Nhật Kí Thần Linh

Chương 162: Giáo đình muốn phản kích!




- Đó là người của Royal Arsenal (pháo hạm hoàng gia). Một tổ chức do hắc hoàng tử Alec thành lập và cầm đầu!

Erica giống như biết được nỗi nghi hoặc của Lăng, rất đúng lúc lên tiếng giải thích rõ.

Ở phía nơi xa xa, đám người vừa mới đến kia cùng lúc đó cũng đã tập kết hết thảy lại sau lưng hắc hoàng tử. Nhìn sơ qua đoán chừng phải có tới hơn hai trăm người. Kết hợp với phía sau lưng Lăng và Doni gần ngàn người cùng với phía sau lưng Voban hầu tước hơn ba trăm người. Tất cả đều là một màu pháp sư cùng với hiệp sĩ trong giới phép thuật, đồng thời cùng nhau tụ hội lại ở nơi đây- nho nhỏ lối ra vào của Toà Thánh Vatican!

Nếu như vào thời điểm hiện tại giáo hội có năng lực tiêu diệt hết tất cả những người có mặt ở nơi này, vậy thế giới phép thuật đoán chừng ít cũng phải suy sụp thảm hại thật nhiều năm. Có thể hay không vì thế mà bị chính phủ người bình thường ngược lại không chế cũng không ai biết!

Có điều chắc hẳn giáo hội cũng sẽ rất cam lòng nếu làm được điều đó.

So với nguy cơ không biết có thể xảy ra hay không, đám pháp sư yêu thích nghiên cứu những hiện tượng thần bí kia trong mắt các tu sĩ giáo đình đều là một đám dị đoan không biết tôn kính thần linh là gì. Thái độ từ trước tới nay của hai bên cũng đều không phải quá tốt. Nếu không thì năm xưa khi Diệt Thần Sư mới lần nữa xuất hiện- hầu tước Voban hung hăng nhất thời điểm, lúc giáo đình tổ chức hành động thanh trừ sẽ không có nhiều người như vậy bàng quan không tham gia.

Càng là sau khi hai bên gần như lưỡng bại câu thương, bọn họ còn đưa Voban địa vị nâng lên tới tột cùng, trở thành vị vua không ngai trong giới phép thuật. Cho đến ngày nay càng là tôn vinh tất cả các vị Diệt Thần Sư lên làm Vua đồng thời tự động nghe theo bọn họ mệnh lệnh!

Giáo đình trước đó cái gọi là lệnh triệu tập giúp đỡ càng nhiều hơn là muốn phân hoá các tổ chức phép thuật để chúng không hoàn toàn tập trung hết lại tất cả được với nhau mà thôi. Hơn nữa hiệu quả cũng rất rõ ràng.

Lúc này có mặt ở nơi đây người thế nhưng còn thiếu không ít đại diện cho các tổ chức lớn ở châu Âu. Dù sao thì hiện tại tuy rằng số lượng Diệt Thần Sư chiếm ưu thế, thế nhưng ban đầu tin tức được đưa ra cũng chỉ là hai vị Diệt Thần Sư góp mặt hành động. Lại cộng thêm với việc năm xưa hầu tước Voban thời điểm hung hăng nhất liền bị giáo hội tổ chức người đánh bại cho đuổi đi khỏi châu Âu...

Suy đoán người chiến thắng cuối cùng của trận chiến tranh này sẽ là giáo hội bởi vì thế cũng không phải là ít.

Các tổ chức này tuy rằng sẽ không giống như giáo đình yêu cầu trực tiếp đưa người tiến tới Vatican trợ giúp, thế nhưng bọn họ cũng không có đưa người đi tới giúp đỡ bên phía Diệt Thần Sư mà đại diện ban đầu là Erica và các tổ chức phép thuật Italya.

