(hãy ủng hộ tinh thần của tác giả khi đọc bằng cách like, bình luận, tặng TT, tặng Đề Cử để có thể đọc được nhiều chương Mới hay hơn nhé)
--------
Mộng Thu nghĩ rằng tôi sẽ thắc mắc trước những hành động ban nãy của cô và cũng có lẽ đã lâu cô chưa từng có người để tâm sự nên đã chủ động giải thích:
“Ở thành phố này không khí bị ô nhiễm rất nặng.
Trong không khí tồn tại rất nhiều loại bụi đặc biệt là bụi siêu mịn, bụi công nghiệp và bụi nhựa.
Nếu sống lâu ở đây thì cơ thể mình sẽ trở thành một cái bồn chứa rác.
Kết quả là toàn thân bị ô nhiễm và đổ bệnh.
Người già sẽ mắc nhiều chứng bệnh hiểm nghèo do cơ thể họ vốn đã lão hóa và mắc nhiều loại bệnh nền như cao huyết áp, ho, phổi, tiểu đường, tim mạch...
Người trẻ tuổi và trẻ em sẽ hay mắc các bệnh vặt như nhức đầu, sổ mũi, cảm cúm...!do cơ thể họ có hệ thống miễn dịch chống đỡ.
Muốn lọc không khí thì phải cần máy lọc không khí đó là đối với người bình thường mà tao thì không muốn mua do thấy mình có thể làm được việc này trong nháy mắt.
Vì có siêu năng lực nên tao cũng không cần đến cây chổi, cây lau nhà, máy hút bụi và ro bốt làm vệ sinh.
Hơn nữa, mua chúng thì cũng tốn tiền và chưa chắc đã hiệu quả bằng tao tiện thể vẩy tay một cái.
Tiết kiệm được chút tiền để dành vào việc mua son phấn, áo quần và đi du lịch sẽ hữu ích hơn.
À, mà mày là muỗi nên cũng không biết sức mạnh của đồng tiền là gì đâu.
Nói cho mày thì cũng bằng không á.
Hazz...
Băng Muỗi: “ ??? !!!”
Còn tại sao tao phải dùng hơi nước để làm nhiệt độ phòng hạ xuống thì mày biết rồi đấy.
Phòng bị kín quá, lại nóng như cái lò, độ ẩm không khí và hơi nước tồn tại rất ít nên việc làm lạnh nhanh rất khó khăn.
Mà nguyên lý muốn làm lạnh thì trong không khí bắt buộc phải có các nguyên tử H, O và các phân tử H2O làm môi giới.
Siêu năng lực của chúng ta là chuyển hóa nước ở dạng lỏng sang dạng hơi và ngược lại từ dạng hơi qua dạng lỏng thông qua sự chuyển hóa nhiệt độ tăng giảm một cách hợp lý.
Nhà lại có sẵn nước nên tao làm luôn cho nhanh chóng chứ đợi tụ hơi nước trong không khí có mà đợi đến tết Công gô.
Còn việc tại sao tao lại phải bật máy lạnh ngay sau đó là bởi vì tuân theo nguyên tắc của vật lý.
Khi nhiệt độ bên ngoài quá cao so với nhiệt độ cần phải hạ xuống thì để máy điều hòa làm mát sẽ mất nhiều thời gian hơn bình thường.
Muốn làm mát nhanh thì việc tao cần làm là rút ngắn sự chênh lệch nhiệt độ này ở mức thấp nhất trước khi bật máy.
Làm như vậy còn có tác dụng tiết kiệm điện năng và tiền bạc.
Việc làm mát khác với việc vệ sinh nên tao cần phải dùng đến máy lạnh thì mới có thể duy trì được nhiệt độ thấp trong một thời gian dài”.
Vừa nói, cô vừa cởi đôi guốc cao gót của mình ra cho vào tủ, đôi tất chân dài mỏng công sở cô cũng tháo ra cho vào thùng rác.
Loại tất này cô chỉ dùng một lần.
Tác dụng của nó phần nhiều là để tăng thêm sự gợi cảm của đôi chân dài mà thôi.
Mộng Thu treo túi xách lên móc gắn với tường rồi đi vào phòng ngủ.
“Nào, Băng Muỗi, bây giờ mày đi ra ngoài phòng và hoạt động tự do để tao thay đổi quần áo cái.
Đồ công sở không thể mặc khi ở trong nhà được”.
Tôi ngoan ngoãn bay ra bên ngoài trong sự tiếc nuối về một cái ổ rất êm ái và thơm tho.
Dù sao, sau này tôi vẫn có thể quay trở lại chỗ đó nên tôi cũng tỏ vẻ dứt khát bay ra khỏi ngực cô và đi khám phá khắp mọi nơi.
Mộng Thu nhìn thấy tôi đã an toàn thì cũng nhanh chóng thoát hết tất cả áo quần đang mặc trên người và phân loại chúng ra thành nhiều dạng.
Sau đó, cô mặc vào một đồ bộ in hình những con thỏ có size rộng cho dễ hoạt động và làm việc nhà.
Đương nhiên khi con gái ở nhà một mình thì chẳng bao giờ họ mặc thêm áo ngực để làm gì cho nóng bức chật trội.
Còn áo sơ mi và áo ngực đã mặc thì sẽ để riêng ra.
