Nhật Kí Thần Linh

Chương 164: Lý do phải chiến thắng




Giữa vùng đất rộng lớn nơi lối vào thành Vatican, nghi thức "khẩn cầu" đức chúa trời cùng các thiên thần hạ xuống phàm trần giờ đã bắt đầu bởi tiếng ca ngợi của đức giáo hoàng cùng với lời niệm đọc đồng thanh của hơn một nghìn thầy tu và các giáo sĩ nơi đây...

- Ngài là chúa của muôn loài! Là đấng quyền năng tối cao của vũ trụ!

- Mọi đầu gối sẽ quỳ! Mọi miệng lưỡi đều sẽ tôn xưng ngài- Đức chúa Jehovah.

- Ngài là đức thánh chúa toàn năng dẫn dắt thế nhân vượt qua ngày đêm! Vì yêu nhân thế, ngài đã ban phước lành cho con người được sinh ra đời.

- Chúng con xin ngợi khen ngài đời đời theo cùng muôn vàn thiên sứ tán ca!

- Tung hô danh thánh chúa tể oai nghi muôn đời! Đức cha cao quý, chúng con xin dâng lên người muôn vàn lời ca tôn vinh chúc mừng!

- Hỡi chúa, đấng sinh thành! Ngài là vua của cả thế gian này! Linh hồn cầu mong được theo chân chúa tới chốn thiên đàng. Xa rời quỷ dữ và tội lỗi nơi trần gian muôn màu.

- Đức tin sẽ luôn soi sáng dẫn lối con người. Vì chúa là nhân từ và vĩnh hằng. Quyền năng của người phủ khắp thế gian và xua đi bóng tối bao trùm...

- @/%^{[email protected]/*^#%~$>@&

Tiếng tung hô niệm đọc vang lên và kéo dài không ngừng trong ánh mắt trừng trừng của bốn vị Diệt Thần Sư cùng gần hai ngàn pháp sư và hiệp sĩ các loại.

- Không phải đâu! Cứ quỳ gối và ca tụng như vậy thật sự có hiệu quả không???

- Đây thật sự là nghi thức triệu hồi thần linh mà không phải là một trò đùa???

Nhìn giáo hoàng mỗi khi đọc xong từng câu đám người tu sĩ đang quỳ gối bên dưới tương tự đều lặp lại đọc từng câu. Hơn nữa còn là vẻ mặt cực kì thành kính. Nếu như không trực tiếp nhìn tận mắt chắc chắn không có ai có thể tưởng tượng nổi không khí cổ quái đang diễn ra ở nơi đây!

Khung cảnh giống y như cô giáo đọc bài và các em học sinh bên dưới cùng đọc theo ở trong trường mẫu giáo này... Thế nhưng thật sự có thể triệu hồi được dị thần của thiên chúa giáo???

Nha! Như vậy Lăng chỉ có thể thầm than sở thích của chúa và các thiên thần quả nhiên là không giống người thường~

Tự nhận là đã từng có kinh nghiệm thực tế trong việc triệu hoán thần linh, Nguyễn Trọng Lăng giờ phút này đây thật là có chút không hiểu trái đất là quay như thế nào xung quanh mặt trời nữa rồi!!!

Quá... quá kì cục một cái nghi thức á!!!

- Họ không phải là làm việc vô ích đâu! Anh yêu hãy nhìn mấy món đồ thánh khí mà mấy người kia đang cầm giữ mà xem.

- Chúng đang biến hoá theo những lời ca tụng của đám thầy tu đấy!

Erica giọng nghiêm nghị nhắc nhở. Lăng ánh mắt nghe vậy liền chăm chú nhìn sang.

Kết quả thật đúng là không nhìn thì không biết! Sự thực quả nhiên giống như những gì Erica vừa nói. Theo những lời ca tụng được giáo hoàng và các vị thầy tu không ngừng niệm đọc ra, năm món thánh khí cùng với thánh kinh trong tay giáo hoàng càng ngày càng trở nên... sắc nét hơn rồi.

Thánh kinh màu sắc càng thêm chìm tối. Chiến chuỳ thì càng ngày càng đen sẫm đi và gai nhọn bên trên càng lúc càng sắc lạnh hơn y như chốn vực sâu. Vương miệng như pha lê kia thậm chí đã óng ánh toả ra ánh sáng bảy màu. Thánh giá gắn trên vòng cổ thậm chí đã từ màu bạc chuyển sang màu lửa đỏ. Quyền trượng cùng chuông vàng vẻ ngoài dường như càng ngày càng huyền bí ảo diệu lên. Mỗi thứ đều có biến hoá không giống nhau!

