Nhật Kí Thần Linh

Chương 140: Quê nhà cũng không yên bình~




Bỏ lại một đám chuyện liên quan tới Nguyễn Trọng Lăng cùng đám bạn ở trong trường đại học, chúng ta ánh mắt lại một lần lướt tới một nơi khác ở Hà Nội. Một nơi trụ sở quân đội!

Trong một gian phòng làm việc trong trụ sở, hiện giờ thế nhưng cũng có hai người đàn ông đang muốn nói chuyện về sự tồn tại của Nguyễn Trọng Lăng.

- Được rồi! Tạm thời hãy gác lại những chuyện kia lại sang một bên. Cậu trước hết báo cáo cho tôi biết về tình trạng hiện tại của đối tượng số 2 ngay đi.

Lên tiếng là một người đàn ông trung niên tầm bốn, năm mươi tuổi vẻ mặt vuông vắn nghiêm nghị. Đứng trước mặt ông ta là một người đàn ông tuổi tầm hai tám, ba mươi. Trên bả vai thế nhưng rõ ràng đã đạt tới quân hàm cấp tá! Trung tá: Hoàng Văn Long, cấp bậc không phải cao nhất thế nhưng là nòng cốt tin cậy nhất của người đàn ông trung niên.

- Xin mời thủ trưởng xem qua.

- Đây là tất cả thông tin mà chúng ta tập hợp được cho tới hiện nay về đối phương.

Một tập hồ sơ dày được Hoàng Văn Long trình nộp lên cho cấp trên của mình. Nhìn qua dường như đối với việc báo cáo lần này đã có tâm lý chuẩn bị sẵn từ trước.

- Được rồi! Cậu cứ tiếp tục nói đi. Tôi vừa xem vừa nghe.

- Ừm? Nói trọng điểm một chút!

Người đàn ông trung niên lập mở ra tài liệu bên trong hồ sơ, ánh mắt vừa bắt đầu tìm đọc vừa nói.

- Vâng, thủ trưởng!

- Như thủ trưởng đã biết trước đó. Đối tượng lần này thân phận cũng như năng lực rất đặc thù. Người của chúng ta từ trước đến giờ hoàn toàn chưa từng có liên quan nhân tìm hiểu tới những vấn đề này.

- Thông tin mà chúng ta tập hợp được cho tới bây giờ cũng phần nhiều là thông qua cơ quan tình báo đặt ở nước ngoài tìm kiếm và so sánh mà kết luận ra. Hơn nữa….

Giọng của Hoàng Văn Long có hơi chút dừng lại dường như muốn tổ chức kĩ càng hơn ngôn ngữ mình sắp nói ra.

- Điều kiện ở Việt Nam chúng ta theo như tin tức tìm hiểu được rất khống giống với nước ngoài.

- Ừ? Có gì không giống???

Người đàn ông trung niên ánh mắt đọc tài liệu cũng không khỏi ngừng lại.Khuông mặt ngẩng lên nghiêm túc hỏi. Nhìn qua rõ ràng là ý định dừng lại triệt để nghe đối phương báo cáo chuyện này.

- Báo cáo thủ trưởng! Theo những gì tin tức chúng ta thu thập được mà nói...Trên thế giới tồn tại một dạng người bản thân sở hữu mạnh mẽ năng lực. Bọn họ tự xưng đây là năng lực phép thuật. Thế giới giao lưu của bọn họ được gọi là thế giới phép thuật.Rất thần kì một loại năng lực! Rất thần kì một quần thể thế giới!!!

- Tất nhiên những năng lực này có bao nhiêu thần kì, so sánh với vũ khí hiện đại uy lực ra làm sao? Sức mạnh và lực ảnh hưởng của quần thể người này mạnh ra sao, so với chính quyền bình thường của các nước trên thế giới như thế nào? Tất cả những chuyện này chúng ta vẫn còn cần tiếp tục điều tra mới có thể rõ ràng.

- Hơn nữa theo sơ bộ những gì chúng ta thu thập được, những người này đều nắm giữ trong tay rất nhiều thế lực chính quyền cũng như tài phiệt ở các nước trên thế giới.Thậm chí ở châu u thế lực còn rất thâm căn cố đế.Muốn tìm hiểu bọn họ rõ ràng rất khó khăn.

- Có điều đặc biệt đáng chú ý là… ở Việt Nam của chúng ta hầu như không có phát hiện được dạng người này tồn tại… Hoặc có lẽ bọn họ tồn tại quá sâu chúng ta không thể biết rõ được.