Đánh chủ ý đương nhiên chính là nếu giáo hội chiến thắng vậy thì tuỳ theo tình cảnh của các vị Diệt Thần Sư mà hoạt động. Ngược lại nếu các vị Diệt Thần Sư thắng, khi đó cũng chỉ có thể lựa chọn xin nhờ sự giúp đỡ từ các tổ chức đã tham chiến mà thôi. Dù sao trong số các tổ chức đã điều người tới còn có không ít người thái độ cũng không quá chắc chắn. Trước đó bởi vậy đã có không ít tổ chức liên lạc thoả thuận với bọn họ để đề phòng trường hợp giáo đình thắng trận chiến này. Có những thứ kia chứng cớ thoả thuận tồn tại, rất nhiều tổ chức dù là lựa chọn giáo đình hay lựa chọn bên Diệt Thần Sư cũng có thể an tâm hơn về sự lựa chọn của mình.

Chọn sai bên dĩ nhiên thua rất thảm. Thế nhưng ít nhất còn không có vì thế mà huỷ diệt hoàn toàn là được rồi. Thời gian rồi cũng sẽ lại khôi phục tất cả mà thôi.

Phải biết! Nơi đây thế nhưng đang tập trung tới hơn nửa số lượng Diệt Thần Sư trên thế giới. Những người còn lại càng là kẻ tài ba sở hữu năng lực mạnh, địa vị cao trong tổ chức của mình thì mới có thể xuất hiện ở nơi đây. Thậm chí tất cả bọn họ ngoại trừ những người đứng đầu như Erica, Andrea, Alice, cùng hai người khác phân biệt thuộc về hai tổ chức lần lượt ủng hộ Voban cùng Hắc hoàng tử Alec ra, những người khác đều ăn ý với nhau không có ngay lập tức đi lên trò chuyện gặp mặt các vị Diệt Thần Sư mà mình ủng hộ. Đẳng cấp bởi vậy có thể nói là sâm nghiêm thấy rõ.

Ngoài ra còn có không ít người nếu như năng lực và địa vị không đủ, vậy thì ngay cả tư cách có mặt ở nơi này cũng không có được. Tất cả bọn họ cũng chỉ có thể tụ tập với nhau ở cách nơi đây rất xa- xung quanh thành phố Rome để chờ đợi mới chỉ thị từ những người cầm đầu.

Cũng là cùng lúc này khi cuộc chiến đã chắn chắn xảy ra, bọn họ cũng nhận được mới mệnh lệnh tiến hành giúp đỡ chính phủ của người bình thường xua tán đi dân cư cùng du khách rời đi khỏi Rome tới nơi an toàn để tránh bị chiến tranh liên luỵ.

Phép thuật quên đi ký ức cái gì chính là thứ mà bọn họ hay dùng. Hơn nữa còn là rất quen thuộc và thành thạo đâu vào đấy hành động. Dù sao, những chuyện như thế này mấy vị Diệt Thần Sư ở châu Âu cũng thường gây ra không ít. Mỗi một quốc gia thậm chia còn có cả một cơ quan tổ chức riêng để xử lý những việc như thế này đây!

- Hừm? Erica, cô có biết tại sao bỗng dưng lại có nhiều người tới đây như vậy không???

Lăng ngược lại cũng không có quá nhiều quan tâm tới những thủ hạ vừa mới tiến tới của hắc hoàng tử. Cái mà cậu để ý hiện giờ chủ yếu càng là tại sao mọi chuyện lại đột nhiên diễn biến ra như hiện tại? Trước đó rõ rõ ràng ràng là cậu và Doni đi tới đơn đấu Vatican, làm sao càng ngày cậu lại càng cảm giác giống như tất cả mọi thứ đều đã được định đoạt sắp xếp sẵn mà cậu không hề hay biết. Lăng ánh mắt vì vậy nhìn về phía Erica tràn đầy nghi ngờ.

- Thân yêu! Anh cũng quá coi thường năng lực của các tổ chức phép thuật ở châu Âu rồi.

- Ngay khi anh và Kiếm Vương Salvatore bắt đầu lên tàu chuẩn bị đi tới Vatican đối phó giáo hội, tất cả các tổ chức phép thuật lớn ở châu Âu liên đều thu được tin tức hết cả á!