- Không nghĩ tới chỉ ngồi niệm đọc không cũng có tác dụng~

Lăng vẻ mặt than thở. Ánh mắt ngược lại là có chút đăm đăm suy tư nhìn về tấm thánh thuẫn chiến lợi phẩm đang cầm trên tay mình.

- Không phải đơn giản là ngồi niệm đọc không thôi đâu thưa Vương! Cái quan trọng ở đây là đức tin mà hơn một ngàn thầy tu mang lại.

- Tín ngưỡng của bọn họ mới là thứ giúp cho mấy loại thánh khí kia khôi phục sức mạnh.

- Phải biết rằng cho dù là thần linh bản chất tạo thành ban đầu cũng là bắt nguồn từ tư tưởng cùng tín ngưỡng của con người. Hiện tại ở nơi đây thế nhưng tụ tập hơn một ngàn thành kính giáo đồ tụng đọc và ca ngợi thánh kinh. Hơn nữa còn là trải qua biện pháp nào đó tăng cường tốc độ thu lấy tín ngưỡng của mỗi người.

- Tuy rằng hậu quả có thể sẽ phải trả giá bằng sinh mệnh và tuổi thọ của tất cả mọi người tham gia. Thế nhưng số lượng lớn như vậy người cùng lúc làm phép ca tụng và nguyện cầu...

- Sợ rằng bọn họ thật sự có thể thành công kêu gọi đi ra sức mạnh của thánh khí từ đó triệu hồi được về dị thần thiên chúa giáo xuống tới thế gian!

- Vương, ngài nhất định phải để bọn họ triệu hồi tới dị thần thật sao?

- Làm như vậy thật sự rất nguy hiểm đó!!!

Liliana trải qua một đoạn thời gian cuối cùng cũng đã bình ổn được cảm xúc. Nghe được cuộc trò chuyện của Lăng và Erica liền tranh thủ lên tiếng giải thích và tỏ rõ lo lắng của mình.

- Không có cách nào khác, Liliana! Ở nơi đây hiện tại thế nhưng đã không chỉ có riêng mình tôi và Doni không thôi đâu.

- Hầu tước Voban và hắc hoàng tử Alec hai người kia chắc chắn sẽ không để cho bất kì ai hiện tại đứng ra ngăn cản nghi thức đám thầy tu kia đang tiến hành!

Lăng lắc lắc đầu giọng quả quyết đáp.

- Thế nhưng...

- Được rồi Lily! Hiện tại việc quan trọng nhất của chúng ta là đảm bảo anh yêu có thể giành được chiến thắng trong trận chiến này.

- Hơn nữa cô sẽ không quên cuộc hẹn ước chiến đấu của hầu tước Voban cùng Vương đấy chứ! Muốn đối đầu được với hầu tước Voban, anh ấy không thể không nhanh chóng tìm cách tăng lên quyền năng của mình.

- Cơ hội lần này chúng ta vì vậy nhất định không thể bỏ qua!!!

Erica tranh thủ lên tiếng cắt ngang lời Liliana muốn nói. Vốn ban đầu Liliana còn có ý định phản bác, thế nhưng sau khi nghe được Erica nhắc tới hầu tước Voban cùng trận ước chiến, cô ấy liền không thể không im lặng rồi.

Hơn nữa việc này cũng chính là chuyện mà cô nàng lo lắng gần đây. Đồng thời không thể phủ nhận một điều rằng, nguyên do Liliana muốn mang Nguyễn Trọng Lăng tới gặp ông nội của cô thế nhưng cũng có một phần hi vọng sẽ nhờ đó mà có được sự giúp đỡ và ủng hộ hoàn toàn từ tổ chức của cô ấy. Dù cho nó rất khó!!!

Thế nhưng so sánh với việc Vương của cô sắp phải chiến đấu trực diện với hầu tước hung tàn xứ Đông Âu. Kết quả thậm chí có thể là cái chết...vv. Liliana vẫn luôn cảm giác mình năng lực thật vô dụng, vẫn luôn không giúp ích được gì cho nhà vua.