- Ngược lại là bên Trung Quốc, theo thông tin xác nhận gửi về. Thế lực trong giới phép thuật của họ sức mạnh và lực ảnh hưởng rất lớn đối với chính quyền. Hoặc có thể nói… chính quyền của bọn họ đều nằm trong thế lực này khống chế.

- Cậu nói nước láng giềng của chúng ta chính quyền đứng đầu thế nhưng do cái gọi là người trong thế giới phép thuật này khống chế? Cậu có thể chắc chắn về tin tức của mình được hay không???

- Cậu phải rõ ràng điều này là quan trọng như thế nào đối với chúng ta!!! Hơn nữa…. nếu như bọn họ từng người đều sở hữu năng lực mạnh mẽ như vậy… Chúng ta là làm sao mỗi lần đều có thể chiến thắng bọn họ???

- Theo thông tin mà tôi nắm giữ mà nói… Chính quyền của đảng ta cũng không có nắm giữ cái gọi là sức mạnh thần kì ấy. Ngay từ khi đảng thành lập cũng không???

Vị thủ trưởng của Hoàng Văn Long thế nhưng không tể nhịn được nữa lên tiếng cắt ngang đoạn báo cáo của thuộc hạ mình. Thậm chí còn liên tiếp không ngừng đặt ra câu hỏi để xác nhận. Một bộ vẻ mặt rõ ràng… không thể nào tin tưởng nổi!

- Cái này… thủ trưởng thứ lỗi. Người của chúng ta cũng đang tập trung hết sức mạnh để tìm hiểu rõ ràng điều này. Ngay khi mọi chuyện có kết quả mới nhất, tôi nhất định sẽ thông báo ngay!

Hoàng Văn Long vẻ mặt có chút ngại ngùng trả lời. Vẻ mặt cũng có chút chột dạ. Có thể lên làm được trung tá sẽ không có ai thật sự là người ngu. Có thể lấy tâm phúc đàn em tự xưng cho vị đại lão cấp bậc trước mặt này tự xưng, chính trị hiểu biết của Hoàng Văn Long đương nhiên không kém. Trước khi báo cáo những thông tin này cậu liền có thể hiểu được phần nào phản ứng của thủ trưởng mình.

Cái gọi là phép thuật… nghe thôi cũng khiến người bình thường như họ mơ màng hướng tới rồi. Mặc kệ khoa học vũ khí có mạnh mẽ bao nhiêu… so sánh với năng lực của bản thân mà nói đều không đáng là gì.

Không phải trước kia ti vi vẫn luôn chiếu cáu gì hoàng đế tiêu tốn vô số của cải tìm kiếm cái gọi là trường sinh bất lão đan dược sao? Hiện tại đối với các vị ngồi ở trên ghế cao như trước mắt này mà nói… Thế giới phép thuật kia hẳn là hết sức thần kì… Cái gì trường sinh bất lão không nói. Thế nhưng chỉ cần có biện pháp kéo dài tuổi thọ hay cường hóa thân thể vân vân và vân vân… Bọn họ đảm bảo là chạy theo như vịt.

Đấy là còn chưa kể tới đột nhiên phát hiện đối thủ của mình xung quanh cái gì đều biết cái gì đều có… chỉ có mỗi bản thân mình vẫn là như vậy u u mê mê không hiểu không biết! Nghĩ thôi cũng khiến bọn cấp dưới như Hoàng Văn Long gấp gáp chứ đừng có nói gì các vị đại lão cấp trên kia.

Đó cũng chính là các vị đại lão trầm trụ được tâm tình, không có nóng nóng náo náo. Chứ nếu như đơn giản là người bình thường mà nói… sợ rằng nhân vật số 2 kia đã sớm bị các vị ngồi nơi cao phái xe tăng đại pháo hay máy bay chiến đấu tới tóm về cắt lát nghiên cứu đi rồi!

Giống như Hoàng Văn Long được biết, hiện tại đã có không dưới năm tổ chức tương tự như bọn họ để mắt tới đối phương. Chỉ là ở bên cạnh vị lực lượng mới xuất hiện này thế nhưng ẩn ẩn có sự tồn tại của thế lực nước ngoài bên cạnh…. Này cũng không thể không làm cho mọi người tâm thần bất an rồi. Cũng nữa không có dám lập tức đưa ra quyết định.

Dù sao thông tin không cân xứng! Kẻ địch có thể nhưng biết rất nhiều rất nhiều chuyện mà bản thân mình không biết… vội vội vàng vàng lựa chọn hành động cũng quá không sáng suốt.

