Nhật Kí Thần Linh

Chương 15: Không hay ho lên sàn




- A5 đâu??? Lớp A5 chưa có người tham gia sao?

- Vâng! Cho tôi xin một đôi bạn trẻ của lớp A5 lên đây ngay ạ. Thời gian của chúng ta rất quý giá. Bởi lẽ trời cũng đã rất là trưa rồi.

- À vâng! Tôi lại vừa nghe… lại vừa nghe được tin đồn thất thiệt…

- Rằng buổi sáng ngày hôm nay ở địa phận khu vực lớp A5 có một đôi bạn trẻ… rất trẻ… rất cấp tiến.

- Vâng … phải nói là lớp trẻ cũng đang tiến bộ, khiến những người lớp già như chúng tôi vô cùng xấu hổ vì khó mà theo kịp được trình độ của các bạn hiện giờ. Tôi có chút cảm giác không tốt cho lắm.

- Nói dông dài vậy thôi. Tôi không biết có phải là thật hay không nhưng nghe nói đôi bạn trẻ sáng nay ngồi tựa đầu vào nhau ngủ rất tình tứ từ sáng tinh mơ khi còn chưa có người nào tới nơi này. Sau đó…

- Sau đó cũng là tin đồn thất thiệt thôi. Đôi bạn trẻ tiếp tục ôm nhau hạnh phúc xem biểu diễn cho tới tận bây giờ. Trong khi đám người như tôi ngồi chơi vơi vất vả nghe phía trên không ngừng tụng kinh. Đời người thật quá bất công. Tôi giờ chỉ có thể nói như vậy! Tin là không ít người cũng có cảm giác như tôi lúc này.

- À … vâng. Hiện tại nói xong tôi lại thấy phẫn nộ. Ấy là vì sao???

- Này là bởi vì đối với một khóa trên thanh niên FA như tôi mỗi một kì sinh viên khóa mới vào trường đều có trong lòng một mong ước nhỏ nhoi. Mong ước rất chi là nhỏ nhoi thôi~

- Có điều các bạn cũng không cần biết mong ước của tôi là gì. Tôi không nói… Nhưng tin là các bạn đã hiểu.

- Anh Thịnh bạn tôi vừa cho hay sáng nay có vô tình chụp được mấy pô ảnh của đôi bạn trẻ nào đó. Và vì để đáp lại nỗi phẫn nộ của tôi khi một đóa hoa lại vừa có người nhanh tay hái mất. Tin rằng lúc này không ít người có tâm tình phẫn nộ như tôi.

- Ở đây tôi rất vui lòng khi thông báo ảnh đã được post trực tiếp lên trên facebook. Những ai có quan tâm có thể truy cập trang chủ diễn đàn sinh viên để tìm hiểu. Và bây giờ đôi bạn trẻ đã lên được chưa ạ???

- Tôi là tôi sẽ tiến hành đặc thù chăm sóc để xua tan đi cái cảm giác không tốt này.

- Ngày xưa em như chim sáo. Sáo qua sông sáo đi lấy chồng…

- &*$^&*$&*(%*)%*()*)^@%

Lăng bất đắc dĩ lắc lắc đầu cười khổ. Không nghĩ tới chuyện hồi sáng của mình giờ lại bị lấy ra làm tiêu điểm trêu chọc như vậy. Giờ cũng không có gì để nói, đành lên thôi chứ không khó mà đoán trước được tiếp theo sẽ còn có những chuyện gì.

Thế là cậu chàng lôi kéo cô gái nhỏ đang ngượng ngùng bên cạnh đi qua dãy ghế hướng lên sân khấu. Tất nhiên vì thế cử động của cậu cũng làm bại lộ thân phận của hai người. Phía hành lang là không ít anh chị áo xanh đang cười cười nói nói. Thì ra hành động của cậu cả buổi đều bị đám người này phát hiện.

Được rồi. Lúc này cũng chỉ có thể mặc kệ như vậy thôi.

Đang tiến lên…

- Vâng, như vậy lúc này chúng ta đã tìm được bảy đôi bạn trẻ chiến thắng trong ngày hôm nay.

- À không! Các bạn đừng cười. Mọi người phải biết là mình may mắn nhường nào khi vượt qua thật nhiều thật nhiều người cạnh tranh mới đến được nơi này. Dù cho trong số các bạn không ít người là bị ép mới lên. Có điều tôi nói các bạn đã chiến thắng tức là các bạn đã chiến thắng.

- Các bạn… được thể hiện bản thân trước toàn thể các bạn học của mình. Này không phải là chuyện lúc nào cũng có thể dễ dàng làm được phải không ạ. Và bật mí thêm với các bạn một điều tâm đắc bao năm qua của tôi.

- Danh tiếng… đôi khi cũng là một loại quyền lực đấy.

Mc số 1 là nói như vậy đấy khi tất cả đại cặp đôi đại diện các lớp đều có mặt đông đủ trên sân khấu.

- Tốt rồi! Anh số 1 nói như vậy là để cho những ai đó làm cho số 2 như tôi phải bắt buộc đi lên thì tự xem xét lại mình đi đấy.

- Cúi gầm mặt xuống mà tự xám hối đi~

Mc số 2 không quên nhạo báng những người lên sau như cặp đôi của Lăng.

- Oke. Số 2 anh cứ bình tĩnh! Chuyện đâu rồi sẽ có đó. Cứ từ từ rồi chúng ta sẽ cho cả đám nó ra ngô ra khoai.

Nói xong Mc số 1 mới bắt đầu quay sang nói chuyện chính.

- Ừm? Hiện tại các bạn trẻ ở đây đã là người thắng trong vòng thi thứ nhất này. Và giờ hiển nhiên các bạn cần phải trải qua vòng thi thứ hai mới có thể đạt được quà tặng của ban tổ chức chúng tôi. Vì cậy các bạn hãy cố gắng lên nhé! Hãy biểu hiện hết mình vào biết không!!!

