Nhật Kí Thần Linh

Chương 39: Đêm ngày hôm đó…




Lăng và cô bạn gái nhỏ đi vào giảng đường phòng học. Cả lớp học vẫn tràn ngập tiếng xì xào bàn tán nói chuyện như thường ngày. Có điều vừa gặp cả hai người bọn họ đi đến, tất cả tiếng nói chuyện đột nhiên im bặt lại. Những ánh mắt qua lại lượn lờ không ngừng từ chỗ Lăng cùng bạn gái đang đứng bay liêu phiêu liêu phiêu sang nơi Erica đang ngồi. Lăng ánh mắt cũng tương tự nhìn về phía Erica. Lúc này cô nàng đang vẻ mặt tươi cười tự tin nói chuyện cùng với mấy cô bạn nữ sinh khác đang ngồi xung quanh. Nếu nhìn từ bên ngoài… ra vẻ như đối với sự xuất hiện của Lăng và Vũ Trần Linh quả thật dường như không thấy.

- Ai ui ~

Cánh tay tự nhiên nhói đau, Lăng quay mắt nhìn sang. Tốt lắm! Vũ Trần Linh vậy mà mân mê miệng lên thật cao thật cao để tỏ vẻ bất mãn với cậu. Nói vậy vừa rồi cũng là cô nàng nhéo cánh tay của cậu để cảnh cáo. Lăng gặp này không còn cách nào đành cười khổ tỏ vẻ mình sai rồi, mình trót dại, mình không dám thế nữa, xin nàng hãy tha thứ thêm cho một lần… bla bla.

Cũng may Vũ Trần Linh cũng không có dây dưa thêm mà ngược lại nhanh nhanh chân mang theo Lăng đi tìm kiếm chỗ trống để ngồi. Một vị trí cách xa nơi Erica đang ở. Mọi người trong lớp nhìn nhìn thấy không có gì kịch tính đáng xem cũng liền thôi không quan tâm chuyện của ba người bọn họ nữa. Phòng học vì thế lại trở về bình thường. Rất nhanh, giảng viên tiết học đầu tiên xuất hiện. Buổi học cũng vì vậy đã bắt đầu.

Trong cả buổi chiều, rút kinh nghiệm xương máu khi vừa vào cửa lớp lúc trước, Lăng lần này tuyệt đối cả buổi không một lần liếc mắt nhìn sang chỗ Erica. Vũ Trần Linh thấy cậu biểu hiện tốt như vậy liền tâm trạng thỏa mãn hiện rõ lên trên khuôn mặt. Hai người vì thế cả buổi cười cười nói nói với nhau vô cùng hòa hợp. Thật giống như giữa bọn họ chưa từng xuất hiện một cô gái có cái tên là Erica vậy. Tất cả tất cả vẫn y hệt như khi trước!

Đợi tới khi ra về Lăng lại cùng Vũ Trần Linh cùng một chỗ rời đi. Erica cũng không có đi tới quấy rối như trong tưởng tượng của mọi người trong lớp. Thật giống như những lời cô nàng nói buổi sáng hôm nay chỉ là một câu chuyện đùa mà thôi. Buổi học chiều nay cũng cứ như vậy kết thúc trong yên bình. Có điều một ngày này thật nhiều biến động mạnh mẽ như vậy chắc chắn sẽ không nhẹ nhàng quên đi như thế~

5h45 chiều, tại phòng trọ…

- Rầmmm…!

- Nói đi thằng cờ hó! Chuyện em Erica tóc vàng là thế quái nào???

Sơn- cậu bạn cùng phòng, tay ném đánh rầm cái cặp sách lên trên giường. Vẻ mặt đầy bá khí quay về phía Lăng hùng hổ hỏi.

- Móa! Cái gì tóc vàng với chả tóc đỏ~ Mày xem one piece nhiều thấy ngu người chưa em?

- Đi nấu cơm ngay đi thôi. Tối nay tới lượt mày rồi đó!!!

Đang nằm nghỉ trên giường, Lăng một chân đạp bay chiếc cặp Sơn ném tới xuống góc giường, miệng lầu bầu đáp trả như phim chưởng.

- Chuyện cơm nước để sau đi! Cùng lắm thì tối nay hai anh em ta ra quán ăn cơm ngoài là được rồi. Yên tâm! Bữa nay coi như anh khao.

- Quan trọng nhất là chú giờ phải ngoan~ Phải nghe anh~

- Nói đi! Khai ra đi! Chuyện em tóc vàng chặn đường chú buổi trưa là như thế nào???

Sơn vẻ mặt khát khao khó nhịn, cậu ta vậy mà ghé sát mặt xuống gần chỗ Lăng đang nằm, giọng điệu chứa đầy dụ dỗ.

- Thôi đi má! Đã bảo là không có gì cả mà~

- Đi đi…! Đi nấu cơm đi! Anh mày đói rồi đấy. Còn hỏi nữa là anh cho mày nhát dao để mà trọng sinh xuyên việt luôn bây giờ!!!

Lăng giọng cáu kỉnh. Một vẻ mặt không cần thương lượng nữa. Cậu chàng cũng cùng lúc liền lấy ra cả tay lẫn chân để xua đuổi tên bạn cùng phòng rác rưởi này rời đi nấu cơm cho rảnh nợ.