Thậm chí là bởi vì những lý do này. Trước đây không lâu một vị đối tượng quan sát số 1- một vị hầu tước nào đó trước chưa từng biết tên ở Châu u đột nhiên xuất hiện ở Việt Nam chiến đấu với đối tượng số 2. (trước đó số 1 nhưng giờ đã bị xếp xuống quan tâm mức độ thứ hai)

Cũng chính là trận chiến giữa hai người này hậu quả lại càng làm mọi người mơ mơ màng màng khát vọng hiểu rõ hơn. Mọi người cũng bởi vì thế mà tạo thành ăn ý. Sẽ không có ai vào lúc này động đậy hay phái người tiếp xúc với đối tượng thứ hai vào lúc này. Thế nhưng thông tin về cái gọi là người của giới phép thuật nhất định phải thật nhanh tìm hiểu rõ ràng đấy!!! Này hầu như đã trở thành phương châm nhất trí của các vị cấp bậc cao đang ngồi bên trên bây giờ.

- Được rồi! Cậu đã làm rất tốt rồi! Tiếp tục cố gắng lên!!!

- Nếu việc này làm tốt. Đại tá quân hàm. Thậm chí thiếu tướng quân hàm tôi cũng thuyết phục người trải đường cho cậu nhanh nhất đi lên. Cậu rõ ràng ý tứ của tôi chứ?

Vẻ mặt trầm ngâm trong chốc lát, người đàn ông trung niên vừa mở miệng lần này thế nhưng là trần trụi dụ dỗ.

Không dụ dỗ không được. Hiện tại cấp bậc đôi khi cũng không có cái gì dùng. Mọi người cấp bậc cao thật nhiều nhiều đi. Cũng không phải ai cũng có thể trực tiếp thu được tin tức. Muốn chiếm được tiên cơ vậy hiện tại dĩ nhiên là khống chế chặt nguồn tin. Ít nhất phải đảm bảo mình và đồng hành của mình trước nhất nắm bắt mới được. Cũng chính vì chuyện là như thế quan trọng, những lời bình thường không thể nào nói ra như vậy mới có thể được đưa ra ngoài.

Lòng tin cái gì ở giờ phút này thật là rất không an toàn. Cũng chỉ có thể dùng phương pháp éo người lên cùng một chiếc thuyền mới có thể triệt để khiến người yên tâm.

- Vâng, thủ trưởng! Thủ trưởng yên tâm. Em biết phải làm như thế nào. Hơn nữa các anh em ở bên dưới cũng đều trông cậy cả vào thủ trưởng dẫn đầu mở ra lối đi cho mọi người đây!

Hoàng Văn Long miệng nhếch nhếch cười, vẻ ngoài rất là đơn giản bày tỏ tấm lòng.

- Tốt rồi! Cậu đi ra ngoài trước đi. Tôi chăm chú đọc tin tức của đối phương một lần. Có chuyện gì sau đó tôi sẽ gọi cho cậu sau.

Xua xua tay, người đàn ông trung niên vẻ mặt một lần nữa trở lại uy nghiêm như bình thường nói chuyện.

- Vâng! Có điều…

Hoàng Văn Long đầu tiên là làm một động tác chào theo quân lễ. Có điều ngay sau đó cũng không có lập tức dời đi mà ấp úng giống như có điều muốn nói.

- Làm sao vậy?

Thủ trưởng của Long cũng không có tức giận mà hòa ái nở nụ cười hỏi lại.

- Thủ trưởng, nếu như xem tài liệu mà nói… Có thể lật xem trước nội dung ở trang thứ ba mươi bảy. Có một chỗ em nghĩ là thủ trưởng sẽ có hứng thú.

- Em rời đi trước! Có chuyện gì thủ trưởng cứ gọi em.

Nói xong liền một lần nữa gật đầu chào rồi mới xoay người rời. Lăn lộn tới cái địa vị này, Hoàng Văn Long dĩ nhiên hiểu được… Có một số chuyện không phải cứ nói là có thể đạt được khen ngợi. Nhất là chính trị cái gì gì đó! Nghĩ như vậy, Hoàng Văn Long lập tức liền ép buộc mình vứt bỏ hết đi những suy nghĩ vừa mới nảy ra trong đầu. Vẻ mặt trực thực thành thật rời ra khỏi phòng. Bất kể bởi vì câu nói vừa rồi của mình sau đó tạo thành hậu quả gì… bước ra khỏi cách cửa này liền đã không liên quan nữa tới cậu.

Ở trong gian phòng, thủ trưởng của Hoàng Văn Long vẻ mặt thu lại nụ cười, theo lời nói lúc trước khi đi của đối phương mở tới trang thứ ba mươi bảy mà đối phương đã nói đến.