- Tôi bật mí một chút giải thưởng của chúng ta lần này có giá trị lên tới hai triệu Việt Nam đồng cơ đấy. Không phải một cặp đôi nhận hai triệu mà là mỗi người hai triệu. Mỗi người hai triệu đó biết không???

Khán giả dưới đài xôn xao, không ngờ giải thưởng lại… có giá như vậy. Dù sao chỉ là chơi trò chơi thôi mà. Không ít người vẻ mặt tiếc nuối khi vừa nãy mình không dơ tay tham gia để những người kia đoạt mất. Tất nhiên Lăng nghe được như thế trong lòng liền bĩu môi. Cậu dù sao cũng đã từng trải qua nên tất nhiên biết giải thưởng mà ông anh Mc vừa nói thực chất là cái gì.

Nói nôm na là hai suất tham dự khóa học tiếng anh trị giá hơn sáu triệu đồng hiện tại giảm giá còn bốn triệu. Bởi thế mới có cái gọi là giải thưởng giá trị hai triệu đồng này.

Lạy thánh!!! Cái này giảm giá vốn là khóa học mới mở đầu năm của một trung tâm mới khai trương nào đó phân phát cho các trường đại học để làm quảng cáo. Phải có cả trăm suất mà có mấy người tham gia học đâu. Bởi lẽ cái trung tâm này chất lượng thật sự là…

Mọi người hiển nhiên hiểu đấy!!!

Chẹp! Tất nhiên là những người ở đây trên sân khấu tạ thời là không biết được rồi. Ngược lại biết chuyện đều là đám đàn anh đàn chị trong ban tổ chức lúc này đang cười cười nhìn xem mà không nói.

Quả nhiên là một đám chuyên làm quái. Lăng than thở trong lòng. Sợ là tiếp theo sẽ rất kịch liệt đây. Có điều ngược lại cậu biết nội dung nên cũng không mấy lo lắng.

Và thế là tranh thủ lúc mọi người đang lửa nóng muốn chơi, Mc số 2 hợp thời phổ biến luật lệ.

Mỗi một cặp đôi hai bạn nam nữ sẽ phải hợp tác với nhau. Phía trước họ có một thùng chứa quần áo làm đạo cụ chơi. Bạn gái sẽ có một phút đồng hồ để mặc quần áo lên người bạn nam chơi cùng mình. Trang điểm sao cho càng phong cách, càng đặc biệt… thậm chí càng mới mẻ, càng quái lạ càng tốt.

Giới thiệu xong, không để cho mọi người nhiều thời gian suy nghĩ tiếng còi ngay lập tức vang lên. Lăng nghe xong liền vội vội vàng vàng lôi kéo cô gái nhỏ bên cạnh chạy đến bên thùng gỗ để lấy quần áo mặc. Những cặp đôi xung quanh thấy vậy cũng đã nhiệt nhiệt náo náo công lên bắt đầu.

Đúng vậy! Này thật ra là trò cởi đồ. Trước đó cần người tham sự mặc thật nhiều quần áo lên người sau đó mới yêu cầu cởi từng món đồ. Người còn có thể cởi ra món đồ bất kì ở lượt cuối cùng sẽ là người chiến thắng.

Tất nhiên lúc này các bậc đàn anh đàn chị rất oái oăm khi không nói rõ mà chỉ bâng quơ yêu cầu khiến cho mọi người đối mặt với đống quần áo lòe loẹt và …

Thật sự là không có động lực mặc. Khả năng nếu không phải được mồi giá trị 2 triệu giải thưởng lớn thì sợ là mấy người kia đã linh tinh mặc một hai cái có lệ cho xong rồi. Hơn nữa từ đó nào có ai biết nội dung ẩn ở phía sau mà tống thật nhiều quần ào lên người cơ chứ!

Ngược lại làm người chơi biết chân tướng thực tế là cần mặc số lượng càng nhiều càng tốt. Lăng sẽ không chần chờ chọn lựa quần áo gì để mặc hoặc nghe theo hai ông anh Mc mê hoặc yêu cầu mặc thật đẹp thật phong cách thì điểm đạt được mới cao nhất các thể loại.

Vì thời gian gấp gáp lại yêu cầu số lượng mà không cầu chất lượng nên Lăng chỉ cần nhận lấy được quần áo là cứ như vậy mặc được thì mặc còn không mặc được thì quấn lên người, buộc ngang hông hoặc quấn lên cánh tay. Nói chung là mang nhiều hết mức có thể.

Một phút rất nhanh, chỉ một thoáng cái đã hết.

Lăng vẫn còn có chút không thỏa mãn lắm vì thành quả của mình. Cũng tại kiếp trước không có vụ vùi đầu dựa vai nhau ngủ nên lúc đó cậu chỉ là người xem ở phía trên thôi. Này khiến cho cậu cũng không biết để mà chuẩn bị mặc thật nhiều từ nhà hay như mang thêm thật nhiều thứ linh tinh bên người.

Lăng nhớ rõ trong bảy người nam giới tham gia lúc này có một cậu chàng rất xui xẻo hôm nay bị ốm nên mặc trên người rất nhiều quần áo ấm. Đã vậy hắn ta còn có một đống thứ linh tinh trong túi. Lần kia thi đấu tất cả mọi người đã bỏ hết đồ mà cậu ta quần áo trên người vẫn còn y nguyên. Thật không biết so với Lăng ăn gian lúc này thì ngày hôm nay ai mới là người chiến thắng.

Một cuộc đấu khác loại giữa thần linh và người phàm???

Kết thúc chương 15.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.