Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 94: Nội Môn Thi Đấu




Kết quả kiểm tra linh căn lần này có thể nói rất thành công, tuy tư chất của Ninh Thi Thi không quá cao, có điều một lần thức tỉnh hai mầm tiên, vậy đã là tốt lắm rồi.

Hai nhà Uông, Ninh ngày hôm đó vui mừng quá đỗi, bày tiệc linh đình người hầu kẻ hạ cũng được thưởng không ít tiền.

Có điều cái chết của Ninh Thừa Quang không thể giấu được Ninh Băng.

Nàng này nghe tin con chết, gần như phát điên.

Lúc đầu nàng này chỉ đập phá, chửi bới bên trong tiểu viện của mình, về sau thế mà xông tới đại điện.

Đại điện lúc này đang tổ chức yến tiệc, nàng thế mà cả gan hất đổ mấy cái bàn.

Ninh Phong Vũ thấy con gái không biết phép tắc, lập tức bắt giam lại.

Tộc lão Ninh gia người nào người nấy nổi trận lôi đình, trực tiếp phế truất vị trí gia chủ của Ninh Phong Vũ.

Thiên Vân cũng được mời tới dự tiệc với nhà họ Uông, hắn chỉ đi qua uống hai chén sau đó liền rời đi.

Đối với hắn, chuyện thế sự phàm tục tốt nhất bớt dính líu một chút liền tốt.

Về tới tiểu viện, vừa mới ngồi xuống bàn trà, đúng lúc này thân phận lệnh bài trong nhẫn trữ vật của hắn sáng lên.

Thiên Vân lấy ra nhìn một chút, sắc mặt không khỏi hơi mừng.

"Nội môn thi đấu nửa tháng nữa liền bắt đầu.

Ta lần này thực lực tăng mạnh, có lẽ tiến vào ba vị trí đầu cũng không quá khó.

Hi vọng lần này nội môn thi đấu sẽ xuất hiện Phân Chi đan, ta tư chất tu tiên có chút kém, nếu không thế lấy đan dược phụ trợ, chỉ sợ cảnh giới Phân Chi cả đời này liền vô vọng".

Thiên Vân lẩm bẩm nói với chính mình.

Một ngày nữa lại trôi qua, sáng hôm sau trưởng bối của Uông Mạn cùng Ninh Thi Thi hai mắt rưng rưng, nhìn con cháu của mình rời đi.

Thiên Vân không có ngăn cản bọn họ đưa tiễn nhau, dù sao hắn cũng là người, cũng có tình cảm.

Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, đứa trẻ nào rồi cũng sẽ phải lớn, phải bước ra khỏi sự che chở của cha mẹ.

Uông Mạn cùng Ninh Thi Thi dù rất buồn khi phải xa người thân, có điều các nàng cũng rất mơ ước cuộc sống tu tiên sau này.

Thiên Vân thấy hai người đi tới, lúc này mới gật đầu nói.

"Các ngươi gia nhập tiên môn, cũng không phải sẽ không còn gặp lại bọn họ, cố gắng tu luyện cho tốt sau này vì bọn họ che mưa che nắng"

Hai thiếu nữ nghe Thiên Vân nói vậy, cũng không còn buồn bã nữa.

Thấy hai người đã tốt lên, lúc này Thiên Vân mới tế ra một mảnh lá xanh, bước lên.

"Lên đi, đứng cho vững một chút"

Hai thiếu nữ nhìn về phía người thân một lần nữa, hít một hơi thật sâu, bước lên phiến lá xanh.

Thiên Vân tâm thần khẽ động, lá xanh cứ thế bay lên cao bồng bềnh mà đi.

Trên đường đi Thiên Vân ra sức giúp đỡ hai người Uông Mạn, hai nàng này có lẽ cũng từng ngồi pháp khí phi hành, họ ngồi rất vững vàng không giống như Thiên Vân cùng Thu Phượng năm xưa.

— QUẢNG CÁO —

Mười ngày sau.

Bên ngoài sơn môn Lạc Diệp Tiên Tông lúc này có ba đạo thân ảnh đang từ từ bước lên bậc đá.

Ba người này gồm hai nữ một nam.

Nam tử tuấn mĩ tới cực điểm, mái tóc cùng đôi đồng tử màu lam nhạt, tay chắp sau lưng mà đi, tựa như tiên nhân du ngoạn nhân gian.

Hai nữ tuổi không quá lớn, cũng chỉ 13, 14 mà thôi.

Hai nàng này đi theo bóng người phía trước, hai chữ sùng bái hiện rõ trên mặt.

Ba người này chẳng phải Thiên Vân, Uông Mạn cùng Ninh Thi Thi còn ai.