Nội dung phần này thuộc về phần mục lục tiểu sử từ bé đến lớn của đối phương. Tiểu sử này lần trước Hoàng Văn Long cũng đã gửi lên qua một lần. Thủ trưởng của Long cũng đã đọc qua một lần. Đơn giản mà nói thì tiểu sử này so sánh với một đứa bé trai bình thường bình thường ở nông thôn Việt Nam cũng chẳng có gì lạ kì.

Hồi nhỏ bình thường trẻ em một đứa! Thành tích ở tiểu học đứng đầu lớp. Cấp hai trung bình bình, giống như những đứa trẻ khác cũng đam mê vào trò chơi điện tử vân vân, học hành giảm sút các thứ. Cấp ba tỉnh ngộ lại, nỗ lực học tập hơn, có điều vẫn như cũ đánh nhau chơi bời, so với trước kia tuy đã giảm nhiều thế nhưng cũng không có gì đặc biệt. Tuy nhiên bởi vì có cố gắng nỗ lực, hơn nữa nền tảng kiến thức trước đó cũng không phải tệ hại. Năm nay thi đại học thành công đỗ vào một trường đại học tốt ở Hà Nội.

Cho tới tháng mười đầu năm nay mới bắt đầu rơi vào tầm chú ý của cơ quan tình báo. Thời gian tới hiện tại có thể nói là cực kì ngắn. Thế nhưng chỉ trong chưa đầu một tháng, hoặc nói rõ hơn chính là chưa được ba phần tư tháng mười này… Những sự việc mà đối phương liên quan đến, các thế lực rắc rối và vấn đề mà đối phương lôi kéo theo… nhưng thông tin tài liệu này quả thực là dài dằng dằng cả một tập tập.

Mọi người bởi vậy đối với tiểu sử cái gì của đối phương thật là không có mấy quan tâm hứng thú. Nhất là khi gia đình đối phương cha mẹ, anh chị em con chú con bác cũng không có ai nổi bật. Một người duy nhất làm trong cơ quan nhà nước và có thành tích một chút đó là một người chú ruột làm thanh tra giao thông ở quê nhà. Thế nhưng chi tiết này thật sự là quá nhỏ. Thời gian gấp gáp ai mà chú ý được chứ!

Tóm lại nếu không phải Hoàng Văn Long tự mình nhắc tới, thủ trưởng của anh thật đúng là chưa chắc có tinh thần cũng như sức lực mà đi suy xét những thông tin tầm phào cuối cùng này rồi. Ngoài ra thông tin báo cáo cuối cùng này cũng có chút nghiêng nghiêng. Nếu như người thu thập và tổng hợp thông tin không có ánh mắt khứu giác chính trị là rất khó thêm nó vào trong hồ sơ để mà gửi lên tận chỗ thủ trưởng của Hoàng Văn Long đấy.

Thậm chí có thể nói, cho tới hiện tại các thế lực tương tự tìm kiếm thông tin đều chưa chắc rõ ràng được giá trị của tin tức này cũng không biết chừng.

Thông tin ở bên trên nội dung nếu có thể khái quát lại mà nói đơn giản chính là chỉ ra vị chú ruột duy nhất có chức vị tương đối trong tổ chức chính quyền của đối tượng thật ra cũng không phải là bằng chân tài thực học mà leo lên được.

Đối phương đầu tiên là nhờ vào quan hệ của gia đình vợ trong tỉnh để vươn lên. Sau đó người điều tra tin tức lại từ điều tin tức nhìn như thông thường này, noi thoi tình tiết thường thấy trong ti vi mà lần mò theo ý nghĩ này tìm kiếm thông tin.

Kết quả thế nhưng vui mừng phát hiện ra một con cá lớn khác.

Bởi vì gia đình của đối tượng tương đối đông đúc con cháu. Thậm chí có thể đánh giá thành dòng họ lớn ở trong làng xã. Ngay từ thời ông nội, bà nội cùng ông bà bên ngoại của đối tượng cũng đã có số lượng lớn anh chị em. Những nhánh anh chị em này vốn dĩ thật ra thì bởi vì số lượng quá nhiều, lôi kéo tới thời con cháu của đối tượng quan hệ hiển nhiên sẽ đạm mạc lại.

Người hiện đại ngày nay quan hệ dòng họ hiển nhiên sẽ không như ngày xưa mặn nồng gì.Việt Nam cũng không phải Trung Quốc, không có cái gọi là gia tộc truyền đời đời như trong truyện vân vân. Thậm chí nếu là có, trải qua không ngừng chiến tranh, không có một dòng họ nào có thể truyền nguyên vẹn mạnh mẽ cho tới ngày nay.