Chúng sẽ được giặt độc lập với những cái quân lót.
Áo vest và váy đen công sở sẽ được ủi nước thay vì đem đi giặt cho đỡ nhăn.
Tất cả đều phải được thực hiện theo một quy trình tiêu chuẩn để giữ y phục tăng thêm độ bền bỉ.
Xong đâu đấy, Mộng Thu đi ra ngoài phòng khách, cô mở máy lạnh ra lấy một đĩa nho Mỹ và một chai nước mát để lên trên bàn rồi ngồi xuống ghế sô pha và bắt đầu thưởng thức.
Thấy tôi từ từ bay tới, cô uống một ngụp nước mát rồi nói:
“Đây sẽ là nhà của chúng ta.
Tạm thời chúng ta sẽ ở đây thêm vài ngày cho đến khi tao chuyển sang biệt thự được cấp.
Tất cả nhưng sinh vật tiếp cận với căn phòng này mày đều phải báo cho tao biết trước để tao còn ứng đối.
Hiểu chưa?”
“Em hiểu rồi!”
“Thế bây giờ Băng Muỗi muốn tao làm gì với cái bao đầy trầu bà kia?”
“Em cần chất lỏng bên trong thân của chúng”.
“À, hóa ra mày cần tinh hoa của cây trầu bà à?”
“Tinh hoa là gì?”
“Tinh hoa là những chất đặc biệt được chiết xuất từ cây cối, thảo mộc.
Nhựa cũng chỉ là một loại trong số đó.
Ngoài ra còn có chất diệp lục, tinh dầu, mật hoa...!Nói như vậy thì tao biết phải làm gì rồi”.
Sau đó, Mộng Thu vừa ăn, vừa uống vừa cùng tôi trao đổi các vấn đề thưởng thức trong cuộc sống.
Mục đích là gia tăng thêm sự ăn ý cũng như dạy Băng Muỗi văn hóa.
Đây là ý nghĩ chân thật trong đầu Mộng Thu.
Còn tôi thì cũng ngoan ngoãn phối hợp để lấy lòng cô nàng siêu nhân mỹ nữ.
Vừa giả nai cute lại che giấu mình có linh hồn con người.
Nếu để cho Mộng Thu biết linh hồn của Băng Muỗi thực chất là người đàn ông thì dù có bị chết ngàn lần vẫn không hết tội.
Với lại dù sao bây giờ Mộng Thu cũng là chị chủ nhà trọ, chị bao ăn, bao uống và ở nên chị nói gì cũng đúng hết trơn á.
Một lúc sau Mộng Thu đứng lên kéo bao tải cây trầu bà vào nhà vệ sinh.
Sau đó cô lấy kéo cắt chúng ra thành từng đoạn nhỏ rồi ném vào một thau nước lớn.
Mục đích là rửa cho sạch bùn đất và để cho nước thẩm thấu nhanh vào thân cây.
Khoảng 10 phút sau cô vớt cây trầu bà mang vào bếp.
Lúc này một máy xay sinh tố đã được chuẩn bị sẵn ở đó.
Mộng Thu cho các đoạn cây trầu bà vào máy và xay nhiễn chúng ra bã.
Tiếp đó là cho thêm nước sạch vào và vắt chúng ra thành nước trầu bà nguyên chất.
Bã trầu bà thì đem ra bón gốc cây ngoài ban công, nước sinh tố thì đặt lên bàn cho tôi hút.
Vâng, đây chính là quy trình chắt lọc tinh hoa mà Mộng Thu nghĩ ra để cung cấp tinh hoa trầu bà cho tôi hưởng thụ.
Có lẽ tổ tiên nhà Muỗi hơn 250 triệu năm nay cũng không thể hình dung ra được có một ngày hậu nhân của họ có được đãi ngộ thần cấp như thế.
Mộng Thu cũng sợ tôi không có chỗ bám sẽ bị té chết đuối trong cái thau sinh tố nên đã thả vào đó mấy cái đũa tre để cho tôi đứng.
Quả là một cô gái có cái tâm chỉn chu, tinh tế.
Tôi bay tới và đáp lên trên thân đũa rồi sau đó thò vòi vào nước trầu bà để hút dưới sự quan sát và theo dõi của Mộng Thu.
Quả nhiên, nước ép trầu bà có tác dụng, thậm chí còn tốt hơn nhựa của chúng.
Tỷ lệ sinh ra mảnh ghép thiên phú gãy chi trọng sinh gần như 100% trên mỗi giọt.
Thấy vậy, tôi điên cuồng hút cùng phân tách các giọt tinh hoa ra các thành phẩm.
Bụng của tôi liên tục phồng lên xẹp xuống khiến ngay cả Mộng Thu ngồi bên cạnh cũng hơi kinh hãi.
Mộng Thu phải hỏi tôi rằng bụng của tôi bé thế thì nước ép trầu bà đi đâu mất rồi.
Tôi đành phải hàm hồ trả lời rằng cơ thể đang tiến hóa nên nước sẽ bay hơi nhanh chóng.
-----
Giới thiệu cho các đạo hữu bộ truyện: Đại Náo Từ 1960 của tác giả Tú Xê.
Cuốn sách này cực kỳ hài hước và đặc sắc.
Quan trọng là hiện tai vẫn đang trong trạng thái Free.
Mời các bạn ghé thăm!