Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 149: Đột Phá Phân Chi




Do quá mệt mỏi, Thiên Vân ngủ một mạch hai ngày, đến ngày thứ ba mới tỉnh lại.

Thu Phượng hiểu người tu tiên không giống người phàm, từ đầu chí cuối không hề lên tiếng đánh thức.

Sau khi tỉnh giấc, Thiên Vân mồ hôi vã ra như tắm, âm thầm nói với chính mình, sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt.

Hắn xuống giường làm một chút vệ sinh, sau đó thẳng hướng phòng luyện công mà đi.

Vào phòng luyện công, Thiên Vân từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một ít đồ đạc.

Trong đó có dược thảo, có Linh Khí, Pháp Khí, các loại công pháp bí thuật cũng không thiếu.

Nhìn đống đồ chất thành một ngọn núi nhỏ, trong lòng Thiên Vân không khỏi vui vẻ.

Từ khi tu luyện tới nay, Thiên Vân luôn sống trong cảnh túng quẫn, đồ vật đưa tới tay, phần lớn bị bản thân hấp thu hết.

Con đường hắn đi có bao nhiêu khó khăn, nghĩ thôi cũng khiến người ta lắc đầu thở dài.

Bách Luyện Bảo Thể phải dùng linh tính, dùng các loại kì trân dị bảo, linh thạch hấp thu tu luyện.

Hạ Thi Phệ Linh Kinh tuy có thể hấp thu linh khí tu luyện, chỉ là tư chất hắn kém, hấp thu đến đời nào, kiếp nào, tu vi mới tăng lên? Cuối cùng muốn tăng lên tu vi, cũng chỉ còn cách chuyển hóa linh tính mà thôi.

Linh tính từ đâu ra? Đương nhiên là từ yêu thú, tu sĩ, thiên tài địa bảo cùng vô số dược thảo chất chồng.

Thế nên từ khi bước vào con đường tu luyện, Thiên Vân chưa ngày nào sống trong giàu sang, làm cái gì cũng phải nghĩ trước nghĩ sau, khố không thể tả.

Thiên Vân thở dài một hơi, quăng những phiền não ra khỏi đầu, lần nữa nhìn tới đống vật phẩm được chất thành đống trước mặt.

Những vật phẩm này, đều do hắn giết đám người ma tu đạt được.

Tỷ như cây kim khâu của Trương Hạo Nhiên, cây kim này đen kịt một màu, ô quang ẩn hiện, có tới 39 đạo phù văn.

Bản thân Thiên Vân đã bị cây kim này đâm vào, có thể nói khả năng ám toán vô cùng mạnh.

Còn có một kiện cực phẩm Linh Khí khác, đó là bộ chiến giáp tên Tử Cực.

Bộ chiến giáp này hắn lấy được trên người nữ đệ tử Huyền Thiên Tông.

Bản thân Thiên Vân hiện tại có thể nói giàu chảy mỡ.

Riêng thượng phầm Linh Khí có tới năm kiện.

Đầu tiên phải kể tới áo giáp làm từ Hoả Ti Tuyến khi đánh giết Lữ Hoá Hư đoạt được.

Áo giáp này có tới 35 đạo phù văn, bản thân lại mang hỏa thuộc tính, vừa công vừa thủ, so sánh với cực phẩn Linh Khí không hề kém.

Tiếp đó là một sợi dây thừng của Vũ Vân Vận, dây thừng này dùng để vây giết rất tốt, có tới 33 đạo phù văn.

Thứ ba là thanh phi kiếm của Trương Hạo Nhiên, phi kiếm có tới 35 đạo phù văn, vật liệu chế tạo cũng là đỉnh cấp.

Hai kiện khác là một thành chiến phủ, một tấm chắn, lúc chém giết ma tu đoạt được.

Về phần Linh Khí trung phẩn cùng hạ phẩm, số lượng căn bản quá nhiều, hắn chất thành đống, nhìn cũng chẳng buồn nhìn, xem không khác gì phế liệu.

Dược liệu hắn còn giữ lại, tất cả đều có niên kỷ vô cùng cao.