Đặc biệt sao khi đảng và nhà nước ta lịch sử hình thành cũng chỉ là mấy chục năm nay gần đây. Nếu tính hai, ba mươi năm là một đời người mà nói... Vậy cũng chính là mới hai, ba đời người mà thôi. Mà trong thực tế thì nếu như không phải có cái gọi là họp dòng họ, giỗ tổ vân vân ngày bình thường anh em trong dòng họ cách hai, ba đời cũng có thể không biết được mặt nhau rồi.

Tất nhiên tình huống của đối tượng hiện tại cũng không hoàn toàn là đơn giản như thế. Bởi lẽ ở trong số đông đúc con cháu từ thời ông bà này của đối tượng thế nhưng xuất hiện một vị nhân vật hung ác.

Một vị khởi đầu từ giáo viên dạy thể dục cấp hai không biết lần mò đánh đấm gia sao, thế nhưng hiện tại mạnh mẽ đánh lên tới cán bộ đứng đầu cấp tỉnh. Hơn nữa vị này còn rất hiểu được cái tinh thần thâm thúy thế lực gia tộc cái gì vân vân.

Sửng sốt là làm cho anh chị em họ hàng rải rác nhét vào khắp các loại cơ quan chính phủ. Tuy rằng không có đến nỗi ai cũng nhét, cái gì năng lực cũng dám nhét. Hơn nữa muốn thăng chức cho người mình nhét vào dĩ nhiên cũng không phải muốn là được. Thế nhưng trải qua nhiều năm, thế lực ở tỉnh cũng đã rất có ngọn nguồn. Có thể coi là số một số hai ở tỉnh.

Chú ruột của Lăng hiển nhiên có thể thành công tiểu tử nhà nghèo nghịch tập tiểu thư con quan cấp tỉnh cũng không phải là không có lý do đấy! Đẹp trai cái gì chỉ là xử lý được trực tiếp đối tượng, thế nhưng muốn bước qua cửa nhà gái cũng không phải đơn giản như vậy.

Hơn nữa đặc biệt sao không học vấn không nghề nghiệp thế nhưng vẫn thăng được chức như thường thường.

Cũng là bởi vì các anh em còn lại trong nhà không mặn nhạt gì với lăn lộn cơ quan nhà nước vì vậy mới trở nên duy nhất trong nhà liên lạc với vị anh em con cô con cậu hùng ác kia.

Tóm lại Hoàng Văn Long sau khi nhận được tin tức này liền bắt đầu nổi lên tâm tư. Dù sao cũng là người thân sao. Bản thân vị quan cấp tỉnh họ hàng kia có thể không cả biết mặt đối tượng, thế nhưng biết mặt chú ruột hắn a!

Cấp bậc của vị chú ruột kia quá mức thấp không thể làm gì, thế nhưng ông bác họ hàng kia còn là rất có ý nghĩ! Người ta dù sao cũng là số một số hai tỉnh thành thôi. Đoán chừng có thể làm không ít chuyện cũng không biết chừng.

Mà dù cho thật sự không có lợi lộc gì, thử một lần đối với đã đứng ở cấp bậc cao như thủ trưởng của Hoàng Văn Long… cán bộ cấp tỉnh cái gì một chuyện nhỏ. Hoàng Văn Long vì vậy thì lên tiếng nhắc nhở rồi. Hơn nữa còn là chính bản thân mình một lần nữa sửa sang qua tài liệu.

Hiện tại… cũng chỉ có thể trông cậy vào quyết định của thủ trưởng mà thôi.

Và thực tế chính là thủ trưởng của Hoàng Văn Long sau khi nhìn thấy tin tức này cũng rất là kinh ngạc một hồi…

Cái gì xa tận chân trời họ hàng xa này đối với tâm lý người hiện đại mà nói thật sự là có chút không đáng tin cậy. Thế nhưng đối với phép thuật thứ cực không đáng tin cậy này hiện tại cũng đã xuất hiện… thủ trưởng của Hoàng Văn Long thì không thể không suy nghĩ sâu xa.

Ngẫm nghĩ lại, vị này liền là đứng hẳn dậy, bước tới bên cửa sổ duy nhất của văn phòng đánh một cú điện thoại bí mật.

- Tút… tút… tút tút…

- Alo! Tôi Nguyễn Tấn XXXX xin nghe!

Âm thanh giọng nói bình thản từ trong điện thoại vang lên.

- Ừ! Anh XXXX đấy à! Tôi Lý Văn Vận đây mà. Có một chuyện này tôi muốn báo cáo với anh…

- Chuyện là như thế này….

...

Kết thúc chương 140.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.