếm khi nào thở dài như vậy, lại còn chán nản lấy tay che mặt. Vẻ mặt ăn năn ẩn hiện dưới những ngón tay thon dài mảnh khảnh.

Anh thật là ngốc.

Nhất là trước mặt Nhâm Xử An.

“Ám Dũng” đã phát trực tuyến được vài ngày. Tuyến tình cảm của sĩ quan và đại tiểu thư Hạ gia cuối cùng cũng sắp bắt đầu.

Để quảng bá đạt hiệu quả tốt hơn, đại diện quảng bá của hai nhà Nhâm Xử An và Sở Dĩ Lam đã kéo nhau vào một nhóm nhỏ trước đó hai ngày.

Nhâm Xử An cùng Sở Dĩ Lam cũng ở trong nhóm chat. Nếu như muốn xem thì có thể nghe ngóng một chút về kế hoạch quảng bá của mình.

Sở Dĩ Lam là một người đàn ông cực kỳ sôi nổi.

Nhìn trên Weibo cũng có thể nhận ra được thói quen trả lời từng câu một của anh ta.

Ghi chép cuộc trò chuyện trong nhóm nhỏ đã nhanh chóng tăng lên 99+, Sở Dĩ Lam đột nhiên xuất hiện.

Sở Dĩ Lam: [Tôi với An An kỳ thực rất ăn ý.]

Sở Dĩ Lam: [Nếu để hai người chúng tôi tự do tương tác, hẳn là hiệu quả cũng sẽ rất tốt.]

Sở Dĩ Lam: [Mọi người đừng tốn sức bàn bạc nữa.]

Sở Dĩ Lam: [Có bàn bạc cũng không hiệu quả bằng việc chúng ta tuỳ ý trò chuyện cùng nhau.]

Hai người đại diện và bộ phận tuyên truyền:…

Kéo xem toàn bộ lịch sử cuộc trò chuyện, vất vả rồi.

Nhưng nếu không có câu cuối cùng kia, tụi này sẽ thoải mái hơn chút, cảm ơn.

Thật lòng mà nói, sự phối hợp ăn ý giữa Sở Dĩ Lam và Nhâm Xử An cũng đã từng leo hot search vài lần, kỳ thực đây cũng là hiệu quả mà dù có bàn kế hoạch nửa ngày cũng chưa chắc đạt được.

Nhưng mà cùng với sự tương tác này, hình tượng của họ đã sớm ăn sâu bén rễ vào lòng cư dân mạng.

Đám người mệt mỏi châm thuốc.jpg

Có thể tiếp tục bồi đắp hình tượng, nhưng thế thì làm sao có thể tiếp nhận drama chứ.

Mặc dù “Ám Dũng” là drama đấy, nhưng làm sao mà so được với thương vụ gì gì đó.

Đúng lúc này, Nhâm Xử An cũng xông ra.

Gấu túi không ngủ: [Những gì tôi gửi linh tinh trước kia đều là trùng hợp thôi, không có khơi ra cái gì mà ảnh-hưởng-tiêu-cực cả.]

Gấu túi không ngủ: [Hiện tại Weibo của tôi đều giao cho anh Tranh Vanh quản lý.]

Gấu túi không ngủ: [Kế hoạch đã bàn bạc xong rồi thì cứ theo đó mà làm đi ạ, không cần chú ý tới Sở Dĩ Lam đâu.]

Gấu túi không ngủ: [Mọi người vất vả rồi.]

Gấu túi không ngủ: [Bắn tim piupiu.jpg]

Sau khi bị phát ngôn của Sở Dĩ Lam làm cho uất nghẹn, cuối cùng thì đám người cũng sôi nổi trở lại nhờ những lời nói của Nhâm Xử An.

Sở Dĩ Lam lại chen vào nói tiếp.

Sở Dĩ Lam: [An An thảm quá, tài khoản cũng phải giao cho người đại diện quản lý.]

