Nhật Ký Báo Thù Của Nữ Tổng Tài Trùng Sinh

Chương 74: Một nụ cười sinh ra trăm vẻ đẹp




Thành Đô, thôn nhà họ Khương.

Sau gần năm giờ đi xe, Khương Chi Chi ngồi trên xe buýt sắp phát điên vì đau nhức, cuối cùng cũng về nhà cũ ở nông thôn.

Trong thôn đã sớm nhận được tin tức vì vậy đã dọn dẹp nhà cửa từ trước.

Chờ đến khi cô chuyển đến, mọi thứ đều được sắp xếp gọn gàng, sạch sẽ.

Sau khi gặp gỡ chú trong họ và nhận được sự giúp đỡ của quản gia, Khương Chi Chi cũng vui vẻ vươn người một cái.

Sau khi hít thở không khí trong lành, cô cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp bắt đầu kế hoạch giảm cân trong sân nhỏ.

Cô đổi sang tập bài tập mà thầy Hề Hàn dạy cho, kết hợp với thực phẩm giảm cân của riêng cô, bắt đầu không ngừng vận động.

Sau khi tập thể dục mỗi ngày, quần áo trên người cô có thể vắt ra nửa chậu nước mồ hôi.

Thậm chí ba bữa mỗi ngày, Khương Chi Chi cũng từ chối.

Quản gia không yên tâm lắm nên luôn dẫn người tới “hỏi thăm”.

Thực ra là sợ cô cả chạy mất…

Mấy ngày sau, quản gia thấy Khương Chi Chi đã gầy đi rất nhiều, lúc này mới hiểu cô cả của bọn họ đang giảm cân.

Đúng rồi, nhất định là vì chuẩn bị cho chuyện kết hôn

Nghĩ đến đây, quản gia cũng yên tâm, không đến quấy rầy nữa.

Có điều lúc rời đi ông ta không nhịn được lại nhìn thêm mấy lần, vóc dáng đã mơ hồ lộ ra, đường cong cũng rõ nét.

Trong đầu quản gia không khỏi không nghĩ rằng cô cả thật xinh đẹp.

Cứ như vậy, một tuần trôi qua.

Lau mồ hôi ở trên mặt đi, Khương Chi Chi hài lòng nhìn vào trong gương.

Gương mặt tròn trịa của cô đã không còn ngấn mỡ nữa mà thay vào đó là đường cong mượt mà.

Còn eo đã không còn dấu vết của mỡ thừa, mặc dù eo cô là a4, nhưng bây giờ đã mơ hồ có dấu hiệu a3.

Nhanh chóng xuống cân, số cân cuối cùng cũng chỉ còn 63kg!

Khương Chi Chi mỉm cười rạng rỡ…

Không khỏi nhớ đến khuôn mặt lạnh nhạt của Nguyên Cận Mặc, cô chợt cười một tiếng.

Cứ theo tiến độ này, nhất định sang tuần sau cô sẽ dễ dàng giảm xuống còn 60kg trở xuống.

Sau đó chỉ cần giữ đều tiết tấu này trong mấy ngày cuối, dù sao cô cũng là tạng người khó tăng cân, chắc chắn có thể giảm xuống 55kg trước khi đám cưới diễn ra!

Thật tiếc, lần cá cược này cô thắng chắc rồi.

Trong nháy mắt đã đến ngày cô phải lên núi giỗ tổ.

Khương Chi Chi trang điểm đơn giản, khuôn mặt trắng hơn trứng gà bóc, đôi mắt như ngấn nước.

Khi xuất hiện cô xinh đẹp hơn người, nếu không nhờ quần áo rộng thùng thình che đi những đường cong tinh tế trên người, người chú họ xa thiếu chút nữa đã không nhận ra đây là Khương Chi Chi của hai tuần trước.

Quản gia cũng gần như chết lặng, ông ta đến nhà họ Khương cũng chưa tới hai năm, những gì ông ta biết đều là hình dáng mập mạp xấu xí của Khương Chi Chi.

Khương Chi Chi đã giảm cân như thế nào vậy?

Một tuần trước ông ta cũng ngây người nhìn cô, một tuần sau Khương Chi Chi trông như là một người khác.

Chuyện này…

Quản gia trợn tròn mắt, trong lòng chợt lóe lên một suy nghĩ, nếu đến ngày đính hôn đó, cô nhất định sẽ khiến mọi người khiếp sợ.

Ngay cả người nhà họ Khương, mấy đứa trẻ cũng ngơ ngác nhìn Khương Chi Chi.