Thậm chí không ít vạn năm dược thảo, đây cũng là đồ vật Tố Ngưng lưu lại cho hắn.

Những thảo dược này linh tính nhiều lắm, đủ để hắn thẳng tiến Phân Chi cảnh đỉnh cao.

Đây là vì hắn có hai gốc đạo thụ, nếu chỉ có một gốc, chỉ sợ những món đồ này đủ để hắn thẳng tiến Phong Thân cảnh.

— QUẢNG CÁO —

Thiên Vân thoả mãn cười vui vẻ, lúc này mới thu tất cả về, bắt đầu nhắm mắt, tâm thần chìm sâu vào đan điền.

Đúng như Thiên Vân dự đoán, trên ngọn gốc đạo thụ màu lam đã có lá cây mọc ra, hiện tại là thời cơ thích hợp nhất, tiến hành đột phá Phân Chi cảnh.

Tầm mắt Thiên Vân lần nữa rời đi thể nội, lấy ra toàn bộ số linh thạch mà mình có.

Linh thạch theo nhẫn trữ vật bay ra, chất thành đống xung quanh, lại cẩn thận bày ra một ít phòng hộ trận pháp, lúc này hắn mới trở lại bồ đoàn, nhắm mắt điều tức.

Một ngày thời gian qua đi, lúc này Thiên Vân mới mở mắt, hai tay thủ ấn bắt đầu biến ảo.

Theo thủ ấn biến ảo, Hạ Thi Phệ Linh Kinh cùng Vạn Tướng Pháp Điển lập tức đình chỉ vận chuyển, Bách Luyện Bảo Thể thay thế, bắt đầu vận hành theo chu thiên.

Theo Bách Luyện Bảo Thể làm chủ chu thiên, gốc đạo thụ màu lam vốn đã tới giới hạn, theo công pháp thôi thúc, lại lần nữa rục rịch biến đổi.

Chỉ thấy trên ngọn cây cao, hai phiến lá xanh bắt đầu biến lớn, thân cây bắt đầu ngả sang màu lục, không còn trong suốt nữa.

Ngàn vạn sợi linh căn bắt đầu ra sức hấp thu linh lực trong hồ, cũng như đoàn khổng lồ linh tính tựa như vầng mặt trời trên cao.

Bên ngoài thân thể, linh thạch bắt đầu bị hấp lực hút khô, từ từ ngả sang màu đục, rồi hoá thành đá vụn.

Thiên địa linh khí bắt đầu biến đổi, thay vì tản mạn, lúc này bắt đầu tập trung lại, thẳng hướng động phủ Thiên Vân mà chui vào.

Tuy tràng cảnh không phải rất hùng vĩ, nhưng chắc chắn một tu sĩ bình thường đột phá Phân Chi cảnh, làm không được như vậy.

— QUẢNG CÁO —

Lý Hạo đang ngồi xếp bằng trong mật thất, đúng lúc này mở mắt, sắc mặt vui vẻ, lẩm bẩm nói.

"Tiểu tử này cuối cùng cũng đột phá, thanh thế cũng không nhỏ a"

Hắn cũng không có quá để ý, nói dứt câu liền lần nữa nhập định.

Một ít đệ tử nội môn thấy thiên tượng thay đổi cũng vội vàng xuất quan, rời khỏi động phủ tìm hiểu một chút, biết rằng đại sư huynh đang đột phá cảnh giới, cũng không có tỏ ra quá mức hiếu kỳ, dù sao họ đã từng đột phá cảnh giới này.

Khí hải Thiên Văn hiện tại đang không ngừng nhộn nhạo biến đổi, diện tích không ngừng mở rộng, trước kia chỉ là hồ nước lớn, nay đã biến thành đại giang, sóng lớn ngập trời.

Linh khí từ bên ngoài rót vào lập tức bị chuyển hoá thành linh lực, hình thành mưa to, âm ầm trút xuống dưới.

Gốc đạo thụ màu lam được linh lực tầm bổ, càng lúc càng lớn, màu sắc cũng sẫm hơn rất nhiều, không còn tỏ ra trong suốt, yếu ớt như trước nữa.