- Chuyện sau đó thì chính như anh đã thấy đấy! Ngài hầu tước Voban cùng với Hắc hoàng tử Alec quyết định đồng thời mang người đi tới nơi đây.

- Biết được tin tức này sau khi, Erica lập tức thì tranh thủ thời gian tổ chức gọi người tới đây trợ uy cổ vũ cho anh yêu luôn này!

- Có điều cũng còn may là đến được kịp thời!

Nghe xong câu hỏi của Lăng, Erica không một chút chần trừ. Đơn giản như vậy liền thay đổi thứ tự diễn biến của mọi chuyện để giải thích cho vị vua của cô nghe. Hơn nữa sau khi nói nói xong còn dương dương đắc ý nhìn về phía Lăng giống như đang nói: "Tất cả đây đều là công lao của em á!!! Mau mau ngợi khen em đi nào vân vân." Nhìn mà ở một bên Alice cùng Andrea đã không còn gì để nói. Alice thậm chí còn phồng má bĩu môi lên để tỏ vẻ bất mãn của mình.

Có điều Lăng ngược lại cũng chỉ là muốn sơ qua một lời giải thích mà thôi. Hiện tại cũng không phải là lúc cặm kẽ suy tính những chuyện này. Hơn nữa cậu chàng cũng không có ngờ tới tất cả mọi thứ xảy ra đều là Erica ngay từ đầu thì tìm cách sắp đặt. Vì thế cho nên Lăng rất nhanh thì chấp nhận đáp án mà Erica đưa ra.

Càng là đối với việc tại sao "vội vàng" tới tiếp viện người lại còn đông hơn và đến sớm hơn...vv các loại nghi điểm được cậu tự động cho rằng là năng lực xuất sắc của Erica tạo ra. Hơn nữa đối với việc tại sao việc mà cậu và Doni muốn làm dễ dàng và sớm như vậy bị người phát hiện thì tự động đổ cho nguyên do năng lực của các tổ chức phép thuật quá lớn vân vân.

- Được rồi! Những chuyện đó chúng ta để sau hãy nói. Cô trước hết giúp đỡ tôi trông chừng Liliana đi.

- Lát nữa nếu xảy ra chiến đấu, an toàn của cô ấy thì giao cho cô rồi.

Nghe được phía nơi xa xa giáo hội đang lục tục tiến hành công việc gì đó, cậu chàng không khỏi gấp gáp muốn chuyển giao Liliana trên lưng mình đi cho người khác chăm sóc.

Trước đó bởi vì sợ hãi sau này chiến đấu có thể lan rộng, để mặc Liliana đang bất tỉnh ở một nơi không ai trông coi bản thân cậu sẽ không yên tâm vân vân. Lăng vì vậy không thể không lưng cõng cô nàng khi làm việc. Có điều hiện tại bên người có thêm Erica xuất hiện vậy rất tốt. Hai người bọn họ bình thường nhìn qua có vẻ rất không hợp nhau. Thế nhưng Lăng tin tưởng nếu mình chính thức giao Liliana cho Erica, như vậy an toàn của đối phương cũng nhất định sẽ được bảo đảm.

- Không cần như vậy đâu anh yêu!

- Phải biết rằng chiến đấu với giáo đình là một chuyện rất không dễ dàng đâu rồi. Hiện tại chính là thời điểm anh yêu cần sự giúp đỡ lớn nhất có thể.

- Tin rằng Lily cũng sẽ rõ ràng được điều đó đấy!

- Phải không Lily?

Erica vẻ mặt cười tủm tỉm đáp lời.

Đối diện, ngay khi Lăng muốn giải thích rằng Liliana trước đó từng bị Doni đánh bất tỉnh và vân vân. Liliana cơ thể vốn rất yên lặng nằm trên lưng cậu kia nghe xong lời nói của Erica lại đột nhiên cứng ngắc hết cả lại. Cả người còn đang phát run!!!

- Ừ? Chẳng lẽ tỉnh rồi???