Wow, người chị họ ở nơi xa của bọn họ thật xinh đẹp!

Khương Chi Chi cười khẽ với mọi người, dựa vào trí nhớ, nhanh chóng chủ trì nghi thức cúng tế.

Sau khi hoàn thành vai trò của mình, cô quay trở về hàng, quỳ lạy theo mọi người.

Sau khi quỳ lạy tổ tiên, Khương Chi Chi đi tới trước mộ ông nội, trong mắt không khỏi lóe lên chút đau thương,

Mấy năm trước ông nội mắc bệnh ung thư nên qua đời, toàn bộ nhà họ Khương, chỉ có mình ông nội là cưng chiều cô vô điều kiện.

Quỳ xuống trước mộ, Khương Chi Chi thành kính thắp ba nén hương, nhìn ông lão quen thuộc trong ảnh, cô cười khổ một tiếng.

“Ông nội, sống lại một lần nữa, con mới biết, hóa ra ông đã tìm người tính toán số mệnh cho con, hi vọng con sẽ gả ra ngoài trước cuối năm, nhưng… Xin lỗi ông nội, con không làm được.”

Nhìn ông lão trong hình, Khương Chi Chi nghiêm túc dập đầu ba cái, chắp hai tay trước ngực, ánh mắt kiên quyết.

Kết thúc lễ cúng, Khương Chi Chi cũng chưa về nhà họ Khương ngay.

Cách tiệc đính hôn còn sáu ngày, cô còn chưa hoàn toàn gầy đến 55kg.

Cô dứt khoát vẫy tay cho quản gia về trước, cô nói mình muốn yên tĩnh thêm mấy ngày nữa.

Quản gia cười khổ, nhưng ông ta có nhiệm vụ nên chỉ có thể gọi điện báo với Khương Bác.

“Ông chủ, cô cả còn muốn ở đây mấy ngày nữa, muốn cho tôi về trước… Ông chủ thấy sao?”

“Vậy ông cứ đợi nó, đừng quên đưa nó trở về an toàn, đừng để cho nó trốn mất!” Khương Bác vẫn không yên tâm.

“Cô cả chắc chắn sẽ không đào hôn đâu, gần đây cô ấy đang cố gắng giảm cân, nhất định là vì chuẩn bị cho tiệc đính hôn sắp tới.” Quản gia chắc chắn nói.

“Giảm cân? Hả, mới mấy ngày thì có thể giảm được bao nhiêu chứ, nhưng mà cũng coi như là nó đã biết mình trông xấu xí như nào.”

Khương Bác xem thường cúp điện thoại.

Quản gia mở miệng thầm nghĩ, mấy ngày nữa ông tự mình nhìn đi…

Quản gia không đi, Khương Chi Chi cũng không để ý đến ông ta, mỗi ngày đều làm từng bước, coi việc giảm cân là nghiệp lớn.

Hai ngày trước ngày đính hôn, Khương Chi Chi nhận được cuộc gọi từ dì Lữ Nguyệt.

Điện thoại vang lên một giọng nói vừa thận trọng vừa lo lắng: “Chi Chi, bây giờ dì đã tới nước F, nhưng vẫn chưa liên lạc được với bà cụ, bà ấy đúng là người nước F.”

“Dì Nguyệt, cháu không sao, dì cứ đi từ từ.”

Khương Chi Chi đứng trên cân, nhìn màn hình không quá 55kg, cô tự tin mỉm cười.

Thật sự ứng với câu một nụ cười sinh ra trăm vẻ đẹp.

Đêm trước tiệc đính hôn, nước Y.

Nguyên Cận Mặc đã xử lý xong mấy chuyện vụn vặt ở nước ngoài, bây giờ anh đang ngồi máy bay riêng trở về Thành Đô.

Suốt cả hành trình anh vẫn luôn cau mày, sắc mặt anh vốn nghiêm túc, bây giờ lại càng lạnh lùng.

Càng đến gần tiệc đính hôn, anh phát hiện mình như bị ma nhập thỉnh thoảng sẽ nhớ tới người phụ nữ Khương Chi Chi kia.

Ừm, thật là thú vị, cô thật sự có thể gầy xuống sao?

Nếu như cô không làm được thì cô thật sự phải gả cho cháu mình rồi?

Nguyên Cận Mặc không buông được phiền não.

Khương Chi Chi…

Anh lặp đi lặp lại cái tên này trong lòng, trong lòng bất giác xuất hiện cảm giác khô nóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.