Hai phiến lá cây lúc đầu chỉ lớn bằng nắm tay, lúc này đã to hơn rất nhiều.

Ngọn cây bắt đầu vươn lên cao, bắt đầu sinh ra lá cây, cùng vô số cành nhỏ.

Những cành nhỏ này không đại diện cho Phân Chi, nó chỉ đại diện cho ngọn đạo thụ mà thôi.

Nhìn xuống gốc lá ban đầu, chỉ thấy có một chồi non nhô lên, tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã có chu vi gần chục mét, lá cây cũng mọc càng nhiều, rậm rạp, xum xuê.

Linh lực thôi không tầm bổ gốc đại thụ, mà thẳng hướng cành cây mới mọc tiến vào, không ngừng tiến hành bồi đắp.

Một ngày thời gian qua đi, cuối cùng quá trình sinh trưởng mới dừng lại, chỉ thấy trên ngọn cây cao, một cành cây to đã vươn tới 200 mét xa, cành lá rậm rạp xum xuê, che phủ cả một khoảng không rộng lớn.

Thiên Vận lúc này mới mở mắt ra, miệng lộ ý cười, xuất ra một viên đan dược nuốt vào.

Lại không phải Tĩnh Tâm đan đây sao?

Tĩnh tâm đan vừa cho vào miệng, lập tức tan ra, thần trí hắn trực tiếp tiến vào một trạng thái kì diệu trước nay chưa từng có.

Thiên Vân bỏ mặc tất cả, bắt đầu đốn ngộ.

— QUẢNG CÁO —

Bên trong đan điền, cành cây to bắt đầu rung động, từ thân cành rủ xuống một ít linh căn, tựa như một gốc đa già, trên thân rủ xuống rễ cây vậy.

Những linh căn này một số thẳng hướng thức hải, cắm vào thần hồn Thiên Vân, một số khác đâm tới thân thể.

Chỉ thấy, bên ngoài thân thể Thiên Vân lúc này lít nhít những tơ tuyến.

Chẳng qua những tơ tuyến này rất bé nhỏ, trong suốt vô cùng, nếu không phải tu sĩ sẽ rất khó phát giác.

Những tơ tuyến này, lại chẳng phải linh căn mọc ra từ cành cây lớn nhất, còn là cái gì?

Tơ tuyến bắt đầu mọc dài, tựa như vô hình vô chất, hướng ngoài động phủ mà đi.

Thiên địa dị tượng còn chưa có tản, vẫn cứ như cũ, thẳng hướng động phủ tiến vào.

Đám linh căn cũng hướng về nơi đó, không ngừng hấp nạp.

Chỉ thấy, những đoạn tơ tuyến tựa như vô số tơ nhện bay múa.

Những đầu tơ này hấp thu thiên địa chi lực, bắt đầu phát sáng, hình dung như có dòng điện chảy xuôi, thẳng hướng thể nội Thiên Vân mà vào.

Dòng điện trở về cành cây to, lại từ cành cây theo linh căn truyền tới thần hồn, quá trình này cứ thế tiếp diễn, không ngừng không nghỉ.

Thiên Vân một lần nữa mở mắt, phát giác mình đang ở một thế giới kì lạ, nơi này một mảnh đen kịt, xung quanh vô số phù văn bay múa, lập loè sáng tối, tựa như những con đom đóm trong đêm, cứ như vậy chớp tắt.

Thiên Vân chậm rãi lạc bước, hắn muốn bắt lấy những phù văn, muốn xem xem nó là vật gì.

Những phù văn này số lượng rất lớn, có điều chúng lại rất trơn trượt, muốn bắt được chúng cũng rất khó.

Thiên Vân truy đuổi hồi lâu, vậy mà không tài nào bắt được dù chỉ là một chữ.

Thiên Vân hiểu, nếu cứ đuổi bắt như vậy, dám chắc sẽ không tìm hiểu được gì, hắn vội vàng ngồi xuống, cẩn thận quan sát đám phù văn này..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.