Cậu chàng không khỏi theo bản năng nghiêng đầu nhìn sang.

Chỉ thấy trước đó vốn đang gục đầu lên vai cậu Liliana cả khuôn mặt cùng phần cổ giờ này đã đỏ rực cả lên từ lúc nào mà cậu không hay. Rất rõ ràng không phải biểu hiện của một người đang hôn mê bất tỉnh nên có.

Cũng chính là bản thân Lăng cõng người nên không có nhìn thấy. Giống như Erica và những người khác hiển nhiên là ngay từ đầu thì phát hiện ra được rồi. Hơn nữa không ít người ban đầu còn cho là hai người bọn họ cố ý làm như thế. Ánh mắt lúc đó nhìn về phía Lăng và Liliana quả thật quỷ dị lắm.

Cũng chính là bởi vì bản thân không biết thế nên Lăng còn tưởng rằng bọn họ ánh mắt kia là ngạc nhiên về trang phục cùng với chuyện mình đang cõng người hôn mê bất tỉnh vân vân. Lúc này thì cháy nhà ra mặt chuột mới chợt ngớ người ra hiểu được nguyên do.

- Hừm? Liliana, cô tỉnh rồi phải không?

Nghĩ tới việc bản thân từng âm thầm để Doni ra tay đánh ngất đối phương, Lăng nói chuyện mà vẻ mặt không khỏi lúng túng.

- Chưa... Chưa tỉnh đâu!!!

Liliana hai mắt nhắm nghiền, thật nhỏ giọng tự lẩm bẩm. Nghe mà Lăng không khỏi dở khóc dở cười.

- Hey! Lily, bộ quần áo của cô đang mặc thật tuyệt đấy!!! Lần sau chúng ta cùng tới Milan mua một vài bộ như thế được không?

- Nghe nói ở đó hiện tại còn có bán một vài bộ đồ nội y kiểu mới hấp dẫn lắm. Cô có thể tuỳ chọn một vài bộ màu xanh mà mình yêu thích nữa đó, Lily!

Eria không biết từ khi nào liền đã đi tới bên cạnh nơi Lăng đang đứng. Lúc này chính đang cúi thấp đầu, thổi phù phù nhỏ giọng nói chuyện vào bên tai Liliana.

- Chính... Chính cô mới thích nội y màu xanh!!! Đáng... Đáng ghét Erica!!!

Vừa mới theo bản năng lớn tiếng cãi lại xong, Liliana cuối cùng cũng không thể tiếp tục giả bộ còn chưa thức tỉnh nữa.

Sự thật thì cô ấy đã tỉnh lại ngay khi Nguyễn Trọng Lăng rời khỏi sân ga tại Rome.

Hơn nữa là không thể không tỉnh giấc! Bởi lẽ nhiệt độ của Rome hôm nay quá lạnh rồi. Dù cho trước đó trên người cô còn được phủ thêm thật nhiều mũ, khăn quàng cùng áo choàng vân vân. Thế nhưng cái lạnh cũng không có vì thế mà đơn giản bỏ qua cho cô ấy.

Chỉ là thời điểm mà Liliana thức tỉnh cũng chính là lúc Lăng đang lưng cõng lấy cô đi lại trên đường phố Rome. Gặp phải nhiều người nhìn vào mình như vậy hoàn cảnh... Liliana thì không thể không giả bộ còn chưa tỉnh giấc lại đây. Hơn nữa theo thời gian dần qua cảm giác được sự ấm áp từ trên người Vương của cô mang lại... Liliana dần dần thì quên mất việc mình phải rời khỏi tấm lưng của nhà vua đi rồi. Đầu óc lại bắt đầu liên tưởng lung tung. Kiểu như...

Lăng: Anh sẽ cõng em tới nơi cùng trời cuối đất! Đôi ta cũng từ ngày hôm nay trở đi sẽ mãi mãi bên nhau không xa rời!!! Em yêu, em có đồng ý không?

Đức vua vừa lưng cõng cô gái đi trên con phố dài thanh vắng. Giọng như âm thanh từ trên trời truyền về.