Móa! Ở trường bị hai cô nàng kia giày vò lên giày vò xuống đã đủ mệt. Về nhà giờ còn muốn cậu kể chuyện cho mà nghe?

Ai ui~ Cứ mơ đi cưng nhé! Đợi… đợi đến tết công- gô thì may ra anh kể!!!

Lòng đã có quyết định chủ ý, Lăng ra tay càng quyết liệt hơn. Đối diện Sơn thấy vậy cũng đành thôi không dò hỏi nữa. Trước hết… thôi thì đi chuẩn bị cơm nước cái đã. Thời gian ngày sau còn dài, cậu ta cũng không tin còn moi không ra được tin tức từ trong miệng cái thằng cờ hó này.

Nói tới nếu là bình thường bạn trai bạn gái cũng chẳng có gì mà để mà Sơn tò mò khó nhịn như thế. Quan trọng là lúc này ấy vậy mà từ đâu đâu bỗng nhảy ra một em tóc vàng người nước ngoài xinh như tiên giáng trần từ trên trời đổ ập xuống. Hơn nữa có vẻ như còn là chơi tình tay ba, chơi chen ngang… Chuyện Lăng đang cặp đôi với Vũ Trần Linh cậu ta cũng không phải không biết.

Nói chung nếu không phải chuyện lần này có đầy sắc thái ly kỳ huyền bí lại truyền lưu rộng khắp cả trường như hiện tại. Càng khốn nạn hơn là nhân vật chính của câu chuyện lại là bạn cùng phòng cờ hó của mình. Này…

XXX nó! Nếu không phải có nhiều yếu tố hợp lại như thế Sơn cũng đã không tò mò kinh khủng khiếp như lúc này rồi. Móa! Dù sao ai mà chả có bạn trai bạn gái chứ!!! Nếu không có đặc sắc cốt truyện thì ai mà quan tâm bọn bay ~

- Được rồi! Cái thằng lầy này. Như mày nói không có gì mới là chuyện lạ. Có điều giờ tạm tha cho chú! Anh đây giờ đi nấu cơm nấu nước trước đã rồi lát lại về sẽ xử lý chú mày sau.

Sơn thánh phán một câu như vậy rồi bắt đầu sắn tay áo lên chuẩn bị bữa cơm tối. Cuối cùng cũng có được giây phút yên bình, Lăng liền như vậy nằm ngửa mặt trên giường. Ánh mắt nhìn thẳng trần nhà. Trong đầu càng là suy nghĩ viển vông. Cuộc sống của cậu dường như đang càng ngày càng thay đổi đến người ta không tưởng tượng nổi rồi. Đôi khi cũng thật hoài niệm cuộc sống sinh viên kiếp trước. Nghĩ nghĩ ngẩn ngơ cậu chàng vậy mà ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.

Buổi tối, sau khi một lần nữa ngoan cường chống lại sự gặng hỏi của cậu bạn cùng phòng, Lăng hôm nay đột xuất không có chơi game hay nhắn tin trò chuyện với bạn gái đến khuya… v v như mọi hôm mà liền như vậy thật sớm thật sớm đi ngủ.

Ừ! Ngủ sớm tốt cho sức khỏe! Tốt cho da không phải sao? Ngày hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy làm cậu giờ có chút mệt mỏi. Hiện tại vậy tranh thủ thử nghiệm một chút xem người ta nói thế có đúng không.

- Uỳnh!!!

Cả người nằm rạp ra giường. Thân thể mệt mỏi giã rời. Không phải mệt mỏi trên người mà là mệt mỏi từ sâu trong tâm thần. Lăng giờ chỉ muốn nằm lì một chỗ không suy nghĩ thêm gì hết. Và may mắn thế nào sáng ngày mai cậu lại được nghỉ. Vì vậy Lăng liền như thế quyết định ngủ nướng thẳng từ bây giờ đến tới bến luôn. Mặc kệ bên ngoài mưa gió bão bùng, anh đây vẫn vững trông chừng chính anh.

Lăng rất nhanh liền ngủ. Cũng vì ngủ sớm như vậy, ngủ say như vậy mà cậu không có nghe được âm báo tin nhắn liên tiếp từ điện thoại vang lên. Cách đó không xa Sơn cũng đang đeo tai nghe nghe nhạc chơi game nên cũng không hề biết để mà gọi tỉnh cậu chàng.

Có điều dù cho có nghe được thì sợ rằng Sơn cũng chẳng mấy quan tâm. Dù sao cùng lắm thì sáng mai Lăng cũng biết. Nửa đêm như bây giờ chuyện có lớn bằng trời cũng chẳng thể làm gì thay đổi được. Chậm nhận được một vài tin nhắn cũng không có gì là to tát cả. Nhất là đối với việc tôn trọng quyền riêng tự của người khác như hai người bọn họ tất nhiên cũng sẽ không tự tiện xem tin nhắn của đối phương khi chưa được phép.

Một đêm cũng vì vậy trong giấc ngủ say nồng của Lăng kết thúc.

Một đêm bình yên với Lăng.

Kết thúc chương 39.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.