Ba người rất nhanh đi tới cổng sơn môn.

Hai tu sĩ thủ sơn thấy Thiên Vân tiến tới liền vội vàng khom lưng, nói.

"Vị sư huynh này xin mời lấy ra lệnh bài thân phận cho sư đệ kiểm tra một chút"

Thiên Vân lập tức lấy ra lệnh bài thân phận, miệng nói.

"Ta tiếp nhận nội môn nhiệm vụ vừa mới trở lại.

Hai vị này là Uông Mạn cùng Ninh Thi Thi, mầm tiên vừa được ta kiểm tra"

Hai thủ sơn tu sĩ quét nhìn lệnh bài một chút, thấy không có vấn đề gì liền để ba người Thiên Vân đi qua.

Thiên Vân ngựa không dừng vó, tiến thẳng về ngoại môn chấp sự đường, bàn giao hai người Uông Mạn cùng Ninh Thi Thi cho Lê Thiện, sau đó liền đi tới nội môn chấp sự đường.

"Trương quản sự vẫn khỏe chứ?" Thiên Vân đợi gần nửa canh giờ, cuối cùng mới có thể nhìn thấy Trương Tấn, lúc này mới mỉm cười hỏi thăm.

"Ngươi là?" Trương Tấn nhíu mày, không nhận ra thanh niên trước mắt là ai.

"Ta là Thiên Vân".

Thiên Vân mỉm cười nói.

"Thì ra là ngươi! Ha ha, bảo sao ta cứ thấy ngờ ngợ.

Lần này thu hoạch tốt chứ?" Trương Tấn lúc này mới nhớ ra, hắn đã đưa cho tên sư đệ này mượn Thanh Diện mặt nạ.

— QUẢNG CÁO —

"Cũng không tệ lắm, sư huynh giúp ta kiểm kê một chút".

Thiên Vân nói xong liền đặt lên trên quầy một cái túi.

Trương Tấn mỉm cười, thần niệm bắt đầu dò xét.

Chưa kiểm tra còn đỡ, kiểm tra xong vẻ mặt hắn liền chấn kinh, lắp bắp nói.

"Hai...!Hai mươi hai khỏa trái tim Song Đầu Lang Yêu.

Sư đệ, đừng nói với ta ngươi đồ sát cả một bầy yêu thú này đó nha"

Thiên Vân lắc đầu nói.

"Bầy Song Đầu Lang Yêu này có gần trăm con, hơn nữa còn xuất hiện Lang Vương, ta lấy đâu ra bản lãnh đi đồ sát bọn chúng.

Chẳng qua ta dùng một ít tiểu thủ đoạn, may mắn không có gặp bất chắc gì"

Tuy lời nói cùng ngữ khí của Thiên Vân rất bình thản, có điều Trương Tấn nghe tới số lượng gần trăm con, còn xuất hiện cả Lang Vương, sắc mặt y liền tái đi, ánh mắt nhìn về phía Thiên Vân càng thêm bội phục mấy phần.

"Sư đệ quả nhiên không phải người đơn giản".

Trương Tấn không tiếc lời khen.

Thiên Vân chỉ mỉm cười, lại không có nói cái gì lời thừa thãi.

Kiểm kê xong xuôi, Thiên Vân chọn vẹn kiếm được 12000 điểm cống hiến, số lượng có thể nói rất cao.

"Sư đệ! Năm ngày nữa sẽ diễn ra nội môn thi đấu, ngươi cũng mau chóng đề thăng thực lực một chút đi".

Trương Tấn đưa trả lệnh bài cho Thiên Vân, miệng nói.

"Không biết sư huynh có tin tức gì về phần thưởng năm nay? Liệu có thể xuất hiện Phân Chi đan hay không?" Thứ Thiên Vân cần nhất lúc này chính là Phân Chi đan, nếu không có hắn cũng không muốn tham gia thi đấu làm gì.

"Gần đây linh thảo luyện chế Phân Chi đan càng ngày càng hiếm, đâu phải muốn có liền có.

Ta nghe nói nếu đạt ba vị trí đầu sẽ được cho phép tiến vào Dược Vương Động.

Nếu xếp ở vị trí thứ nhất thậm chí còn có cơ hội luyện chế một kiện linh khí.

Linh khí là vật gì chắc sự đệ cũng biết.

Về phần Dược Vương Động, nơi này là một tiểu không gian, bên trong trồng rất nhiều các loại kì hoa dị thảo.

Quan trọng nhất chính là Kim Thiền Quả, quả này có thể giúp tu sĩ đột phá thân thể cực hạn.

Nó cũng là tài liệu quan trọng nhất để luyện chế Phân Chi Đan cùng Trúc Cơ Đan.

