Nhật Ký Chịu Khổ Của Một Nhân Viên Cứu Hộ Bãi Biển

Chương 22: Em trai ra sân




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Edit: Hye

Beta: Vũ, Gbear

_______________________

Hứa Lượng bị nhốt trong căn phòng này đã hai ngày, nghĩ đến anh hai còn đang sốt cao nằm ở nhà, cậu nổi giận muốn giết người. Hồ Thiểu Phong sứt đầu mẻ trán mới tìm được con trai của Kha Y Thuần, điều này khiến gã rất vui nhưng cũng sợ người con trai cả Diệp Phỉ Thần đã rất căm hận gã sẽ giận chó đánh mèo trút lên người Hứa Lượng, để tránh tai họa sau này gã đã lên kế hoạch lật đổ con trai cả.

Hứa Lượng chỉ gặp mặt cha ruột lúc mới lọt lòng, đối với bản mặt mốc của gã thì cậu hoàn toàn không có ký ức gì. Cậu chỉ mới được biết những người thân mà mình đã chung sống hơn 10 năm nay chỉ là cha mẹ nuôi, còn cha ruột là một kẻ giàu có khác. Tuy nhiên Hứa Lượng chẳng hề vui mừng gì với sự thật này, cho dù có hay không có một người cha như thế cậu cũng sẽ sống rất tốt. Nhất là khi cái kẻ khiến cậu chán ghét Hồ Thiểu Phong hễ chút là bôi nhọ nói xấu anh hai.

Hồ Thiểu Phong nói anh hai đối xử với cậu tốt như vậy là vì có âm mưu đen tối, cả ngày anh ta nhong nhong phơi thân thể trần trụi chính là để câu dẫn cậu, chính xác là một tên biến thái đồng tính luyến ái.

Đáp trả Hồ Thiểu Phong là một cái bình hoa trên tủ đầu giường, cậu có niềm tin với người anh trai đã sống chung hơn chục năm. Hồ Thiểu Phong không hề biết kẻ có tình cảm đơn phương mà không thể bày tỏ chính là con trai gã chứ không phải Hứa Quang, nếu không thì chắc gã sẽ phải hối hận muốn nuốt lưỡi. Tình cảm cha con vốn xa cách nay lại thêm một vết nứt!

"Thả tôi ra! Ông không thể giam giữ tôi!" Cậu cự tuyệt nhóm người chăm sóc và chữa bệnh mà Hồ Thiểu Phong mời tới. Đã nhiều ngày như vậy, không biết anh trai như thế nào rồi. Cậu thật sự hối hận muốn chết, anh trai vì cậu mới phải đi quay phim đen, mà cậu lại đối xử với anh như vậy. 'Có khi nào anh ấy sẽ chết trên giường bệnh không?' Suy nghĩ vừa nổi lên trong đầu liền quanh quẩn mãi không dứt, cậu nhắm mắt lại đã thấy một thi thể mặt xanh mày xám nằm ở trên giường, cho tới khi nó mục rữa phát ra mùi hôi thối thì mới được hàng xóm phát hiện ra có người chết ở đó.

Nghe thuộc hạ báo cáo Hứa Lượng không chịu phối hợp trị liệu khiến bệnh tình chuyển biến xấu, Hồ Thiểu Phong liền hất đổ ly trà mà thư ký đem tới. Gã cầm chiếc túi đựng hồ sơ bằng giấy da ném tới người đang yếu ớt nằm truyền nước trên giường bệnh: "Con xem con đi, vì một thằng đực rựa làm kỹ nam có thể lấy bất cứ ai làm chồng mà biến thành bộ dạng gì đây?! Nó hiện tại đang vui sướng ở cùng thằng đàn ông khác, cần con phải lo lắng cho nó à?"

Hứa Lượng lo lắng gấp gáp đến độ trực tiếp bạo lực xé chiếc túi làm rơi ra một đống ảnh chụp và một cái đĩa CD. Nội dung ảnh chụp đơn giản chỉ là chụp lén tình trạng của Hứa Quang từ lúc ở nhà. Một bóng lưng cô đơn, áo sơ mi trắng xộc xệch dính vài vết máu màu đỏ đang ngồi bên vệ đường với vẻ mặt mờ mịt đăm chiêu, còn có tấm hình ngồi trên ghế dài ôm hôn Thanh Hòa ở công viên. Trên mỗi tấm ảnh đều có ngày tháng, vừa vặn xảy ra vào 2 ngày trước.

Trời ạ, rốt cuộc cậu đã làm cái gì vậy?! Hứa Lượng vốn không ưa Thanh Hòa, giờ phút này lại để Thanh Hòa dễ dàng mang Hứa Quang đi. Không đúng, căn bản cậu không biết chuyện gì đã xảy ra!

Hồ Thiểu Phong chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, từ trong đống ảnh rút ra một tấm hình: "Nhìn xem bọn nó đang làm gì?" Tấm hình này là một căn phòng ngủ được bài trí rộng rãi, toàn thân Hứa Quang trần trụi bị một người đàn ông tuấn mỹ lạnh lùng nắm chân đè xuống giường. Trong tấm hình có thể thấy rõ chỗ hai người giao hợp, nhưng không thấy được ánh mắt đỏ ửng đầy xuân tình của Hứa Quang trong đĩa CD mà Giả Khánh Văn đã từng đưa cho cậu xem.

Hứa Lượng mím môi nói: "Để cho tôi yên."

"Con hãy suy nghĩ kỹ một chút, tại sao gia tài to lớn lại không muốn, chỉ vì một tên kỹ nam thấy tiền là ngoan ngoãn mở chân hầu hạ đàn ông mà sống không bằng chết? Chỉ cần con có tiền, muốn loại đàn ông nào mà không được? Con trai của Hồ Thiểu Phong ta không thể vô dụng như vậy!" Hồ Thiểu Phong tức giận đóng sầm cửa rồi bỏ đi.

Hứa Lượng đưa đĩa CD vào ổ cứng của laptop, bên trong ngoại trừ mấy cái video tài liệu ra thì không có gì nhiều. Cậu ấn mở cái đầu tiên, đúng lúc lại là nội dung chính của đĩa CD kia. Lúc xem đến video cuối cùng, trong ống truyền dịch toàn là màu máu, bởi vì quá kích động đã khiến cho máu trong mạch chảy ngược. Nhưng sắc mặt Hứa Lượng lại bình tĩnh lạ thường, cậu gọi bác sĩ đến, tự nhủ nhất định sẽ dưỡng tốt thân thể để không phụ lòng anh trai vì mình mà vứt bỏ cả tôn nghiêm, sau đó sẽ đem anh trở về....

Tác giả có lời muốn nói: Vừa viết một xíu tình tiết cốt truyện lại kèm văn HHH, cửa hàng thịt sát vách đã khai trương, các bé khẩu vị nặng mau mau đến xem~~~

Editor: Bổn cung đã comeback với cách edit mới, mong các bảo bảo đọc thấy hay thì ủng hộ bổn cung~

______Hết chương 22________

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.