Sở Dĩ Lam: [Ám Dũng không đối xử tốt với em chút nào, ngay cả tự do cũng không có bao nhiêu.]

Sở Dĩ Lam: [Hay là em ký hợp đồng với Tinh Diệu của bọn anh đi ha ha ha.]

Đoạn Tranh Vanh ở bên kia thật lòng rất muốn xuyên qua màn hình điện thoại cho Sở Dĩ Lam một cái búa.

Săn người ngay trước mặt anh ấy, tưởng mấy năm qua anh ấy không dẫn dắt nghệ sĩ nên biến thành con mèo nhỏ rồi đấy?

Người đại diện và quảng bá của Tinh Diệu cũng ở trong nhóm chat.

Nhìn thấy Sở Dĩ Lam đang săn người, cũng bổ sung thêm vài câu.

Đoạn Tranh Vanh nhìn thấy bọn họ đang “được đà lấn tới”, thuận buồm xuôi gió, nên cũng không thèm so đo với đám người Sở Dĩ Lam.

Dù sao thì Nhâm Xử An cũng là người biết phân biệt nặng nhẹ, sẽ không bị ảnh hưởng bởi Sở Dĩ Lam.

Hai nhà ở trong nhóm chat bàn bạc cả buổi tối, còn mở hội nghị qua điện thoại. Cuối cùng cũng đã hoàn thiện kế hoạch hợp tác quảng bá “Ám Dũng” của hai nhà.

Tuyến tình cảm giữa hai nhân vật, đặc biệt là giai đoạn đầu rất ngọt ngào, giai đoạn sau thì lo lắng sốt ruột, cuối cùng chính là phân đoạn lấy nước mắt. Lúc quảng bá nhất định không thể thiếu việc xào couple để khuấy đảo “làn sóng nhiệt” này.

Cho dù có bóng bẩy đến đâu thì một làn sóng như thế này cơ bản là không thể nào thiếu được.

Trong kế hoạch quảng bá của Sở Dĩ Lam và Nhâm Xử An phần lớn là đề cập đến tuyến tình cảm.

Sau khi kết thúc cuộc hội nghị qua điện thoại với đoàn đội Sở Dĩ Lam, Đoạn Tranh Vanh hơi suy tư một lúc.

Cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại cho Quý Lan.

Tuy rằng anh ấy sẽ không thay đổi kế hoạch quảng bá nữa, nhưng vẫn nên xem xét lại một chút.

“Quý Lan, tuyến tình cảm của Xử An với Sở Dĩ Lam sắp đi lên rồi, hôm nay chúng ta có cùng đoàn đội Sở Dĩ Lam thương lượng một chút về kế hoạch quảng bá.” Đoạn Tranh Vanh không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề.

Anh ấy dừng một chút, thấy Quý Lan không có phản ứng nào thì lại nói tiếp: “Thông thường thì đều là muốn tạo hiệu ứng tình cảm thôi.”

Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói của Quý Lan: “Không cần phải hỏi ý tôi, cứ theo kế hoạch bình thường mà làm đi.”

Chỉ là giọng nói này nghe có chút khó chịu. Đoạn Tranh Vanh khẽ đẩy kính lên, trên mặt nở một cười miễn cưỡng.

Lại ăn giấm rồi, giấm lần này đặc biệt chua, anh ấy còn thấy ê cả răng.

Nhưng Đoạn Tranh Vanh thừa nhận lần này mình có chút xấu xa.

Rất mong chờ được nhìn thấy Quý Lan rơi vào khốn đốn.

Thế là anh ấy nói: “Ừ, tôi chỉ thông báo cho cậu biết thôi, dĩ nhiên chúng ta sẽ không chỉnh sửa kế hoạch quảng bá đâu.”

Quý Lan:…

Sau khi biết được tình cảm mà anh dành cho Nhâm Xử An, Đoạn Tranh Vanh dường như càn rỡ hơn trước rất nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.