Bí cảnh này năm xưa do một tay Long Quân cướp tới, có điều sau khi Long Quân biến mất, nó một lần nữa mất khống chế.

Cuối cùng bị tu sĩ năm nước lớn là Đại Chu, Đại Việt, Hoa Trì, Cổ Viêm, Đại Hàn hợp sức phong ấn nó lại.

Cũng vì trong này dược thảo không phải vô hạn, cho nên năm nước đã đưa ra quy định mỗi 100 năm mới có thể tiến vào bên trong một lần.

Có điều Đại Chu cùng Hoa Trì thế lớn, hai nước này mỗi lần tiến vào đều chiếm đi bảy thành tài nguyên, cũng vì thế tu tiên giới các nước khác dần dần tỏ ra yếu thế.

Tu sĩ Phân Chi cảnh càng ngày càng giảm, dẫn tới Phong Thân, Sinh Hoa cũng dần dần ít đi" Trương Tấn đắng chát nói.

"Ồ! Xin hỏi sư huynh, muốn tiến vào Dược Vương Động cần tu vi gì? Số lượng tu sĩ tiến vào của mỗi nước là bao nhiêu?" Thiên Vân hiếu kì hỏi.

— QUẢNG CÁO —

"Trước đây phong ấn bên trong Dược Vương Cốc còn vững chắc, chỉ tu sĩ Khai Linh Cảnh mới có thể tiến vào.

Chẳng qua hơn 500 năm trở lại đây, phong ấn càng ngày càng yếu đi, hiện tại tu sĩ dưới Phân Chi, Trúc Cơ đều có thể tiến vào.

Về phần số lượng người có thể đi vào.

Hoa trì cùng Đại Chu mỗi nước có 20 tu sĩ, về phần ba nước khác cũng chỉ có 15 người".

Trương Tấn sắp xếp trí nhớ một chút, mở miệng trả lời.

Thiên Vân vẻ mặt đăm chiêu, tuy hắn không thích chọc phiền phức, có điều tư chất của hắn tới đâu hắn tự biết.

Nếu không có Phân Chi đan chỉ sợ con đường sau này một bước cũng khó đi.

Nghĩ tới đây, Thiên Vân cắn răng quyết tâm, Phân Chi đan đối với hắn chính là bắt buộc, hắn không thể không tiến vào.

"Sư đệ phải đi tới Cống Hiến đường một chút, sư huynh cứ thong thả".

Thiên Vân đã hỏi xong những thứ cần hỏi, lúc này chắp tay với Trương Tấn, lập tức rời đi.

Trương Tấn cũng không nói thêm cái gì, chỉ gật đầu.

Rất nhanh liền có đệ tử nội môn khác tiến tới.

Cống Hiến đường chỉ cách Chấp Sự đường hơn chục bước chân, Thiên Vân rất nhanh liền tới.

Thiên Vân lần này xuất hết tiền vốn đổi lấy một phần cao cấp nhất Tẩy Tủy dịch.

Hắn không dám xác định liệu loại Tẩy Tủy dịch chỉ có 5 thành phẩm chất cỏ đủ để tẩy luyện độc tố trong người mình hay không.

Hơn nữa hắn cũng muốn đề thăng một chút tư chất của mình, nếu không chỉ sợ sau này nhận được Phân Chi đan cũng khó có thể đột phá.

Về tới động phủ, Thiên Vân nhanh chóng chạy tới chỗ Thu Phượng.

Hai anh em hàn huyên một phen, Thiên Vân cũng kể đại khái chuyện mình tiến về Hải Vân Lĩnh như thế nào, có điều một số chuyện quá nguy hiểm hắn chỉ lướt qua mà thôi.

Mặc dù Thiên Vân không kể những lần mình gặp nguy hiểm, có điều Thu Phượng nghe xong cũng là vẻ mặt tái nhợt.

Hết lời can ngăn anh trai không nên chủ quan khinh thường đối thủ.

Thiên Vân nghe vậy trong lòng ấm áp, liên tục gật đầu bảo đảm sẽ không để mình gặp nguy hiểm, lúc này Thu Phượng mới buông tha, tiến về nhà bếp nấu cơm.

Cơm nước rất nhanh liền được mang lên, Thiên Vân cũng không từ chối ăn uống, hắn đã có Tẩy Tủy dịch, ăn thêm một chút ngũ cốc không thành vấn đề.

Hai anh em nói chuyện, ăn uống xong xuôi, Thiên Vân lúc này mới tiến về nơi bế quan.

"Khai Linh 12 đoạn, ta rất nhanh liền tới".

Thiên Vân xuất ra một bình sứ trắng, mỉm cười nói..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.