- Khoan đã nào, Erica! Cô nói hầu tước Voban và hẹn ước chiến đấu là sao? Còn có lão già kia lúc vừa mới gặp tôi cũng nhắc tới điều đó!

- Chẳng lẽ còn có cái gì mà tôi không biết?

Đứng bên cạnh nge rõ toàn bộ lời nói của Erica, Lăng trong lòng không khỏi đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

- Ừ? Lily còn chưa nói chuyện đó với anh sao?

- Hai người không phải là ở cùng nhau suốt cả ngày hôm qua rồi cơ mà???

Erica lần này ngược lại là thật sự kinh ngạc. Trước đó cô còn tưởng rằng anh yêu của cô đưa ra loại điều kiện kia cho Vương Salvatore chính là bởi vì biết bản thân mình sắp phải chiến đấu với hầu tước Voban nên mới tìm cách tăng thêm mới quyền năng cho mình.

Phải biết kế hoạch ban đầu của Erica nhưng thật ra là muốn Vương của cô kết bạn và rủ rê lôi kéo theo Vương Salvatore cùng tới tấn công Toà Thánh. Hơn nữa để đảm bảo là hai người bọn họ sẽ không bị đám người giáo hội kia lợi dụng số đông người đứng ra cản trở làm tiêu hao hết quyền năng dẫn tới giảm đi khả năng thành công đánh bại dị thần vân vân. Erica còn tổ chức và kêu gọi để đông đảo người của các hiệp hội phép thuật tại châu Âu tới và tạo áp lực khiến người của giáo hội bắt buộc phải trực tiếp triệu hồi dị thần thiên chúa giáo giống như hiện giờ.

Bởi vậy có thể nói hành động yêu cầu của Lăng trước đó dành cho Doni hoàn toàn là nằm ngoài Erica dự đoán, thế nhưng hiệu quả mà nó mang lại cũng vượt qua cả bản thân Erica trước đó từng mong đợi.

Bằng chứng chính là thời gian tiến hành mọi chuyện nhanh hơn cô dự kiến quá nhiều. Vương của cô mới tới Italya chưa tới một ngày mọi thứ thì đâu vào đấy hoàn thành xong cả rồi!!!

Mọi chuyện diễn ra mỹ mãn và ăn ý như thế, hiện tại Nguyễn Trọng Lăng- anh yêu của cô lại nói anh ấy không biết sẽ phải có cuộc chiến đấu gì hết. Ăn ý cái gì đó cũng chỉ là vô tình ăn may thì đúng hơn... Erica vì thế ngạc nhiên có thể nghĩ.

- Xin... Xin lỗi Vương!!!

- Liliana quên mất chưa kịp nói với ngài một chuyện. Thời điểm Vương... hôn mê đi ở bên bờ hồ Tây. Hầu tước Voban đã từng đến và yêu cầu tôi chuyển lời đến ngài rằng hai người kể từ đó sẽ chính thức trở thành kẻ thù của nhau.

- Hơn nữa còn nhắc tới việc sau đó một tháng ngài hầu tước sẽ một lần nữa quay trở lại tiến hành dùng toàn lực để chiến đấu với Vương. Hi vọng Vương trước đó sẽ có chuẩn bị sẵn sàng!

Liliana vẻ mặt mang theo ngượng ngùng cùng thật xin lỗi dáng vẻ thật nhanh bổ sung công việc truyền lời mà mình còn dang dở.

- Ừ? Nói như vậy tôi lần này ít nhất cũng phải kiếm được một loại quyền năng vào tay mới được?

- Hay nói đúng hơn là không thể không cướp lấy chiến thắng???

Lăng vẻ mặt khác thường lên tiếng hỏi.

Erica và Liliana theo bản năng liếc mắt nhìn nhau, rồi đồng thanh đáp lại.

- Em- Erica Blandelli (Tôi- Liliana Kranjcar) sẽ mãi mãi đứng sát cánh ở bên cạnh Vương của mình!!!

Nói và đồng thời hơi khom người làm lễ tiết tuyên thệ cống hiến của kỵ sĩ.

- Tốt! Vậy thì cùng chờ mong chiến thắng sắp đến của chúng ta đi!!!

Lăng vẻ mặt mỉm cười đáp lời.

...

Kết thúc chương 164.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.