Liliana: Vâng! Em cũng luôn mong đợi điều đó!

Cô gái nhẹ tựa không mặy lên vai ai và hạnh phúc đáp.

Hay hoặc như...

Lăng: Liliana, có em ở bên làm anh quên đi cả giá lạnh! Em có lạnh không, em yêu?

Chàng trai giọng thâm tình bày tỏ. Bầu trời mưa tuyết đang lất phất rơi...

Liliana: Không đâu anh! Trái tim em giờ này đang ngập tràn lửa ấm.

Cô gái dịu dàng đáp.

Lăng: Liliana, anh yêu em!

Liliana: Anh yêu... Em cũng yêu anh!

Cảnh sau cuối là hai người quay đầu lại hôn lấy nhau trên con đường tuyết trắng phủ đầy...

"Erica? Tại sao cô cũng có mặt ở đây?"

Giọng nói của Lăng chính là như thế vang lên vỡ tan mộng tưởng của cô ấy. Liliana thời điểm đó không khỏi cực kì khẩn trương, lén lút mở đôi mắt ra.

Phải biết là dù cho trước đó hai vị Vương đối mặt trực tiếp với giáo hoàng cô nàng cũng không có chịu mở mắt ra đây này. Từ đó có thể biết con quỷ cái chuyên mặc đồ đỏ thường được nhắc tới trong miệng cô có sức ảnh hưởng lớn tới như thế nào đối với Liliana!!!

Có điều ngay khi Liliana hai mắt lén lút mở ra. Đáp lại... Thế nhưng chỉ là một nụ cười đầy bí hiểm cùng như muốn chơi ác của Ẻica mà cô từ lâu đã quá đỗi quen thuộc!!! Liliana thì nữa cũng không muốn mở mắt ra luôn. Trong lòng cực kì xấu hổ và lo sợ không yên. Cô ấy đã quyết tâm muốn đóng vai đà điểu... À không! Phải nói là giả vở bất tỉnh mới đúng!!! Ừm? Chính là muốn giả vờ bất tỉnh cho tới... cuối cuộc đời!!!

Tiếc là con quỷ cái màu đỏ kia quả nhiên không có để cô nguyện vọng đạt được như ý muốn. Mấy người bọn họ đơn giản chỉ nói một ít câu thì cô liền lộ tẩy rồi.

"Đáng ghét Erica!!!" Liliana trong lòng thầm nguyền rủa.

- Cô tỉnh dậy từ lúc nào vậy Liliana?

Lăng đương nhiên phải lên tiếng quan tâm hỏi thăm.

- A... Tỉnh... Mới vừa tỉnh... tỉnh dậy, thưa Vương!!!

Nói và cô ấy quay ngoắt đầu đi không dám... nữa nhìn mặt cậu chàng. Mặt đỏ rầm rầm!

- Ạch!... Được rồi! Coi như tôi chưa hỏi~

- Chúng ta tạm gác lại chuyện này để sau đi. Có vẻ như đám người giáo hội kia thực sự bắt đầu ra tay rồi.

Vừa nhìn liền biết là Liliana lại đang nói dối, cộng thêm với ở một bên cười thật tươi như gặp chuyện gì vui vẻ lắm Erica và khuôn mặt như nhìn chuyện thú vị Alice. Lăng thì không muốn tiếp tục giày vò đơn thuần Liliana rồi. Hơn nữa cậu chàng còn trừng lên mắt để cảnh cáo Erica không được đổ thêm dầu vào lửa.

Đáp lại hiển nhiên là đôi mắt oan ức của cô nàng tóc vàng. Có điều mọi chuyện cuối cùng cũng coi như giải quyết. Tất cả ánh mắt của mọi người giờ đây không khỏi đều nhìn về phía đám người của giáo hội. Bởi lẽ từ lúc thế lực của bốn vị Diệt Thần Sư tụ tập đủ hết lại. Giáo đình cuối cũng cũng đã đưa ra hành động phản kích của mình.

....

Kết thúc chương 162.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.